Tôi hối hận vì đã làm dâu nhà này!
Chị chồng tôi mắng tôi là láo còn đòi tát vào mặt tôi. Bố mẹ chồng cũng bênh chị mà cho rằng tôi nhỏ nhen, có cái váy mà cũng chửi chị chồng không ra gì.
Chị chồng tôi mắng tôi là láo còn đòi tát vào mặt tôi. Bố mẹ chồng cũng bênh chị mà cho rằng tôi nhỏ nhen, có cái váy mà cũng chửi chị chồng không ra gì. Cùng lúc đó thì anh rể về, chưa nghe chuyện đầu đuôi ra sao anh đã chỉ tay mắng tôi vô học.
Tôi lấy chồng xa quê. Mẹ chồng tôi chỉ có 2 người con. Trên chồng tôi là một chị gái hơn anh 6 tuổi. Vợ chồng chị chồng đều là giáo viên và ở cũng gần. Trường anh chị dạy lại đối diện với nhà tôi. Và tôi không sao sống nổi với anh chị chồng vì quá ức chế.
Rõ ràng anh chị có nhà nhưng ngày nào cũng đều như vắt chanh, có mặt ở nhà chồng tôi từ 5 giờ sáng. Sau đó chị ngồi trang điểm đi dạy, anh đi ăn sáng cà phê rồi vào trường. Còn hai thằng con nhỏ 4 tuổi, 7 tuổi thì giao lại cho ông bà nội. Nhìn ông đút thằng lớn ăn, bà đút thằng nhỏ ăn rồi đưa đi học mà tôi sôi máu.
Đã thế, nhà anh chị đầy đủ chẳng thiếu thứ gì chứ mà cái gì cũng đợi bố mẹ chồng tôi làm cho. Quần áo cả nhà anh chị đi làm, đi học về cứ tắm rồi vứt luôn cho ông bà giặt. Còn hạch sách mẹ: “Quần áo đi làm nên mẹ giặt tay giúp con chứ không nó nhăn nheo, hư đồ hết”. Nên trưa nào mẹ chồng tôi cũng còng lưng ra mà giặt một đống đồ của chị. Tôi bực mình nói mẹ đừng có làm nữa thì bà bảo nó đi dạy khổ rồi, mình làm giúp nó một chút cũng được. Tôi tức quá, tôi cũng đi dạy, tôi còn khổ hơn chị, sao không ai giúp tôi.
Tôi cũng đi dạy, tôi còn khổ hơn chị, sao không ai giúp tôi? (Ảnh minh họa).
Tôi cũng hai đứa con nhưng sáng đút đứa này ăn rồi quay qua đút đứa khác ăn chứ chẳng nhờ được ông bà. Quần áo cũng tôi giặt hết. Mà lại kì là quần áo ông bà tôi giặt, tôi phơi, tôi gấp gọn gàng. Còn ông bà đi giặt cho con gái con rể. Chẳng lẽ đây chính là sự khác biệt giữa con gái với con dâu?
Chưa kể chuyện ăn uống của nhà chị chồng. Nhà anh chị cách nhà bố mẹ chồng tôi chưa tới 2km, vậy mà chiều dạy về là ngồi chơi xơi nước đợi tôi dọn mời cơm. Ăn xong thì thúc giục nhau đi về chứ chẳng dọn được cái chén cái đũa nào.
Hai thằng con của chị thì vô tư thấy sợ. Sữa chua tôi mua cho con toàn loại tốt để trong tủ lạnh luôn bị chúng nó lấy ăn hết. Tôi nhắc chúng đó là của em chúng thì chúng méc mẹ. Thế là mẹ chồng, chị chồng lại hùa vào nói tôi keo kiệt, tính toán với cháu. Từ đó tôi hạn chế mua sữa chua hay thức ăn ngon cho con mình. Nghĩ lại thấy tội cho hai đứa con tôi quá. Mang tiếng là nhà mình mà ăn uống cũng chẳng thoải mái.
