Tôi ghen với cô vợ hiện tại của chồng cũ
Tôi biết giờ mình ghen với vợ hai của anh thì có phần quá đáng nhưng tôi không thể dối lòng. Tôi đã muốn quên đi tất cả, mặc kệ họ sống thế nào thì sống nhưng sao khó quá!
Tôi lấy chồng khi 23 tuổi. Anh hơn tôi 2 tuổi. Sau khi kết hôn 1 năm, chúng tôi chào đón con gái ra đời. Chuỗi ngày hạnh phúc của chúng tôi khá ngắn ngủi bởi anh rất gia trưởng, tôi vốn được chiều chuộng từ nhỏ nên thường xuyên xảy ra cãi vã, mâu thuẫn.
Hai vợ chồng tôi đều là kỹ sư công nghệ thông tin, thu nhập tương đối cao nên không phải lo lắng quá nhiều về kinh tế. Tuy nhiên, tôi vốn tính cách tiểu thư, quen làm nũng nên mỗi khi cãi nhau, tôi lại hay gọi điện tâm sự với mẹ đẻ rồi bế con về nhà ngoại.
Mỗi năm tôi bế con về nhà ngoại, dọa ly hôn hàng chục lần. Thế nên dần dần chúng tôi càng có khoảng cách và đến lúc không thể hàn gắn được. Chúng tôi ly thân. Khi con gái tôi 4 tuổi, tôi làm đơn ly dị và giành quyền nuôi con, không yêu cầu anh cấp dưỡng.
Tôi nổi tiếng xinh đẹp hồi còn học đại học, ra trường lại có công việc tốt. Lòng kiêu hãnh cộng với sự hiếu thắng, tôi kiên quyết ly dị mặc anh níu kéo. Thời điểm đó, tôi nghĩ mình mới 28 tuổi, tôi có nhiều cơ hội để làm lại ở phía trước.
Video đang HOT
Tôi đã có một cuộc sống khá thoải mái, vui vẻ, thường xuyên đi du lịch sau khi ly hôn. Tôi trở nên xinh đẹp, ăn diện, biết cách hưởng thụ cuộc sống và coi việc chăm sóc con gái là niềm vui. Dù có quan hệ tình cảm với ba người đàn ông sau khi ly dị, nhưng tôi xác định là ở một mình nuôi con gái lớn khôn, không đi bước nữa.
Tôi thường xuyên sống trong sự ghen tuông, nhớ lại những kỷ niệm ngọt ngào với chồng cũ. Ảnh minh họa
Hơn 1 năm sau khi ly dị, chồng tôi tái hôn với một người phụ nữ khác. Cô ấy trẻ hơn tôi 2 tuổi, có hình thức khá, công tác tại một đơn vị nhà nước. Không hiểu sao, khi biết tin chồng lấy vợ mới tôi lại có cảm giác buồn và hụt hẫng. Rồi khi biết tin vợ anh mang bầu, tôi lại càng cảm thấy buồn hơn. Thật sự tôi đã không còn cảm thấy bình yên trong tâm hồn mình nữa.
Gần đây, tôi thường xuyên sống trong sự ghen tuông, nhớ lại những kỷ niệm ngọt ngào ngày xưa với anh. Tôi đã không thể kìm lòng khi anh đến thăm và gọi điện cho con gái. Nhiều lần tôi đã nhắn tin cho anh, kiếm cớ là con gái cần cái này, cái kia, hôm thì con bị sốt, ốm, tôi bận không đưa con đi khám được… Ban đầu anh nhiệt tình nhưng rồi dần cứ lạnh nhạt đi. Tôi nghĩ phần nhiều là do anh bị cô vợ mới gây khó dễ chứ bản tính anh rất thương con, anh sẽ không bao giờ từ chối nó điều gì cả. Ngay như tiền cấp dưỡng, tôi không yêu cầu, anh hàng tháng vẫn gửi đều đặn 10 triệu vào tài khoản của tôi với dòng chữ: “Chuyển tiền cho con”.
