Tôi điếng người hoảng loạn khi nghe được cú điện thoại của người yêu lúc đêm muộn
Tôi biết mình có bệnh, khó sinh con, chính vì thế tôi khép mình, không yêu đương gì cho đến ngày tình cờ gặp anh…
Ảnh minh họa
Tôi tình cờ gặp anh, nhưng anh có tình cờ gặp tôi không thì đến giờ phút này tôi cùng không dám chắc…
Tôi là con gái út trong một gia đình giàu có, bề thế. Bố mẹ tôi đều là dân kinh doanh, kinh tế dư giả. Ngay từ bé tôi đã sống trong nhung lụa, chẳng thiếu thốn thứ gì.
Tôi lớn lên trong vòng tay bao bọc tuyệt đối của bố mẹ. Chỉ có ăn và học, ngay cả những mối quan hệ bạn bè của tôi cũng bị giới hạn, bố chỉ muốn tôi chơi cùng con cái của các bạn làm ăn với bố chứ không thích tôi giao du nhiều.
Cũng chính vì lẽ đó, nên vào đến đại học tôi vẫn chẳng có mối tình nào vắt vai. Tôi không quá xinh, nhưng được cái dễ nhìn. Thật sự cũng có người để ý, nhưng bố tôi cấm tiệt. Tôi thì sợ bố tuyệt đối nên cũng thôi.
Cuộc sống của tôi cứ thế bình lặng trôi đi, cho đến khi học năm 3 đại học. Tôi đang học thì đau bụng đến ngất đi phải đưa đi cấp cứu, sau một loạt các thao tác chụp chiếu, xét nghiệm, bác sĩ nói tôi có vấn đề, mà sau này sẽ rất khó để sinh con.
Video đang HOT
Thật sự tôi choáng váng khi nghe những lời bác sĩ nói. Nó như tiếng sét đánh qua tai vậy. Dù bác sĩ nói sau này có thể phẫu thuật, điều trị tích cực thì vẫn còn cơ hội…
Từ sau dạo đấy, tôi vẫn chữa đều, nhưng thu mình lại, cảm thấy mặc cảm, tự tin. Chẳng nghĩ đến chuyện yêu đương ai. Mãi đến khi ra trường, đi làm, nhiều người có ý nhưng tôi đều không đồng ý.
Năm 25 tuổi, tôi quen với Đức, anh là nhân sự mới. Chúng tôi làm việc chung nhóm gần 3 tháng thì anh theo đuổi tôi. Đức là người hiền lành, tử tế, biết quan tâm người khác, đấy là những gì tôi cảm nhận được về anh. Khi tôi nhận lời yêu, tôi cũng nói thẳng với anh bệnh tình của mình, nhưng Đức bảo anh không quan tâm, sẽ cùng tôi chia sẻ. Tôi cảm động lắm.
Yêu nhau một thời gian, tôi đưa anh về nhà. Bố mẹ tôi không quá nhiệt tình, nhưng không phản đối, tôi hiểu là bố mẹ đã ngầm đồng ý. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên tôi đưa người yêu về ra mắt.
Mọi chuyện cứ thế trôi qua, vài tháng sau, công ty tôi tổ chức đi du lịch. Đây cũng là chuyến đi chung đầu tiên của hai đứa.
Dịp đó chúng tôi đi biển, sau khi mọi người đã đi nghỉ hết. Trời khuya, tôi lạ nhà không ngủ được định đi tản bộ một mình. Lúc xuống sân vườn khách sạn, vẫn có khách đang ngồi cà phê, tán chuyện dưới đó. Thấy Đức ngồi ở xa, tôi hơi ngạc nhiên. Đến gần tôi thấy anh đang say sưa nói chuyện.
Chắc chủ quan không có ai nên Đức nói rõ to, xưng vợ chồng với ai đó ngọt xớt. Tôi run rẩy. Phải gắng lắm mới cố nghe bằng hết câu chuyện, tôi không biết đó là người yêu hay vợ của anh, chỉ dám chắc đấy mới là người danh chính ngôn thuận, còn tôi chỉ là người đến sau.
Tôi rời đi, lặng lẽ để Đức không phát hiện ra. Đêm hôm ấy tôi khóc cả đêm. Nghĩ đi nghĩ lại, rút cuộc anh tiếp cận tôi vì cái gì, vì tôi là người Hà Nội, gia cảnh tôi giàu có hay sao.
