Tôi dùng cái chết để kéo anh về từ tay cô bồ xinh đẹp giàu có
Một tiếng rồi đến hai tiếng tôi vẫn đợi dùng cái chết chứng tỏ với anh tình yêu của mình là mãi mãi dù cho trời mưa với chiếc áo mưa mỏng dính nước đã ngấm ướt.
Tôi và anh yêu nhau ngay từ những ngày đầu tiên bước chân vào cánh cổng trường đại học. Ngày nào chúng tôi không gặp là thấy nhớ da diết rồi phải tìm gặp nhau bằng được thì mới yên tâm ngủ
Tôi và anh yêu nhau ngay từ những ngày đầu tiên bước chân vào cánh cổng trường đại học. Ngày nào chúng tôi không gặp là thấy nhớ da diết rồi phải tìm gặp nhau bằng được thì mới yên tâm ngủ.
Đến năm thứ 4 chúng tôi chuyển sang góp gạo thổi cơm chung rồi đến ở chung cho đỡ tốn tiền trọ và có nhiều thời gian dành cho học hành hơn. Chỉ đợi ngày ra trường và một đám cưới để thông báo với bố mẹ bạn bè là chúng tôi trở thành vợ chồng.
Ngày ra trường hai đứa rủ nhau đi du lịch vài hôm để thưởng cho thành quả cố gắng những năm tháng vất vả học hành. Trong căn phòng của nhà nghỉ chúng tôi thèm cảm giác được ở bên nhau nhưng lại quên mang bao nên tôi không cho anh được toại nguyện. Anh có vẻ khó chịu rồi bắt đầu dụ dỗ tôi:
Tôi tin rằng anh sẽ rất hạnh phúc khi sắp được làm bố, vậy nhưng đến khi báo tin vui cho anh thì anh lại tỏ ra lo lắng bối rối:
- Em hãy đợi anh vài tháng đã, anh vừa mới kiếm được việc đã dính đến cưới xin còn mặt mũi nào nhìn mọi người.
Tôi tỏ ra rất tức giận nhưng anh nói cũng có lý, thương anh nên tôi chấp nhận đợi anh khi nào công việc ổn định rồi cưới cũng được.
Đợi 3 tháng rồi 5 tháng, lần nào anh cũng bảo công việc bận rộn với lại anh đang phấn đấu chưa muốn cưới xin. Rồi bỗng một ngày anh muốn ra ở riêng để mặc một mình tôi với cái bụng to và anh chấp nhận chu cấp tiền cho hai mẹ con tôi hàng tháng. Đúng lúc cần anh nhất thì anh lại bỏ tôi ra ngoài để ở phải chăng anh ấy chán tôi rồi sao. Tôi bắt đầu lo lắng khi cái bụng ngày càng to, mùa hè tới nơi rồi khi cái áo khoác được cởi ra mọi người sẽ biết hết chuyện tôi chưa cưới xin đã có bầu thì còn mặt mũi nào sống ở xóm trọ này nữa.
Video đang HOT
Ra ở riêng anh ít liên lạc với tôi hơn mà toàn tôi gọi điện cho anh thì đúng hơn. Nhiều lần nhớ anh quay quắt tôi đến phòng trọ tìm anh nhưng không có anh ở nhà. Rồi vào một ngày trời mưa tôi đứng ngồi không yên đi tìm anh hỏi cho ra nhẽ.
Ở phòng trọ không có anh, đến công ty thì anh bảo đang bận làm tôi yên tâm đứng ở ngoài đợi anh. Đợi 1 tiếng rồi đến 2 tiếng tôi vẫn đợi để chứng tỏ với anh tình yêu của mình là mãi mãi dù cho trời mưa với chiếc áo mưa mỏng dính nước đã ngấm ướt hết người.
Sau gần 3 tiếng đồng hồ anh cũng xong việc. Nhìn thấy anh tôi ríu rít mừng quá vội gọi nhưng dường như mưa to anh không nghe thấy gì, rồi giọng tôi khựng lại khi một cô gái xinh đẹp ăn mặc rất sành điệu đang cầm chiếc ô che cho anh, còn anh ấy quàng tay qua người rồi ôm lấy cô gái rất tình tứ.
Sờ lên bụng tôi thấy thương mình thì ít thương cho con thì nhiều, chẳng nhẽ chịu mất anh một cách dễ dàng vậy sao. Không đời nào, lột chiếc áo mưa mỏng dính ra rồi chạy thẳng đến chỗ hai người đang đứng ôm eo nhau. Nhìn thấy tôi anh vội buông tay ra và tỏ ra lo lắng:
- Em cả buổi tối ở đây để đợi anh à?
