Tôi không muốn cưới dù đã sống thử
Tôi không muốn cưới vì cô ấy quá tàn nhẫn, cô ấy đã giấu tôi đi phá thai. Giờ tôi sợ cô ấy chẳng thể sinh con được nữa.
Tôi không biết phải bắt đầu câu chuyện của mình như thế nào bởi lẽ mọi chuyện đều không như mong đợi của tôi.
Tôi không muốn ép mình làm cái điều tàn nhẫn ấy nhưng sợ rằng tương lai của chúng tôi sẽ đi về đâu nếu như cô ấy không thể có con? Trách nhiệm làm một người con của gia đình tôi sẽ không hoàn thành. Hơn nữa, lòng tôi cũng khao khát được làm cha như bao người đàn ông khác.
Tôi và cô ấy sống thử cùng nhau được hơn 3 năm rồi. Tôi hơn cô ấy đến 7 tuổi. Khi chúng tôi quyết định sống thử với nhau là lúc cô ấy vừa mới tốt nghiệp đại học ra trường. Tôi đã cầu hôn và mong muốn được tổ chức đám cưới luôn thời điểm đó. Nhưng cô ấy không chấp nhận vì còn muốn trải nghiệm cuộc sống mới khi đi làm, vì cô ấy còn trẻ. Tôi đành chiều theo ý bạn gái bởi vì tôi rất yêu cô ấy.
Chính cô ấy là người quyết định sẽ sống với tôi trước dù chưa kết hôn. Tôi mừng vì bạn gái xác định như vậy có nghĩa là cô ấy cũng muốn cưới tôi, chỉ là chưa đến thời điểm hợp lí mà thôi. Chúng tôi dọn về sống với nhau từ đó.
Tôi đã từng rất muốn cưới nhưng cô ấy không chấp nhận và giấu giếm tôi chuyện có con (Ảnh minh họa)
Sau khoảng hơn 1 năm sống cùng nhau, cô ấy cũng đã đi làm, tôi thực sự muốn cưới nhưng cô ấy vẫn cứ lần lữa mãi. Tôi giận cô ấy vô cùng nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Cô ấy đòi 27 tuổi mới cưới. Dù rất nôn nóng nhưng tôi xác định mình hơn bạn gái nhiều tuổi, cũng không thể ép cô ấy được. Cô ấy cũng còn những trải nghiệm của riêng mình.
Video đang HOT
Thế rồi chúng tôi lại tiếp tục sống bên nhau. Có một điều khiến tôi hơi ngạc nhiên là mãi cô ấy không có bầu dù tôi không sử dụng biện pháp bảo vệ nào cả. Tôi hỏi thì cô ấy nói là do cô ấy uống thuốc. Cho tới cách đây khoảng nửa năm, chính cô ấy cũng muốn có con rồi đợi cưới thì mọi chuyện mới bắt đầu vỡ lẽ ra.
Chúng tôi càng chờ đợi thì càng không thấy có. Tôi hỏi thì cô ấy cứ tảng lờ đi. Tôi thấy cô ấy cũng khao khát chuyện có con lắm mà chưa được. Tôi giục cô ấy cùng tôi đi khám thì cô ấy không chịu. Cuối cùng, cô ấy thú nhận với tôi những sự thật vô cùng đau đớn.
Tôi sợ cô ấy không còn khả năng sinh con nữa, mà tôi lại là con trai duy nhất trong nhà, tôi muốn được làm bố. Tôi phải làm sao, phải đối xử với cô ấy ra sao đây? Lẽ nào chia tay? (Ảnh minh họa)
Cô ấy nói rằng vì trước đây tôi thúc cô ấy chuyện cưới xin quá trong khi cô ấy lại chưa muốn nên cô ấy đã lẳng lặng đi phá thai một mình. Đáng sợ hơn nữa là cô ấy làm chuyện đó tới 2 lần. Cô ấy sợ rằng nếu tôi biết cô ấy mang bầu chắc chắn cô ấy sẽ không chịu bỏ đứa bé đi mà ép phải cưới. Vì vậy mà cô ấy tàn nhẫn đi làm việc đó một mình.
