Tôi khát khao có được chồng của bạn
Thật sự, nói ra những lời này tôi thấy mình thật đê tiện, bỉ ổi. Tôi đã khiến bản thân mình nhuốm bẩn vì suy nghĩ vô liêm sỉ ấy, yêu chồng bạn.
Nhưng tình cảm của con người, cảm xúc của con người vốn là thứ tự nhiên, đôi khi muốn dừng lại cũng không được, nhất là khi ta lại gặp người ấy thường xuyên, liên tục.
Tôi 28 tuổi chưa biết đến một mối tình vắt vai. Trước đây, tôi từng mơ mộng có được một chàng trai giống như trong phim Hàn, vì ngày đó, tôi mê phim Hàn lắm. Tuổi trẻ mà, ai chẳng như thế. Bản thân tôi cũng chỉ ước, giá như mình được gặp thần tượng một lần thì mình sẽ hạnh phúc, viên mãn vô cùng. Lúc nào cũng chỉ mơ gặp được một anh chàng có hình dáng giống như trai Hàn Quốc, đẹp như vậy, ga lăng như vậy và đáng yêu như thế.
Nhưng đó chỉ là chuyện trong phim, và cũng có thể phim vận vào người nên đến tận năm 28 tuổi, tôi vẫn chưa tìm được cho mình một người đàn ông như ý. Hoặc những người tôi gặp không bị điểm này thì cũng bị điểm kia, khiến tôi chẳng hài lòng chút nào.
Chẳng phải là đứa con gái xấu xí gì nếu không muốn nói là tôi có nhiều nết duyên. Đàn ông cũng từng theo đuổi tôi nhiều lắm nhưng tôi chẳng đủ kiên trì để xem ai đó có thật lòng chân thành với mình không. Căn bản, họ chỉ lộ ra 1 vài điểm tôi không ưng là tôi cho họ &’next’ ngay, chẳng tính gì chuyện tiếp tục mối quan hệ nữa. Có lẽ, đó là kết quả của việc đến 28 tuổi rồi, tôi vẫn còn cô độc.
Trong khi bạn tôi, cô ấy có ngoại hình không bằng tôi, lại còn ăn nói kém duyên hơn tôi lại yêu được một người đàn ông phải nói là tuyệt vời. Thật ra, người ta hay bảo &’có ở trong chăn thì mới biết chăn có rận’. Cô ấy hay chê bạn trai mình lắm, nhưng chê là một chuyện, còn yêu thì vẫn là yêu. Cô ấy hay nói, đàn ông có nhiều nhược điểm, nếu mình yêu thì phải chấp nhận thôi. Thế nên, dù nhiều lúc hay than phiền về người yêu thì yêu vẫn hoàn yêu.
Video đang HOT
Tôi lại thấy, những điều cô ấy than phiền có phần hơi quá. Tôi còn luôn thắc mắc, tại sao người như cô ấy lại có thể có được người đàn ông đẹp trai, tốt bụng và ga lăng như thế để yêu? Đã sang tuổi 27-28, tôi bắt đầu hạ bớt tiêu chí của mình xuống và tôi lại nghĩ, giá như mình có được người đàn ông giống như người yêu của bạn thì tốt biết mấy.
Người ấy ga lăng với tất cả bạn bè của người yêu, với tôi cũng vậy nên nhiều lần khiến tôi động lòng. Và đôi khi tôi ước mình được như cô ấy, được người yêu cưng chiều như thế. Lắm lúc cô ấy cãi nhau với bạn trai, tôi lại dịu dàng khuyên nhủ vì tôi luôn nghĩ, cô ấy yêu được anh ta là may mắn quá rồi, đừng nên đòi hỏi nữa.
