Tôi hốt hoảng chạy ra, chị chồng đã tơi tả…
Vừa bế con, tôi vừa nhờ mọi người vực chị dậy rồi giúp dìu chị vào nhà. Chị khóc như mưa, cứ nhìn tôi một cách xấu hổ.
Khi yêu chồng, tôi rất cảm động trước hoàn cảnh tội nghiệp của anh. Bố mẹ anh đều mất trong một vụ tai nạn giao thông khi anh chỉ hơn 6 t.uổi. Những ngày sau đó, chị anh và anh sống nhờ vào tình thương, sự trợ cấp từ gia đình nội ngoại. Và chị anh là người thân luôn ở bên, chăm sóc anh từng chút một cho đến khi anh trưởng thành.
Chị cũng từ chối biết bao chàng trai để dành thời gian chăm lo cho anh. Vì thế, hơn 40 t.uổi, chị vẫn lẻ bóng, cô đơn sống chung với em trai. Nhiều khi, vừa kể về những tháng ngày cơ cực, chỉ có chị bên cạnh, chồng tôi vừa rơi nước mắt. Tôi biết, trong trái tim anh, chị anh có vị trí rất lớn.
Đám cưới của chúng tôi cũng do một tay chị chồng sắp xếp. Ngày cưới, chị thay mặt mẹ chồng, đeo cho tôi sợi dây chuyền vàng chị dành dụm hơn một năm để mua. Tôi cảm động lắm, còn tự nhủ sẽ thương yêu, chăm sóc để bù đắp lại cho chị những thiệt thòi chị đã chịu.
Ảnh minh họa
Những ngày đầu, cuộc sống của tôi rất tốt. Tôi đi làm cả ngày, chiều về đã có cơm ăn. Quần áo thì chồng tôi giặt, tôi chỉ quét nhà hay dọn cơm, rửa bát là hết việc. Hàng tháng, nhận lương, tôi lại đưa cho chị chồng 2 triệu để chị muốn mua gì thì mua.
Mọi thứ chi tiêu trong nhà như gạo, điện, nước, nét, thức ăn đều do tôi chi hết cả. Chị chồng chỉ ở nhà, dọn dẹp, nấu nướng chứ không cần đi làm như trước đây nữa.
Video đang HOT
Tôi có bầu, sinh con cũng nhờ chị chồng một tay chăm sóc. Chị cưng chiều con trai tôi lắm và bắt nó gọi chị là mẹ hai thay vì gọi bằng bác. Nhìn chị bế bồng, đút ăn, rồi tắm rửa cho con, tôi lại thầm cảm ơn trời đã cho tôi gặp chồng, gặp chị chồng tốt đến thế.
Chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu mấy tháng nay, chị chồng tôi không gặp người đàn ông đứng t.uổi, làm bảo vệ công trường gần nhà. Người đàn ông này hay tới nhà tôi chơi, uống trà, nói chuyện với chị chồng hàng đêm cho đỡ buồn. Nhưng tôi biết, ông ấy đã có vợ, con ở dưới quê rồi.
Thấy chị chồng có vẻ thương ông ấy, tôi tìm cách nói với chị, chỉ mong chị đừng đi vào lối cụt. Nhưng chị không nghe, còn gạt ra, nói tôi đừng xía vào chuyện của chị. Chị lớn rồi chứ không còn con nít con nôi gì nữa.
Khuyên không được, tôi chỉ mong chị đừng sa đà quá, và vợ con người đàn ông kia cũng đừng đến đ.ánh g.hen là được. Thế mà chuyện tôi lo vẫn diễn ra.
Hôm đó, khi chị đang đẩy xe con tôi đi dạo thì có hai người phụ nữ to béo ở đâu ập đến. Họ t.úm t.óc, đ.ánh chị ngay trên đường phố. Nghe tiếng mọi người la hét, tôi từ nhà chạy ra đã thấy chị bị cắt tóc nham nhở, đang nằm bẹp dưới đường. Đám người kia cũng vừa lên xe chạy đi.
