Tôi không ngờ chồng lại cố tình giấu chuyện vô sinh suốt 3 năm trời
Sống với anh 3 năm trời, tôi không hề thấy điều gì bất thường từ anh. Cho đến khi biết tin chồng giấu giếm chuyện anh vô sinh thì tôi thật sự sốc. Tôi không ngờ rằng anh biết tin mình vô sinh nhưng lại cố tình giấu giếm tôi chuyện đó.
Ngày tôi và anh cưới nhau, bố mẹ tôi mừng rỡ lắm. Họ mừng vì họ đã trút được “quả bom nổ chậm” là tôi trong nhà. Bởi khi đó tôi đã 28 tuổi. Chồng tôi hơn tôi 4 tuổi, anh là người chững chạc đứng đắn và công ăn việc làm ổn định. Lúc đó tôi còn làm việc cho công ty tư nhân, đến khi lấy anh tôi được gia đình anh xin vào biên chế trong một cơ quan nhà nước. Bố mẹ anh rất quý tôi bởi chị gái chồng hiện đi lấy chồng và ở hẳn trong miền Nam, chỉ còn mình anh sống với bố mẹ.
Sau này bố mẹ qua đời thì toàn bộ tài sản sẽ sang tên cho vợ chồng tôi bao gồm một ngôi nhà đang ở và một mảnh đất khác ở ngoài ngoại ô cộng với tiền gửi tiết kiệm của ông bà. Bạn bè tôi ai cũng bảo tôi là người tốt số khi lấy chồng xong vừa được xin việc giúp lại được bố mẹ chồng và gia đình chồng yêu thương hết lòng, nhà cửa lại không phải lo lắng gì.
Vì mọi việc đều không có gì phải lo nên sau khi lập gia đình được nửa năm thì bố mẹ hai bên bắt đầu sốt ruột, tháng nào mẹ chồng tôi cũng hỏi tôi xem “có gì” chưa, “có gì” ở đây là xem tôi đã có thai hay chưa. Tôi biết hai bên đều mong, thậm chí tôi cũng mong vì tôi muốn sinh cả hai đứa con trước tuổi 35 để con được khỏe mạnh. Thực sự thì tôi cũng chưa lo lắm bởi chúng tôi mới cưới nhau, mặc dù cả hai cũng đều không dùng biện pháp tránh thai nào nhưng tôi nghĩ chẳng phải lúc nào cũng dễ có thai được.
Nhưng rồi đến hơn một năm tôi cũng vẫn chưa thấy có tin vui. Lo hiếm muộn, lúc này bố mẹ tôi và bố mẹ chồng bắt tôi đi khám xem có vấn đề gì không. Tôi có đi khám sản tại một phòng khám tư nhân, kết quả bình thường. Mẹ chồng tôi cho rằng khám ở đó không chính xác, bà đích thân bắt taxi và đưa tôi đi đến bệnh viện hiện đại và đắt tiền nhất nhì Hà Nội, nhưng kết quả cũng y chang như lần khám trước. Tử cung, buồng trứng và nội tiết của tôi đều ổn. Bác sĩ kết luận là không có vấn đề gì. Tuy vậy bác sĩ khuyên là cả chồng cũng nên đi kiểm tra.
Trở về nhà tôi đã đưa kết quả cho anh và động viên anh đi kiểm tra, anh ậm ừ rồi vẫn khất lần không đi. Anh cứ an ủi tôi, con cái là số trời cho nên không sao, anh còn bảo tôi anh có vấn đề gì đâu mà đi khám. Tôi giục không được đến lượt mẹ chồng tôi bắt anh đi khám. Cuối cùng anh tự đi khám ở một bệnh viện rồi đưa về cho tôi xem kết quả: bình thường.
Tôi bị sốc khi biết tin chồng giấu chuyện anh vô sinh (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vậy là chúng tôi đành chờ mong số phận, mẹ tôi và mẹ anh lo lắm, hai bà suốt ngày rủ nhau đi xem bói rồi đi chùa cầu cúng để mong có đứa cháu bế bồng. Nhìn chồng tôi anh cũng gầy rộc đi vì nghĩ ngợi chuyện con cái, tôi cũng thương anh vô cùng. Nhiều khi tôi cứ cố tự an ủi mình rằng nhiều khi được cái nọ mất cái kia, từ trước đến nay tôi chẳng phải lo lắng vất vả gì nên có lẽ ông trời cũng muốn tôi phải nếm trải chút vất vả trong cuộc sống chăng?
3 năm trôi qua trong sự chờ đợi mỏi mòn, cuối cùng mẹ chồng tôi lại quay sang nghi ngờ tôi có trục trặc gì về đường con cái. Bà bắt đầu bóng gió chuyện tôi vô phúc không biết sinh nở làm khổ cả gia đình bà. Từ lúc đó bà không còn yêu quý tôi nữa mà xa dần tôi. Bà còn nói nếu tôi sinh được con thì toàn bộ gia tài này sẽ để lại cho con tôi còn không thì tôi sẽ ra đi với hai bàn tay trắng.
