Tôi hối hận tại vì đã chia tay anh
Tình cảm 4 năm chấm dứt bằng cuộc điện thoại chia tay đơn phương của tôi. Giá như, tôi có thể quay ngược thời gian.
ảnh minh họa
Năm lớp 12, tôi đã gặp và yêu anh qua anh trai của bạn thân tôi. Anh hơn tôi 3 tuổi, vừa mới đi làm ở một khách sạn cách nhà 4 km. Bên anh, tôi cảm nhận được thế nào là yêu. Tôi yêu thật lòng, yêu si mê và trao cho anh đời con gái trước khi lên Hà Nội thi đại học bởi anh bảo không muốn mất tôi khi tôi đi học xa. Tôi đã rất hạnh phúc vì điều đó.
Tôi là người khá ít nói, trầm tính và không thích giao tiếp với nhiều người nên cũng không có nhiều bạn. Với tôi, anh vừa là người yêu, vừa là bạn. Tính anh trẻ con và hay làm tôi cười. Tôi biết ơn anh đã dạy tôi biết cười, cho tôi biết hạnh phúc là gì. Ngày tôi đi học xa cũng là ngày tôi và anh biết rằng từ giờ trở đi sẽ không còn được gặp nhau nhiều nữa, không còn được quấn quýt bên nhau mỗi ngày nữa. Chúng tôi đã rất buồn và luyến lưu nhau nhưng đành phải chấp nhận chia xa, hy vọng tương lai tốt đẹp hơn cho hai đứa.
Những ngày đầu đi học xa nhà, ở đất thủ đô này, mọi thứ còn quá mới mẻ với tôi. Tôi nhớ anh và nhớ nhà rất nhiều. Đã không biết bao đêm tôi khóc tủi thân khi nghĩ đến anh, mặc dù ngày nào anh cũng nhắn tin và gọi điện cho tôi. Tôi và anh vẫn yêu nhau say đắm mặc cho khoảng cách địa lý chia rẽ chúng tôi. Thỉnh thoảng, những ngày nghỉ làm, anh lại tranh thủ lên thăm tôi. Đó là những ngày tôi thấy hạnh phúc nhất vì cảm nhận được rõ hơn tình cảm anh dành cho tôi thật nồng nhiệt và ấm áp biết bao.
Tình yêu của chúng tôi cứ trải qua như thế đến nay đã được hơn 4 năm dù không ít lần cãi vã, giận hờn. Anh là người đàn ông tốt. Anh rất chiều chuộng tôi, chịu đựng tính nhõng nhẽo quá mức của tôi, chịu đựng những đòi hỏi vô lý của tôi. Bên anh, tôi thấy rất thoải mái và dễ chịu. Nhưng có vẻ như cái gì cũng có sức chịu đựng của nó. Dạo này anh hay cáu gắt với tôi, ít gọi điện chia sẻ, tâm sự với tôi hơn mặc dù tôi biết anh không có người nào khác nữa. Chúng tôi cãi nhau nhiều hơn. Nhiều khi tôi thấy mệt mỏi và thất vọng vì anh thay đổi nhiều quá. Anh không còn là anh của ngày xưa nữa. Tôi cảm giác như anh không còn yêu tôi nữa. Tôi không còn quan trọng với anh nữa…
Video đang HOT
Mới hôm qua thôi, chúng tôi lại cãi nhau. Tôi biết đó chỉ là hiểu lầm nhưng anh không thèm nghe tôi giải thích mà cứ cố chấp đổ lỗi cho tôi sai. Tôi đã quá tức giận vì bị oan mà không được giải thích nên đã nhắn tin chửi anh thậm tệ. Cả đêm đó, tôi đã rất hối hận và nhắn tin cho anh, cảm ơn tất cả những gì anh đã làm cho tôi và rằng chúng tôi nên kết thúc tại đây thôi mặc dù tôi vẫn còn yêu anh rất nhiều. Anh không trả lời mà chọn cách im lặng.
Tôi không biết anh đang nghĩ gì nữa. Tôi chẳng biết phải làm sao. Trong lòng tôi không muốn kết thúc như thế này. Bốn năm đã khiến tình cảm trong tôi quá sâu đậm rồi, làm sao tôi có thể sống thiếu anh đây? Có phải tại tôi quá đáng làm anh mệt mỏi hay tại anh đã hết yêu tôi rồi không?
Giá như anh đừng thay đổi mà vẫn yêu tôi tha thiết như ngày nào thì giờ tôi và anh đã không tự làm tổn thương nhau như thế này.
Theo VNE
Ông xã cứ lên giường là lẩy bẩy, không biết đâu mà "tác nghiệp"
Tại sao ông xã em lúc lên giường thì lại run lẩy bẩy, người nóng ran, thậm chí có khi còn không biết mặt trận chính là nơi nào để tác nghiệp?
Năm nay em 24 tuổi, ông xã lớn hơn 2 tuổi, chúng em mới đám cưới được hơn 2 tháng. Trước đây chúng em làm chung, em hay nghe anh ấy nói chuyện với bạn bè là đàn ông thực sự phải thế này, thế kia; chuyện gối chăn nên thế này, thế nọ... Nghe vậy em cứ nghĩ là anh ấy rất hiểu biết, sành sõi, ít nhất là về mặt lý thuyết. Thế nhưng từ khi quen em, yêu em, không nghe anh ấy nói gì; đến khi cưới về, em mới biết mọi thứ không phải như vậy.
Có chuyện này em rất khó nói nhưng không biết hỏi ai nên muốn nhờ mọi người chỉ dạy dùm: Tại sao ông xã em lúc lên giường thì lại run lẩy bẩy, người nóng ran, thậm chí có khi còn không biết mặt trận chính là nơi nào để tác nghiệp. Chưa kể, đêm tân hôn, anh ấy run đến nỗi buông vũ khí đầu hàng luôn!