Sự giả tạo lừa lọc của anh khiến tôi tức giận không kiềm chế được buông tay tát cho anh một cái rất mạnh.
Anh đang bối rối chưa biết phải giải quyết thế nào với hai người phụ nữ thì cô gái kia bỏ đi ném lại cho anh một câu:
- Anh liệu mà xử lý êm thấm nhé, cái ghế trưởng phòng đang đợi đấy.
Nghe cô ta nói như tiếp thêm sức mạnh, anh nói giọng kiên quyết: “Hãy vì sự nghiệp của anh nếu yêu anh em hãy chia tay anh đi, anh sẽ cung cấp tiền đầy đủ hàng tháng cho hai mẹ con”.
Gạt đi nước mắt tôi tỏ ra mạnh mẽ: “Có lẽ mẹ con em cản trở sự nghiệp của anh vậy thì em sẽ chết để cho anh được rảnh rang, vĩnh biệt anh”. Nói rồi tôi chạy vội ra đường để kết liễu đời mình cho đỡ khổ, nhưng thật không ngờ đúng lúc đó anh lao ra kéo tôi nhanh vào bên góc phố:
- Được rồi anh chịu thua em rồi, sự nghiệp cũng quan trọng nhưng em mà chết thì anh sẽ ân hận cả đời, cảm ơn em đã giúp anh tỉnh ngộ thoát khỏi sự ngu muội về giàu sang. Ngày mai chúng mình sẽ chuẩn bị tổ chức đám cưới em nhé”.
Tôi cảm thấy thật hạnh phúc đã kéo được anh về với mình, thực ra tôi chỉ doạ anh thôi chứ dại chi mà chết cho uổng công nuôi dưỡng của bố mẹ, nhưng không ngờ lại làm anh tỉnh giấc mộng muốn dựa vào tình yêu của con Tổng giám đốc để thăng quan tiến chức.
Theo blogtamsu
Rồ người vì gặp phải 'nữ hoàng sầu mộng'
Mấy ngày qua, nhìn Mơ cứ như một cái xác không hồn, mặt mũi tóc tai xơ xác. Cứ ngỡ cô ấy sẽ tỉnh táo hơn ai dè nàng vẫn sụt sịt: 'Hay là em đi nâng vòng một hở chị?'.
Tôi với Mơ quen nhau từ khi đến công ty phỏng vấn xin việc. Lần ấy ở trước cửa phòng chờ Mơ đã chủ động bắt chuyện. Vốn là người cởi mở nên tôi cũng vui vẻ trả lời. Biết tôi lớn tuổi hơn nên Mơ cứ xưng hô chị em ngọt xớt làm tôi rất vui vẻ.
Cứ tưởng sau lần ấy thì mạnh ai nấy đi kiểu như trước lạ sau không biết luôn. Ai dè ngày đầu đến nhận việc Mơ cứ hú hét ầm lên tại nhà xe khi trông thấy tôi. Nơi mới nhiều bỡ ngỡ mà gặp được cố nhân, tôi cũng xúc động. Và ướt át hơn là tôi với cô ấy được vào làm chung một phòng. Phải nói như duyên tiền định chúng tôi nhận chị em từ ngày đầu chính thức được đi làm. Cũng đưa nhau đi ăn vặt để ra mắt cho thắm thiết.
Vậy mà suốt mấy tháng trời làm cùng nhau tôi thấy mình như chết ngạt bởi tâm sự của cô em đồng nghiệp. Sáng nào gặp nhau ở nhà xe Mơ cũng bắt đầu bài ca muôn thuở. Ngày mới nhưng chẳng sôi nổi năng động cho tôi hào hứng mà cứ lặp lại điệp khúc: 'Chị ơi...'.
Nào là chị ơi chị biết không hôm qua em về bị kẹt xe đứng đợi rất lâu em buồn ghê chừng, nào là chị ơi tối hôm qua em thao thức đến không ngủ được, chị ơi chị có xem tập cuối của phim đó không anh ấy chết tội quá em buồn đến không thở nổi....
Ảnh minh họa
Mỗi câu Mơ thốt ra câu nào cũng chị ơi... em buồn. Nó kéo dài từ nhà xe lên đến ngay cửa phòng làm việc. Mới đầu tôi còn quan tâm ừ hử nhưng rồi cảm giác nhạt nhẽo khiến tôi im ru. Mặc cho nàng bên cạnh cứ liên tục ru đi ru lại những nỗi buồn lãng nhách.