Mới đây tôi và chị chồng đã cãi nhau một trận to. Hôm đó tôi đi dạy về rất mệt vẫn phải nấu ăn hầu hạ họ. Đến khi ăn xong, cả nhà chị ngồi bàn trên nói chuyện xem tivi. Tôi tắm cho con xong, mở tủ lấy quần áo thì tá hỏa. Tủ quần áo tôi gần như bị xáo trộn hết. Đồ đạc lộn tung lên.
Video đang HOT
Chị chồng tôi mắng tôi là láo còn đòi tát vào mặt tôi. Bố mẹ chồng cũng bênh chị… (Ảnh minh họa).
Tôi chạy ra hỏi mẹ chồng thì chị chồng thủng thẳng đáp: “Chị lục tìm cái váy em mới mua để mặc đi đám cưới. Chị mặc rồi giờ để nó ở thau đồ dưới nhà tắm, em giặt lại giùm nha”. Tôi ngậm tức chạy xuống tìm thì thấy cái váy gần 1 triệu bạc đã bị vương màu từ quần áo con trai chị bị ướt để chồng lên.
Không thể nhịn được nữa, tôi đem cái váy lên, vứt thẳng trên bàn rồi hét lên: “Chị đền lại cái váy cho tôi. Quần áo của tôi, tôi chưa cho phép sao chị dám lấy? Chị là giáo viên mà không có sĩ diện à?”. Chị chồng tôi mắng tôi là láo còn đòi tát vào mặt tôi. Bố mẹ chồng cũng bênh chị mà cho rằng tôi nhỏ nhen, có cái váy mà cũng chửi chị chồng không ra gì. Cùng lúc đó thì anh rể về, chưa nghe chuyện đầu đuôi ra sao anh đã chỉ tay mắng tôi vô học. Đến tận khi chồng tôi về cả nhà mới lắng xuống.
Thế đấy, đêm đó tôi khóc cạn nước mắt vì uất ức và chán nản. Tôi hối hận vô cùng vì đã làm dâu nhà này. Đúng là lấy chồng, mình có làm gì thì cũng chỉ là dâu, là người ngoài mà thôi.
Theo Tintuc
Chê nhà nghèo bạn gái đòi chia tay để lấy chồng giàu, tôi uất ức quyết định tới gặp em...
Tôi cố tình đưa Diễm về nhà rất muộn và không muốn rời đi ngay mà cứ nán lại thêm, để rồi lúc hai đứa hôn tạm biệt nhau ra về tôi quyết định làm tới. Đây không phải là lần đầu tiên của hai đứa với nhau...
Tôi cố tình đưa Diễm về nhà rất muộn và không muốn rời đi ngay mà cứ nán lại thêm, để rồi lúc hai đứa hôn tạm biệt nhau ra về tôi quyết định làm tới. Đây không phải là lần đầu tiên
Tôi và Diễm vốn là bạn học từ thời cấp 3, lúc ấy hai đứa cũng đã có cảm tình với nhau rồi nhưng chưa dám công khai vì sợ bố mẹ ngăn cản do đang đi học. Tới khi cả hai cùng đỗ đại học và học cạnh nhau chúng tôi mới bắt đầu hẹn hò.
Bố mẹ Diễm ở quê làm ruộng, nhà khá nghèo nên nửa ngày đi học nửa ngày em lại đi làm thêm kiếm tiền. Nhưng rồi trong một lần đi làm thêm Diễm bị ngất và phải đưa vào viện cấp cứu. Sau lần đó bác sĩ phát hiện Diễm mắc bệnh và yêu cầu phải được nghỉ ngơi sử dụng thuốc đều đặn, không được làm việc quá sức nếu không muốn phải dừng việc học lại.