Đến bây giờ, chính cô ấy cũng hoang mang về khả năng sinh con của mình. Cô ấy ngày nào cũng khóc, cũng lo sợ khi thấy từ lần phá bỏ thai đó, cô ấy hoàn toàn không dùng biện pháp bảo vệ nào mà vẫn không thể có con. Cô ấy hốt hoảng, đêm nào cũng kêu than và giục tôi cưới.
Tôi yêu cô ấy nhưng khi nghe cô ấy nói những lời đó tôi chỉ còn lại cảm giác ghê sợ. Tôi không nghĩ cô ấy lại có cái gan tày đình đến như vậy, không chỉ một lần mà còn tới 2 lần liền. Giờ đây khi cô ấy muốn cưới thì tôi lại dửng dưng, tôi thấy chán nản và muốn buông xuôi mọi chuyện.
Cô ấy không biết trân trọng hạnh phúc mà mình có, tôi yêu và mong muốn cưới đến như vậy nhưng chỉ vì chút ích kỉ của bản thân mà cô ấy phá bỏ cái thai không thương tiếc. Giờ cô ấy muốn cưới nhưng tôi có nhiều lí do để không muốn. Tôi sợ cô ấy không còn khả năng sinh con nữa, mà tôi lại là con trai duy nhất trong nhà, tôi muốn được làm bố. Tôi phải làm sao, phải đối xử với cô ấy ra sao đây? Lẽ nào chia tay?
Theo Ngoisao
Bạn trai cứ lần nữa không muốn cưới
Chúng tôi đã nói chuyện đám cưới từ năm 2010 nhưng đến nay, vì nhiều lý do, anh nhất định không cưới dù tôi đã làm căng.
Ảnh minh họa.
Mình và bạn trai quen nhau tình cờ nhưng là người cùng quê. Lúc mới quen là năm 2007, chỉ là bạn. Rồi năm 2008 mới chính thức yêu nhau. Hai người ở xa nhau, khoảng hai tháng hoặc đến Tết mới gặp nhau, nhưng ngày nào cũng điện thoại để hỏi thăm.
Đầu năm 2009 mình đã chuyển công tác đến thành phố nơi anh sống, nhưng vẫn cách nhau 30 km. Lúc đó thì khoảng một hoặc hai tuần gặp nhau một lần. Tình cảm vẫn tốt như xưa. Chúng mình đã trải qua rất nhiều chuyện vui buồn, đã chia sẻ và hiểu nhau rất nhiều, đến giờ tình yêu rất trong sáng và cũng không vượt qua giới hạn cho phép.
Năm 2010 định cưới thì ba mình bệnh nặng và mất, rồi anh thì quyết định đi học, vậy là phải chờ đợi tiếp. Đến cuối năm 2011, mình đề cập đến vấn đề cưới thì anh ấy nói chưa có việc làm ổn định nhưng mình thuyết phục thì anh ấy đã chấp nhận.
Nhưng khi nói chuyện với gia đình, ba anh ấy nói: "Nó chưa có công việc ổn định, nếu cưới về và sinh con nữa thì làm sao đủ kinh tế?". Mình là kế toán, anh ấy làm nghề chụp ảnh cưới và kinh nghiệm cũng đã có nhiều rồi, nhưng anh muốn xin việc theo nghành học hiện tại của mình. Mình đã nói, vấn đề kinh tế không phải là tất cả, khi bình thường thì không sao, nhưng khi có việc sinh con hoặc ốm đau thì mình cũng đã có một khoản tiết kiệm nhỏ của mình rồi.
Nhưng anh ấy nói là không thể lo được cho vợ con thì làm sao đáng mặt đàn ông? Rồi anh ấy nói Tết về sẽ thuyết phục ba anh ấy, nhưng cuối cùng ba anh ấy vẫn giữ nguyên ý kiến như ban đầu. Mẹ mình nói với anh ấy: "Nếu chưa cưới thì ba mẹ con cũng phải tới nhà, hoặc đi một lễ gì đó rồi sau này cưới cũng được".
