Tôi đứng hình khi thấy khuôn mặt sau lớp khẩu trang của cô gái dọn phòng
Khi cô gái ấy từ từ gỡ khẩu trang y tế ra, buông xõa mái tóc đang búi cao xuống. Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt ấy tôi ú ớ, á khẩu và dường như c.hết lặng, miệng tôi lắp bắp…
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi vào hoàn cảnh đó. Thực sự tôi không thể tưởng tượng ra có ngày mình lại gây ra những điều tồi tệ như vậy.
Tôi kết hôn đến nay đã hơn 20 năm, vợ chồng chúng tôi có 1 cô con gái lớn và 1 cậu con trai. Cả hai đứa đều học rất giỏi và ngoan ngoãn. Với con gái bố nó là thần tượng, lúc nào nó cũng bảo: “Sau này chắc chắn con sẽ lấy 1 người đàn ông giống như bố”.
Đúng vậy, trong mắt vợ và các con tôi là 1 người chồng, người bố mẫu mực thành đạt và giỏi giang. Nhưng rôi trong 1 lần gặp đối tác tôi đã phải lòng 1 cô bé hơn con gái tôi 3 t.uổi. Cô ấy có nụ cười rất thánh thiện, đôi mắt biết nói và khuôn mặt cũng rất xinh xắn. Tôi không nghĩ 1 người đàn ông bản lĩnh như mình lại có thể bị gục ngã như vậy.
Vợ là mối tình đầu của tôi, từ đó đến nay tôi mới yêu thêm 1 người – là cô gái ấy. Đúng vậy đó là tình yêu chứ không phải tình cảm vui chơi qua đường. Hai chúng tôi hợp nhau đủ thứ, từ suy nghĩ đến tính cách đến sở thích ăn uống. C.ô b.é đó tình nguyện bên tôi mà chưa 1 lần đòi hỏi bất cứ thứ gí, có những lần vợ làm trái ý bị tôi mắng. Chính cô ấy đã khuyên ngăn tôi, khiến tôi hiểu và biết vị trí của mình vào vợ để thấu hiểu. Cô ấy thực sự quá thánh thiện. Có tình cảm với nhau 1 thời gian, chuyện gì đến rồi cùng đến, chúng tôi lên giường với nhau. Tôi chưa bao giờ có được những giây phút tuyệt vời như vậy.
Biết là có lỗi với vợ con nhưng tôi không thể nào bỏ rơi cô ấy được. Tôi dung hòa cả ba mối quan hệ. Cho đến 1 ngày, lúc đó chúng tôi hẹn hò được khoảng nửa năm. Và hai đứa có đặc điểm chỉ ngủ 1 khách sạn duy nhất và thường là 1 căn phòng duy nhất. Tôi quan niệm chúng tôi hợp phong thủy nơi đó.
Hôm ấy cô ấy đi công tác về, chúng tôi hẹn nhau đến khách sạn đó. Tôi đến trước còn cô ấy đến sau. Lúc tôi đang bật ti vi xem và ôm ipad lướt web thì bỗng có tiếng gõ cửa. Cô ấy nói mình là nhân viên dọn phòng, tôi mở cửa ra. C.ô b.é đó lặng lẽ đi vào nhà tắm cho thêm vài cái khăn sau đó quay ra nhìn tôi.
Tôi bắt gặp ánh mắt ngấn nước đầy đau khổ, thất vọng. Tôi ngờ ngợ dáng vẻ này rất quen. Cô bé nhìn tôi còn tôi ngại ngùng lên tiếng:
Video đang HOT
- Cô sao vậy, có chuyện gì à?
Và rồi cô ấy từ từ gỡ khẩu trang y tế ra, buông xõa mái tóc đang búi cao xuống. Ngay khi nhìn thấy khuôn mặt ấy tôi ú ớ, á khẩu và dường như c.hết lặng, miệng tôi lắp bắp:
- Sao… sao con lại ở đây?
- Vậy còn bố, bố đang chờ cô ta đến phải không? Để con dọn phòng, trang trí giúp để hai người ở với cho sung sướng nhé.
- Bố… bố, bố sẽ giải thích cho con hiểu.
- Giải thích thế nào đây, giải thích là bố đã chán ghét mẹ con con nên bố tìm ong bướm vui vẻ bên ngoài hả?
Con bé khóc rồi hét vào mặt tôi:
- Kìa Mai Anh, bố xin lỗi, bố có tội với các con, bố có lỗi với mẹ con.
Tôi ôm nó vào lòng nhưng nó đẩy tôi ra rồi bỏ chạy. Tôi cũng chạy theo nhưng chẳng kịp. Gọi điện cho nhân tình nói tình hình rồi tôi đi tìm con, lúc đó tôi thực sự thấy sợ hãi. Tôi sợ con bé làm gì dại dột, tôi khóc và thực sự thấy mình thật tệ.
Con bé bỏ đi đêm đó không về, cả nhà đi tìm náo loạn. Vợ tôi khóc lên khóc xuống. Còn tôi rơi vào trạng thái t.uyệt v.ọng, tôi đã gây cho nó 1 vết thương quá lớn. Biết bù đắp thế nào cho nó đây, tôi đã đạp đổ hình tượng người bố trong lòng con gái.
