Tôi hận vì vợ cũ đang hạnh phúc
Tôi đã sai lầm khi đánh mất vợ cũ. Giờ tôi muốn cô ấy quay về bên tôi mặc dù cô ấy lại sắp lấy chồng.
Đã 3 năm rồi tôi vẫn không thể nào quên được chuyện cũ. Ngày ngày tôi sống trong cảm giác hận thù vì bị phản bội. Nhưng tôi hận còn vì lòng tôi vẫn yêu nhiều quá. Và giờ đây, tôi càng đớn đau hơn khi biết vợ cũ của mình đang sống hạnh phúc bên người tình.
Cách đây 3 năm, khi cuộc sống của vợ chồng tôi đang viên mãn, hạnh phúc thì tôi phải đón nhận một nỗi đau quá lớn khi phát hiện vợ mình ngoại tình. Đó là một tin khủng khiếp không chỉ với tôi mà còn với gia đình. Thực sự tôi đã mong muốn bỏ qua cho vợ nhưng rồi người thân ép uổng, nói rằng đàn ông quá nhục khi bị vợ cắm sừng mà vẫn cam chịu. Trong cơn bực tức, đau đớn, tôi quyết định ly hôn với vợ dù lòng còn yêu nhiều lắm.
Thực ra, không phải vợ tôi ngoại tình mà là cái gã làm cùng thích cô ấy. Cô ấy chỉ hơi xao xuyến một chút. Thế nhưng trong một lần đi liên hoan công ty, cô ấy say và bị hắn ta lợi dụng. Chuyện chỉ có như vậy nhưng tôi ích kỉ, tôi không chấp nhận được và thế là tôi nghe theo lời xúi bẩy để ly hôn.
Kể từ đó đến nay tôi sống và nuôi con. Tôi từ chối tất cả những người đàn bà khác đến với tôi vì tôi sợ. Tôi sợ mình sẽ lại bị phản bội, sẽ bị họ cắm sừng thêm nữa. Nhưng cái chính vẫn là vì lòng tôi còn yêu người cũ nhiều quá. Tôi vẫn mơ thấy vợ mình hằng đêm và mong muốn được ở bên cô ấy khi mở mắt ra.
Vợ cũ sắp tái hôn khiến lòng tôi đau như cắt (Ảnh minh họa)
Mọi người giới thiệu cho tôi hết người này đến người khác nhưng tôi không thể nào có cảm giác khi bên họ. Tôi hối hận vì năm xưa đã không có chính kiến để bảo vệ vợ mình. Dù sao trong đời, ai cũng có sai lầm mà thôi. Nếu tôi yêu, tại sao tôi không dũng cảm tha thứ cho vợ. Tại sao tôi lại không bảo vệ vợ mà để cô ấy khóc trong đau khổ, tuyệt vọng.
Video đang HOT
Giờ đây tôi nghe nói vợ tôi đang chuẩn bị lấy chồng. Người mà cô ấy lấy không phải là người năm xưa mà cô ấy cặp bồ. Người đàn ông này chững chạc, già dặn và đứng đắn hơn nhiều. Nhưng tôi biết, có lẽ cô ấy lấy chồng vì nghĩa chứ không phải vì tình yêu. Sau khi ly hôn với tôi, cô ấy vẫn nói rằng cả đời này cô ấy sẽ chỉ yêu được một người đó là tôi mà thôi.
Nhìn vợ cũ hạnh phúc, chuẩn bị lập gia đình, lòng tôi đau như có ai xát muối. Tôi thấy hận vì cô ấy lại bình yên đến thế. Tôi cứ ngỡ cô ấy phải sống ân hận và dằn vặt bản thân mình cả đời vì đã gây ra đau khổ này cho tôi. Vậy mà không, cô ấy lại nhanh chóng tìm được người đàn ông mới cho mình. Phải chăng là cô ấy không hề yêu tôi như tôi nghĩ?
Tôi đã tìm gặp vợ cũ và rồi chúng tôi lên giường với nhau. Tôi nhân ra rằng cô ấy vẫn rất yêu tôi. Chúng tôi đã có gần 1 tuần đáng nhớ khi tôi đề nghị cô ấy dành quãng thời gian như vậy để bên con. Chúng tôi đã sống hạnh phúc như vợ chồng thực sự.
