Tôi đứng hàng giờ dưới chân nhà nghỉ chờ chồng và bồ đi ra
Anh há hốc mồm khi nhìn thấy tôi đang đứng đó, tôi bỏ mặc anh và nhân tình, phóng xe đi như một kẻ điên, vừ đi tôi vừa khóc.
Giờ thì tôi đã chia tay chồng được ba năm. Khi chia tay vì tôi vẫn còn quá trẻ, kinh tế lại chưa ổn định, bố mẹ chồng cũng đối xử tốt với tôi và con nên tôi quyết định để cho ông bà nuôi cháu. Từ khi ly hôn, một mình nuôi con nơi đất khách quê người và chui rúc trong các nhà trọ, tôi hiểu thế nào là nỗi cô quạnh của đàn bà không chồng. Và cả nỗi đau của người đàn bà phải bất lực buông tay trao người đàn ông mình còn yêu thương cho tình địch. Tất cả bắt đầu từ đêm Noel 2 năm về trước.
21 tuổi, khi vừa tót nghiệp cao đẳng tôi quyết định ở lại Hà Nội kiếm việc, vì về nhà thì cũng khó xin việc lắm. Không người quen biết nên tôi biết trước những khó khăn.
Tôi tình cờ quen anh trong một lần đi nộp đơn xin việc, anh lafnguowif làm ở trong công ty đó. Lần đó anh xin số điện thoại của tôi, rồi khi về những dòng tin nhắn qua lại, anh và tôi dần yêu nhau.
Tôi đứng hàng giờ dưới chân nhà nghỉ chờ chồng và bồ đi ra (Ảnh minh họa)
Rồi một đám cưới nhanh chóng được diễn ra sau 4 tháng chúng tôi tìm hiểu, vì tôi chót có bầu. Một đứa chưa có nghề nghiệp như tôi, lại nhà nghèo, lấy được một người chồng nhà Hà Nội, công việc ổn định là một điều may mắn, bố mẹ tôi cũng đồng ý ngay, lại có vẻ oai với hàng xóm lắm.
Những năm đầu làm vợ anh, tôi hạnh phúc vô biên vì anh yêu chiều vợ và chăm chút cho tổ ấm. Tuy nhiên, hạnh phúc ngắn chẳng tày gang. Khi con gái chúng tôi ba tuổi thì anh bắt đầu có quan hệ tình cảm với một đồng nghiệp.
Từ khi cưới nhau tôi chỉ ở nhà chăm con, cho chồng đi làm. Vợ chồng tôi ở chung với bố mẹ, nhưng ông bà tâm lý lắm, lại thương tôi. Thấy tôi không có việc, nhưng cũng không báo giờ ca thán, lại chăm lo cho mẹ con tôi hết mực. Bố mẹ chồng còn bảo coi tôi như con gái trong nhà.
Video đang HOT
Nhưng đau đớn thay, tôi phát hiện ra chồng ngoại tình nhờ một đứa bạn thân. Khi tôi đang ở nhà bế con, nó gọi điện bảo vừa nhìn thấy chồng tôi cùng 1 người phụ nữ vào nhà nghỉ.
Mới đầu tôi không tin, và bảo chắc nhìn nhầm thôi, nhưng bạn tôi khẳng định “100% là ông Dũng chồng mày, không tin mày đến đây đi”. Rồi tôi nhờ bà chăm con, vội vàng phi xe đến địa chỉ con bạn đọc.
Đến nơi bạn tôi còn đứng đó chờ, nó bảo tôi cứ đứng đây đợi, thể nào tí nữa chúng nó chẳng phải ra, còn nó có việc phải đi. Tước khi đi nó còn động viên, khuyên tôi phải bình tĩnh.
Tôi đứng đó lòng nóng như lửa đốt, liền gọi điện cho chồng. Đợi mãi mới thấy chồng nghe máy, tôi hỏi anh đang ở đâu, anh nhẹ nhàng nói anh đang ở công ty, lúc này tôi có yên tâm phần nào, thầm hy vọng điều bạn tôi nói không phải là sự thật.