Như vậy nào yên, cứ giờ giải lao khi tôi ra hành lang làm vài động tác cho bớt mỏi thì Mơ cũng rù rì đi theo. Đứng cạnh nhau mười lăm phút cô ấy vẫn kể lể những nỗi buồn nào đó. Nhiều lúc tôi phát cáu tôi nói với Mơ sao buồn lắm thế, có thể vứt hết sang một bên được không? Vậy mà cô ấy tròn mắt nhìn tôi rồi lại thốt ra: 'Em buồn lắm, em không thể vô tư được như chị?'. Tôi chỉ muốn đá Mơ một cái cho hả giận.
Phòng chỉ có tôi và Mơ là nữ nên giờ cơm trưa lại tiếp tục đi chung. Đó là những bữa ăn đong đầy tình cảm lâm li bi đát. Mơ vừa ỏn ẻn ăn vừa thủ thỉ như tình nhân. Đâu chỉ than vãn về công việc, cô ấy còn tiếp tục khi buồn vì cả buổi chẳng anh nào khen váy mới, rồi buồn vì hình mới đăng face mà chỉ có vài like...
Tôi kêu trời không thấu cảm giác mình bị tra tấn tinh thần. Món ăn trong miệng cũng chẳng biết vị gì khi nó ngập trong nỗi buồn của 'cô em sầu mộng'. Không thể nhịn được tôi nạt Mơ một trận. Tôi nói người sống thì phải năng động tươi mới để còn làm việc. Cớ gì cứ buồn chán vì những chuyện nhảm nhí như vậy. Chẳng còn sợ mất lòng gì hết tôi nói thẳng với Mơ là tôi cảm thấy chán khi nghe quá nhiều chuyện buồn rồi, tự gặm nhấm đi cho nó hết buồn.
Mấy ngày liền tôi cố tránh mặt Mơ từ nhà xe cho đến chỗ làm. Mơ gọi điện tôi cũng không bắt máy, ở chỗ làm việc cô ấy có nói gì tôi cũng lờ đi như không nghe. Biết tôi giận nên Mơ có vẻ buồn thật, cô ấy lặng lẽ còn gương mặt thì như vô cảm. Thấy cô ấy lủi thủi một mình cũng tội nên khi Mơ đến chủ động xin lỗi, hứa hẹn như trẻ con tôi cũng xiêu lòng.
Ảnh minh họa
Tưởng đâu sẽ thay đổi, ai dè cách đây mấy ngày vừa gặp tôi đã thấy mắt Mơ sưng húp. Chưa kịp hỏi thăm thì cô ấy đã lã chã giọt ngắn giọt dài. Tôi hốt hoảng cứ lo có chuyện gì quan trọng nên vội kéo đồng nghiệp ra ghế đá hỏi han. Mơ vừa khóc vừa nói: 'Anh ấy chê vòng một của em nhỏ nên bỏ em rồi chị ơi'.
Nghe Mơ nói tôi chẳng chút đồng cảm mà thấy giận sôi người. Tôi nói như quát thằng đó bỏ thì có thằng khác, loại người như vậy mà cũng tốn nước mắt để khóc hay sao.
Cứ ngỡ cô ấy sẽ tỉnh táo hơn ai dè nàng vẫn sụt sịt: 'Hay là em đi nâng ngực hở chị?'. Chẳng lẽ tôi mắng là điên thì hơi quá đáng nhưng nếu là em gái ruột chắc tôi cho vài phát để tỉnh. Tôi nói thêm vậy sau khi làm hoàn thiện vòng một rồi nó chê những chỗ khác thì sao, liệu lương của cô có đủ để chỉnh toàn thân không. Mơ ngồi lặng lẽ suy nghĩ gì đấy, tôi giục mãi mới thất thểu đứng dậy để làm việc.
Cả ngày hôm đó tôi khuyên Mơ rất nhiều, nhưng rồi tối đó về Mơ vẫn nhắn những tin đầy tuyệt vọng: 'Em buồn quá..., em chết mất..., em không sống nổi...'. Mấy ngày qua, nhìn Mơ cứ như một cái xác không hồn, mặt mũi tóc tai xơ xác. Tôi lại tiếp tục lắng nghe những lời than thở não nuột khiến tôi cũng chẳng còn chút năng lượng nào. Tôi nên làm cách nào cho 'nữ hoàng sầu mộng' thay đổi đây mọi người?
Theo Afamily
Hãy yêu vì bạn thấy hạnh phúc chứ không phải để chứng tỏ với thế giới Có lẽ vì trách nhiệm của việc yêu nhau quá lâu phải cho người ta một kết quả gì đó để mãn nguyện. Nhưng người ta đã vô tình quên mất ý nghĩa thật sự của tình yêu là sống bên nhau vì yêu nhau... ảnh minh họa Tình yêu với mỗi người đều có những định nghĩa thật khác nhau. Có người...