Tôi hạnh phúc khi làm mẹ đơn thân
Dù cuộc sống của mẹ con tôi bây giờ thiếu thốn nhiều, nhưng bù lại tôi thấy được thoải mái, tự do. Con tôi cũng vui hơn kể từ khi bố mẹ ly hôn. Như vậy với tôi đã rất hạnh phúc rồi.
21 tuổi, nghe theo lời thúc giục của gia đình hai bên, tôi lên xe hoa khi vừa tốt nghiệp cao đẳng được vài tháng. Anh là kỹ sư giỏi của một công ty nước ngoài, còn tôi vẫn chưa có công việc gì ổn định. Tuy nhiên, kinh tế gia đình nhà chồng khá giả nên tôi định bụng sinh con xong rồi sẽ tìm việc làm.
Thế nhưng, từ khi về làm dâu, tôi mới biết được sự thật về gia đình chồng. Bố mẹ anh tính toán từng đồng một với chúng tôi. Lúc tôi mang bầu cũng không được một bữa ăn thịnh soạn. Thỉnh thoảng tôi ra ngoài gặp bạn bè, chồng và bố mẹ anh cũng tỏ vẻ không hài lòng.
Trong thời gian tôi sinh con đầu lòng, chồng bắt đầu thú vui đỏ đen, rồi thua lỗ nợ nần. Thương chồng, lại không muốn đứa con đỏ hỏn của mình thiếu hơi ấm của cha nên tôi đành đưa hết số vàng hồi môn cùng khoản tiền tiết kiệm cho chồng trả nợ.
Ảnh minh họa
Những tưởng làm thế chồng sẽ hối hận và suy nghĩ lại. Nhưng không, suốt những ngày tháng sau đó, tôi phải sống trong đau khổ cả về thể xác và tinh thần. Cả ngày đi chạy bàn, rửa bát thuê kiếm tiền nuôi con, tối về tôi lại phải chịu những trận đòn của chồng.
Video đang HOT
Sau 6 năm chìm trong bóng tối hôn nhân tôi quyết định ly hôn để giải thoát cho bản thân. Tôi ôm con đi với đôi bàn tay trắng, không một lời trách móc, oán hận cũng không một lời níu kéo.
Mẹ con tôi về sống với ông bà ngoại, thời gian đầu cũng buồn, nhất là khi ai đó hỏi chuyện gia đình và quan tâm quá vào chuyện tôi ly hôn. Mọi người xung quanh liên tục bàn tán về tôi, họ cho rằng, phụ nữ bỏ chồng chắc chắn chẳng ra gì. Giải thích mãi cũng không thể thay đổi được suy nghĩ của họ, tôi quyết định coi như mình không nghe thấy gì mà chỉ quan tâm đến những điều mình muốn mà thôi.
Dù cuộc sống của mẹ con tôi bây giờ thiếu thốn nhiều, nhưng bù lại tôi thấy được thoải mái, tự do. Tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại, cảm thấy mình may mắn khi đã quyết định bỏ chồng để làm một người mẹ đơn thân. Con tôi cũng vui hơn kể từ khi bố mẹ ly hôn. Như vậy với tôi đã rất hạnh phúc rồi.
Theo Kim Khánh / Phunutoday
Đã làm mẹ đơn thân thì... đừng khóc
Thì đã chọn làm mẹ đơn thân thì hãy vững vàng lên. Đã làm mẹ đơn thân thì.. đừng khóc. Ừ thì không khóc... Nhưng nước mắt vẫn rơi, chưa hẳn bởi tủi khổ, mà bởi những hạnh phúc.
Lam me đơn thân, nghia la môt minh lo tât ca. Hang thang rôi hang tuân tự chay xe máy tư chỗ làm sang bệnh viện đê kham thai, co hôm chơ lâu, hơn 10 giơ đêm mơi vê đên nha. Đi đường, phải lái xe thật chậm, phải quan sát tứ bề để con trong bụng mẹ được an toàn. Không được tủi thân khi nhìn cảnh người ta cũng đi khám thai như mình mà được chồng đưa, chồng đón.
Làm mẹ đơn thân là khi rời phòng mổ về phòng, phải tự dịch chuyển từ băng ca sang giường bất chấp những cơn đau thấu trời. Khi về nhà, phải thức đêm, thức hôm để chăm con, muốn chợp mắt một chút cũng không dám, sợ con té ngã, sợ con bị cuốn vào chăn màn...
