Tôi hận vợ của bồ đã công khai mọi chuyện cho chồng tôi biết
Tôi trở nên hận thù vợ anh vì những điều chị đã làm. Tôi lên kế hoạch trả thù, muốn tìm cách phá tan gia đình đó. Tôi có nên làm như thế không?
Ảnh minh họa
Tôi ngước nhìn lên bức ảnh cưới treo ở góc phòng, hai kẻ kia đang tay trong tay, ôm hoa tươi cười mãn nguyện. 6 năm trước chắc hẳn cả tôi và chồng đều nghĩ được cùng nhau sống dưới một mái nhà là niềm hạnh phúc nhất thế gian. Thực ra cũng đã có những ngày như vậy, cho đến khi áo cơm đè nặng, 2 đứa con gái sinh đôi ra đời. Thỉnh thoảng tôi vẫn có cảm giác không hiểu nổi mình đang thực sự muốn gì. Tôi có còn yêu chồng nữa không? Tại sao vợ chồng sống với nhau bao nhiêu năm, rồi một ngày nhận ra chẳng còn niềm hứng khởi, yêu thích và rung động nào nữa?
Chúng tôi đã cùng nhau đi qua những tháng năm như thế, bận rộn mưu sinh và lơ là yêu thương, hiểu nhau rõ đến mức nhàm chán. Tôi dù sao đi nữa cũng chỉ là đàn bà, có thể mạnh mẽ ngoài đời nhưng trong tình yêu vẫn cần những lời âu yếm. Chồng lại cho rằng lãng mạn chỉ dành cho những kẻ yêu nhau chưa vướng bận gia đình. Có nhiều lúc tôi thèm một vòng tay ôm, một nụ hôn cho ngày kỷ niệm nào đó mà anh đã quên vì cho rằng nó vẽ vời. Giờ tôi cũng không nhớ, lần cuối cùng chúng tôi hôn nhau là khi nào nữa.
Tôi gặp người đàn ông ấy trong một chuyến công tác, anh cũng như tôi, đã có gia đình. Cách anh nhìn tôi, hỏi han quan tâm khiến tim tôi loạn nhịp. Người đàn bà dễ bị khuất phục nhất là khi họ cô đơn. Có lẽ anh xuất hiện vào lúc tôi cảm thấy mình cô đơn và chống chếnh. Tối đó anh đưa tôi về, dừng cách xa nhà một đoạn với lý do “sợ chồng em thấy hiểu nhầm lại khổ em”. Tôi bước vào nhà, thấy chồng đang kéo chăn đắp lại cho con, miệng phàn nàn với tôi về việc thằng lớn học hành chểnh mảng, còn con bé con bướng bỉnh cứng đầu. Rồi chồng hỏi tôi vài câu trước khi chìm vào giấc ngủ. Tôi nằm bên cạnh, xấu hổ nhận ra lòng mình đang nghĩ về một người đàn ông khác.
Chuyện gì cũng thế, đã có sự khởi đầu thì mọi chuyện tiếp theo chẳng có gì là khó khăn. Tôi và anh ta từ vài tin nhắn, cuộc gọi rồi gặp gỡ ăn tối, cà phê, hẹn hò. Mỗi ngày trôi qua đều nhớ nhau đến cuồng dại. Cảm giác đó không phải tôi chưa từng có với chồng, chỉ có điều nó quá xa rồi. Người đàn ông này đang làm cho tôi nhận ra mình không phải là người phụ nữ hai con tẻ nhạt và đơn điệu. Mỗi lời anh ta nói, mỗi việc anh ta làm đều khiến tôi hài lòng và xúc động.
