Tôi hối hận ngay lập tức khi thấy người yêu cởi bỏ chiếc váy bó sát xuống
Như cũng hiểu được cảm giác đang chờ đợi của tôi, em từ từ cởi bỏ chiếc áo bó sát trên người mình xuống. Tôi lao tới định ôm chặt lấy cơ thể của em, nhưng rồi chợt khựng lại ngay khi nhìn thấy thứ đó.
Yêu nhau suốt 4 năm đại học và 1 năm sau khi ra trường thì tôi chia tay với mối tình đầu của mình. Lúc ấy thấy em đau khổ, vật vã tôi cũng thương em lắm nhưng xét đi xét lại thấy hai đứa không thể tiếp tục được nữa vì đến với nhau chúng tôi không có tương lai. Em thì vẫn chưa xin được việc còn tôi thì đang có cơ hội rất lớn trong công việc nhưng cũng có thể mất ngay cơ hội này nếu tôi không bỏ em.
Lúc đó tôi đang được con gái giám đốc để mắt tới. Chính tôi cũng không hiểu sao số mình lại may mắn thế vì tôi là thằng tay không mà, có gì đâu có chăng chỉ được cái mã bảnh bao và cái miệng tếu táo lúc nào cũng làm người đối diện mình cười được.
Vậy là tôi chấp nhận làm một thằng đàn ông khốn nạn khi quyết tâm chia tay mối tình đã gắn bó 5 năm với mình để đến với con gái giám đốc. (Ảnh minh họa)
Vậy là tôi chấp nhận làm một thằng đàn ông khốn nạn khi quyết tâm chia tay mối tình đã gắn bó 5 năm với mình để đến với con gái giám đốc. Tôi thay sim, chuyển chỗ ở và cắt liên lạc hoàn toàn với cô ấy. Mấy tháng sau tôi có gặp một cậu bạn thời sinh viên có nói qua rằng người yêu cũ của tôi từng suy sụp tới mức uống thuốc ngủ tự tử nhưng may được cấp cứu kịp thời.
Nghe cái tin dữ ấy mặt tôi biến sắc mất 2 giây nhưng sau đó lại tỏ ra bình thường vì khi ấy điều tôi đang quan tâm nhất chính là lễ cưới sắp diễn ra của tôi với người mới và cái chức trưởng phòng đã chắc chắn 80& nằm trong tay tôi. Chứ em – người cũ coi như đã không còn tồn tại trong tôi.
Ngày dẫn vợ tương lai đi mời đám cưới ai cũng khen tôi khéo chọn một cô gái vừa xinh dáng lại chuẩn. Phải công nhận là khi em mặc váy bó sát để lộ những đường cong nóng bỏng khiến mọi người không rời mắt được.
Một tháng trước khi đám cưới diễn ra chúng tôi đã có lần đầu tiên vào khách sạn. Tôi phải gợi ý mãi em mới đồng ý vì em không muốn chuyện đó diễn ra quá sớm. Con gái bây giờ được như em là hiếm, trong khi đó em lại là con nhà có điều kiện. Mấy cô tiểu thư thường ăn chơi đua đòi sớm lắm chứ không ai giữ gìn được đến cuối cùng đâu.
Video đang HOT
Em cũng không phải là lần đầu tiên của tôi vì với người yêu cũ chúng tôi cũng đã từng quan hệ vài lần. Nhưng cơ thể của em và người yêu cũ hoàn toàn khác biệt nên tôi háo hức lắm.
Như cũng hiểu được cảm giác đang chờ đợi của tôi, em từ từ cởi bỏ chiếc áo bó sát trên người mình xuống. Tôi lao tới định ôm chặt lấy cơ thể của em, nhưng rồi chợt khựng lại ngay khi nhìn thấy thứ đó.
Dù nó đã mờ nhưng tôi vẫn nhận ra đó là vết sẹo. Và nếu như một chàng trai lần đầu tiên nhìn thấy vết sẹo này chắc chắn sẽ nghĩ đó là vết sẹo bình thường do người phụ nữ phải mổ thứ gì đó. Nhưng vì chính tôi đã được nhìn thấy vết sẹo mổ đẻ của chị gái mình một năm trước nên tôi khẳng định chắc chắn đó là vết sẹo do mổ đẻ.
Em đã từng có con ư? (Ảnh minh họa)
- Em đã từng có con ư?
- Anh nói linh tinh cái gì đấy? Có con mà em lại giữ được thân hình thế này à? Mấy bà đẻ bụng như dưa bở ấy chứ đâu được eo thon ngực tròn như em.
- Đừng giấu anh, đây là vết mổ đẻ mà. Cả ngực em nữa, nó là nâng ngực chứ có phải ngực thật đâu.
- Anh…
Tôi ngồi phịch xuống giường. Vợ tương lai bực bội mặc lại quần áo rồi ném vào tôi cái nhìn khinh bỉ: “Anh đừng ăn nói linh tinh. Chỉ một tháng nữa là làm đám cưới rồi. Anh nhớ chỉ sau khi cưới thì mới có quyết định bổ nhiệm trưởng phòng đấy”. Nói rồi cô ấy đi thẳng.