Tôi biết vợ cũ vẫn còn nặng lòng với mình nhiều lắm (Ảnh minh họa)
Tôi đề nghị chuyện nối lại thì cô ấy chỉ khóc. Cô ấy nói sợ gia đình nhà tôi, sợ dư luận. Cô ấy không có can đảm để đối diện với những lời cay nghiệt đó. Chắc cô ấy cũng sợ tôi lại một lần nữa không bảo vệ được cô ấy…
Giờ càng lúc càng cận kề ngày cưới của vợ cũ. Tôi đã nảy ra ý nghĩ sẽ nói mọi chuyện giữa tôi và vợ cũ để chồng sắp cưới của cô ấy biết. Như vậy, có thể anh ta sẽ không chịu đựng được mà đòi hủy hôn. Tôi biết làm như thế hơi ác bởi vì tôi lại tiếp tục biến cô ấy thành người đàn bà phản bội thêm lần nữa nhưng chỉ có cách đó tôi mới mong có thể quay trở về bên vợ cũ mà thôi. Tôi làm vậy có được không?
Theo Khampha
2 đời chồng, tôi vẫn không hạnh phúc
Chia tay người chồng thứ hai, tôi đã suy nghĩ đến cả tháng trời và tôi biết, chấm dứt cuộc hôn nhân này chính là chấm dứt cuộc đời của tôi ở đây.
Tôi không còn nghĩ tới chuyện đi bước nữa hay tái hôn với ai. Giờ nhiệm vụ duy nhất của tôi là trong con, nuôi con khôn lớn trưởng thành. Hi vọng sau này con sẽ hiểu và thông cảm cho tôi, người mẹ tội nghiệp của chúng.
Những ngày tháng tiếp theo, tôi sẽ phải chịu điều tiếng là người đàn bà lăng nhăng, hay những câu đại loại như: "Có sao thì người ta mới bỏ, đàn bà gì mà lấy hai chồng đều bỏ cả hai". Nhưng không sao cả, tôi chấp nhận, vì tôi không thể nào cố gắng được thêm nữa, tôi đã quá mệt mỏi rồi.
Người chồng thứ nhất của tôi chia tay tôi, cũng vì anh chủ động. Sinh cho anh ta một đứa con trai nhưng đó không phải là lý do khiến tôi và con tôi được ở lại trong căn nhà ấy. Anh đi làm, có tiền, giàu có và có bồ. Cô bồ có thể sinh cho anh cả hai đứa con trai chứ đừng nói là một. Và vì vậy, anh ngang nhiên ngoại tình và bỏ bê mẹ con tôi. Anh còn đuổi tôi ra khỏi nhà và đưa cô bồ về sống. Tôi dù có trơ trẽn đến cỡ nào, có mong muốn đến cỡ nào cũng không thể sống chung nhà với chồng và người đàn bà đó. Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn.
Tôi bỗng từ người đầu tiên lại trở thành người thứ ba một cách vô duyên. Và tôi phải ra đi, sau đó hơn 1 tháng thì chúng tôi làm thủ tục li hôn. (ảnh minh họa)
Rồi hơn 1 năm sau, có một người đàn ông cũng từng có gia đình, giàu có và biết hoàn cảnh của tôi, ngỏ lời với tôi. Anh ta biết tôi từng có chồng và đang nuôi con nhỏ, nhưng anh ta cũng có con nhỏ, và bỏ vợ nên rất muốn tái hôn với tôi, làm một gia đình. Ban đầu, tôi sợ lắm, không đồng ý, vì không muốn đi bước nữa quá vội vàng. Hơn 1 năm mà đã lấy chồng hai, tôi cảm thấy không hay ho cho lắm. Nhưng những người xung quanh cứ động viên tôi nhận lời, vì họ bảo, anh ấy có điều kiện kinh tế, có thể lo cho tôi cuộc sống tốt hơn. Tôi còn có con, không thể một mình nuôi con, kiếm tiền thì không hề dễ. Vả lại, người đàn ông đó cũng từng đổ vỡ nên họ sẽ biết trân trọng người vợ hai hơn.
