Tôi dính vào một mối tình ngang trái với em họ
Tôi nhận ra mình yêu em từ khi nào không biết, với lại lâu rồi tôi không cần người con gái nào, chỉ cần có em thôi.
Em kém tôi một tuổi, là con gái của chú, em trai bố tôi. Vì chạc tuổi mà nhà gần nhau nên ngay từ bé chúng tôi đã thân thiết lắm. Tôi với em lúc nào cũng chơi cạnh nhau như tri kỷ vậy. Em là con gái, còn tôi là con trai nên tôi toàn phải chơi mấy trò con gái như nhảy dây cùng em. Lên cấp hai chúng tôi còn thân hơn. Tôi học khá giỏi nên thường xuyên chỉ dẫn bài cho em, cũng vì thế em hay tới nhà tôi hơn.
Ảnh minh họa
Tôi quý em lắm, một ngày em không tới tôi thấy thiếu vắng quá. Lên cấp ba chúng tôi còn thân hơn nữa. Tôi với em như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Chúng tôi chung một lý tưởng là vào đại học nên miệt mài sách vở. Có những lần em ở nhà tôi qua đêm tới tận sáng vì học muộn quá. Chúng tôi rất hợp nhau, vì thế mà nhiều người lầm tưởng hai đứa yêu nhau.
Khi tôi đi học đại học không còn thân như thế nữa (nhưng vẫn thân), em ở nhà trọ gần chỗ trọ của tôi. Có một lần tôi đi cùng với một cô gái khác, người đó yêu tôi nhưng tôi không có tình cảm gì cả mà vẫn thân thiện với cô ấy, đột nhiên tôi nhìn thấy sắc mặt em buồn hẳn. Ngày hôm đó, em yên lặng, ít nói với tôi. Tôi giải thích là không có tình cảm gì cả với cô ta. Tôi cũng không hiểu tại sao mình giải thích và càng không biết vì sao sau khi nói thế em tươi tỉnh lên hẳn.
Khoảng một tháng sau em bị một đám con trai trêu ngẹo trên đường vào buổi tối, tôi vì tức quá xông thẳng vào đánh bọn chúng và bị bầm dập phải vào bệnh viện. Hôm đó em thức thâu đêm để chăm sóc, ôm chặt tôi, nước mắt ứa ra. Tới khi tôi khỏe lại thì em bị ốm. Tôi lo lắm nên tận tình chữa khỏi cho em. Lúc đó mới bàng hoàng nhận ra mình đã yêu em từ khi nào không biết, với lại từ rất lâu tôi không cần có một người con gái nào cả, chỉ cần có em thôi là đã đủ hạnh phúc lắm rồi, thiếu em tôi không chịu nổi.
Video đang HOT
Phát hiện ra điều này tôi quyết định xa lánh em một thời gian dài để quên. Em là em họ của tôi, tôi không thể yêu em được. Tôi biệt tích nơi khác cho em không biết và đột nhiên một hôm em xuất hiện nói yêu tôi rất nhiều, em vừa nói vừa khóc. Tôi bảo không yêu em thì em nói đã đọc được nhật ký của tôi viết rằng cũng yêu em mà. Tôi không biết làm gì, nói là chúng tôi không thể yêu được vì có quan hệ huyết thống. Tôi chạy đi mặc em ở lại, sáng hôm sau về thấy em nằm lịm đi trước cửa nhà. Tôi giật mình và đưa em vào nhà.
Sau đó tôi gặp bác sĩ tâm lý giúp nhưng cũng không thể thay đổi được. Tôi vẫn nhớ em, yêu em rất nhiều. Em gái tôi bảo em đã nói cho cô ấy biết chuyện này từ hồi lớp 11, em rất yêu tôi, giờ em ốm rất nặng vì hôm nằm ngoài cửa chờ tôi về. Em gái khuyên rằng chúng tôi nên bí mật yêu nhau, đừng để ai biết, sau đó tình cảm anh em cũng sẽ dần phai nhạt, chúng tôi sẽ sớm chia tay.