Mấy ngày nay, đối diện với Đức rất khó khăn, tôi thậm chí cáo ốm ở nhà để tránh mặt anh. Giờ tôi phải làm sao để có thể làm rõ chuyện này đây, xin hãy cho tôi lời khuyên với?
Theo Phunutoday
Tôi chết điếng người khi biết sự thật sau lòng tốt "đột ngột " của mẹ chồng
Tôi cứ ngỡ rằng mẹ chồng thương tôi, thông cảm cho tôi thật... hóa ra là vì lí do khác.
ảnh minh họa
Tôi quê ở ngoại thành Hà Nội nhưng theo chồng về làm dâu tận Điện Biên. Nhà chồng tôi kinh tế cũng bình thường, không khó khăn nhưng cũng không dư giả nhiều, so với nhà tôi thì kém hơn rất nhiều.
Bố mẹ tôi là dân kinh doanh, tôi lại là con một nên khi quyết định lấy anh bố mẹ tôi cũng phản đối lắm, mãi sau mới đồng ý.
Thời gian về nhà chồng kinh tế tôi chưa có. Bố mẹ tôi cho hơn 200 triệu để lo nhà cửa, ngoài ra còn mua xe cho tôi.
Thế nhưng tôi lại gặp vấn đề về đường con cái. Cưới nhau hơn 2 năm mà chẳng thấy bầu bí gì. Tôi đi khám thì bảo có chút vấn đề, kiên trì chạy chữa thì vẫn còn hi vọng. Cũng vì thế nên hai vợ chồng cũng động viên nhau cố gắng.
Chồng tôi là con một, anh cũng bị áp lực con cái nối dõi nhiều, mẹ chồng tôi thuộc dạng cực kỳ khó tính, từ lúc biết tôi khó sinh con, thái độ của bà cũng có vẻ không vui.
Sau đó không lâu, chồng tôi có ý định mở cửa hàng điện tử làm ăn ngoài, vì công ty anh làm ăn kém nên thu nhập không đáng kể. Hai vợ chồng tiết kiệm được một ít, nhưng vẫn thiếu tầm trăm triệu, trên này họ hàng nhà anh ai cũng khó khăn nên không vay ai được. Thành ra kế hoạch vẫn chỉ là dự tính.
Điều khiến tôi ngạc nhiên là mẹ chồng gần đây đối xử rất tốt với tôi. Bà không còn mặt nặng mày nhẹ mà chủ động chuyện trò, còn mua đồ ăn ngon, cắt thuốc cho tôi uống. Tôi cảm động, nghĩ rằng mẹ vì thương tôi, thông cảm cho tôi nên mới thế. Ai ngờ đâu hôm trước, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của bà với một người hàng xóm.
Bà chê tôi đủ thứ, bảo chẳng được nước non gì, làm gì cũng vụng, đàn bà mỗi việc đẻ cũng không xong. Rồi bà nói, nếu không phải vì nhà tôi giàu, bà đang tính vay cho con gái bà ít tiền để làm ăn với chờ tôi xin bố mẹ về mở cửa hàng cùng chồng thì bà chẳng để yên đến giờ này.
Tôi sốc nặng khi nghe những lời đó. Thật sự có chết cũng không ngờ mẹ chồng lại mưu mô đến vậy. Trước giờ ở cùng bà, tôi chưa tiếc bà thứ gì, hàng tháng cũng đều biếu tiền nong, có công có việc tôi cũng xúm vào lo liệu.. vậy mà bà sống bạc với tôi như thế. Càng nghĩ tôi càng buồn lòng, giờ tôi nên làm gì đây?
Theo blogtamsu
Vượt 500km về nhà thăm vợ rồi điếng người khi thấy cảnh em tháo bụng bầu leo lên giường... Khi tôi ghé mắt qua cửa sổ, tôi thấy cô ấy kéo rèm kín mít, chỉ chừa lại một góc do vướng cái lọ hoa. Tôi ghé mắt nhìn vào thì tá hỏa khi thấy vợ nhẹ nhàng vén áo tháo cái bụng bầu vứt ra sàn... ảnh minh họa Vợ chồng tôi cưới nhau mới được 1 năm, nhà tôi chỉ có...