Diễm lo lắng không dám nói chuyện với bố mẹ ở quê vì gia đình cô quá nghèo, ngay cả chi phí nuôi con gái học đại học bố mẹ Diễm cũng không kham nổi, giờ cô lại bệnh tật thế này thì biết lấy tiền đâu. Thương bạn gái, không nỡ để em nghỉ học giữa chừng và cũng không muốn nhìn thấy cô ấy héo hon vì bệnh tật vậy là từ đó tôi bắt đầu lao vào kiếm tiền làm thêm để nuôi người yêu.
Thương bạn gái, không nỡ để em nghỉ học giữa chừng và cũng không muốn nhìn thấy cô ấy héo hon vì bệnh tật vậy là từ đó tôi bắt đầu lao vào kiếm tiền làm thêm để nuôi người yêu. (Ảnh minh họa)
Bản thân tôi không phải công tử giàu có nhưng bố mẹ đều là viên chức nên từ bé chẳng phải lo lắng hay làm một việc vì. Tiền học bố mẹ cũng gửi đều đặn chưa bao giờ để tôi phải thiếu. Vậy mà từ ngày quyết định đi làm nuôi bạn gái ăn học và lo tiền thuốc cho Diễm tôi đã phải làm đủ nghề, từ bồi bàn phục vụ cho đến bốc vác thuê phụ hồ. Những ngày đầu đi làm chưa quen về nhà tôi đau nhừ khắp người, chân tay tóe máu, nhưng nghĩ tới bạn gái nên tôi lại thêm quyết tâm.
Tiền bố mẹ gửi lên từ đầu tháng thì tôi dành đưa cho Diễm chi tiêu trước, còn sinh hoạt của tôi thì đợi lấy tiền đi làm thêm. Nhiều khi giữa tháng mới lấy được tiền nên chuyện tôi phải ăn mì gói cả tuần là bình thường. Nhưng tuyệt đối không bao giờ tôi để Diễm thấy điều đó, bố mẹ gọi điện lên tôi vẫn bảo con sống tốt.
Có lần tôi súyt chút nữa thì tôi bị đuổi học vì đóng học phí muộn, do tiền mẹ cho thì tôi đã đưa một nửa cho Diễm mua thuốc. May mà anh chủ chỗ tôi làm thêm tốt bụng thương tình cho tôi ứng trước 2 tháng lương liền rồi vay mượn bạn bè nên đóng kịp. Cứ thế tôi cố gắng làm mọi thứ giúp đỡ bạn gái, Diễm cũng yêu thương tôi hết lòng và lúc nào cũng nói cô ấy mắc nợ tôi.
Cuối cùng hai đứa cũng tốt nghiệp ra trường, hai đứa lại đưa nhau tới bệnh viện khám định kì. Và khi bác sĩ thông báo bệnh tình của Diễm đã thuyên giảm nhiều thì chúng tôi sung sướng tột độ, tôi đã dự định sau khi tìm được việc làm sẽ công khai chuyện hai đứa với bố mẹ và Diễm cũng đồng ý.
Thế nhưng điều tôi không thể ngờ tới đó là ngày Diễm có việc làm cũng chính là ngày cô ấy có ý định xa rời tôi. Diễm lấy lý do bận công việc nên chúng tôi ít gặp nhau hơn, tôi thì vẫn chưa tìm được việc phù hợp với ngày học nên vẫn cứ đi làm thêm như trước, quần áo vôi vữa về nhà nên nhiều lúc ngại bẩn cũng không tới phòng người yêu.
Diễm đi làm được 2 tháng thì tôi cũng nhận được kết quả của buổi phỏng vấn và tôi đã trúng tuyển. Muốn bạn gái là người đầu tiên biết tin vui này nên tôi phi ngay tới công ty Diễm để báo kết quả cho em. Tôi đợi gần 2h đồng hồ thì em mới hết giờ làm, nhưng vừa thấy Diễm bước ra tôi định cất tiếng gọi em thì bất ngờ đã thấy chiếc xe SH đỗ ngay trước mặt . Và em ngồi trên xe cùng người đàn ông đó ôm eo rất tình tứ. Chiếc xe phóng đi tôi cứ đứng đó như pho tượng, tiếng gọi em vẫn chưa thoát ra khỏi đầu môi.