Nghe mọi người nói, tôi mủi lòng. Tôi cũng tính tới chuyện lấy chồng. Và sau một thời gian tìm hiểu, thấy anh ta quan tâm mình, lo lắng cho mình, lại còn hay quà cáp, yêu chiều tôi, nên tôi đã đồng ý. Tôi chấp nhận lấy chồng lần nữa và hi vọng sẽ có cuộc sống tốt hơn.
Nhưng đúng là, ông trời trêu người. Người chồng mà tôi nghĩ giàu có, thực ra chẳng có gì mấy. Anh ta chỉ được cái mã, chỉ có cái nhà, còn lại thì không có gì. Công việc kinh doanh thì nay được, mai không. Tuy nhiên, tôi không cho đó là điều to tát, vì nếu anh ấy thật lòng yêu thương quan tâm tôi, thì tôi không để ý làm gì.
Nhưng anh ta coi tôi như ô-sin trong nhà, có việc gì cũng đến tay. Anh ta lấy một người giúp việc về, chăm con cho anh ta chứ không phải là lấy một người vợ. Tôi đi làm, kiếm tiền, lại còn một nách hai con, chăm con chồng và cả con mình. Còn anh ta thì chỉ biết chơi bời, nhậu nhẹt với bạn bè. Làm ăn thua lỗ thì về kêu trời rồi vòi tiền của tôi. Hình tượng người đàn ông tôi yêu thương, người mà luôn nói sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi, không làm tôi thất vọng là thế này sao. Suốt ngày anh ta chỉ biết chìm trong men rượu, say khướt rồi còn về nhà đánh đập tôi. Với con tôi, từ ngày cưới nhau, anh ta chưa có một lời ngọt ngào, chứ đừng nói là quan tâ hay lo lắng. Tôi cảm thấy bất lực về người chồng này. Tưởng là giàu có ra sao nhưng ngoài cái nhà, anh ta không có gì hết, chỉ là lừa dối mà thôi!
Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi! (ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng để bớt gánh nặng cuộc sống nhưng có vẻ, gánh nặng còn nhiều hơn khi tôi làm mẹ đơn thân. Giờ tôi phải nuôi thêm con chồng và một người chồng nghiện rượu, còn vũ phu. Tôi chán nản lắm rồi, mệt mỏi lắm rồi! Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy, nhưng lại ly hôn lần nữa thì còn mặt mũi nào. Tôi có nói với bạn thân của tôi, cô ấy bảo tôi cố chịu, chứ nếu ly hôn hai lần, người ta cười vào mặt tôi. Nhưng liệu có thể không, sao tôi còn dám nghĩ tới chuyện sống với anh ta nữa. Vậy thì cả đời này tôi chấp nhận cô đơn, đau khổ và mệt mỏi hay sao? Tôi đang đau khổ vô cùng, suy nghĩ về cuộc hôn nhân thứ hai này một cách nghiêm túc. Ly hôn, có lẽ chỉ còn đường như vậy và tôi thề là sẽ không bao giờ lấy chồng lần nữa.
Chỉ hi vọng là sau này, con tôi sẽ thông cảm cho người mẹ này, đừng nghĩ tôi là một kẻ không ra gì mà thôi. Liệu tôi có thể tiếp tục cuộc sống với người chồng chỉ coi tôi là người giúp việc không. Một mình tôi nuôi con đã mệt rồi, chỉ muốn có người nương tựa, giờ lại nuôi thêm chồng và con chồng, chắc là chỉ còn đường chết. Thôi thì chấp nhận làm mẹ đơn thân như ông trời đã sắp đặt. Có lẽ đó là số phận của tôi rồi!
Theo VNE
Trong chuyện này, làm sao có thể trách mẹ? Tôi nhớ cái ngày vét hết tất cả những thứ có giá trị trong nhà, kể cả cặp nhẫn cưới đem bán lấy tiền cho anh đi thành phố làm ăn, anh ôm tôi rất lâu: "Em ở nhà ráng lo cho mẹ, anh sẽ cố gắng làm kiếm thật nhiều tiền rồi rước em lên". Tôi nói rằng tôi không mơ giàu...