Mới đầu em cũng ngượng ngùng nhưng sau đó thấy anh ấy cứ trật vuột mãi, em đâm bực mình, đành phải đích thân ra tay hướng dẫn, lèo lái anh ấy đi đúng hướng. May mắn là khi được dắt tay vào tận nơi thì anh ấy làm việc cũng hiệu quả. Em cứ tưởng vài lần như vậy thì ông xã sẽ biết đường đi nước bước mà hành sự, không ngờ anh ấy vẫn thế. Vợ chồng cưới nhau hơn 60 ngày rồi mà đêm nào hai đứa gần gũi thì sáng ra anh ấy nhìn em là đỏ mặt mắc cỡ.
Em có thắc mắc là chồng em bị gì mà kỳ cục như vậy? Nếu em cứ là người cầm lái như thế thì liệu những chuyện khác anh ấy có làm chủ được không, nhất là sau này khi chúng em có con cái? Có thuốc men gì cho ông xã em hết run hay không?
Thuylan...@gmail.com
Bạn trẻ thân mến,
Hồi hộp, lo lắng khi lần đầu tiên trong đời bị... mất đời trai là hoàn toàn có thể hiểu được. Tuy nhiên, cái chuyện run lẩy bẩy, người nóng ran, làm ăn trật vuột kéo dài như ông xã bạn thì cũng hơi hiếm thấy. Đã vậy lại còn mắc cỡ đỏ mặt nữa thì cũng là... chuyện lạ, nhất là khi anh ấy đã 26 tuổi. Do vậy phải tìm hiểu nguyên nhân xem sao.
Thông thường, nếu các anh kém tự tin về "sắc vóc" và "sức khỏe" của mình thì sẽ dẫn đến những hệ lụy không mong muốn. Nói nôm na là càng tự ti thì sức chiến đấu càng giảm sút. Mà trong chuyện này, dường như ông xã của bạn có điều gì đó lấn cấn trong tư tưởng nên thiếu tự tin.
Có lẽ những điều bạn nghe thấy trước đây chỉ là chuyện phiếm bởi đàn ông là rất hay... nổ về súng ống của mình; thậm chí có người chẳng biết gì nhưng cũng cứ tỏ vẻ ta đây sành sõi. Ông xã bạn có lẽ thuộc dạng người như vậy. Trước đây anh ấy đã lỡ để bạn nghe thấy những câu chuyện trời ơi đất hỡi của mình nên sau này khi 2 người thuộc về nhau, anh ấy mắc cỡ dẫn đến ngượng ngùng, mất sức chiến đấu.
Để giải tỏa điều này, mách nhỏ bạn trẻ mấy điều: Trước tiên, bạn nên để ý xem xét hình dáng, kích thước của đối phương ra sao? Nhớ là phải khéo léo, tế nhị sao cho anh ấy thấy việc "thăm khám" là một cử chỉ... dễ thương, hồn nhiên và vui vẻ hợp tác. Nếu thấy "nó" cương cứng khi bị trêu ghẹo và dài khoảng trên dưới 1 tấc là ngon lành.
Có chi tiết này, bạn nên chú ý là mỗi lần được hướng dẫn tận tình, được trinh sát đưa đến tận mục tiêu thì anh ấy chiến đấu cũng ra trò chứ không phải dở dở, ương ương. Điều này cho thấy vũ khí mà anh ấy đang sở hữu không phải là thứ tầm thường. Do vậy bạn chớ có bi quan mà hãy từ từ rèn luyện.
Có một cách động viên rất hiệu quả là những lời khen ngợi. Bạn đừng tiếc những lời khen chân thành dành cho ông xã, nên cho anh ấy thấy rằng trong suy nghĩ và tình cảm của bạn, "ông xã em number one". Chắc chắn sự động viên, khích lệ ấy sẽ làm cho ông xã tự tin rất nhiều và sẽ dần bớt đi nỗi sợ hãi, lo lắng mỗi khi vào trận. Đó chính là liều thuốc tốt nhất cho chuyện của hai người khi... "tối lửa tắt đèn"!
Ở tuổi các bạn, ham muốn gần như bất tận. Thế nhưng phải biết kềm chế và mọi thứ phải trong giới hạn cho phép, sao cho bảo đảm sức khỏe thể xác lẫn tinh thần. Đừng bắt anh ấy làm việc quá nhiều, mỗi ngày hoặc cách ngày 1 lần là vừa.
Bạn đừng quá lo lắng rồi chính mình cũng... bị bệnh luôn thì khổ. Người vợ chủ động ở trên giường cũng không phải là điều gì khủng khiếp hay bất thường trong thời đại hiện nay. Nó cũng không làm mất vai trò của người đàn ông trong gia đình đối với các lĩnh vực khác. Tuy nhiên, tốt nhất là phải "âm dương đề huề", nghĩa là cần nâng tính chủ động của cả hai vợ chồng cho tương đồng vì dù sao thì phụ nữ vẫn thích được chở che, đùm bọc hơn là tự mình xoay sở.
Theo VNE
Chồng bỏ nhà đi vì không được đứng tên sổ đỏ Gần nửa tháng nữa Tết rồi, không có chồng bên cạnh rất buồn phiền bực bội. Muốn gọi anh về nhưng mình rất ngại xuống nước nhục nhã như thế với nhà chồng. Rối quá không biết nên làm sao. Mình đã mắc phải một lỗi mà theo chồng là vô cùng "lớn và nghiêm trọng". Riêng mình thừa nhận là mình có...