Vừa bế con, tôi vừa nhờ mọi người vực chị dậy rồi giúp dìu chị vào nhà. Chị khóc như mưa, cứ nhìn tôi một cách xấu hổ. Từ hôm đó, chị cứ ở hẳn trong phòng, không ra ngoài nữa. Tôi và chồng năn nỉ, khuyên can mãi cũng không có ích gì.
Nhìn chị ngày càng héo mòn, gầy ốm, tôi lại thương quá. Cả đời chịu khổ rồi, đến lúc biết yêu cũng không trọn vẹn được. Tôi và chồng nên làm sao để chị chịu hòa nhập lại với cuộc sống bình thường đây?
Theo Netnews
Mải mê hú hí bên nhân tình bỏ mặc đứa con thơ 3 t.uổi ở nhà với nồi cơm thiu và cái kết...
Hôm sau lúc đám bạn đứng ở bên ngoài cổng sắt chơi, người ta thấy nó bê xoong cơm nhỏ nhìn đã thiu chảy nước ra ăn ở bên trong cổng sắt thì bảo nó đổ đi, nhưng...
Hôm sau lúc đám bạn đứng ở bên ngoài cổng sắt chơi với nó người ta thấy nó bê xoong cơm nhỏ nhìn đã thiu chảy nước ra ăn thì bảo nó đổ đi, rồi bác hàng xóm cho nó cái bánh mì. (Ảnh minh họa)
Thúy - vợ Hùng mất ngay khi đứa con nhỏ chào đời được 1 ngày, cô còn chưa nhìn thấy mặt con vì vết thương của cô quá nặng không thể nào qua khỏi. Lần đó bầu tới tuần thứ 36 rồi nhưng Thúy vẫn phải oằn lưng gánh rau đi bán rong để lấy t.iền đẻ vì chẳng thể nhờ vả được gì ở chồng.
Hùng đi làm nhưng t.iền không đưa cho vợ mà lại nuôi bồ. Hôm ấy trời mưa khá to, còn mấy mớ rau nhưng Thúy vẫn chưa về mà cố bán nốt để rồi trong lúc trời mưa to, một chiếc taxi lào vù trước mặt cô và... Thúy ngã nhào, rau tung tóe khắp đường.
Thúy được chính chiếc xe taxi gây tai nạn đưa vào viện để mổ con cấp cứu. Nhưng chỉ cứu được con còn Thúy thì không qua khỏi, kể từ hôm đó Hùng một mình gà trống nuôi con. Số t.iền người ta đền bù sau tai nạn được một khoản kha khá, cộng với t.iền phúng viếng của bà con khu ngõ cũng đủ để Hùng nuôi con mà không phải lo nhiều về kinh tế.
Nhưng chỉ cứu được con còn Thúy thì không qua khỏi, kể từ hôm đó Hùng một mình gà trống nuôi con. (Ảnh minh họa)
Một năm đầu mẹ vợ còn nhận trông giúp cháu để con rể đi làm. Tuy nhiên khi thấy con rể có t.iền mà không chăm lo cho con mình lại toàn mang t.iền đó cho gái, con thì cả tháng không thấy mua cho hộp sữa thì mẹ vợ anh quyết định không trông cháu giúp nữa để Hùng tự lo cho con.
Thời gian đầu còn t.iền thì Hùng gửi con co người trông trẻ tư gần nhà, mãi tối mịt anh ta mới tới đón thằng bé về rồi tắm rửa cho nó. Tới khi con 2 t.uổi thì Hùng không gửi con đi học nữa vì mỗi tháng gửi tư như vậy tổng t.iền cũng mất tới 1,6 - 1,7 triệu. Hùng quyết định gửi cho bác bán rau đầu ngõ trông giúp. Bác ấy vừa bán rau vừa trông thằng bé, tới bữa bác ăn gì cháu ăn nấy, mỗi tháng chỉ mất 1 triệu vừa t.iền công vừa t.iền ăn.
Nhìn thằng bé lê la nghịch những cọng rau úa dập nát bên đường mà ai cũng phải xót xa. Vậy nhưng nhiều hôm tới 9 giờ tối mà Hùng vẫn chưa tới đón con khiến bác bán rau khó chịu. "Cậu gửi muộn như thế thì phải thêm t.iền cho tôi chứ, tôi vừa phải trông thêm mấy tiếng lại phải tắm rửa cho thằng bé ăn tối, tôi đâu có thừa cơm mà cho con cậu trong khi cậu thì đi làm lương cao gấp mấy lần t.iền tôi bán rau".
