Tôi gợi cảm nhưng vẫn bị tình cũ từ chối phũ phàng
Hai ngày tiếp theo anh vẫn chăm sóc, ân cần nhưng tuyệt nhiên tôi không thể động được vào người anh. Điều này làm tôi hoàn toàn mất tự tin.
Tôi 34 tuổi, đã có gia đình và hai con. Một tháng trở lại đây tôi sụt mất 4kg và luôn trong tâm trạng trên mây trên gió bởi một lần nữa yêu lại người cũ. Tôi lấy chồng khi vừa học đại học xong và chồng là giáo viên. Chồng hơn tôi vài tuổi, mọi người nhận xét chúng tôi đẹp đôi. Chúng tôi lấy nhau từ bàn tay trắng và giờ đã có nhà, xe hơi, hai con đều học trường tốt. Hơn chục năm lấy nhau, hiện tại chúng tôi mới có thể chấp nhận được đối phương. Trước đó là muôn vàn những mâu thuẫn từ bản thân hai người, từ phía gia đình chồng, các mối quan hệ ngoài luồng của chồng. Lẽ dĩ nhiên, tình yêu không còn, chúng tôi chấp nhận nhau vì con cái, sự nghiệp, thể diện.
Tôi quen anh (tình cũ) từ ngày còn là con nít, cả hai sinh hoạt chung tại một CLB thể thao. Qua nhiều năm tháng, tôi bắt đầu thích anh nhưng anh chỉ xem tôi như một người em gái, giúp tôi trong học tập, an ủi, động viên khi tôi buồn, chơi đùa cùng tôi… Chúng tôi hồn nhiên lớn lên cùng nhau, hiểu nhau hơn những người bạn thân. Sau khi học xong đại học, anh đi nước ngoài học thạc sĩ, đó là lúc tôi nhận ra mình yêu anh. Khi anh về đón nhận tình cảm của tôi và chỉ dừng ở mức hai đứa ôm nhau thật lâu. Tôi và anh chỉ ngầm hiểu tình cảm của nhau, chưa thổ lộ lời yêu thương, hứa hẹn. Sau đó 6 tháng anh vào miền Trung, chúng tôi ít liên lạc vì anh nói mới đi làm nên bận. Thời gian này, tôi ở nhà và say nắng chồng mình. Sau 9 tháng yêu đương thì tôi lấy chồng. Tôi thông báo với anh một cách chóng vánh. Còn anh nói không tham dự được đám cưới đó.
Sau đám cưới, hàng loạt những buồn tủi của cô dâu trẻ được tôi xả hết qua các cuộc gọi cho anh. Anh vẫn vậy, luôn kiên nhẫn, dịu dàng và thấu hiểu tôi. Rồi một hôm, vì không thể chịu đựng nổi gia đình chồng, tôi nói dối chồng là đi Đà Lạt chơi cùng bạn mấy hôm, kỳ thực tôi vào miền Trung. Tôi ở đó 3 ngày 2 đêm với anh. Đêm đầu tiên là dốc bầu tâm sự , tôi thổ lộ rằng chỉ khi thuộc về người đàn ông khác tôi mới nhận ra người mình không thể quên, không thể ngừng yêu đó là anh. Anh cũng nói ngày trước đắn đo không nói yêu tôi vì sợ đánh mất một tình bạn trong sáng, hiếm hoi như vậy. Rồi anh dự định vào miền Trung làm việc khoảng 2 năm, khi đã định hướng được sự nghiệp anh sẽ quay ra Bắc và ngỏ lời với tôi, điều đó làm tôi vô cùng hối hận và tiếc nuối.
Đêm thứ hai, sau dăm ba câu chuyện chúng tôi bắt đầu ôm nhau và hôn nhau, khi sắp tiến tới điểm tận cùng thì hình ảnh chồng hiện lên. Kỳ thực, chồng rất yêu tôi. Để so sánh, chồng khi ấy sẵn sàng vì tôi làm tất cả, hơn anh. Tôi đã thấy tội lỗi, dừng lại và khóc như mưa. Tôi khóc cả đêm còn anh chỉ loay hoay dỗ dành, lau nước mắt. Sáng hôm sau, anh đưa tôi ra sân bay, tôi đã hôn anh rất lâu, nguyện rằng tất cả yêu đương dành cho anh chấm dứt tại đây.
