Tôi không biết làm gì với cái thai trong bụng
Tôi nói với cô bạn thân: “Có lẽ anh ấy bận thật chứ không phải muốn rũ bỏ trách nhiệm. Bây giờ thì cái thai đã được 5 tháng. Tôi đã chờ đợi Hưng suốt 60 ngày. Bình thường, thời gian ấy sẽ chẳng là gì nhưng một khi người ta sống trong chờ đợi thì một ngày sẽ dài như một thế kỷ.
“Đã nói rồi mà không chịu nghe. Cái mặt thằng cha ấy nhìn là biết đểu. Chắc mày ăn trúng bùa mê thuốc lú của hắn rồi”- Mai quát tôi. Thật lòng, tôi không biết vì sao mình lại lao vào Hưng dù biết anh ta đã có vợ con. Có lẽ bắt đầu từ lòng thương hại, sau đó là đồng cảm vì Hưng cũng cô đơn, thất vọng về tình yêu như tôi.
Tôi nói với cô bạn thân: “Có lẽ anh ấy bận thật chứ không phải muốn rũ bỏ trách nhiệm. Chỉ có điều, tao không biết phải xử trí thế nào trong lúc này. Anh ấy bảo tao tự giải quyết, càng nhanh càng tốt vì để lâu không tiện”. Cái thai trong bụng tôi đã được 5 tháng. Nó là của Hưng. Thế nhưng anh lại lấp lửng: “Em lớn rồi, phải tự biết phòng ngừa chứ? Anh không chịu trách nhiệm đâu”.
Đúng là tôi biết phòng ngừa nên hai năm qua đã không có chuyện gì xảy ra. Nhưng mấy tháng trước, trong một lần Hưng vào Sài Gòn bất ngờ, chúng tôi đã ở bên nhau cả đêm. Hôm đó tôi cứ chủ quan nghĩ rằng, mình đang trong thời gian an toàn của chu kỳ nên không phòng ngừa. Sau đó mỗi tháng vẫn cứ thấy kinh, dù ít hơn bình thường nên tôi yên tâm rằng chẳng có việc gì xảy ra. Cho đến khi tôi đi khám sức khỏe định kỳ và tá hỏa khi biết mình có thai…
Đúng là tôi biết phòng ngừa nên hai năm qua đã không có chuyện gì xảy ra. Nhưng mấy tháng trước, trong một lần Hưng vào Sài Gòn bất ngờ, chúng tôi đã ở bên nhau cả đêm. (ảnh minh họa)
Tôi quá lo sợ nên mới gọi cho Hưng. Tôi muốn anh cho tôi lời giải: Bỏ hay giữ? Hoặc chí ít thì anh cũng vào với tôi để tôi bớt hoảng loạn. Thế nhưng câu trả lời là “anh bận lắm”. Cuối cùng tôi phải kể mọi chuyện với Mai, hi vọng rằng cô bạn sẽ cho mình một giải pháp. Đúng như vậy. Sau khi tận tai nghe cuộc đối thoại của tôi với Hưng qua điện thoại, Mai quyết định: “Cái cần loại bỏ khỏi cuộc đời mày là thằng cha ấy. Đồ đều cáng”. Nhưng nếu làm theo lời Mai thì cái hậu quả của mối quan hệ hai năm qua của chúng tôi sẽ như thế nào?
Tôi quen Hưng trong một lần hội nghị khách hàng của công ty. Khi ấy, các đại lý của công ty ở cả nước về TP HCM dự hội nghị. Tình cờ chúng tôi ngồi gần nhau trong tiệc chiêu đãi của công ty. Nói chuyện với nhau, tôi chợt nhận ra người đàn ông này có điều gì đó rất cuốn hút.