Tôi đang rất bối rối không biết làm thế nào, tôi sợ tới gặp gỡ em lại níu kéo tôi, rồi khóc. Tôi buồn lắm vì yêu em rất nhiều và cũng sợ ánh mắt em không thể quên được. Tôi không chắc có chia tay được không vì chúng tôi hợp nhau, hiểu nhau, có lẽ khó chia tay lắm? Chả biết tình cảm trẻ thơ một thời trở thành tình yêu từ khi nào. Mong mọi người giúp.
Theo Ngôi Sao
Một lần quên gõ cửa phòng em họ, tôi chết sững khi thấy hai người đang nằm trên giường
Thế là từ ngày đó, tâm trí tôi cứ quanh quẩn xung quanh cô em họ. Tôi phải để mắt xem chồng tôi và cô ấy có gì bất thường hay không. Nhưng mặc kệ sự khó chịu của tôi, Thùy vẫn cứ ngọt ngào với chồng tôi như thường.
Chồng tôi thân với cô em họ như hình với bóng (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi mới xây nhà xong thì chồng tôi thông báo có cô em họ của anh sẽ lên ở cùng. Tôi thắc mắc không hiểu em họ kiểu gì mà lại được chồng ưu ái như vậy. Nghe thế chồng tôi mới bảo rằng, bố mẹ cô không chỉ là họ hàng xa mà còn từng là ân nhân cứu giúp gia đình anh khỏi bị phá sản. Giờ cô bé này đang lên thành phố chờ xin việc mà không quen ai trên này nên vợ chồng tôi phải có trách nhiệm giúp đỡ.
Ngày đón cô em họ về ở cùng, tôi thấy chồng tôi hí hửng lắm. Cô em này tôi chưa được gặp lần nào nhưng vừa mới gặp tôi đã sốc nặng vì mức độ chịu chơi của cô. Thùy ăn mặc model lắm, váy ôm xẻ tà cao vút, ngực thì cứ phơi ra trước mắt. Thấy tôi nhíu mày, chồng tôi lấy tay véo tôi một cái.
Thùy ở trong nhà tôi giống bà hoàng. Cô ấy chả làm gì, suốt ngày đi hết công ty này, công ty nọ nộp hồ sơ rồi về nằm khểnh đợi cơm. Tôi thì tối mắt với các thể loại việc. Tôi càu nhàu với chồng thì anh ấy chỉ bảo, cô ấy là khách mà, đừng có để ý nhiều quá.
Nhưng cái tôi cáu nhất không phải là những việc trên mà là sự vô tư quá đáng của Thùy đối với chồng tôi. Cô ấy cứ gọi chồng tôi bằng cái giọng nũng nịu như đang nói với người yêu rồi cứ nhờ vả chồng tôi đủ thứ việc. Khi thì đòi chồng tôi đèo đi tìm việc, khi thì đòi đèo đi mua sắm vì không biết đường. Có hôm tôi bảo để tôi đưa đi thì Thùy xua tay bảo: "Để anh Bảo đưa em đi cũng được. Chị người nhỏ thế đèo không nổi em đâu ạ".
Thế là từ ngày đó, tâm trí tôi cứ quanh quẩn xung quanh cô em họ. Tôi phải để mắt xem chồng tôi và cô ấy có gì bất thường hay không. Nhưng mặc kệ sự khó chịu của tôi, Thùy vẫn cứ ngọt ngào với chồng tôi như thường. Tối nào cũng thế, cô ấy cũng chạy qua phòng vợ chồng tôi ngồi nói chuyện đến khuya. Kết quả là tôi và chồng tôi giận nhau liên tục cũng chỉ vì chuyện cô em họ.
