“Tôi ghê sợ khi đồng nghiệp gạ gẫm nói cho tôi đứa con”
Sau khi đọc chia sẻ về câu chuyện mẹ đơn thân nên xin tinh trùng từ ngân hàng hay xin của người quen trên Infonet, tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình liên quan đến chuyện “xin – cho” hết sức tế nhị này…
Ảnh minh họa.
Tôi sinh năm 1979 và chưa lập gia đình. Lúc còn trẻ, tôi khá khó tính, kén chọn nên nhiều người ngỏ ý vẫn không nên duyên cùng ai. Thời gian qua tôi chỉ tập trung vào công việc của mình làm sao cho tốt. Tôi cố gắng làm để kiếm tiền bằng mọi cách. Vì thế, ở tuổi ngấp nghé 40 tôi đã có nhà, có xe ô tô riêng, thêm chút vốn liếng, tôi thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Tôi đã từng nghĩ mình sẽ lấy chồng và sinh con. Tôi không muốn làm mẹ đơn thân vì làm mẹ đơn thân dù tôi sẽ vui nhưng con tôi thiệt thòi.
Cách đây mấy tháng, mọi người thường trêu tôi cái gì dễ làm trước, khó làm sau. Mọi người bảo tôi cứ sinh con đi không nhiều tuổi rồi sẽ khó khăn. Tôi nghe cũng có lý nhưng vẫn lăn tăn việc tự sinh con một mình.
Qua bạn bè, tôi cũng từng được tư vấn có thể xin con từ ngân hàng tinh trùng để đỡ vướng víu về việc cha của con là ai.
Tôi vẫn chưa biết nên làm gì và luôn tỏ ra vui vẻ với cuộc sống hiện tại. Cách đây vài tháng, trong một lần đi chơi khuya liên hoan cả phòng tôi để chia tay với một bạn chuyển việc.
Video đang HOT
Đến 11h khuya sau chầu karaoke, tôi đặt grab nhưng không được. Đồng nghiệp của tôi trên đường về nhà cùng nên bảo cho tôi đi nhờ. Tôi vô tư bước lên xe.
Lên xe, anh ta bảo say quá và cứ lái xe đi lạc đường khiến 12h khuya tôi cũng không về tới nhà trong khi từ địa điểm hát hò về nhà tôi chỉ 5km.
Anh ta kể chuyện gia đình chán vì vợ chồng không hòa hợp trong chuyện chăn gối rồi đủ thứ. Cuối cùng, anh ta bảo “anh muốn cho em đứa con”. Tôi tưởng anh nói đùa nên cười “ tốt quá em đang cần”. Tuy nhiên trước câu đùa của tôi là anh đỗ xe lại và bắt đầu giở trò với tôi.
Anh ta khóa cửa không cho tôi xuống xe và đòi cho tôi một đứa con. Anh ta thương hại tôi cô đơn không có người đàn ông nào yêu thương. Tôi cảm thấy bị xúc phạm hơn là tổn thương.
Tôi không nói gì và chỉ bảo nếu anh không mở cửa xe tôi sẽ báo công an. Anh có thể làm gì tôi cũng được nhưng chắc chắn phía trước anh là nhà tù chứ không chỉ mất gia đình hiện tại đang có đâu.
Nghe tôi cương quyết, anh ta có vẻ tỉnh táo hơn. Anh ta nói xin lỗi tôi rồi bao biện rằng: “Anh chỉ muốn nói với em rằng em vẫn có rất nhiều người yêu thương chứ không phải cô độc như em vẫn nghĩ, chỉ cần em mở lòng có nhiều người sẽ đến với em”. Tôi tát cho anh ta một cái và đòi xuống xe. Cuối cùng, anh ta cũng thả tôi ra khỏi xe.
Hôm sau đến cơ quan, anh ta có vẻ xấu hổ. Anh ta chát với tôi xin lỗi nhưng cũng bảo tôi đừng từ chối nếu muốn có con cứ nói với anh một câu. Tôi không trả lời lại. Những ngày sau đó, nơi làm việc với tôi trở nên nhàm chán khi những người xung quanh luôn nhìn tôi bằng ánh mắt hoài nghi.
Có người hỏi tôi, tối hôm đó đi đâu không… Tôi thấy mệt mỏi. Bình thường mọi người đùa thì không sao nhưng khi anh ta có suy nghĩ sẽ cho tôi đứa con thật thì tôi chỉ thấy ghê tởm một người đàn ông mà chúng tôi vẫn luôn coi là hình mẫu đàn ông lý tưởng.
Bùi Lý (Hà Nội)
Theo infonet.vn
Khi lau khô vết máu trên khuôn mặt nữ bệnh nhân rồi đẩy vội vào phòng cấp cứu, tôi lặng người khi nhận ra khuôn mặt từng ám ảnh mình nhiều đêm
Quả báo đến sớm quá, đúng là ông trời không cho ai mọi thứ, cũng chẳng cướp hết cơ hội của ai trên đời này.
