Tôi khát khao tới cuồng nhiệt có được… chồng của bạn
Thật sự, nói ra những lời này tôi thấy mình thật đê tiện, bỉ ổi. Tôi đã khiến bản thân mình nhuốm bẩn vì suy nghĩ vô liêm sỉ ấy, yêu chồng bạn.
Nhưng tình cảm của con người, cảm xúc của con người vốn là thứ tự nhiên, đôi khi muốn dừng lại cũng không được, nhất là khi ta lại gặp người ấy thường xuyên, liên tục.
Tôi 28 tuổi chưa biết đến một mối tình vắt vai. Trước đây, tôi từng mơ mộng có được một chàng trai giống như trong phim Hàn, vì ngày đó, tôi mê phim Hàn lắm. Tuổi trẻ mà, ai chẳng như thế. Bản thân tôi cũng chỉ ước, giá như mình được gặp thần tượng một lần thì mình sẽ hạnh phúc, viên mãn vô cùng. Lúc nào cũng chỉ mơ gặp được một anh chàng có hình dáng giống như trai Hàn Quốc, đẹp như vậy, ga lăng như vậy và đáng yêu như thế.
Nhưng đó chỉ là chuyện trong phim, và cũng có thể phim vận vào người nên đến tận năm 28 tuổi, tôi vẫn chưa tìm được cho mình một người đàn ông như ý. Hoặc những người tôi gặp không bị điểm này thì cũng bị điểm kia, khiến tôi chẳng hài lòng chút nào.
Trong khi bạn tôi, cô ấy có ngoại hình không bằng tôi, lại còn ăn nói kém duyên hơn tôi lại yêu được một người đàn ông phải nói là tuyệt vời. (ảnh minh họa)
Chẳng phải là đứa con gái xấu xí gì nếu không muốn nói là tôi có nhiều nết duyên. Đàn ông cũng từng theo đuổi tôi nhiều lắm nhưng tôi chẳng đủ kiên trì để xem ai đó có thật lòng chân thành với mình không. Căn bản, họ chỉ lộ ra 1 vài điểm tôi không ưng là tôi cho họ &’next’ ngay, chẳng tính gì chuyện tiếp tục mối quan hệ nữa. Có lẽ, đó là kết quả của việc đến 28 tuổi rồi, tôi vẫn còn cô độc.
Trong khi bạn tôi, cô ấy có ngoại hình không bằng tôi, lại còn ăn nói kém duyên hơn tôi lại yêu được một người đàn ông phải nói là tuyệt vời. Thật ra, người ta hay bảo &’có ở trong chăn thì mới biết chăn có rận’. Cô ấy hay chê bạn trai mình lắm, nhưng chê là một chuyện, còn yêu thì vẫn là yêu. Cô ấy hay nói, đàn ông có nhiều nhược điểm, nếu mình yêu thì phải chấp nhận thôi. Thế nên, dù nhiều lúc hay than phiền về người yêu thì yêu vẫn hoàn yêu.
Tôi lại thấy, những điều cô ấy than phiền có phần hơi quá. Tôi còn luôn thắc mắc, tại sao người như cô ấy lại có thể có được người đàn ông đẹp trai, tốt bụng và ga lăng như thế để yêu? Đã sang tuổi 27-28, tôi bắt đầu hạ bớt tiêu chí của mình xuống và tôi lại nghĩ, giá như mình có được người đàn ông giống như người yêu của bạn thì tốt biết mấy.
Video đang HOT
Người ấy ga lăng với tất cả bạn bè của người yêu, với tôi cũng vậy nên nhiều lần khiến tôi động lòng. Và đôi khi tôi ước mình được như cô ấy, được người yêu cưng chiều như thế. Lắm lúc cô ấy cãi nhau với bạn trai, tôi lại dịu dàng khuyên nhủ vì tôi luôn nghĩ, cô ấy yêu được anh ta là may mắn quá rồi, đừng nên đòi hỏi nữa.