Video đang HOT
Sau này tôi nhận ra đó là vẻ buồn buồn cố hữu trên gương mặt, trong ánh mắt và cả trong những câu chuyện anh kể với tôi. Điều đó khiến một người con gái vừa chia tay mối tình đầu của mình như tôi mềm lòng. Trong những lần gặp sau đó, tôi đã để cảm xúc của mình buông thả theo những câu chuyện đớn đau, day dứt của anh. Hưng là người bất hạnh trong tình yêu. Vợ anh ngoại tình, anh biết điều đó nhưng không thể ly hôn vì con cái. Mấy năm nay họ đã ly thân và thỏa thuận rằng, mỗi người có quyền tự do riêng của mình. Tôi có thể đến với anh mà không sợ bất cứ trở ngại nào.
Mọi thứ gần đúng như anh nói, ngoại trừ một lần, có người phụ nữ gọi điện cho tôi. Chị tình cờ thấy cuộc gọi nhỡ của tôi trong máy Hưng trong một lần anh say rượu ngủ quên như chết mà chuông điện thoại cứ reo. Chị nói rằng, chị là vợ Hưng và bảo tôi vui lòng gọi lại vào lúc khác vì chồng chị đã ngủ.
Giọng người phụ nữ ấy nói về Hưng thật âu yếm, dịu dàng, chứa chan tình cảm chứ không hề có dấu hiệu gì là của một người đang ly thân và ngoại tình. Sau này tôi nói Hưng thì anh bảo, bản tính của vợ anh như thế. Và vì vậy mà anh mới lầm.
Trong ngần ấy thời gian quan hệ với Hưng, tôi luôn nuôi hi vọng một ngày nào đó anh sẽ ly hôn để trở thành của tôi trọn vẹn. Thế mà giờ đây, mong ước ấy đang trôi theo những tháng ngày chờ đợi vô vọng. Tôi muốn ra nhà Hưng một chuyến để nói rõ ngọn ngành. Nhưng Mai ngăn tôi lại: “Ra đó, không khéo lại mang đầu máu về. Tao bảo đảm là anh ta chẳng hề ly thân với vợ, cũng chẳng hề có chuyện vợ anh ta ngoại tình”.
Tôi cố gắng không tin vào những điều Mai nói, nhưng thời gian càng trôi qua thì niềm tin ấy càng phai nhạt. Nhiều người trong công ty biết tôi có thai. Những lời xầm xì đã bắt đầu lan rộng. Ba tháng qua, tôi không dám về nhà thăm ba má. Tôi nói dối là mình đang đi học nên rất bận. Má tôi đòi lên thăm, tôi cũng không cho.
Giờ tôi không biết phải làm gì với giọt máu đã trở thành hình hài một con người trong bụng mình…
Có phải đã quá muộn để vứt bỏ…
Theo Eva
Dính bầu sau một lần lầm lỡ với "phi công trẻ"
5 năm qua, dù hai vợ chồng đã hết mực cố gắng, chạy chữa khắp nơi nhưng vẫn không có con, vậy mà chỉ một lần lầm lỡ, Thu lại dính bầu.
Cầm tờ xét nghiệm trong tay mà Thu không thể tin vào mắt mình. Cô có thai, cô thật sự có thai? Nhưng cái thai này là của ai, của chồng cô, hay của Thái? Nếu là của Thái, cô phải làm thế nào? Bao nhiêu câu hỏi quay cuồng trong đầu mà Thu lại không thể tìm ra đáp án!
Ngồi trong hành lang bệnh viện, Thu không biết nên vui hay nên buồn. Lấy chồng đã 7 năm, Thu vẫn chưa một lần được làm mẹ. Hai năm đầu, do tính chất công việc nên cô phải kế hoạch. Đến năm thứ 3 muốn có con thì mãi không thấy tin vui. Đi khám, bác sĩ bảo tinh trùng chồng cô hơi yếu, nhưng chỉ cần uống thuốc và kiêng rượu bia, thuốc lá thì vẫn có con bình thường.
5 năm qua, dù đã kiêng kị đủ thứ, có thầy thuốc nào tốt cũng theo vậy mà cô vẫn chưa một lần có tin vui. Đầu năm nay, hai vợ chồng đã tính đến chuyện vào Bệnh viện Từ Dũ để làm thụ tinh nhân tạo. Nhưng cuộc đời thật trớ trêu, khi kế hoạch sắp thực hiện thì cô lại có thai mà không biết được đó là con của chồng, hay đứa con có được sau một lần lầm lỡ.