Tôi cứ mong chờ mãi mà không thấy tin vui (ảnh minh họa)
Tôi cảm thấy cuộc đời của mình bắt đầu rơi vào chuỗi luẩn quẩn. Chồng tôi thì không dám có ý kiến gì, tôi quá mệt mỏi nên đã nghĩ đến chuyện sẽ chia tay anh. Nhưng trước khi chia tay, tôi muốn xa anh một thời gian để tôi suy nghĩ kỹ mọi chuyện.
Tôi nhắn tin cho anh là đi công tác vài ngày nhưng thực ra là tôi định đi du lịch, mở tủ quần áo ra định dọn dẹp và lấy ít quần áo để cho vào va li, tôi chợt thấy có một chiếc túi nhỏ rơi ra, mở ra, tôi chết lặng thấy kết quả khám của chồng tôi: anh bị vô sinh nguyên phát.
Hóa ra anh đã cố tình mạo danh những tờ giấy khám sức khỏe để lừa tôi và cả gia đình. Để rồi cuối cùng tôi bị mẹ anh chửi mắng dè bỉu vì tội không sinh được con. Tôi phải làm sao với anh, với cuộc hôn nhân này đây?
Theo Khampha
Tôi chửi láo vì anh quá cuồng ghen
Tôi và anh biết nhau cách đây 1 năm, lúc đó 2 đứa làm cùng công ty. Tôi là nhân viên kế toán, thường đi xuống xưởng nơi anh làm để chấm công.
Anh mến tôi từ đó, tôi không để ý vì khi đó tôi đã có người yêu. Anh biết điều đó nhưng vẫn lao vào như con thiêu thân.
Và rồi cũng chẳng ai nói được chữ ngờ, tôi và người yêu chia tay, vì áp lực bên phía gia đình tôi, và vì 2 đứa chẳng thể hiểu và thông cảm cho nhau. Thời gian đó chính anh là người luôn bên cạnh và là niềm vui của tôi. Anh bỏ qua hết mọi quá khứ mà tôi có, anh trong suy nghĩ của tôi lúc đó là một người cao thượng, yêu thương tôi hết mực, nên tôi nhận lời yêu anh. Tôi dồn hết tình cảm vào anh, yêu thương và nghĩ sẽ gắn bó bên anh suốt đời.
Tôi đưa anh về giới thiệu gia đình, ai cũng hài lòng, điều đó làm tôi yên tâm hơn khi ở bên anh, bởi vì đã mệt mỏi khi qua một lần bị ngăn cấm. Tôi không muốn nữa, tôi đang học đại học liên thông. Tôi luôn nghĩ đợi tôi học xong sẽ cưới vì cũng đã 26 tuổi rồi. Nhưng khi tôi dồn hết tình cảm vào anh, và xác định anh sẽ là chồng thì anh bắt đầu trở nên tồi tệ. Anh ghen, ghen một cách kinh khủng, ghen cả với những đứa em ở chung dãy trọ của tôi, mà tụi nó hoàn toàn không trêu ghẹo gì tôi, cái gì cũng thưa bẩm, một chị hai chị...
Khi tôi đi du lịch với công ty, tôi có kêu anh đi cùng nhưng anh không đi được. Khi xe chạy tới khách sạn tôi lập tức nhắn tin về cho anh, và anh bắt đầu tỏ ra khó chịu với tôi. (ảnh minh họa)
Thế mà không hiểu vì sao anh ghen cho được, tôi đã nói anh rằng đừng ghen một cách bệnh hoạn và biến thái như thế, nghe xong rồi anh cũng để đó. Bất cứ tôi làm gì anh cũng ghen, tôi đã nói chia tay nhiều lần nhưng rồi lại mềm lòng khi anh xin lỗi. Cũng có những khi tôi sai và anh ghen là đúng, nhưng tôi đã sửa, còn anh thì không hề sửa tí nào.
Tôi xin việc ở một công ty khác, giám đốc của công ty đó là thuộc vào hàng cha chú của tôi, nhưng anh vẫn ghen. Rồi một bữa, vợ của giám đốc mời cả phòng kế toán tới nhà ăn cơm, anh biết tôi đi, thế là anh khó chịu với tôi, nói thẳng ra là "anh không thích em đi như thế". Tôi đã giải thích là đi cả phòng với lại tôi là nhân viên mới tôi cần giao lưu với mọi người, nhưng anh vẫn khó chịu. Rồi 2 đứa lại cãi nhau, rồi tôi lại bỏ qua. Có hôm khi tôi đi làm về có ghé qua siêu thị, tôi gọi điện cho anh bảo tôi đi mua ít đồ, anh cũng tỏ ra khó chịu với tôi, hỏi tôi đi với ai, tự nhiên vào đó để làm gì, mua gì, tôi giận và nói chia tay, nhưng lại bỏ qua.