Hùng không trả thêm t.iền nên bác bán rau từ chối trông giúp. Vậy là Hùng để luôn đứa con 3 t.uổi của mình ở nhà. Hàng ngày anh ta đi làm và khóa chặt cổng để con ở bên trong. Hàng ngày người ta vẫn thấy đ.ứa t.rẻ chơi với đám bạn ở bên ngoài qua song sắt. Không được bố chăm nom kĩ lưỡng thằng bé gầy còm nhưng được cái đôi mắt rất sáng và lanh lợi. Nhìn mấy đứa bạn cầm hộp sữa hút mà thằng bé nhìn không chớp mắt, nó thèm vô cùng vì cả năm nay bố có mua cho nó hộp sữa nào đâu.
Hôm nào đứa bạn chán sữa thì nó còn được uống ké một ít thừa, hôm nào bạn uống hết thì nó chỉ biết nhìn mà thèm như thế thôi. Bố nó cứ đi suốt ngày chẳng biết mấy giờ tối mới về, nhiều hôm bố nó về thì nó đã gặm xong gói mì tôm rồi lên giường đi ngủ từ bao giờ rồi.
Hôm đó người ta thấy bố nó đi qua đêm không về. Hôm sau lúc đám bạn đứng ở bên ngoài cổng sắt chơi, người ta thấy nó bê xoong cơm nhỏ nhìn đã thiu chảy nước ra ăn ở bên trong cổng sắt thì bảo nó đổ đi, rồi bác hàng xóm cho nó cái bánh mì. Bác hỏi bố về chưa nó lắc đầu, bác cũng bận việc đi luôn chẳng biết nó có đổ cơm đi không nữa.
Rồi hôm sau, cả hôm sau nữa trời mưa tầm tã không một ai ra ngoài đường. Tới hôm thứ 3 trời tạnh, mấy đứa bạn lại ra gọi cổng gọi nó nhưng gọi mãi không thấy nó trả lời. Bác hàng xóm thì cứ ngỡ bố nó đã về từ mấy hôm trước nhưng mà bình thường giờ này là nó ra ngoài chơi rồi nay không thấy đâu thì cũng lạ, vội gọi điện cho bố nó xem sao.
Nghe điện thoại bố nó giọng vẫn ngái ngủ rồi giật mình thảng thốt, lao vội về nhà. Mấy ngày qua Hùng ăn nằm ở nhà người tình có nhớ nhung gì tới đứa con nhỏ đang ở nhà đợi mình đâu. Mở cửa bước vào thấy đứa con nhỏ nằm bất động trên ghế, nồi cơm chỉ còn vài hạt mốc xanh. Hùng vội vã bế con ra ngoài định đưa con đi cấp cứu thì đã quá muộn. Đứa con đã qua đời từ bao giờ.
Nhìn cảnh đ.ứa t.rẻ bị bố nhốt c.hết đói ở nhà mà không ai cầm được nước mắt. Ai cũng căm hận Hùng vô cùng, nếu anh ta quan tâm tới thằng bé thì đâu đến nông nỗi này. Nếu mẹ nó còn sống chắc chắn nó đã không phải nhận kết cục đau đớn đến vậy. "Lẽ ra người phải c.hết là anh ta chứ không phải thằng bé đáng thương ấy", mọi người trong xóm ai cũng căm hận người bố như Hùng.
Theo blogtamsu
Chồng đi biệt xứ 7 năm, vợ ở nhà liên tục mang thai và đẻ liên tiếp 3 đứa con Tròn 7 năm anh đi biệt xứ, không tung tích gì. Nhà chồng chị tìm kiếm anh trong vô vọng đã bắt đầu rục rịch làm đám tang cho anh. Đúng lúc ấy, người ta lại thấy bụng chị to lên. Nằm ôm hai đứa con, nước mắt chị lại rơi, chị không biết bao giờ ngày ấy của chị mới đến. (Ảnh...