Chiều tối hôm sau nó về ôm lấy mẹ xin lỗi và đi thẳng lên phòng, ai hỏi gì nó cũng không nói. Lúc này tôi mới thấm thía, sự tham lam của mình đã đẩy gia đình con cái đi vào vực thẳm tăm tối. Vợ tôi lo lắng cho con không ngủ nổi, con bé thì dường như thay đổi hoàn toàn. Nó ương bướng, lầm lì thậm chí tỏ ra hư hỏng.
Tôi là người chồng, người bố tồi, đêm nào tôi cũng trầm ngâm hút thuốc và suy nghĩ và thấm thía mọi điều. Tôi mong mọi người đừng để rơi vào hoàn cảnh như tôi. Đừng vì sự ham muốn và thứ tình cảm nhất thời của bản thân mà ảnh hưởng đến tương lai của con cái, gia đình. Con người ai cũng có sự tham lam,ích kỷ nhưng xin hãy kìm chế, hãy bản lĩnh vượt thử thách đó. Bởi vì khi có gia đình rồi, khi làm bố, làm mẹ rồi ta phải có trách nhiệm với họ. Đừng vì chút ham muốn nhất thời mà đạp đổ tất cả những gì bạn và người bạn đời của mình đã dày công xây dựng. Xin hãy lấy câu chuyện của tôi làm bài học để đừng bao giờ phạm phải sai lầm như tôi các bạn nhé.
Theo Phununews
Có những cuộc gặp gỡ có khi là duyên nợ, có khi lại là bi thương...
Thời gian không xoá nhoà nỗi đau, chỉ là làm nó trôi vào một vùng ký ức khác, nơi con người ta ngại chạm đến, sợ khơi lên mà thôi.
Cô sợ anh tổn thương, nhưng lại vì anh làm tổn thương chính mình. Cô mong anh đừng yêu ai, lại không thể ngăn được bản thân mình yêu anh. Cô mong anh hạnh phúc, lại không có cách nào mang hạnh phúc đến cho anh. Cô cuối cùng cũng hiểu được tình cảm này đang dày vò cô ra sao, cuối cùng cũng hiểu được cảm giác rất gần rồi lại rất xa, tưởng sắp chạm đến lại tan biến vào hư không.
Thật ra để yêu một người, cần rất nhiều dũng khí, để chờ đợi một người, lại cần rất nhiều cô đơn...
Như thế nào gọi là yêu không nói được? Như thế nào gọi là đau không khóc được? Thật ra chính là không thể nói, không đủ can đảm để nói, sợ rằng chỉ sau một câu nói, mọi thứ sẽ thật sự kết thúc, rồi tự tay mình phải mang tình cảm sâu đậm này chôn cất tận đáy lòng. Chính là không thể khóc, chỉ sợ tất cả những yếu đuối được đè nén bấy lâu nay theo từng giọt nước mắt trào ra không dứt, càng đau khổ, càng bi thương.
Nhiều lúc cô rất muốn thét lên:
- Đồ khốn! Anh vui vẻ lắm đúng không? Hạnh phúc lắm đúng không? Còn tôi đau lòng đến c.hết đi sống lại đây!
Nhưng rồi lại nở một nụ cười tự giễu bản thân "mày nói cho ai nghe đây chứ?". Chưa bao giờ cô cảm thấy yêu một người lại là một việc làm ngu ngốc và điên rồ đến vậy.
Yêu một người là chấp nhận, yêu một người là cam tâm, yêu một người là mọi thứ đều chỉ còn là một vùng t.uyệt v.ọng, vì yêu anh cô thay đổi tất cả trong cuộc sống của mình một cách vô thức và máy móc, cho đến khi cô nhận ra, mọi thứ đều đã khắc lên bóng hình anh mất rồi...
Có một câu nói mà tôi rất thích, thay cho lời "Tạm biệt" đó là "Hẹn gặp lại!". Đúng vậy, bởi vì duyên phận trong cuộc đời này đều rất mong manh, chúng ta không thể biết được mối duyên này sẽ kéo dài bao lâu hay lúc nào thì kết thúc, duyên phận cũng không phải là điều mà chúng ta có thể tuỳ ý sắp đặt hay dự đoán được.
Vậy nên bất cứ khi nào còn có thể, hãy trân trọng những mối duyên mà mình có được, bất cứ khi nào còn có thể, hãy gặp lại những người mình có thể gặp lại. Những thứ không thuộc về mình đừng cố gắng nắm bắt, cứ để nó theo mây trời mà bay đi. Rồi đến một ngày, tình yêu thật sự thuộc về bạn sẽ đến thôi!
Theo ST/Phununews
Đi ngủ lang 3 ngày với bồ để rồi bật khóc nức nở khi trở về và thấy vợ... Quả thật, 3 ngày ngủ lang với bồ đã khiến cuộc đời tôi đổi khác. Những cảm xúc nhẹ nhàng lại bắt đầu quay trở lại. Tôi bắt đầu có những sự so sánh giữa vợ và bồ và chỉ muốn bỏ Thu để đi theo Huyền. Sau khi sinh con, vợ tôi càng ngày càng trái nết trái tính (Ảnh minh họa)...