Có lẽ, mình chưa có được thì thèm thuồng, còn người ở trong thì lại cảm thấy chán hoặc là họ luôn miệng chê bai chán nản. Tôi đã dần dần cảm kích người đàn ông của bạn khi thấy cô ấy hay giận dỗi rồi nũng nịu anh. Chẳng hiểu từ bao giờ, sự ích kỉ trong tôi lớn như thế. Lắm lúc tôi đổ thêm dầu vào lửa để hi vọng hai người họ cãi nhau to và rồi, khi đó anh sẽ tìm tới tôi để than thở, để nói chuyện và chia sẻ. Vì chỉ có tôi là người bạn thân của người yêu anh và cũng chỉ có tôi lắng nghe anh, khuyên nhủ anh.
Những lúc như thế, tôi được gần anh, cảm giác ấm cũng biết bao. Và cứ như vậy nhiều lần, tôi có cảm giác yêu người đàn ông ấy. Tôi đã nghĩ, có thể, mình sẽ vứt bỏ tình bạn để có được người đàn ông này…
**
Ngày cô bạn đưa thiệp hồng, tôi hơi choáng, tôi không hi vọng người trong thiệp là anh. Nhưng điều đó lại là sự thật. Họ nhiều lần cãi nhau nhưng tình yêu trong họ quá lớn, họ lại làm lành, lại yêu thương nhau và rồi lại kết hôn. Tôi thất vọng vô cùng, cảm giác như mình là kẻ bị bỏ rơi, là người bại trận.
Tôi đã mơ đến tình yêu của anh, mơ được tự do nắm tay anh đi dạo trên đường phố và được ngả đầu vào vai anh. Nhưng tất cả đã xa rồi. Anh đã có người con gái khác, anh sắp có vợ, tôi còn hoài nghi gì.
Người bạn thân của tôi vẫn không hay biết chuyện tôi có tình cảm với anh. Tôi đã yêu anh từ bao giờ cũng không hay nữa. Tiêu chí hoàn hảo của tôi đâu rồi. Anh cũng bình thường nhưng lại có điểm gì đó cực kì cuốn hút tôi.
Tôi đã nói với cô bạn rằng, cô ấy lấy được một người chồng tuyệt vời và cô ấy động viên tôi, sau này nhất định tôi sẽ cưới được người chồng còn tuyệt vời hơn thế. Không, tôi chỉ cần người như chồng bạn là đủ, tôi khát khao có được chồng bạn. Tôi đã mong ước từ lâu có được người yêu như thế, vậy mà bây giờ tôi thành kẻ trắng tay.
Tôi từng mong, bạn bỏ người ta và rồi tôi danh chính ngôn thuận có được người con gái này. Nhưng xem ra, mọi thứ đã đổ bể.
Bây giờ, nhìn bạn hạnh phúc bên anh mà lòng tôi đau nhói. Tôi thiết tha khát khao anh, mong được ở bên anh như ngày trước. Nhưng bây giờ, anh có vợ rồi, anh đâu còn nghĩ đến tôi. Anh sẽ chăm chút mái ấm của mình, còn tôi chỉ là một người bạn của vợ anh, không hơn không kém.
Tôi thật bỉ ổi khi liên tục kiếm cớ đến nhà bạn chơi chỉ để được gặp chồng bạn. Tôi thật đê tiện khi khát khao có được chồng bạn. Phải chăng, khi chưa có gì thì mình thường thèm khát thứ của người khác? Tôi thực sự cảm thấy chản nản vì mình lâm vào tình cảnh này nhưng muốn dứt ra, thật khó quá người ơi!
Theo Khampha
"Phải chi con là trai"
Dù ba mẹ tôi rất thương yêu và quan tâm đến hai chị em tôi, nhưng tôi vẫn có cảm giác bị tổn thương.