Rõ là Thùy đang sống nhờ ở nhà tôi, nhưng cô ấy làm như đang ở nhà riêng của cô ấy không bằng. Có một lần tôi quên không gõ cửa trước khi vào, Thùy tỏ vẻ khó chịu rồi dặn tôi: "Em không quen có người vào mà không gõ cửa. Cảm phiền chị nhé". Tôi nghe mà tức điếng người nhưng cũng không biết làm cách nào vì chồng tôi luôn bênh Thùy.
Một tối nọ, tôi định qua phòng Thùy lấy hộp kim chỉ. Không hiểu sao lúc đó tôi lại quên không gõ cửa. Vừa mới bước vào, tôi đã choáng khi thấy Thùy nằm trên giường, ôm ngang người chồng tôi. Tôi thấy thế thì chạy đến kéo tay chồng rồi la lên: "Hai người làm trò gì thế hả?".
Vừa mới bước vào, tôi đã choáng khi thấy Thùy nằm trên giường, ôm ngang người chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Nghe thế, Thùy bỗng tròn mắt rồi bảo: "Hai anh em đang xem lại ảnh hồi nhỏ thôi mà chị. Có cái gì đâu mà chị hốt hoảng lên thế?". Tôi lúc đó như muốn phát điên. Làm gì có kiểu anh em mà nằm ôm nhau thân mật trên giường như thế cơ chứ. Chồng tôi lúc đó cũng trố mắt nhìn tôi như sinh vật lạ rồi bảo: "Hồi nhỏ hai anh em toàn vậy mà em. Có gì đâu".
Tôi nghe chồng nói thế thì tức tối chạy về đóng cửa phòng nằm khóc. Mãi sau đó cũng không thấy chồng về. Đến khuya, tôi phải sang gọi thì anh mới chịu về ngủ. Tôi không nói gì thêm nữa, đợi đến sáng mai thì vác va li về nhà mẹ ở, để mặc cho chồng tôi và cô em họ làm gì thì làm.
Được 2 ngày thì nghe tiếng chồng hốt hoảng gọi ngoài cổng. Vì tôi không chịu nghe điện thoại nên anh mò đến tận nhà bố mẹ tôi. Vừa ló mặt ra, tôi đã bị chồng ôm chặt cứng rồi bảo: "Anh sai rồi. Em về nhà với anh đi. Anh sợ cô em họ của anh quá rồi".
Đến đây tôi mới biết được, sau khi tôi bỏ nhà đi thì Thùy liên tục dùng mọi chiêu thức để quyến rũ chồng tôi. Có hôm chồng tôi đang ngủ thì cô ta gõ cửa rồi đổ ập vào người anh ấy, nói là đã thầm thương trộm nhớ chồng tôi đã lâu. Chồng tôi thì yếu vía, bởi dù sao cũng là em họ nên đẩy Thùy ra rồi đóng sập cửa lại. Sau sự cố đó, anh đến lạy lục tôi về nhà và tìm cách để đuổi Thùy đi.
Tôi giả vờ ốm nghén và không làm việc nhà, dồn hết mọi việc cho Thùy. Mới được 1 ngày, Thùy tuyên bố sẽ ra ngoài ở vì không muốn ở đây để làm ô sin cho vợ chồng tôi. Đêm đó, sau 4 tháng cô em họ đến nhà, tôi đã có một giấc ngủ ngon không mộng mị. Và tất nhiên, trước khi đi ngủ tôi cũng đã kịp cho ông chồng khờ của mình một bài học nhớ đời.
Theo blogtamsu
Bi kịch sau ngày trót trao thân cho em họ của người yêu Em và anh yêu nhau cũng được ba năm, nhưng không phải là liên tục ba năm, bởi vì có những bất đồng giữa em và anh nên tình cảm đôi lúc không rõ ràng lắm. Lúc thì yêu thương nhau lắm, lúc thì hờ hững với em. Nhưng em rất yêu anh vì bên anh em cảm thấy bình yên lắm. Sau...