Cố đứng chờ trước cửa nhà nghỉ, gần hai tiếng rồi mà có thấy chồng tôi đâu, tôi chép miệng định đi về. Vừa đứng lên thì tôi giật mình, không muốn tin, chồng tôi cùng một người đàn bà thân mật cùng nhau bước ra từ nhà nghỉ. Tôi cầm điện thoại, gọi cho anh, anh bắt máy ngay nói “anh đang bận em gọi có việc gì thế?”. Tôi trả lời với giọng run lên “anh nhìn sang bên trái đi”.
Tôi không thể tin vào những gì mình nhìn thấy, tôi đau nhói nơi trái tim. Tôi trở về nhà sau 2 tiếng phóng xe ngoài đường, anh đang ngồi chờ tôi, anh biết không thể che dấu điều gì nữa. Anh khai hết mọi chuyện…
Tôi đã quyết định ly hôn, mặc cho anh van nài, hứa sẽ không như vậy nữa. Bố mẹ chồng và bố mẹ tôi khuyện giải nhưng tôi vẫn không lung lay. Tôi ly hôn anh, đơn ly hôn nhanh chóng được tòa giải quyết, tôi quyết định để cho nhà chồng nuôi con, và nói khi nào đủ kinh tế mong ông bà trao lại con cho tôi, và bố mẹ chồng tôi đã đồng ý. Vì tôi biết mình còn quá trẻ và với điều kiện của mình thì chưa thể cho con tôi đầy đủ.
Đã 3 năm kể từ ngày chia tay, nhưng tôi vẫn đau khi nghĩ lại chuyện năm ấy. Giờ đây tôi không thể tin tưởng thêm một người đàn ông nào nữa. Tôi chỉ muốn sống và kiếm thật nhiều tiền, rồi đón con tôi về sống với tôi.
Theo Afamily
Tôi há hốc mồm đứng tim khi gặp lại cô người yêu nghèo rớt mồng tơi năm xưa mình bỏ rơi
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp lại em trong hoàn cảnh này. Cảm giác lúc đó tim tôi như đang ngừng đập, em thực sự quá... so với sức tưởng tượng.
ảnh minh họa
Ngày gặp Mai tôi đã ấn tượng vì em hiền lành lại học rất giỏi, cô gái miền sơn cước có nước da trắng không tỳ vết. Dù em chẳng lúc nào phấn son nhưng vẫn đẹp, 1 nét đẹp giản dị. Em là ngoại lệ đối với tôi, vì trước đó những người tôi yêu đều rất lòe loẹt, ăn mặc rất hợp mốt và nước hoa thơm lừng.
Ở bên Mai tôi thấy lòng bình yêu, em trong veo thánh thiện và yêu tôi chân thành. Tôi cảm nhận được tình cảm đó qua từng lời nói, ánh mắt và hành động của em. Nhưng có lẽ tôi là 1 gã khốn nạn, dù yêu em nhưng tôi không thể kết hôn với em vì đơn giản nhà em quá nghèo. Bố mẹ em ly hôn khi em được 7 tuổi, bố em mất sau đó không lâu. Mẹ em đi lấy chồng em ở với bà nội. Có thể nói nhà em nghèo rớt mồng tơi, 1 người như vậy thì tôi không thể lấy làm vợ được.
Yêu nhau được hơn 2 năm thì tôi nói lời chia tay. Tôi nghĩ mình đã giúp cô ấy nhiều trong suốt 2 năm đại học xem như cũng bù đắp cho em đôi phần. Ngày tôi nói lời chia tay cô ấy đã khóc ngất lên ngất xuống. Em nhìn trong nước mắt rồi hỏi tôi:
- Em đã làm gì sai sao anh?
Câu nói của em khiến tôi nghẹn ứ nhưng tôi vẫn phải cắn răng dứt áo ra đi. Tôi thay số và cắt liên lạc với em, tôi biết em rất khổ sở. Ra trường chân ướt chân ráo đã bị tôi đá phũ phàng chắc em sốc lắm. Biết vậy nhưng tôi không thể làm khác vì khi này tôi vừa săn được em tiểu thư nhà giàu ở trên bar.