Có lần anh ghé qua Hà Nội, tôi vội vàng nói dối chồng phải xuống trường gấp ngay khi vừa mới ở Hà Nội về. Tối hôm đó tôi đã đề nghị anh ở lại trong khách sạn. Đúng là tôi si mê anh thật nhưng lên giường cùng anh tôi lại thấy phân vân. Tôi không phải kẻ độc thân, đi đến giới hạn cuối cùng của tình yêu rồi sẽ nhận được gì? Cuối cùng tôi đành làm một phép thử. Chúng tôi đi thuê một phòng nghỉ nhỏ, cảm giác như anh cũng không quá vồn vập, vội vàng. Bởi có lẽ trong đầu anh đang nghĩ tôi trước sau gì chẳng là của anh. Trong phút giây, tôi nhận thấy ánh nhìn anh có chút sửng sốt. Anh bắt đầu nói năng không còn được mạch lạc với muôn vàn lý do. Tôi trong cơn mê sảng vì yêu vẫn còn đủ thông minh để nhận ra anh không muốn vứt bỏ gia đình của mình. Anh ngoại tình, tôi cũng ngoại tình, nhưng xét cho cùng là tôi thua anh. Tôi trả tiền khách sạn và không thèm nói một câu từ biệt.
Tôi về nhà mẹ đẻ hai ngày để đầu óc tỉnh táo lại. Tôi kể chuyện mình cho mẹ nghe. Mẹ buồn bã nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ thất vọng, thương xót. Tôi ngồi nghe từng lời của mẹ, cảm giác miệng khô khốc không nói thành lời. Giá như mẹ tát cho tôi vài cái, có lẽ tôi đỡ đau hơn những lời mà mẹ vừa nói. Mẹ nói: Lạc đường không đáng sợ, điều đáng sợ nhất là không biết mình muốn đi đâu.
Tôi muốn trở về nhà, nhưng khi về lại nhớ da diết người đàn ông đó. Tôi thèm khát anh đến điên dại. Chuyện gì đến đã đến, vợ anh thông minh hơn tôi nghĩ. Sau 3 ngày vào nhà nghỉ với anh, vợ anh đã biết. Tôi thấy xấu hổ về những việc mình đã làm. Anh ngoại tình khi vợ anh đang mang bầu, còn tôi ngoại tình khi có một gia đình trọn vẹn.
Tôi xin vợ anh tha thứ, chị đồng ý, tôi hứa sẽ không liên lạc. Nhưng rồi khi nhận được tin nhắn yêu thương của anh (chính xác là chị vợ giả vờ anh để nhắn cho tôi để thử), xem tôi có là người giữ lời hứa không. Tôi lại điên dại quay cuồng với những tin nhắn ấy. Tôi mơ tưởng hão huyền nghĩ đến việc muốn hiến dâng tất cả những gì đang có cho anh. Tôi thèm khát được anh ôm hôn đến ngạt thở, thèm khát được gối đầu lên cánh tay của anh. Mọi thứ bắt đầu từ đây. Tôi đã tự từ bỏ cơ hội được vợ anh tha thứ. Chị đã cho chồng tôi biết mọi sự thật, chắc chồng tôi đau đớn lắm bởi chị gửi từng hình ảnh tin nhắn yêu thương của tôi cho bồ để chồng tôi đọc. Tôi thấy mình rất tham lam. Giờ tôi lại là người trở nên hận thù vợ anh vì những điều chị đã làm. Tôi lên kế hoạch trả thù, muốn tìm cách phá tan gia đình đó. Tôi có nên làm như thế không?
Video đang HOT
Theo VNE
Hận vợ bỏ đi khi chồng gặp tai nạn, để rồi 2 năm sau gặp lại phải bật khóc khi...
Tôi hân vơ đên mưc treo anh cô ây trên ban thơ rôi câm con gai nhăc đên me. Nhưng rôi sau 2 năm tôi phai bun run chân tay khi biêt đươc sư thât đau long đo.
ảnh minh họa
Tôi va vơ kêt hôn đươc 7 năm, tuy ca hai đêu la lao đông chân tay nhưng vơ chông tôi sông rât tinh cam va hanh phuc. Vơ tôi khi ây la 1 ngươi phu nư biêt lo toan va luôn đăt gia đinh lên hang đâu.
