Tôi không bao giờ nói cho chồng biết tôi giàu cỡ nào
Sau nhiều năm chung sống, ông xã gần như biết mọi thứ về tôi: nhóm máu, cỡ giày, đồ ăn yêu thích… nhưng không hề biết gì về “ quỹ đen” của tôi.
ảnh minh họa
Chúng tôi đã thề nguyền sẽ cùng nhau chia sẻ mọi thứ trong đời, nhưng riêng về tiền bạc, tôi tuyệt đối không hé răng một lời cho chồng biết tôi kiếm được bao nhiêu và số tiền tôi có nhiều tới mức nào. Tôi coi tiền tôi kiếm được là của tôi và gửi nó vào nhiều tài khoản ngân hàng khác nhau, để chi tiêu bất cứ thứ gì tôi thích.
Ngay sau khi cưới, tôi và ông xã đã thống nhất quan điểm về tiền bạc. Hơn chục năm sống chung, tôi và anh chưa bao giờ cãi nhau về tiền. Cảnh tượng anh chồng chì chiết cô vợ vì “dám” vác về một chiếc túi xách xa xỉ hay cô vợ cằn nhằn mãi không thôi việc anh chồng sa đà vào thú vui cờ bạc khiến tiền mất tật mang. Nhưng gia đình tôi chưa từng có cảnh đó.
Tôi tiêu những gì mà tôi kiếm được, và những gì tôi kiếm được là việc của tôi. Chống tôi biết điều đó và anh tỏ ra khá hài lòng với sự sắp xếp này. Anh không hề biết tôi kiếm được bao nhiêu, mặc dù có thể đôi lần anh cũng đưa ra phỏng đoán và tìm cách xác thực. Tôi luôn duy trì nguyên tắc “cần mới biết” và chồng tôi, cho tới thời điểm này, vẫn không cần phải biết nên tôi cũng chẳng phải nhọc công giấu diếm làm gì.
Mọi chi tiêu trong gia đình, chi phí cho bọn trẻ, các kỳ nghỉ và việc họ hàng đều được chia đôi, không bàn cãi gì. Tất nhiên, vẫn có những ngoại lệ. Như năm trước, khi chiếc nồi hơi bỗng dưng dở chứng, mà tôi lại có một tháng thu nhập rất khá nên tôi lấy tiền của mình mua ngay chiếc mới, thay thế chiếc cũ trước khi chồng đi làm về. Anh ấy cũng làm tương tự nếu có sự cố xảy ra.
Đó là lý do tôi cảm thấy mình đã làm đúng khi cuối tuần qua, tôi đọc được một nghiên cứu cho thấy ngày càng có nhiều cặp vợ chồng chia sẻ cách nghĩ về tiền bạc như chúng tôi. Một nửa trong số những đôi được hỏi cho biết họ không rõ bạn đời của mình kiếm được bao nhiêu.
Các bạn có thể đặt câu hỏi: Tôi chặt chẽ về tiền bạc của mình như vậy, còn tiền ông xã kiếm được, tôi có quan tâm không? Tất nhiên là có. Tôi phải thừa nhận, tôi biết rõ anh ấy có bao nhiêu tiền trong tài khoản và thậm chí dùng tiền chi tiêu việc gì.
Không lâu sau khi cưới, tôi tình cờ biết được mật khẩu tài khoản ngân hàng trên mạng của anh. Và từ đó, tôi thường kiểm tra xem tình hình tài chính của chồng thế nào. Dù vậy, tôi không bao giờ soi xét tới từng khoản tiêu pha của anh, hay cằn nhằn anh vì “tội” bỏ ra mấy chục triệu để tậu một chiếc xe Dream Thái xịn (xin lỗi anh yêu, thực ra là em biết hết đấy).
Tôi chỉ kiểm tra để chắc chắn rằng mọi việc cũng ổn. Ông xã cũng biết việc tôi theo dõi anh nhưng không tỏ thái độ phiền lòng gì. Tôi cũng biết anh còn có tài khoản này kia nhưng không rõ cụ thể thế nào. Riêng việc biết có những khoản đó cũng khiến tôi thấy an lòng rồi.