Có lẽ nào tôi đã bị lừa. Đây chỉ là màn kịch được gia đình họ dựng lên để đưa tôi vào tròng hay sao. Tôi đã từ bỏ người con gái yêu thương mình bao năm để rồi sắp cưới một người phụ nữ mà chính tôi cũng không biết họ lấy mình vì yêu hay chỉ cần để có một tấm chồng che mắt thiên hạ.
Tôi hối hận tột cùng, gọi điện cho người yêu cũ nhưng thuê bao không liên lạc được. Có lẽ nào cô ấy cũng bỏ số điện thoại này rồi sao. Chỉ còn một tháng nữa là cưới thì tôi phát hiện ra mình bị lừa, giờ tôi biết phải làm sao đây?
Theo Một Thế Giới
Sau chuyến du lịch với cơ quan về, tôi bị bố chồng tát cháy má, chồng đệ đơn ly hôn
Hai mẹ con vui vẻ bồng bế nhau về, vừa đến cửa con tôi nhanh nhảu chạy vào phòng để xem đồ chơi mua được. Nhìn thấy ông bà bước ra tôi chưa kịp chào đã nhận được cái tát đau điếng từ bàn tay gầy gò của ông bố chồng....
Vợ chồng tôi nghèo nên không có điều kiện ra ở riêng mà ở chung với bố mẹ chồng. Ông bà đối xử rất tốt với chúng tôi, tôi cũng thầm cảm ơn anh có bố mẹ hiền lành nên tôi mới có thể ở chung sống dưới một mái nhà ăn cùng mâm cơm. Chồng đi làm xa còn tôi thì làm gần nhà để tiện chăm sóc đứa con trai nhỏ. Tháng trước, công ty tôi hết việc nên được nghỉ một tuần, nhân cơ hội đó mấy đứa bạn cùng làm rủ nhau đi du lịch hai ba ngày để mở mang đầu óc. Một sáng kiến bất chợt lại được tất cả đồng ý ngay lập tức.
Trước ngày lên đường tôi có xin phép bố mẹ chồng, tưởng họ ủng hộ nhiệt tình ai ngờ vừa dứt lời, tôi đã nhận được những ánh mắt như đâm thủng trái tim tôi: "Mày chồng con rồi còn muốn chơi bời làm gì nữa". Nghe lời bố chồng nói tôi sốc nặng, chưa bao giờ ông gọi con dâu là mày, lại còn thái độ ngăn cản như thể tôi là con gái ông bà vậy. Tôi im lặng chẳng nói gì vì từ trước đến nay tôi không bao giờ cãi lại ông bà một lời nào để giữ hoà khí gia đình.
Chán nản đi vào phòng tôi nghe thấy bà nói với ông: "Chắc thấy chồng đi xa nên muốn đi hú hí với thằng nào cho thoải mái đấy mà". Nghe đến đây tôi giận tím mặt nhưng chẳng lẽ chạy ra cãi nhau với bố mẹ chồng sao? Thôi mỗi người một cách nghĩ, với lại ông bà sống thời xưa có bao giờ đi du lịch đâu mà hiểu và thông cảm với lớp trẻ.
Dù bố mẹ chồng nói vậy, nhưng tôi vẫn giữ ý định đi. Tôi vào phòng chuẩn bị đồ để đi chơi thì mẹ chồng mặt nặng như chì bước vào phòng tôi: "Thế mày đi rồi thì con mày để ai chăm sóc?". Tôi tưởng bố mẹ chồng đã đồng ý nên cười nói: "Con gửi cháu ở nhà nhờ ông bà chăm sóc giúp con với nhé!". Mẹ chồng như bắt thóp được lỗi của tôi mà quát mắng tôi: "Mày hay nhỉ, đi chơi sướng cái thân rồi để ông bà già ở nhà vất vả với con mày sao?". Tôi uất ức hết chịu nổi vì cách cư xử thái quá của bà: "Con nói vậy thôi chứ con chẳng dám nhờ ông bà chăm cháu đâu, con sẽ cho cháu đi theo. Mà chồng con cũng khuyến khích cho con đi để mở mang hiểu biết đấy ạ".
Cuối cùng tôi và cậu con trai 4 tuổi đã lên xe đi chơi cùng với nhóm bạn đồng nghiệp, chuyến xe thẳng tiến vào miền Trung để thăm Huế. Đi suốt một đêm và sáng mở mắt ra chúng tôi đã ở Huế. Tôi còn đang sững sờ với cảnh trí và con người nơi đây thì bất chợt điện thoại đổ chuông. Nhìn thấy số của chồng tôi tưởng anh lo lắng nên gọi điện hỏi han. Vậy mà vừa bắt máy chưa kịp chào hỏi gì anh đã làm cho một tràng: "Em về ngay! Không du hí du hủng gì hết! Nếu không nghe, về đừng có mà trách anh".