Tôi luôn tự hào vì mình là một cô gái xuất thân nông thôn, nghèo khó nhưng sống có đạo đức, ăn học tử tế và có một nghề nghiệp tốt giữa thành phố xa lạ này. Cho đến khi tôi gặp Toàn, người đàn ông khiến tôi rung động rồi yêu nhau hơn 2 năm, tôi đã đưa cuộc đời mình sang một bến khác.
Mẹ chồng không ưa tôi, bà khó chịu ngay từ lần đầu gặp mặt, nhưng Toàn đã thuyết phục và tin tưởng rằng tôi sẽ khiến bà yêu quý. Tôi quá mê muội trước tình yêu của anh ấy, tin rằng anh ấy sẽ luôn yêu và bảo vệ tôi nên đã cùng anh bước vào cuộc hôn nhân đầy mạo hiểm.
Ngay từ ngày đầu về làm dâu, mẹ chồng khó tính đã tìm mọi cách bức ép tôi. Tôi là y tá, thường xuyên phải trực đêm, nhiều khi trở về nhà lúc 6h sáng vô cùng mệt mỏi nhưng bà không quan tâm. Bà ra yêu cầu, mọi bữa sáng của gia đình gồm bố mẹ chồng, chồng và hai cô em gái chồng đều phải xong trước 7h. Cơm trưa bà tự lo nhưng bữa tối tôi bắt buộc phải nấu tử tế ba mặn một canh.
Tôi chật vật lo việc nhà theo yêu cầu của mẹ chồng. Ảnh minh họa
Tất nhiên, nếu tôi làm ca tối, tôi phải vật lộn chuẩn bị bữa tối sẵn từ trước, rồi dùng tiền để nhờ vả hai cô em chồng đun nóng thức ăn giúp, bằng không thì mẹ chồng tôi ra cửa mà chửi cho cả xóm nghe thấy hoặc giả ốm để chồng tôi xót mẹ mà mắng tôi.
Nhiều lúc, mẹ chồng còn bịa chuyện, vu oan khiến tôi bị chồng đánh trong nước mắt. Những lúc ấy, tôi nhìn cả gia đình chồng như những kẻ xa lạ độc ác, cổ vũ chồng tôi dạy vợ. Tức nước vỡ bờ, tôi đã giấu chồng chuyện có thai, nhất định đòi ly hôn sau 3 năm chung sống. Tôi dọn ra ở riêng, sinh con thì có đồng nghiệp giúp, cắt đứt liên lạc với gia đình máu lạnh ấy.
Cho đến tối hôm qua, tôi vừa vội vàng đẩy bệnh nhân vào phòng cấp cứu, lau sạch vết máu bắn đầy trên mặt và cổ bệnh nhân để chuẩn bị cho bác sĩ mổ thì bàng hoàng nhận ra khuôn mặt quen thuộc ấy, chính là mẹ chồng cũ của tôi. Khuôn mặt của bà đã ám ảnh tôi nhiều đêm, khiến tôi bật khóc khi ôm con nhỏ trong lòng. Sao bà ấy lại ở đây, già hẳn đi và bị thương khắp người thế này?
Tôi hỏi mới biết bà ấy làm thuê cho quán ăn, đi làm về khuya bị xe đụng phải. Cũng may ca mổ thành công nên bà ấy đã qua khỏi. Tôi gọi điện cho chồng cũ nhưng không thể liên lạc được, đến lúc gọi cho em chồng, cô ta mới hớt hải chạy đến.
Ảnh minh họa
Cô em ấy vẫn tính cũ, thù ghét cả thế giới nên không ngại nói với tôi mọi chuyện bằng giọng hằn học. Hóa ra, 7 năm qua tôi ra đi cũng là lúc gia đình cô ta gặp nhiều chuyện, bố mất vì ung thư, chồng cũ của tôi bị lừa tiền, còn bị tai nạn nên ngồi xe lăn suốt đời, mẹ chồng phải làm việc để nuôi con trai duy nhất. Hai cô em lấy chồng cũng không giàu có gì nên không thể giúp đỡ.
Tôi thẫn thờ, nghĩ đến chồng tôi, anh bản chất không xấu nhưng vì quá yêu mẹ, lại nhu nhược nên mới nghe mẹ đánh vợ. Quả báo đến sớm, nhưng tôi không vui mà xót xa khi biết anh gặp chuyện, hơn nữa sau khi tôi đi anh cũng không kết hôn với ai. Tôi có nên dẫn con về gặp anh, cho anh biết mình có một đứa con, chăm sóc anh ấy nốt phần đời còn lại? Còn mẹ chồng, bà ấy đã phải trả giá rồi, sau lần này chắc bà ấy cũng không đi làm được nữa. Tôi buồn quá mọi người ạ!
Theo doanhnghiepvn.vn
Bạn gái báo tin đã mang bầu 2 tháng, tôi lặng bước ra về khi thấy cảnh tượng này! Trong lúc tôi bận rộn về quê gặp bố mẹ xin bàn tính chuyện cưới vì trót dính bầu thì thật không ngờ, ở phía bên nhà gái, người yêu tôi đã chuẩn bị lấy chồng. Tôi và bạn gái yêu nhau được hơn 3 năm rồi. Hiện tại, tôi đang lập nghiệp tại quê của cô ấy, đó cũng là cơ duyên...