Có lẽ, mình chưa có được thì thèm thuồng, còn người ở trong thì lại cảm thấy chán hoặc là họ luôn miệng chê bai chán nản. Tôi đã dần dần cảm kích người đàn ông của bạn khi thấy cô ấy hay giận dỗi rồi nũng nịu anh. Chẳng hiểu từ bao giờ, sự ích kỉ trong tôi lớn như thế. Lắm lúc tôi đổ thêm dầu vào lửa để hi vọng hai người họ cãi nhau to và rồi, khi đó anh sẽ tìm tới tôi để than thở, để nói chuyện và chia sẻ. Vì chỉ có tôi là người bạn thân của người yêu anh và cũng chỉ có tôi lắng nghe anh, khuyên nhủ anh.
Những lúc như thế, tôi được gần anh, cảm giác ấm cũng biết bao. Và cứ như vậy nhiều lần, tôi có cảm giác yêu người đàn ông ấy. Tôi đã nghĩ, có thể, mình sẽ vứt bỏ tình bạn để có được người đàn ông này…
Ngày cô bạn đưa thiệp hồng, tôi hơi choáng, tôi không hi vọng người trong thiệp là anh. Nhưng điều đó lại là sự thật. Họ nhiều lần cãi nhau nhưng tình yêu trong họ quá lớn, họ lại làm lành, lại yêu thương nhau và rồi lại kết hôn. Tôi thất vọng vô cùng, cảm giác như mình là kẻ bị bỏ rơi, là người bại trận.
Tôi đã mơ đến tình yêu của anh, mơ được tự do nắm tay anh đi dạo trên đường phố và được ngả đầu vào vai anh. Nhưng tất cả đã xa rồi. Anh đã có người con gái khác, anh sắp có vợ, tôi còn hoài nghi gì.
Người bạn thân của tôi vẫn không hay biết chuyện tôi có tình cảm với anh. Tôi đã yêu anh từ bao giờ cũng không hay nữa. Tiêu chí hoàn hảo của tôi đâu rồi. Anh cũng bình thường nhưng lại có điểm gì đó cực kì cuốn hút tôi.
Tôi đã nói với cô bạn rằng, cô ấy lấy được một người chồng tuyệt vời và cô ấy động viên tôi, sau này nhất định tôi sẽ cưới được người chồng còn tuyệt vời hơn thế. Không, tôi chỉ cần người như chồng bạn là đủ, tôi khát khao có được chồng bạn. Tôi đã mong ước từ lâu có được người yêu như thế, vậy mà bây giờ tôi thành kẻ trắng tay.
Tôi từng mong, bạn bỏ người ta và rồi tôi danh chính ngôn thuận có được người con gái này. Nhưng xem ra, mọi thứ đã đổ bể.
Bây giờ, nhìn bạn hạnh phúc bên anh mà lòng tôi đau nhói. Tôi thiết tha khát khao anh, mong được ở bên anh như ngày trước. Nhưng bây giờ, anh có vợ rồi, anh đâu còn nghĩ đến tôi. Anh sẽ chăm chút mái ấm của mình, còn tôi chỉ là một người bạn của vợ anh, không hơn không kém.
Tôi thật bỉ ổi khi liên tục kiếm cớ đến nhà bạn chơi chỉ để được gặp chồng bạn. Tôi thật đê tiện khi khát khao có được chồng bạn. Phải chăng, khi chưa có gì thì mình thường thèm khát thứ của người khác? Tôi thực sự cảm thấy chản nản vì mình lâm vào tình cảnh này nhưng muốn dứt ra, thật khó quá người ơi..
Theo GĐO
Thiêu thân lao vào gã trai tân ấy
Tôi đã buông mình để Huy "yêu" tôi trong điên dại và cuồng nhiệt của một gã trai lần đầu tiên biết đến mùi vị xác thịt của phụ nữ...