Co nhưng hôm đi giao hang cho khach xong tôi lai chay qua siêu thi đon vơ vi cô ây lam lao công ơ đo. Cuôc sông tuy vât va nhưng đươc cai co cô con gai hoc hanh rât gioi nên chung tôi cung đươc an ui phân nao.
Moi thư dương như êm đêm như thê cho đên 1 ngay tôi đi xe ôm chơ khach đi kha xa, luc vê không may bi tai nan. Tinh dây tôi thây minh năm trong bênh viên, xung quanh la dây rơ chăng chit, ngươi đau nhưc va đây vêt thương. Vơ ngôi bên canh nươc măt ngăn dai, tôi thây 1 bên chân cua minh không con cam giac nưa. Tôi het lên thât thanh rôi ngât lim khi thây chân minh đa bi cưa đi. Luc đo tôi thưc sư không muôn sông nưa nhưng co vơ luôn ơ bên đông viên nên tôi cô vươt qua cu sôc.
(Anh minh hoa)
Sau 3 thang năm viên sô tiên viên phi đa lên đên gân trăm triêu đông, nghe con sô thôi tôi đa muôn xiu vi thưc sư nha co bao nhiêu gia tai đêu thi vơ đêu ban hêt đê chay chưa cho tôi. Nhin cô ây hao mon vi vưa chăm chông vưa đi lam vưa chăm con ma tôi thây xot xa.
Nhưng rôi 1 ngay đep trơi khi tôi tinh dây chi thây me bên canh chư không thây vơ đâu. Cô ây đa biên mât hoan toan, trươc khi đi cô ây co đê lai cho tôi 1 bưc thư cô ây noi đa qua chan canh nay rôi va không muôn sông chung vơi tôi nưa. Khi đo tôi như chêt đi lân 2, nhưng vi con nên tôi phai sông tiêp. Tôi sôc tôt đô, tôi tư hoi tai sao vơ tôi lai lam vây. Tôi bi trâm cam chăng noi năng vơi ai câu nao. Con gai tôi đươc gưi vê quê ơ vơi ông ba nôi.
Khi bô me đinh ban manh đât rôi vay ngân hang đê tra tiên viên phi cho tôi thi bông dưng co 1 hôm co 1 nha hao tâm đên giup chung tôi tra sô nơ đo. Ho noi co nghe ngươi ban kê vê hoan canh cua tôi nên ho đa kêu goi moi ngươi quyên gop.
Anh ta như vi cưu tinh cua gia đinh tôi, tôi xuât viên vơi nhưng vêt seo va cai chân bi cưa 1 bên. Cuôc đơi tôi dương như chăng con gi y nghia, tôi trơ thanh ke tan phê, vơ bo tôi ma đi. Tôi hân cô ta đên tân xương tuy vi khi kho khăn hoan nan đa quay lưng lai vơi minh.
Nhiêu hôm chan đơi tôi lâm vao rươu che, nhưng cuôi cung vi đưa con gai tôi vưc minh dây. Tôi mơ 1 cưa hang nho đê sưa xe đap va buôn ban cac thư. Dân lang thương nên quan tôi cung kha đăt hang, thinh thoang lai thây co tiên gưi vê cho con be nha tôi ăn hoc. Tôi nghi ngơ hay cô vơ cua minh gưi, nhưng nghe bên bưu điên noi cac nha hao tâm biêt hoan canh cua gia đinh tôi nên muôn giup đơ. Vi thê tôi cung chăng may may nghi ngơ gi nưa, tôi nghi bung: "Minh khô nhưng may ra ông trơi vân con thương".
Tôi không cho con gai nhăc đên me no, tôi xem như cô ta đa chêt rôi thâm chi tôi con đê anh cô ta trên ban thơ nưa. Nôi hân thu cư đeo bam tôi suôt 2 năm dai dăng cho đên 1 ngay... hôm đo tôi lên thanh phô kham lai.