Video đang HOT
Có một lý do khác khiến cuộc hôn nhân của chúng tôi cho tới thời điểm này vẫn vô cùng suôn sẻ: cả tôi và ông xã đều khá giống nhau về tư tưởng, cách nghĩ, lối sống… Tôi thực sự không cho rằng có thể sống hòa thuận, êm ấm với người không cùng quan điểm về tiền bạc với tôi.
Có thể nói, truyền thống một gia đình trung lưu với những người phụ nữ luôn tằn tiện, luôn biết giữ cho riêng mình một khoản nhất định, phòng những trường hợp xấu nhất, đã có tác động sâu sắc tới cách sống của tôi.
Mẹ tôi, bà tôi, cụ tôi đều có “quỹ đen” cho mình, để đảm bảo an toàn cho cuộc sống của họ và cho chính những đứa con thân yêu. Họ luôn xác định phải làm việc hết sức vì bản thân mình, để không phụ thuộc tài chính vào chồng.
Hơn nữa, hoàn cảnh gia đình lại dạy tôi thêm một bài học quý giá về tầm quan trọng của những kiểu “ngân quỹ dành cho khủng hoảng” ấy. Đó là thời điểm trước khi gặp ông xã tôi bây giờ, ba tôi bất ngờ ra đi sau một tai nạn giao thông. Nhưng với sự lo xa chu toàn của mẹ, hai anh em tôi vẫn được đảm bảo một cuộc sống bình thường.
Nhiều người nói tôi quá chặt chẽ về tiền bạc. Rằng cuộc sống ngắn ngủi lắm, tôi nên học cách hưởng thụ đi là vừa. Một khi nhắm mắt xuôi tay, tiền bạc cũng chẳng mang theo được.
Vâng, tôi thực sự tận hưởng cuộc sống với những gì mà tôi kiếm được đó chứ. Nhà cửa khang trang, những kỳ nghỉ tuyệt vời, đôi lúc tự chiều chuộng bản thân bằng những thứ tôi thích. Việc ông xã không bao giờ dò hỏi từng khoản chi tiêu hay nhận xét nọ kia cũng giúp tôi thấy thật thoải mái. Và nhất là, nếu điều gì xấu nhất có xảy ra, với quỹ khủng hoảng của mình, tôi tin tôi vẫn ổn.
Theo blogtamsu
"Đừng mà anh... Em còn về lấy chồng"
Anh dỗ ngọt My, yêu chiều và nịnh nọt hết mức để cô đồng ý nhưng lần nào đáp lại cũng là chỉ là cái lắc đầu. Phong bắt đầu sốt ruột và bực dọc vì điều đó.
Phong yêu My và sung sướng khi cô nhận lời yêu sau nhiều tháng trời theo đuổi. Từ đó đến nay đã 6 tháng trôi qua, tình cảm hai người tiến triển rất tốt dù nhiều khi cãi vã. Ở bên My, Phong lúc nào cũng thấy mình có khao khát cháy bỏng, anh nhìn đôi môi, cái cổ, xương quai xanh lấp ló trên cơ thể My, và ao ước muốn được chiếm lấy. Có điều My là cô gái mang suy nghĩ tuyệt đối không trao thân trước ngày cưới.
Thời gian đầu yêu My, Phong vui vì biết My có suy nghĩ đó. Điều đó chứng tỏ cô chưa từng đi quá giới hạn với ai. Phong mơ tưởng đến việc mình sẽ là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của My. Thế nhưng dần dà càng lúc càng thân thiết và gắn bó, Phong lại muốn bước qua cái lằn ranh mỏng manh ấy. Anh dỗ ngọt My, yêu chiều và nịnh nọt hết mức để cô đồng ý nhưng lần nào đáp lại cũng là chỉ là cái lắc đầu. Phong bắt đầu sốt ruột và bực dọc vì điều đó.
Phong mơ tưởng đến việc mình sẽ là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của My (ảnh minh họa)
Hôm ấy là kỷ niệm 6 tháng yêu nhau, Phong đích thân vào bếp làm các món ăn đặc biệt chiêu đãi người yêu. My hạnh phúc ôm chầm lấy anh khi nhìn thấy bàn tiệc thịnh soạn, có cả hoa và nến hết sức lãng mạn. Ăn uống xong xuôi, Phong lại cùng My rửa bát và dọn dẹp. Ngày hôm nay My cười rất nhiều, cô không nghĩ người yêu mình lại khéo tay và chu đáo đến thế.