Làm mẹ đơn thân, nghĩa là hoạt động 2 tay, 2 chân. 1 tay ôm con, 1 tay giặt giũ, nấu nướng, ủi đồ, lau nhà... hoặc có lúc kẹp con giữa 2 chân để 2 tay rảnh rang làm cái nọ cái kia. Có lúc mắc tè cũng phải phải ráng nhịn khi con chưa thể ngồi xe tập đi. Bỏ con một mình thì không yên tâm. Có khi phải vừa ôm con, vừa làm "chuyện tế nhị".
Lam me đơn thân, nghia la châp nhân tât ca, châp nhân nhưng câu hoi to mo, dem pha, nhưng anh măt nhin ai ngai lẫn thương xót: Sao phải khổ thế, có chồng vẫn hơn...
Lam me đơn thân, nghĩa là từ giã những thú vui thời độc thân: đi chơi, đi xem phim đến tận 1-2 giờ sáng, thích đi du lịch thì cứ vác ba lô lên mà đi. Giờ đi đâu cũng mẹ với con và lỉnh kỉnh nào tã sữa, khăn, áo. Cái đầu không kịp chải và chiếc cổ áo trễ tràng sang một bên lúc nào chẳng hay.
Nhiều thứ lắm, mình chẳng khóc đâu.
Nhưng đến một ngày, qua hết những vất vả cơ cực nhất, mình không còn vẻ mạnh mẽ được nữa khi bác sĩ thông báo con mình có nguy cơ mắc bệnh hiểm nghèo. Mình ôm con thất thần ngồi ngoài hành lang bệnh viện, mắt con ngơ ngác nhìn mẹ khóc nức nở. Mình cứ ngồi như vậy, đến khi con cũng khóc theo mình...
Rồi mình lại khóc khi nghe bác sĩ nói may mắn khi con có thể điều trị bằng thuốc trong thời gian ngắn, đây không phải là bệnh hiểm nghèo. Mình vừa khóc mà môi lại cười, mình mừng mà nước mắt rơi, vì con không sao rồi...
Mình khóc, khi lúc mình lúc tuyệt vọng nhất, bè bạn, người quen biết đều tìm đến mình. Không cuộc gọi thì những dòng tin nhắn động viên, còn có khi đến ở với mình và con vài ngày vì lo lắng.
Mình khóc khi cha mẹ già cả rồi, vậy mà khi nghe tin vẫn đòi từ quê xa xôi vào để nhìn cháu nhìn con, để cầm tay đưa cho mình vài triệu. Ông bà nói, mình và con đừng sợ, còn có ông bà...
Rồi mình còn khóc khi con khỏe mạnh lại, lại bập bẹ nói một câu, con thương mẹ nhất...
Mình còn nhớ, khi mình chỉ có thể chọn làm mẹ đơn thân, bạn mình từng nói: "Đã là mẹ đơn thân rồi thì đừng khóc". Ừ thì đừng khóc khi đã chọn con thay vì một cuộc đời khác. Ừ thì đừng khóc nếu một mai yếu lòng mỏi mệt. Ừ thì đừng khóc khi một mình gồng gánh một cuộc đời bão giông. Nhưng mà, hôm nay mình vẫn nói với nó, mình vẫn muốn khóc, khi mình hạnh phúc khi có con, khi mình biết mình đã làm đúng, khi mình hiểu con chính là điều quý giá nhất với mình.
Với cả, đàn bà làm mẹ đơn thân cũng chỉ là đàn bà. Mình thôi không gượng ép mình đừng khóc nữa. Cố quá thì được gì đâu, nước mắt rơi để mạnh mẽ hơn là nước mắt xứng đáng. Huống hồ, mình tin sau này con mình lớn lên, con sẽ lau nước mắt cho mình. Mình còn có con, khóc rồi lại cười với con thôi mà...
Theo Phunutoday
Chuyện làm mẹ đơn thân, mua nhà Hà Nội của nữ giảng viên Khi kể câu chuyện của mình, tôi muốn truyền tải thông điệp: "Mọi việc sẽ ổn khi ta thật sự quyết tâm". Tôi không dám khuyên ai đó, chỉ muốn qua câu của chính mình cổ vũ những người phụ nữ cùng cảnh ngộ, những người không gặp may trong hôn nhân. Tôi sinh ra trong gia đình nề nếp, bố là công...