Vô tinh tôi găp lai ngươi đan ông năm nao đa tra viên phi cho minh. Tôi cam ơn anh ta rôi rit, luc nay anh ta mơi thu nhân. Sô tiên đo la do vơ tôi tra:
- Anh đua tôi sao, ngươi đan ba bac beo đo sao lai co nhiêu tiên đên vây ma tra viên phi cho tôi đươc.
- Tôi biêt anh rât hân cô ây, nhưng xin anh hay nghe tôi noi. Năm đo vơ chông tôi đên kham hiêm muôn, luc ra đên câu thang nghe vơ anh goi điên vê nha khoc loc. Cô ây nhơ moi ngươi vay tiên đê chay chưa cho anh, khi đo chung tôi nay sinh y đinh nhơ cô ây mang thai hô vi vơ tôi không thê sinh con đươc. Sau 1 hôi bân loan cuôi cung cô ây cung đông y, ngay bo đi cô ây đa khoc rât nhiêu nhưng co vô tinh thi cô ây mơi co thê dưt ao ra đi đươc.
Nghe xong tôi bun run chân tay khi đa hiêu lâm vơ, nhưng tôi vân giân vi cô ây không ban bac vơi tôi:
- Tôi biêt gia đinh anh rât kho khăn, sô tiên đo la qua sưc cho ca hai bên nên bât đăc di vơ anh mơi phai lam vây, mong anh hay hiêu. Vơ anh chi mang thai hô con trưng va tinh trung la đươc cây ghep chư tôi va vơ anh không hê lam chuyên đo vơi nhau đâu.
Măt tôi cay xe, kho nhoc hoi:
- Vây giơ vơ tôi đâu rôi?
- Giơ cô ây đang lam ô sin cho nha tôi, tiên lương hang thang cô ây gop lai rôi nhơ vơ tôi gưi vê cho bô con anh. Tât ca đêu la tiên mô hôi nươc măt cua vơ anh ca đây chư không phai tiên tư thiên nao đâu.
- Vây sao cô ây không chiu quay vê thăm bô con tôi lây 1 lân...
- Co chư, ngay nao cô ây chăng khoc vi nhơ bô con anh, nhưng mây lân vơ anh tim vê quê thi nghe bao anh rât hân cô ây thâm chi con thơ anh nưa nên cô ây không dam găp.
Sau 1 hôi noi chuyên tôi đươc ngươi đan ông đo đưa vê nha, trươc măt tôi la cô vơ hiên thao ngay nao đang lau nha. Vưa nhin thây tôi vơ sưng sơ nươc măt cư thi nhau rơi:
- Ông xa a... sao anh lai đên đây.?La tôi đưa anh ây đên, cô Loan va anh cư noi chuyên đi nhe. Tôi lên nha co chut viêc.
Trươc măt vơ tôi chi biêt quy gôi xin lôi va cam ơn. Vơ chông ôm lây nhau khoc, tôi xin pheo đưa cô ây vê:
- Em co châp nhân ơ vơi ngươi chông tan tât như anh không?
- Co chư, du anh co ra sao thi em vân thương anh hêt.
Tư đo gia đinh tôi đoan tu, đêm nao vơ cung ôm tôi thât chăt. Cuôi cung qua bao thăng trâm chung tôi cung vê chung 1 nha va hoa giai đươc moi nghi ngơ. Tôi thưc sư nơ ngươi vơ nay rât nhiêu.
Theo blogtamsu
10 năm trời nuôi con tu hú, tôi vừa đau đớn vừa hận vợ Chuyện của gia đình tôi hơi éo le, mong mọi người hãy lắng nghe và cho tôi lời khuyên, giúp tôi vượt qua quãng thời gian khó khăn này. Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn chục năm nay, có với nhau cậu con trai 10 tuổi. Thực ra ngày trước vợ chồng tôi cưới nhau không phải do yêu đương tự nguyện,...