Lúc ấy tôi mới biết anh phó phòng mà Diễm hết lời ca ngợi chính là người đàn ông có chiếc xe sang trọng ấy. Đau đớn vô hạn tôi lên xe bước về phòng trọ rồi nằm vật ra giường. Suốt buổi tối ấy tôi suy nghĩ rất nhiều, có lẽ nào tôi đã đặt tình yêu và niềm tin của mình nhầm chỗ rồi sao? Không thể nào được, tôi không tin người con gái tôi yêu lại như thế, tôi quyết định thử lòng Diễm một lần.
Ngày hôm sau tôi vẫn tỏ ra bình thường rồi tối đó hẹn Diễm đi chơi và em cũng đồng ý. Tôi cố tình đưa Diễm về nhà rất muộn và không muốn rời đi ngay mà cứ nán lại thêm, để rồi lúc hai đứa hôn tạm biệt nhau ra về tôi quyết định làm tới. Đây không phải là lần đầu tiên của hai đứa với nhau nhưng lần nào chúng tôi cũng phòng hộ đàng hoàng vì sợ có bầu ngoài ý muốn.
Nhưng lần này Diễm có vẻ khó chịu không muốn chiều tôi như mọi khi. Tôi kệ cứ đẩy em ra giường và Diễm đành phải chịu nhưng em bắt tôi dùng bao, tôi bảo:
- Không cần đâu em nếu có bầu thì mình cưới ngay, giờ chúng mình ra trường rồi mà chắc bố mẹ cũng không cấm đâu.
- Không, chúng mình không thể cưới được đâu - Diễm đẩy tôi ra.
- Tại sao?
- Em không muốn...
- Em không muốn cưới anh vì em muốn cưới cái thằng phó phòng kia đúng không?
- Vì anh ấy có thể lo được cho em và gia đình em sau này.
- Nó có tiền anh cũng có tiền, bố mẹ anh vừa mua chung cư cho anh rồi này.
Vừa nói tôi vừa móc trung túi quần đưa cái "của quý" đó ra khoe Diễm không ngờ mắt em sáng lên. "Trời ơi đây là sổ đỏ căn chugn cư đó sao. Bố mẹ mua cho anh thật sao? Vậy chắc chắn có bầu bố mẹ sẽ làm đám cưới cho ngay anh nhỉ, thế thì mình không còn gì đê lo nữa rồi". Vừa nói Diễm vừa ôm chặt lấy tôi, nhưng thực lòng lúc đó tôi chẳng còn cảm giác gì dù bạn gái đang không mảnh vải trên người:
"Tự nhiên anh hết hứng rồi, em tự mặc quần áo vào đi nhé. Là anh thử em thôi, hóa ra 4 năm anh vất vả cực nhọc lo cho em cũng chẳng bằng một cái sổ đỏ này. Thôi em cứ cố gắng mà bám lấy anh phó phòng của em đi, anh sáng mắt ra rồi chẳng ngu mãi nữa đâu".
Nói rồi tôi kéo khóa quần lên và ra về bỏ mặc Diễm đứng đó gào thét. Hi sinh hết lòng cuối cùng để nhận lại cái kết đắng chát thế này đây.
Theo blogtamsu
Tân hôn mệt lả mà vợ vẫn khăng khăng mình còn trinh, chồng uất ức đòi ly hôn thì vợ ... Cứ nghĩ mình phải ly hôn vợ ngay chỉ vì tân hôn hẳn 2 hiệp 1 lúc mà vợ vẫn khăng khăng nói rằng mình còn trinh. Ảnh minh họa Tôi năm nay mới cưới vợ. Vợ tôi là 1 cô gái hiền lành ngoan ngoãn. Nhìn chung thì chẳng có gì để có thể chê trách ở 1 người vợ như thế...