Một thời gian sau, chồng ngoại tình , tôi đau khổ tưởng muốn chết đi. Qua những lần cãi vã, tôi biết được ngày mình vào miền Trung với anh, chồng đã đi tìm tôi rất nhiều, không hiểu sao chồng biết tôi ở cùng anh. Tôi cố giải thích là không có chuyện gì xảy ra nhưng đó là nỗi nhục của một người đàn ông và chồng muốn trả thù tôi. 10 năm chúng tôi dày vò, coi thường, khinh bỉ nhau. Còn với anh, chúng tôi vẫn nói chuyện hỏi thăm nhau, anh an ủi những khi tôi buồn, thỉnh thoảng gặp nhau khi anh ra Hà Nội công tác như hai người bạn. Một năm sau, anh lấy vợ, một cô gái anh quen hồi du học. Chúng tôi không còn liên lạc với nhau nhưng trong sâu thẳm tôi luôn nhớ anh. Những khi khó khăn, buồn tủi, cô đơn tôi luôn khao khát được nghe anh an ủi, động viên. Dù không hiện hữu nhưng bóng dáng của anh len lỏi trong tâm trí, trái tim tôi.
Khi mọi thứ tưởng như ổn định và êm đềm, qua bạn bè, tôi lại thấy Facebook của anh. Tò mò thôi, chúng tôi liên lạc lại với nhau. Tôi vào miền Trung công tác, gặp lại anh sau 10 năm, có đôi chút hồi hộp nhưng không cảm giác. Sau 2-3 lần gặp mặt, bỗng một ngày tôi say rượu và nhớ anh khủng khiếp nên đã nhắn tin cho anh để nói tiếc vì khi xưa không dám đấu tranh, sống hết mình để được làm người yêu chính thức của anh, để không phải luôn ôm một hình bóng suốt 10 năm qua. Từ đó chúng tôi liên lạc thường xuyên hơn.
Video đang HOT
Một tháng trước anh ra Hà Nội, chúng tôi đi ăn ở quán mà lần đầu tiên anh đưa tôi đi hồi còn bé xíu. Những câu chuyện ngày xưa và sự việc nổi bật 10 năm qua cứ đan xen tiếp nối khiến chúng tôi muốn ngồi mãi cùng nhau. Cả ngày hôm sau cứ khi rảnh tay là anh nhắn tin cho tôi. Tối hôm đó, chúng tôi chính thức hẹn hò như hai kẻ yêu nhau, xem phim và ôm nhau trong rạp, cảm giác như yêu lần đầu vậy. Anh về lại miền Trung, ngày nào chúng tôi cũng gọi điện, nhắn tin, vô cùng phấn khích. 3 tuần sau, chúng tôi hẹn nhau ở Đà Nẵng. Thực sự bên cạnh cảm giác yêu đương đó là tội lỗi, nghi ngờ, căng thẳng, tôi muốn sống hết mình một lần với anh, cũng để xem lại tình cảm của bản thân. Tôi biết nó sẽ chẳng tồn tại lâu, sau đó là mình sẽ khổ tâm nhưng không cưỡng lại được.
Tất cả không như chúng tôi mong đợi ở nhau. Có ôm, có hôn, sau đó chúng tôi thảo luận trước quyết định quan hệ sâu sắc. Khi đã nói rõ quan điểm của nhau, đêm hôm đó anh nói mình không làm được việc ấy bởi chẳng có lý do gì để chúng tôi tiếp tục mối quan hệ ngoài luồng này. Anh vẫn dành cho tôi tình cảm nhất định, sẽ làm bạn tốt của tôi nhưng không muốn lợi dụng tôi, anh trân trọng nên sẽ không làm tổn hại tới tôi.