Khi tôi đi du lịch với công ty, tôi có kêu anh đi cùng nhưng anh không đi được. Khi xe chạy tới khách sạn tôi lập tức nhắn tin về cho anh, và anh bắt đầu tỏ ra khó chịu với tôi. Cứ mỗi lần tôi gọi về hay nhắn tin cho anh là anh trả lời một cách khó chịu, lại nói chia tay và tiếp tục bỏ qua.
Mới đây khi người yêu cũ của chị gái tôi gọi điện cho tôi, nhưng oái ăm là anh ấy gọi vào lúc nửa đêm, mà tôi có bắt máy đâu, ngày hôm sau anh xem điện thoại tôi và biết về cuộc gọi đó, anh có hỏi tôi người này là ai. Tôi trả lời là người yêu cũ của chị Ba, anh không nói gì nữa. Nhưng khi đến tối, tôi đi học về đến phòng anh ăn cơm, tôi tình cờ thấy tin nhắn của người đó trong máy anh, thì ra anh đã lén lấy số của người đó rồi nhắn tin gọi điện. Tôi thật sự tức giận, anh không hề tin tôi, và tôi với anh cãi nhau. Tôi giận điên người lên và bảo rằng, những người như anh tôi không cần, rằng anh là đồ bỉ ổi, vô liêm sỉ, làm những chuyện đê tiện, rằng anh không tin tôi, rằng anh làm thế chỉ làm tôi khinh thường anh. Nếu anh thật sự yêu thương và tin tưởng tôi thì anh chỉ cần hỏi thẳng chứ chẳng làm những chuyện như thế.
Anh bảo tôi hỗn láo, nhưng tức quá tôi không kiềm chế được, tôi vẫn chửi anh, và một lúc thì đi ngủ. (ảnh minh họa)
Tôi nói lời chia tay, anh lại xin lỗi và năn nỉ, rồi tôi cũng bỏ qua. Tôi nói với anh rằng từ nay về sau đừng như thế nữa, vì tôi thực sự muốn gắn bó với anh. Tôi biết anh rất yêu tôi, chẳng qua là anh yêu đến mức muốn chiếm hữu, muốn kiểm soát tôi. Tôi làm gì, nói chuyện với ai, tôi đi đâu anh cũng cần phải biết, nếu anh không biết thì anh sẽ rất khó chịu. Chuyện lên tới đỉnh điểm là vào lúc tối, anh đón tôi tan học, mặc dù mọi người trong dãy trọ tôi ở mở tiệc ở nhà nhưng tôi không vội về mà cùng anh đi dạo, vì đó là thói quen của 2 đứa. Cứ mỗi tối khi tôi đi học về thì đi dạo một lát rồi mới về phòng, tôi đi cùng anh đến 9h15 thì anh chở tôi về. Tôi về nhà một lúc liền nhắn tin cho anh hỏi anh đã về tới chưa và bảo tôi bắt đầu nhập tiệc. Sau đó tôi để điện thoại một đường và vui vẻ với mọi người, khi kết thúc tôi thấy tin nhắn của anh, và mấy cuộc gọi, tôi nhắn tin lại bảo tôi đang ăn thì làm sao mà biết anh gọi được, rồi để đó dọn dẹp với mọi người. Khoảng chừng 5 phút sau tôi gọi lại cho anh, anh bắt đầu khó chịu với tôi, anh bắt tôi phải vừa ăn vừa nhắn tin với anh, bắt tôi ngồi ăn mà không được rời cái điện thoại
Tôi nổi nóng lên bảo anh quá đáng, trời đánh tránh bữa ăn, có phải tôi không nhắn tin cho anh đâu, tôi đã nhắn tin bảo tôi ăn rồi mà. Tôi nói anh ích kỷ, ghen tỵ với cả bữa ăn của tôi, thật ra tôi biết chỉ là anh cảm thấy khó chịu khi tôi vui vẻ với mọi người mà thôi, tính hay ghen thì nó vậy. Anh nói chuyện với tôi và dùng từ bẩn thỉu để nói chuyện, anh chỉ nói một lần nhưng cũng đủ để tôi điên lên, tôi cũng là đứa chẳng phải vừa, tôi xưng mày tao với anh.
Anh bảo tôi hỗn láo, nhưng tức quá tôi không kiềm chế được, tôi vẫn chửi anh, và một lúc thì đi ngủ. Khi viết lên đây tôi rất muốn nhận được những phân tích đúng sai của mọi người. Tôi biết rằng chỉ ít bữa nữa thôi anh sẽ lại xin lỗi và tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Thật sự mà nói khi nóng lên tôi không phải là đứa vừa, những lời nói của tôi gây ra những tổn thương ghê gớm nhưng mà khi đã nguôi rồi thì lại dễ mềm lòng. Mối quan hệ này tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Theo dõi ngoại tình, yêu ngay chồng tình địch Người đàn ông đó đáp lại lời tôi bằng một giọng chua chát: "Vợ tôi chính là cô gái đi cùng chồng cô đến đây". Giật mình, quay lại để tôi nhìn rõ hơn gương mặt người đàn ông cũng bị "cắm sừng" giống tôi. Cưới nhau được gần một năm, anh bỗng chốc trở thành con người khác hẳn, anh không còn...