Ở tuổi 27, các bạn gái khác vẫn còn đang băn khoăn chọn lựa cho mình một người bạn đời phù hợp thì tôi đã yên bề gia thất với một cuộc sống chồng vợ hạnh phúc và những đứa con thơ ngoan ngoãn.
Chồng tôi là một người đàn ông tốt, anh yêu vợ, thương con, luôn cố gắng để lo cho gia đình một cuộc sống đầy đủ cả tinh thần lẫn vật chất, cũng như để cho vợ không phải vất vả bươn chải với cuộc sống bên ngoài.
Hằng ngày tôi chỉ ở nhà và chăm lo cho tổ ấm của mình. Những lúc rảnh rỗi, tôi lại gặp gỡ bạn bè, mua sắm những gì mình thích bằng những đồng tiền của chồng vất vả mới kiếm được. Những tưởng tôi là người phụ nữ may mắn và hạnh phúc nhất khi có được một người chồng tốt bụng và yêu thương mình như thế... nhưng cuộc sống đúng là có những điều ta không bao giờ lường trước được và tôi cũng vậy...
Tôi không thể nào ngờ được rằng, đến một ngày cuộc sống của tôi lại bị đảo lộn bởi bóng hình một người đàn ông khác...
Tôi không biết phải làm sao nữa...? Tôi như con thiêu thân, dù biết đấy là mối quan hệ tội lỗi, là trái với đạo đức của một người vợ, người mẹ nhưng tôi vẫn bỏ mặc tất cả để lao vào... và sau những hạnh phúc ái ân bên người tình, tôi lại cảm thấy tội lỗi, lại sống trong dằn vặt khi đón nhận sự yêu thương và quan tâm của chồng, khi nhìn thấy nụ cười ngây thơ của con trẻ và tự cảm thấy xấu hổ và tội lỗi với chính bản thân mình.
Tôi thật sự bối rối và xúc động trước những tình cảm của anh dành cho tôi... (Ảnh minh họa)
Huy bằng tuổi với tôi. Thật tình cờ khi chúng tôi quen biết nhau trong một lần đi đường. Hôm ấy, tôi bị xe máy đâm vào rồi bỏ chạy và kết quả là chân của tôi bị bong gân. Lúc đó thì Huy chạy đến, anh giúp tôi dựng xe máy và mua đá lạnh chườm chân cho tôi. Tôi chưa kịp cảm ơn anh thì anh đã đi và bỏ quên tập tài liệu trong giỏ xe của tôi, trên đó có ghi số điện thoại của anh.
Hôm sau, tôi gọi điện cảm ơn Huy đã giúp đỡ tôi và muốn gặp anh để trả lại tập tài liệu bỏ quên trên giỏ xe tôi. Kể từ hôm gặp gỡ đó, Huy thỉnh thoảng chủ động gọi điện cho tôi, khi thì chỉ để hỏi thăm sức khỏe và công việc, khi thì nhắn tin cho tôi chỉ để khoe hôm nay anh đã làm được một việc gì đó và được sếp khen...
Cứ thế, tôi và Huy quen rồi thân nhau như những người bạn bình thường khác vì tôi hiểu mình đã có gia đình và mình không nên có những hành động quá thân mật, gần gũi với những người đàn ông khác. Nhưng rồi... một hôm Huy nhắn tin cho tôi "Tớ bị ốm nặng và đang ở nhà một mình, cậu có thể mua hộ tớ thuốc được không?". Khi đọc được những dòng tin nhắn ấy của Huy, tôi đã lao ngay ra hiệu thuốc để mua thuốc cho anh và vội vàng đến nhà để thăm anh.