Tôi rất sốc, bản thân xinh đẹp, gợi cảm, thành đạt, được bao nhiêu đàn ông rào đón vậy mà bị từ chối phũ phàng. Hai ngày tiếp theo anh vẫn chăm sóc, ân cần nhưng tuyệt nhiên tôi không thể động được vào người anh. Điều này làm tôi hoàn toàn mất tự tin. Anh luôn nói vì tôn trọng tôi nhưng cho đến giờ phút này, tôi không thể hiểu nổi. Tôi là người đàn bà hư hay anh là người đàn ông hoàn mỹ? Đã một tuần rồi anh vẫn vậy, bận rộn nhưng gọi điện, nhắn tin vẫn nhẹ nhàng, ngọt ngào. Tôi vẫn loay hoay trong mớ hỗn độn yêu thương, tiếc nuối, thèm khát, dằn vặt, cảm phục, biết ơn…
Tôi thực sự không biết phải làm sao để thoát ra khỏi tình cảnh này, nó làm tôi mất ngủ, mất tập trung trong công việc, mất tự tin trong giao tiếp, luôn thơ thẩn và nghĩ ngợi. Tôi không hiểu nổi bản thân. Là do tôi tham lam tiếc nuối tình cảm 20 năm với anh để giờ cố níu giữ một tình bạn hay vì tôi yêu anh thực sự?
Theo VNE
Lời đề nghị của người yêu cũ khiến tôi muốn bất chấp tất cả
Ngay lúc đó tôi từ chối anh ta, song khi trở về nhà tôi vẫn bị dao động vì lời đề nghị đó và muốn bất chấp tất cả. Là phụ nữ, có ai mà không có khát khao đâu, nhưng như vậy có nghĩa là sẽ đem gia đình ra đánh cược.
Tôi và anh ta quen biết nhau khi tôi 22 tuổi. Mỗi tuần chúng tôi gặp nhau 4 lần ở phòng trọ của tôi hoặc nhà của anh ta. Anh ta hơn tôi 6 tuổi, cao to, điển trai, và rất giỏi chuyện ấy. Anh ta làm tôi biết được thế nào là sự kỳ diệu khi nam và nữ kết hợp. Nhưng giữa chúng tôi chỉ có tình cảm với nhau, song không mạnh mẽ đến mức có thể hy sinh hết thảy cho nhau.
Anh ta và tôi đều bận rộn, vì thế các cuộc hẹn của chúng tôi diễn ra đều là anh ta đón tôi ở công ty, đi ăn rồi về nhà và lên giường. Riêng chủ nhật chúng tôi dành cả ngày để ngủ và để làm chuyện ấy. Chúng tôi hầu như không xen vào các mối quan hệ của người kia. Đôi lúc tôi cảm thấy chúng tôi giống bạn giường hơn là người yêu.
Mối quan hệ này kéo dài hơn 1 năm thì anh ta phải đi Mỹ tu nghiệp nâng cao 6 tháng. Ngày nhận quyết định, anh ta bảo tôi chờ anh ta. Nhưng tôi biết với tính tình và nhu cầu của anh ta thì chắc chắn anh ta sẽ không thể chung thủy được với tôi. Vì thế tôi chủ động đưa ra lời chia tay.
Anh ta hiểu tính cách tôi nên chỉ níu kéo vài câu rồi không nói gì nữa. Ngày anh ta đi, tôi vẫn tới sân bay tiễn, trở về cũng khóc ướt gối. Nhiều đêm anh ta gọi điện nói nhớ tôi, vẫn hy vọng sau 6 tháng anh ta trở về, chúng tôi nối lại mối quan hệ. Song tôi vẫn phải kìm lòng để cự tuyệt. Và vì muốn cắt đứt hoàn toàn với anh ta, tôi quyết định thay số, đổi chỗ ở và chuyển việc.
Đôi lúc tôi cảm thấy chúng tôi giống bạn giường hơn là người yêu. (Ảnh minh họa)
Tôi trở lại cuộc sống tự do tự tại, đi cà phê với đồng nghiệp mới mỗi khi rảnh rỗi để quen biết thêm những người khác. 8 tháng sau, tôi quen chồng tôi bây giờ, chúng tôi yêu nhau 11 tháng thì cưới.
Chồng tôi cũng thuộc diện cao to, nhưng anh lại yếu sinh lý. Dù thời gian đầu mới cưới, mỗi tuần chúng tôi chỉ làm chuyện ấy 2 lần, và lần nào cũng chỉ được 1 phút. Sau rồi tần suất càng ngày càng ít, đến khi tôi mang bầu thì 1 tháng 1 lần.