Tôi biết giờ mình ghen với vợ hai của anh thì có phần quá đáng nhưng tôi không thể dối lòng. Tôi đã muốn quên đi tất cả, mặc kệ họ sống thế nào thì sống nhưng sao khó quá! Cứ mỗi khi nghĩ đến việc chồng cũ – bố của con gái tôi quên hết mẹ con tôi, suốt ngày quanh quẩn chăm sóc và quấn quýt người đàn bà khác rồi sau này là chăm sóc con riêng của họ là tôi thấy thật khó chấp nhận. Tôi phải làm sao để vượt qua được chuyện này?
Theo Giadinh
Em không muốn dối lòng mình thêm nữa... Em nhớ anh!
Người cũ ạ, em đang nhớ anh! Em không muốn dối lòng mình thêm nữa. Để cho em được nhớ rồi em sẽ quên thôi. Em tin là thế, rồi sẽ đến một lúc nào đó trong cuộc đời em sẽ nhớ về anh.
Tháng 9 lại về, người ta vẫn thường bảo rằng tháng 9 của yêu thương, của mộng mơ, của đôi lứa... Của nhưng rong ruổi, bận rộn đi tìm những cảm xúc chưa được gọi tên. Anh có thế chăng? Riêng với em tháng 9 về với những vụn vỡ, những ngổn ngang, những nhớ nhung da diết. Tháng 9 về cho mắt e cay, cho lòng thổn thức, cho dạ bâng khuâng để biết mình đang chờ đợi điều gì xa lắm...
Người cũ ạ, đã bao giờ anh nghĩ có ngày mình gọi nhau như thế? Đến lúc rồi, em nghĩ vậy. Chúng ta giờ chỉ còn có thể gọi nhau là người cũ nữa thôi. Chúng ta từng cùng nắm tay nhau đi qua bốn mùa xuân, hạ, thu, đông mà nghiễm nhiên không thấy thời dan dài đẵng. Sao hôm nay chỉ chưa sang hết mùa thu mà em thấy nó quá dài. Em muốn gọi tên anh lần nữa xem đâu đó anh có giật mình như khi yêu nhau anh vẫn thường nói chúng mình như có thần giao cách cảm mà sao chẳng thấy có lấy một tiếng vọng nào.
Em vẫn miên man với bao cảm xúc không gọi thành tên mà có thể do mùa thu chạm vào lòng làm em xao xuyến. Bao kỷ niệm chẳng hẹn nhau sao nó cứ ùa về... Em nhặt nhạnh, từng kỷ niệm từng kỉ niệm một đưa lên ngắm nghía mà chẳng hiểu sao không thể cất ngay đi được mà chỉ muốn ôm hết vào lòng.
Mùa xuân khi chúng ta nắm tay nhau dạo quanh phố phường đầy hương sắc, cùng ríu rít với bạn bè trong những ngày lễ đầu năm, ta trao nhau ánh mắt ấm nồng như muốn hứa hẹn trọn đời này không thay đổi. Ta đi qua mùa hạ khi cùng nhau ngồi uống ly nước mía ven đường, khi ai đó nói rằng yêu nụ cười của em giòn tan trong nắng. Ta đi qua mùa thu khi gió heo may thổi tóc em bay rối rắm anh ngồi gỡ tóc cho em. Ta đi qua mùa đông khi tay em lạnh lúc nào cũng nhỏ bé trong tay anh ấm áp, cùng hít hà xuýt xoa vị cay cay của món ốc xào.
Người cũ ạ, em đang nhớ anh! Em không muốn dối lòng mình thêm nữa. Để cho em được nhớ rồi em sẽ quên thôi. Em tin là thế, rồi sẽ đến một lúc nào đó trong cuộc đời em sẽ nhớ về anh, về những kỉ niệm đã qua mà mỉm cười bởi một tình yêu son trẻ dẫu không thành nhưng vẫn đẹp lung linh. Đâu đó em muốn hỏi anh rằng: Người cũ à, anh có nhớ em không?
Theo Guu.vn
Những điều tưởng hay nhưng làm các chàng cực ghét 'Nang cư lam nhưng gi ma nang thich, trong khi canh đan ông chung tôi lai rât di ưng vơi nhưng viêc nay.' Ghen Phai công nhân răng ghen la môt gia vi ngot ngao cho tinh yêu, tuy nhiên nêu no ơ mưc vưa đu. Nên nhơ la vưa đu. Cach cac cô nang to ve hơi kho chiu va liên tuc...