Nhưng khi tôi đến nơi thì căn nhà của anh rất im ắng, cửa vẫn mở và tôi bước vào. Khi nghe tiếng gọi của tôi, Huy trả lời tôi với một giọng nhẹ nhàng vọng ra từ trong phòng. Khi tôi mở cửa bước vào thì... tôi tròn mắt bất ngờ khi nhìn thấy những ánh nến lung linh và hoa hồng ngập tràn khắp phòng anh. Huy nói, anh muốn tặng tôi một bất ngờ nhưng không biết làm sao nên mới giả vờ ốm để tôi đến thăm. Rồi anh nhìn thẳng vào mắt tôi nói: "Từ trước đến giờ, anh rất yêu quý và trân trọng em. Dù biết em đã có gia đình nhưng anh vẫn yêu em. Anh không đòi hỏi điều gì ở bất cứ nơi em... chỉ mong em cho anh một cơ hội để được ở bên em"...
Tôi thật sự bối rối và xúc động trước những tình cảm của anh dành cho tôi... và điều gì đến cũng đã đến trong ngày hôm ấy. Tôi đã thuộc về Huy... dù những giây phút bên anh rất ngắn ngủi nhưng tôi đã lao vào vòng tay anh với những đam mê, ham muốn của người đàn bà một con. Tôi đã buông mình để Huy "yêu" tôi trong điên dại và cuồng nhiệt. Lúc đó, tôi đã quên đi rằng, mình đang có một gia đình nhỏ, một người chồng yêu thương vợ và còn có một đứa con thơ đang rất cần sự dạy dỗ của mẹ...
Ngày ngày sống với gia đình, tôi lại dằn vặt và tự nhủ mình sẽ cố gắng để rời xa Huy, sẽ quay về với gia đình để làm trọn trách nhiệm của một người vợ, người mẹ... nhưng rồi, những khao khát của người đàn bà trong tôi lại trỗi dậy mỗi khi nghĩ đến Huy, đến những giây phút đam mê và hạnh phúc bên anh, cùng những cử chỉ yêu thương, nhẹ nhàng của anh dành cho tôi trong suốt thời gian qua, tôi lại không thể kiềm chế được những cảm xúc của mình để rồi lại vội vàng lao đến bên anh...
Và rồi, sau khi làm trọn bổn phận của người vợ, người mẹ trong gia đình, tôi lại lén lút đến bên anh, lại cùng anh sống vội trong sự khát khao yêu đương, lại được tan chảy cùng anh trong niềm hạnh phúc hoan lạc của đôi lứa yêu nhau...
Dù tôi và anh đã cố gắng rời xa nhau, cố gắng giúp tôi trở về với gia đình... nhưng dường như chúng tôi đã không thể làm được điều đó. Khi hai đứa càng muốn xa nhau thì dường như lực hút cuốn chúng tôi đến với nhau lại càng lớn. Tôi không thể kiểm soát được bản thân mình mỗi khi ở bên anh... nhưng càng được hưởng hạnh phúc từ anh thì tôi lại càng thấy tội lỗi với gia đình, nhất là người chồng của tôi vẫn đang ngày ngày vất vả làm việc để tôi có được cuộc sống an nhàn, đủ đầy... Vậy mà chồng tôi nào biết, người vợ anh yêu thương, lo lắng hết mực lại đang lén lút anh để hưởng niềm hạnh phúc ngắn ngủi bên người tình của mình...
Giờ đây, tôi đang dằn vặt bản thân vì những lỗi lầm tôi đã gây ra cho chồng mình... nhưng tôi phải làm sao để thoát khỏi sự cám dỗ của những giây phút hạnh phúc thăng hoa bên Huy?
Theo VNE
Em yêu anh, yêu một người có lẽ chẳng yêu em... Anh chỉ là cần em ở cạnh trong giây lát, còn cô ấy có lẽ mới thực là người anh yêu thương. Em đang đau lắm, tim em thực sự rất đau! Em hiểu trái tim mình đang muốn gì, em hiểu mình cần gì và khát khao được yêu thương tới bao nhiêu. Nhưng anh biết đấy, chắc là những mong muốn...