Chồng tôi tốt tính, anh đưa hết tiền lương cho tôi, thỉnh thoảng cũng làm tôi bất ngờ bằng những món quà nho nhỏ hoặc nấu giúp tôi bữa cơm. Nhưng anh vẫn mắc hầu hết tính mà đàn ông mắc phải, đó là lười biếng, đi làm về là vùi đầu vào máy tính. Tôi phải cáng đáng tất cả, từ công việc, rồi chăm con đến dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng...
Đôi khi tôi buồn bã và kiệt sức, anh lại vỗ về an ủi kịp thời. Vì thế mà tôi đã tự hứa với bản thân sẽ sống với anh suốt đời, dù rằng 3 năm hôn nhân tôi chưa từng có cảm giác thỏa mãn trong chuyện chăn gối.
Nhưng hai hôm trước, khi đi liên hoan với đồng nghiệp trong nhóm, tình cờ làm sao chúng tôi lại ngồi cạnh bàn người yêu cũ của tôi. Anh ta vẫn đẹp trai, lịch sự, phong độ như trước và đang ngồi ăn cùng một cô gái khác. Song hai người họ không giống như người yêu, bởi vẫn mặc quần áo công sở, không hề có cử chỉ thân mật, đặc biệt là cô gái rất ngượng ngùng.
Cả bữa ăn đó, anh ta liên tục nhìn tôi, còn tôi chỉ vờ lảng tránh. Họ đi trước, còn tôi thì vẫn hốt hoảng vì sự việc này. Khi chúng tôi ăn xong mới biết là anh ta đã thanh toán cả bàn của chúng tôi rồi. Bất ngờ hơn là anh ta đang chờ tôi bên ngoài. Anh ta xin tôi 10 phút đồng hồ, vì thế tôi đành tạm biệt đồng nghiệp, ngồi trong quán cà phê với anh ta.
Ngay lúc đó tôi từ chối anh ta, song khi trở về nhà tôi vẫn bị dao động vì lời đề nghị đó. (Ảnh minh họa)
Chẳng cần tôi hỏi, anh ta đã nói thẳng rằng cô gái vừa rồi là người anh ta định theo đuổi, nhưng sau buổi tối hôm nay thì từ bỏ bởi không tìm được sự đồng cảm. Anh ta nói vẫn nhớ tôi, nhớ những ngày tháng chúng tôi bên nhau, gần 5 năm qua anh ta vẫn chưa tìm được ai có thể hợp với anh ta như tôi.
Tôi cũng không giấu anh ta. Tôi bảo rằng tôi đã lấy chồng 3 năm nay và có 1 cô con gái sắp được 2 tuổi. Cuộc sống hiện tại của tôi đang vô cùng bình yên. Nhưng anh ta nói chúng tôi có thể là bạn, nếu tôi buồn phiền chuyện gia đình, chồng con, có thể tìm anh ta để chia sẻ, anh ta sẵn sàng cho tôi mượn bờ vai để nương tựa. Và nếu bất kỳ lúc nào tôi muốn, chúng tôi có thể có những buổi trưa bên nhau, bí mật và vui vẻ.
Ngay lúc đó tôi từ chối anh ta, song khi trở về nhà tôi vẫn bị dao động vì lời đề nghị đó và muốn bất chấp tất cả. Là phụ nữ, có ai mà không có khát khao đâu, nhưng như vậy có nghĩa là sẽ đem gia đình ra đánh cược. Mong mọi người cho tôi lời động viên để vượt qua những giao động này.
Theo Afamily
Tôi có sức hấp dẫn nhưng vẫn bị chồng từ chối Có lần tôi chuẩn bị vuốt ve anh thì anh lại cầm lấy tay tôi trả về vị trí cũ, "Ngủ đi em yêu". Tôi là người phụ nữ trong ngành làm đẹp, ý thức rất rõ giá trị hình thức và lời nói, vì vậy đối với người đàn ông của mình tôi luôn muốn làm sao trông mình thật hấp dẫn....