Không biết anh ấy có nói lại với ba mẹ mình không nhưng rồi cũng không thấy nhà anh đến nhà mình. Lúc đó mình rất buồn, rất giận, mình đã nói những lời làm anh ấy rất đau lòng. Mình nói là anh không nghiêm túc, mình nói là ba mẹ anh ấy không thích anh ấy quen mình. Nhưng anh ấy nói là không phải vậy, và anh ấy vẫn rất thương mình.
Cả năm 2012 mình đã làm rất căng vì vấn đề cưới đó. Mình đã nói những lời rất khó nghe, đã xem anh ấy là một người thất hứa (vì mình không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi nữa). Nhưng anh ấy lúc nào cũng nhường nhịn, vì anh ấy thấy có lỗi nên dù mình có làm gì, có nói gì thì anh ấy cũng không trách và nhận lỗi là do anh ấy.
Năm 2012 đúng là một năm nặng nề. Mình nghĩ mãi vẫn không có cách nào giải quyết. Mình muốn đi đến một nơi thật xa, nơi không ai biết đến mình nữa. Mình đã rất căm ghét anh ấy, vì trong lúc quen anh, có rất nhiều người thương mình và muốn tiến đến hôn nhân, họ có điều kiện hơn anh nhưng mình không đồng ý và chờ đợi anh.
Mình đã chịu áp lực rất lớn từ phía gia đình, người thân, bạn bè và đồng nghiệp khi mọi người biết chuyện của mình, có nhiều lúc thấy bế tắc, khủng hoảng, không dám tin vào ai hết. Mình nhiều lần nói chia tay nhưng anh ấy nói, dù mình không còn thương anh ấy nhưng anh ấy vẫn mãi thương mình, vẫn lo lắng cho mình, và điều đó là sự thật, lúc nào anh ấy cũng quan tâm và lo lắng cho mình.
Ba anh ấy thì nói với mình là nếu cưới xong mà hai đứa tự lo được thì sẽ cho cưới (mình rất buồn câu nói đó vì mình và anh ấy đã biết tự lập từ rất nhỏ, tự lo lắng mọi chuyện cho người thân và gia đình, mình và anh ấy không bao giờ để người khác lo lắng cho mình).
Vậy là đến giờ mọi chuyện vẫn chưa đi đến đâu hết cả. Mình đã không cho anh ấy đến chỗ mình chơi hơn 4 tháng rồi. Mình quyết tâm sẽ dứt khoát với anh ấy. Còn anh ấy ngày nào cũng điện thoại và quan tâm mình như trước và nói rằng nếu có người nào tốt thì mình hãy đồng ý và cưới người đó. (Nhưng khi anh ấy biết có người thương mình thì rất buồn và nói rằng anh ấy vẫn rất thương mình).
Mình năm nay đã 30 tuổi và mình muốn có một gia đình ổn định nhưng mọi việc như vậy mình rất mệt mỏi. Qua nguồn tin đáng tin cậy là bạn bè và người quen của anh ấy, mình biết trong lúc quen mình cũng có nhiều người khác cũng thương anh nhưng anh ấy nói là đã có người yêu rồi (là mình) và từ chối tình cảm của những cô gái kia (đó là sự thật).
Vậy chứng tỏ anh ấy không phải vì cô gái khác mà không chịu cưới mà là vì chưa tìm được công việc ổn định, hay là vì gia đình anh ấy không thích mình? Các bạn cho mình lời khuyên để giải quyết vấn đề này nhé? Xin cảm ơn.
Theo Ngoisao
Muốn cưới người chỉ học tới hết cấp 2 Anh ấy nói chờ em học xong sẽ kết hôn. Nhưng cái em lo nhất chính là sự phản đối của gia đình và sự đeo bám của người kia. Người yêu em muốn kết hôn với em. Em rất muốn lấy anh ấy một phần vì bố mẹ anh ấy rất hiền và hơn nữa ông nội anh ấy rất quý em....