Tôi tin em sẽ vượt qua được dù rất khó khăn. 1 thời gian sau tôi dò la thì biết em đã chuyển chỗ và đã xin được việc. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Rồi thời gian bẵng đi, yêu nhiều người lựa lên chọn xuống nhưng cuối cùng tôi lấy phải cô vợ điêu ngoa. Nói đúng hơn là tôi bị &'úp sọt', nhà em có điều kiện, nhưng tôi nghĩ thà lấy vợ nghèo hơn chút mà hiền lành đảm đang còn hơn. Cô vợ của tôi quen hưởng thụ rồi giờ đụng cái gì cũng không biết làm, nhiều lúc tôi đến điên đầu. Tôi bị vợ quản thúc nhiều hơn trước nên đi đầu làm gì cũng rất khó khăn.
Sau bao năm tôi vẫn chưa lên được chức vẫn mãi là 1 nhân viên quèn không hơn không kém. Đợt đó công ty tôi thuê giám đốc mới về, ai cũng nín thở chờ đợi. Chúng tôi nghe phong phanh rằng anh ta rất giỏi, từng làm bên công ty nước ngoài và thành thạo 3 thứ tiếng.
Mọi người đều hồi hộp chờ đợi, không biết anh ta có khó tính đến mức nào. Rồi ngày đó cũng đến, nhưng người chúng tôi đang mong chờ không phải là đàn ông mà là 1 cô gái. Người đó không ai khác chính là em - Mai của ngày xưa tôi từng yêu và từng đá 1 cách phũ phàng. Giây phút ấy tôi đã há hốc mồm, đứng tim thật sự.
(Ảnh minh họa)
Em nhìn tôi lạnh lùng như chưa từng quen biết, trông em cực kỳ ngầu. Nhìn thấy em ai cũng xì xào bán tán, còn tôi đứng trơ ra không nói nổi câu nào. Mọi thông tin về chồng con của em đều được giữ kín, tôi chỉ biết chiều chiều có 1 người đàn ông đến đón em bằng 1 chiếc ô tô màu trắng.
Có hôm tôi đang dừng đèn đỏ thì giật mình khi chiếc xe ấy tuýt còi phía sau. Nhìn cô người yêu cũ nghèo rớt mồng tơi năm nào giờ ung dung trên chiếc xe sang còn mình vẫn đi con xe gã cũ mà tôi thấy xấu hổ. Bao lần tôi bắt chuyện và nói lời xin lỗi nhưng em chỉ cười rồi bơ đi. Em lạnh lùng bảo với tôi:
- Nếu không phải chuyện của công việc thì tôi không muốn nghe đâu, xin lỗi.
Em dường như biến thành 1 con người khác, từ ngày em về doanh số của công ty tôi tăng lên nhiều lắm. Ai ai cũng cảm phục còn riêng tôi thì sắp phát điên đến nơi. Hình ảnh em cứ lởn vởn trong đầu, tôi thấy rất hối hận vì năm xưa đã vứt bỏ 1 người con gái như em. Giờ mỗi ngày phải làm việc dưới quyền của em thế này chắc tôi điên mất, nhưng tôi lại không dám bỏ vì lương ở đây trả rất cao. Càng nghĩ tôi càng chán nản và bế tắc.
Theo blogtamsu
Bỏ đi lấy vợ, ly hôn rồi anh quay tìm tôi để "rổ rá cạp lại" Năm xưa anh quyết định chia tay vì bố mẹ yêu cầu bỏ mặc tôi từng vì anh mà phải bỏ đứa con của mình. Giờ hôn nhân không hạnh phúc, anh quay lại tìm tôi. ảnh minh họa Nhớ lại những ngày tháng ấy tôi vẫn rùng mình sợ hãi không hiểu mình đã vượt qua nó bằng cách nào. Tuổi 24,...