Bất ngờ ngoài trời nổi cơn giông, sấm sét đánh xuống khiến khu nhà Phong mất điện. My vốn sợ bóng tối lại thêm tiếng sét ngoài kia nên sợ hãi nấp trong vòng tay Phong run rẩy. Phong đưa My vào phòng, nằm lên giường và ôm lấy cô vỗ về để cô đỡ sợ. Thế rồi, bản năng mời gọi, Phong nhẹ nhàng hôn My. Sau nụ hôn sâu, anh bắt đầu đưa tay lần vào dưới lớp áo của My. Cô vội vàng ngăn tay anh lại.
- Đừng mà anh.
- Anh yêu em mà
- Em biết như thế nhưng mà không được - Lời My nói nhẹ nhàng nhưng rất cương quyết, trong thoáng chốc, cô không còn tỏ ra sợ hãi, yếu đuối nữa.
- My à, chúng mình yêu nhau nửa năm rồi. Chẳng nhẽ em chưa đủ tin tưởng anh sao? Anh làm bao thứ vì em, yêu em chân thành đến thế, em cự tuyệt anh là em làm tổn thương anh đấy.
- Anh Phong, em xin lỗi. Chỉ là anh hiểu em rồi đấy, em thật sự không thể cho anh được.
Nếu anh có thể mặc lên người em chiếc váy cô dâu em sẽ sẵn sàng tuột nó ra trước mặt anh (ảnh minh họa)
Phong bực tức bật dậy quát lớn:
- Rút cục cô không yêu tôi phải không? Cô có thằng nào khác bên ngoài phải không? Bao lâu nay cô chỉ lợi dụng tình cảm của tôi, đùa giỡn với tôi thôi! Rõ ràng cô không yêu tôi nên mới không hết mình với tôi. Cô còn đang suy tính điều gì nữa?
My bặm môi ngồi dậy cố không ngăn hàng nước mắt chảy ra:
- Em xin lỗi nhưng tình yêu của anh chưa đủ khiến em muốn ngủ với anh. Em sẽ chỉ làm điều đó với chồng mình mà thôi. Nếu anh có thể mặc lên người em chiếc váy cô dâu em sẽ sẵn sàng tuột nó ra trước mặt anh còn nếu không thì em xin lỗi, em không thể.
Phong choáng váng trước thái độ cương quyết của My. Ánh mắt của cô khiến anh chùn bước và thấy day dứt vì sự nóng giận của mình.
- Em nghĩ đến lúc chúng ta cần thành thật với nhau rồi. Nửa năm qua được anh yêu thương và chăm sóc em rất hạnh phúc nhưng em không hề có ý định sẽ tiến xa hơn và vượt quá giới hạn. Nếu anh hiểu được điều này và thông cảm cho em thì em rất cảm kích... Còn nếu không...
Nghe đến đây Phong vội vàng lao tới ôm chầm lấy My và xin lỗi:
- Đừng nói nữa em. Anh xin lỗi. Chúng ta hãy quên chuyện ban nãy đi nhé. Anh hứa sẽ không bao giờ làm tổn thương em nữa đâu.
Đến lúc này, My mới cho phép nước mắt mình rơi. 2 mối tình trước tan vỡ cũng chỉ bởi cô không đồng ý trao thân, cô không muốn mất thêm Phong vì cùng lý do đó. Cô ôm lấy Phong và thầm thì: "Hãy cưới em nhé, rồi em sẽ là của anh."
Theo blogtamsu
Chồng tôi quỳ cả đêm bên ngoài để xin vợ tha thứ Sau lần đó, ba mẹ tôi tuyệt đối không cho tôi về nhà chồng nữa. Cha mẹ chồng thì đến xin lỗi hết lần này đến lần khác. Chồng tôi còn quỳ cả đêm ở bên ngoài nhà tôi để xin tha thứ. Tôi có nên tin và tha thứ cho chồng thêm một lần nữa? (Ảnh minh họa) Tôi đã từng sống...