Tôi hỏi lại vì sao anh thay đổi nhanh như thế? Vừa mới hôm trước anh còn động viên cổ vũ tôi đi chơi cho thoải mái, vậy mà hôm nay lại quay ngoắt đi. Vậy là anh gắt lên: "Em nói thế mà nghe được hả? Em mang tiền, mang con của anh đi hú hí như thế mà đúng à?". Nghe anh nói đến đây là tôi hết chịu nổi. Tôi cũng gào lên: "Anh xúc phạm em quá lắm rồi đấy em đi thăm quan các nơi chứ không phải đi hú hí nhé, em sẽ trả hết tiền cho anh ôm lấy mà sống một mình đi".
Không nói gì nữa, tôi tắt phụp máy đi, không ngờ anh coi trọng đồng tiền hơn cả sở thích của vợ con. Tưởng tắt điện thoại là yên thân, ai ngờ anh lại tiếp tục gọi cho đồng nghiệp tôi. Bạn đồng nghiệp bèn đưa điện thoại cho tôi. Vừa cầm máy, anh đã làm ầm lên: "Em mà không về thì ly hôn, cho em thảnh thơi mà đi chơi, đi đàn đúm, đi hú hí". Tôi chán nản quá nên trả lời: "Anh muốn làm gì thì làm". Xong rồi tôi trả bạn máy và kiên quyết không nghe thêm một cuộc gọi nào nữa.
Tôi quên hết mọi chuyện để hoà mình vào cuộc vui với bạn bè, tận hưởng những giây phút tự do hiếm hoi mà đã tuột mất từ lâu rồi.
Cuộc chơi nào cũng tàn và chúng tôi ra về mà trong lòng ai cũng thoải mái hạnh phúc vô cùng. Hai mẹ con vui vẻ bồng bế nhau về, vừa đến cửa con tôi nhanh nhảu chạy vào phòng để xem đồ chơi mua được. Nhìn thấy ông bà bước ra tôi chưa kịp chào đã nhận được cái tát đau điếng từ bàn tay gầy gò của ông bố chồng. Tôi quắc mắt nhìn ông: "Sao bố đánh con?". Bố chồng chỉ tay vào mặt tôi mà nói: "Mày đi chơi mà tắt máy, để cả nhà lo lắng tìm không thấy. Tao không đánh thì mày quá coi thường nhà chồng rồi".
Đã đến nước này tôi chẳng cần bố mẹ chồng làm gì nữa. Tôi phẫn nộ nói: "Con tưởng bố mẹ hiền lành chứ thực ra bố mẹ cũng ích kỷ lạc hậu cổ hủ chỉ muốn con dâu làm theo ý mình thôi. Đời thủa có ai đi chơi mà hết bố mẹ chồng đến chồng ngăn cản chửi bới làm mất hết sự thoải mái tự do...".
Nói hết những suy nghĩ của bản thân, tôi ôm tất cả quần áo của mình và mang theo con rời khỏi ngôi nhà khó chịu đó về nhà bà ngoại ở cho bõ tức. Không đâu bằng nhà bố mẹ đẻ, tôi thích ăn thì ăn, thích ngủ lúc nào cũng chẳng ai phàn nàn nhòm ngó làm gì. Ở nhà bố mẹ chơi được một tháng rồi không thấy chồng gọi điện thoại cũng chẳng thấy ông bà nội đến thăm cháu, tôi thấy vậy cũng tốt, để được tự do.
Tưởng bố mẹ đẻ hiểu được nỗi khổ của con gái khi bị bố chồng đánh vô cớ, ai ngờ mẹ tôi lại tạo áp lực bắt tôi quay trở lại nhà chồng để xin lỗi và hứa sẽ làm tròn trách nhiệm làm dâu. Nghe mẹ nói xong tôi sốc nặng, người có lỗi ở đây là bố chồng tôi chứ không phải là tôi, tôi bảo với mẹ: "Con có chết con cũng không xin lỗi, nếu mẹ không cho con ở con sẽ đi chỗ khác". Biết không thể thuyết phục con gái lên bố mẹ tôi mặc kệ.
Hôm qua tôi gọi điện cho chồng để thăm dò thái độ của anh thì nhận được những lời lẽ tôi không thể nuốt nổi:"Bố đánh em là sai nhưng em cũng không được bỏ nhà đi như vậy, em đi được thì về được, nếu không hợp nhau thì đường ai nấy đi". Lời anh nói hờ hững đến mức tôi biết lần này anh làm thật. Chẳng nhẽ chỉ sau một chuyến đi có vài ngày thôi mà đẩy gia đình tôi vào hoàn cảnh vợ chồng chia lìa sao. Giờ tôi phải làm gì để gia đình trở lại như xưa mà không phải chịu cảnh bố mẹ chồng bắt nạt nữa đây?
Theo Trithuctre
Khóc nức nở lần đầu nhìn thấy mẹ chồng tương lai Tôi thật không ngờ đó lại là người tôi đã từng quen biết trước đây và vô cùng quý mến! 25 tuổi, tôi bỏ quê vào thành phố khác lập nghiệp, với hi vọng sẽ có một công việc tốt sau bao năm đèn sách. Bố mẹ tôi cũng hi vọng con cái có một cái gì đó để bõ công họ nuôi...