5 năm qua, dù đã kiêng kị đủ thứ, có thầy thuốc nào tốt cũng theo vậy mà cô vẫn chưa một lần có tin vui. (ảnh minh họa)
Thái là đồng nghiệp cùng công ty và ít hơn Thu 2 tuổi. Ngay từ khi vào Công ty, dù biết Thu đã có chồng, Thái vẫn nhiệt tình quan tâm, theo đuổi. Biết Thái có ý với mình, nhưng cái hư vinh của người con gái đã khiến Thu không nỡ từ chối thẳng thừng; cô vẫn nhận sự quan tâm giúp đỡ của cậu trong công việc, hay những lời mời đi ăn trưa...
Rồi đến cái ngày định mệnh đó. Cô và Thái được cử đi công tác tại Hải Phòng hai ngày, một đêm. Hôm đó, sau khi ký thành công hợp đồng, Thái rủ cô đi uống rượu chúc mừng. Vốn dĩ không uống được rượu, nhưng vì quá vui lại nghĩ rằng kí xong hợp đồng trước thời hạn, ngày mai được nghỉ nên Thu mạnh dạn uống hai chén. Khi chếnh choáng say, cô rủ Thái đi dạo bộ trên bờ biển cho tỉnh táo.
Không biết do những lời tỏ tình có cánh của Thái làm cô cảm động hay không gian đẹp đẽ, lãng mạn của bãi biển dưới ánh trăng dễ làm cho con người ta mềm lòng, cô đã rơi vào vòng tay của Thái và để cậu hôn đến quên trời đất.
Đến khi tỉnh dậy, Thu hốt hoảng khi phát hiện cô đang ngủ ở phòng khác, trên người mình không một mảnh che thân, còn Thái đang ngủ say ngay bên cạnh.
Đến khi tỉnh dậy, Thu hốt hoảng khi phát hiện cô đang ngủ ở phòng khác, trên người mình không một mảnh che thân, còn Thái đang ngủ say ngay bên cạnh. (ảnh minh họa)
Thu biết đây là một sai lầm. Cái cô muốn chỉ là chút hư vinh của người con gái khi mà đã có chồng vẫn có người si mê mình, đặc biệt lại là một người đàn ông trẻ tuổi hơn. Dù vậy, cô chưa từng nghĩ rằng sẽ phản bồi chồng, bởi cô rất yêu anh. Với Thu, dù chồng mình không thể có con đi nữa thì họ cũng sẽ làm thụ tinh nhân tạo, hoặc nhân con nuôi chứ cô sẽ không bao giờ chia tay anh để đi tìm hạnh phúc mới.
Sau ngày hôm đó, cô cũng đã nói rõ với Thái rằng đó là sai lầm lớn nhất đời mình, hi vọng cậu đừng nghĩ nhiều và đừng quan tâm đến cô nữa. Từ đó, cô cũng tìm cách từ chối mọi sự giúp đỡ, quan tâm của Thái.
Nhưng thật không ngờ, hai tháng sau sự việc đó, cô có thai. Giờ đây, Thu không biết phải làm gì. Cô không dám nói thật với chồng về lỗi lầm của mình bởi sợ anh sẽ không tha thứ. Cô cũng không muốn bỏ cái thai, bởi đây là đứa con mà cô đã mong muốn bấy lâu nay và biết đâu đó là con của chồng cô sau bao lần nỗ lực. Nhưng cô cũng sợ, nếu đó là con của Thái thì sau này liệu cô có sống thanh thản được không, và nếu chồng cô phát hiện ra anh sẽ thế nào?
Theo Eva
Có bầu trước thì anh mới nói với mẹ Anh nói có bầu trước thì mới thưa chuyện của chúng tôi và ép bố mẹ cho cưới. Yêu nhau được 3 tháng, tôi và anh thật sự đã cảm nhận được những phút giây hạnh phúc bên nhau. Anh luôn quan tâm, chiều chuộng và động viên an ủi tôi hết mực, còn tôi cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Tôi...