ảnh minh họa
Mẹ kể, chị tôi là đứa cháu đầu tiên của cả hai bên nội, ngoại nên lúc mới sinh ra được mọi người cưng chiều, ai cũng tranh giành ôm ấp, nựng nịu. Đến khi có bầu tôi, do các biểu hiện thai kỳ khác hẳn với lúc mang thai chị nên mẹ đoán tôi là con trai. Ba mẹ chuẩn bị sẵn một cái tên con trai để đặt cho tôi. Nào ngờ khi tôi chào đời là gái, ba mẹ hụt hẫng đến mức chẳng buồn đặt tên. Nhiều lần nhìn tôi, mẹ cứ ao ước "phải chi con là con trai"...
Mẹ hay lặp đi lặp lại điều đó. Cũng có khi mẹ nhìn xa xôi: "Không biết ba mày có đi ra ngoài kiếm đứa con trai nào không?". Ba tôi là trưởng nam, nhưng ông bà nội không đặt nặng vấn đề cháu đích tôn. Mặc dù vậy, tôi biết mẹ luôn bị ám ảnh ý nghĩ là ba sẽ ở với người phụ nữ khác để kiếm con trai nối dõi. Ba càng yêu quý chị em tôi, mẹ càng cảnh giác, nghe gần ngóng xa. Khi tôi lớn lên, biết chuyện, cho rằng mẹ tự làm khổ mình, mẹ quay sang nạt tôi: "Tại mày là con gái, chứ mày mà là con trai thì mẹ đâu có phải khổ như vậy!".
Tôi sinh ra là con gái thì chắc chắn không phải lỗi tại tôi, mà tôi nghĩ làm con gái cũng chẳng có lỗi gì. Nhưng những lời mẹ nói khiến tôi mặc cảm. Khi có ai khen hai chị em tôi ngoan ngoãn, giỏi giang, mẹ lại buông câu: "Có giỏi mấy cũng chẳng bằng nhà người ta có con trai". May mắn thay, hai chị em tôi không vì thế mà tự ti, trái lại, hiểu được nỗi khổ tâm của mẹ, chúng tôi đều cố gắng học hành, rèn luyện. Bây giờ mẹ có thể tự hào về hai cô con gái ít nhiều thành đạt. Hai bên nội, ngoại đều nể trọng ba mẹ tôi nuôi dạy hai đứa con gái giỏi giang hơn hẳn mấy đứa cháu trai trong gia đình.
Thế nhưng nỗi mặc cảm sinh toàn con gái luôn đeo bám mẹ, và tôi bị tổn thương vì dù tôi có làm được gì, mẹ vẫn ao ước: "Giá như con là con trai". Tôi biết tư tưởng "trọng nam khinh nữ" khiến đa số người phụ nữ sinh con một bề là gái cũng mang mặc cảm như mẹ tôi, và nhiều người cũng vô tư trút nỗi mặc cảm đó lên đứa con mà họ mong đợi là con trai. Những người mẹ ấy đáng thương hơn đáng giận, bởi họ chính là nạn nhân của định kiến xã hội, của quan niệm "thập nữ viết vô", của ánh mắt người đời cố giấu nỗi ái ngại khi biết họ sinh toàn con gái.
Xã hội đã tiến bộ hơn nhiều khi có những cặp vợ chồng sinh hai đứa con gái đã quyết định không cố sinh cho được con trai. Các bậc cha mẹ hãy thật sự trân trọng và tự hào về những đứa con của mình, dù nó là trai hay gái. Mỗi khi nghe ai đó thở dài "nhà mình toàn con gái", tôi cảm thấy nhói lòng, bởi tôi biết ở đâu đó có những đứa trẻ có thể được yêu thương nhưng vẫn bị tổn thương, như tôi vậy!
Theo VNE
Có cảm hóa được gái hư thành vợ tốt? Tôi nghĩ anh trai em nên chấp nhận sự thật "lấy đĩ về làm vợ", biết đâu với sự yêu thương chân thành của anh trai em. ảnh minh họa Sự cư xử bao dung tử tế của gia đình em với cô ấy mà cô ấy sẽ hồi tâm chuyển ý, thay tâm đổi tính mà trở thành người tốt. Có thông...