Tôi đi ngoại tình để trả thù chồng
Anh phản bội tôi, cặp bồ với gái trẻ vì thế tôi cũng có con với người tình để trả thù anh.
Nhìn vào mắt chồng, tôi thấy một sự xót xa và ân hận. Nếu như ngày đó, tôi bình tĩnh và trưởng thành hơn thì tôi đã không đẩy mình vào tình cảnh cay nghiệt như thế này. Tôi không biết sẽ phải thú nhận với anh ra sao và liệu anh có tha thứ cho tôi quay về hay không? Tôi chỉ biết rằng, tôi đã lầm đường lạc lối khi Ngoại tình.
Tôi yêu chồng, yêu rất nhiều. Chính vì yêu nhiều nên hận mới càng lớn. Khi tôi biết anh có người đàn bà khác, tôi đã như kẻ rơi xuống địa ngục. Tôi mất lòng tin nghiêm trọng và không còn muốn tra khảo anh về điều đó. Tận mắt chứng kiến anh vào nhà nghỉ với ả gái trẻ đó đã đủ giết chết mọi niềm tin và tình yêu mà tôi dành cho chồng. Tôi mới chỉ kết hôn chưa đầy 2 năm, làm sao anh lại lỡ làm như vậy với tôi? Cái cảm giác giận dữ đó quá lớn khiến tôi lồng lộn lên như một con thú dữ bị thương. Tôi hận anh và tôi muốn trả thù.
Vợ chồng tôi kế hoạch chuyện sinh con vì muốn sống đời sống vợ chồng son lâu hơn một chút nhưng giờ tôi muốn dùng chính đứa con để trả thù anh. Dù tôi đã có chồng nhưng có nhiều người đàn ông vẫn theo đuổi tôi. Tôi muốn cắm sừng lên đầu anh, bắt anh phải nuôi con kẻ khác để hiểu thế nào là nỗi đau bị phản bội. Dường như lúc đó, cái cảm giác muốn trả thù biến tôi thành kẻ cuồng loạn không còn phân biệt được điều gì đúng sai. Tôi cứ làm theo những gì mình nghĩ, những ý nghĩ quá điên rồ.
Biết chồng ngoại tình, tôi cũng “cắm sừng” anh bằng việc có con với trai trẻ (Ảnh minh họa)
Tôi ngoại tình với một cậu em kém mình tới 4 tuổi. Tôi chẳng yêu cậu ta, cũng không có chút tình luyến lưu nào hết. Chỉ đơn giản vì cậu ta là người thông minh, đẹp trai lại giỏi giang nên tôi muốn nếu như có một đứa con thì nó cũng được bắt đầu từ nhân tố tốt. Tôi sẽ có con với anh ta chứ không phải chồng mình và giấu kín chuyện đó để cả đời anh phải sống trong đau khổ.
Tôi có thai và chồng tôi thì hạnh phúc vì nghĩ rằng đó là đứa con của anh. Hàng ngày anh chăm sóc tôi tận tình, mua cho tôi từng món đồ tôi thích. Tôi hả hê lắm nhưng vẫn không nguôi cơn giận vì anh vẫn còn lòng thòng với cô ta. Tôi càng thấy chồng chăm sóc mình thì lại càng căm giận vì biết đâu đó với ả kia anh cũng làm như thế.
Nhưng tôi đã quá sai lầm. Lẽ ra khi biết chuyện chồng ngoại tình, tôi nên nói chuyện với anh để rồi quyết định tha thứ hay không chứ không phải là “ông ăn chả, bà ăn nem” để trả thù anh như thế này. Khi tôi mang thai ở tháng thứ 4, anh về nhà, ôm lấy tôi và khóc. Anh thú nhận chuyện anh ngoại tình nhưng anh nói anh bị lừa. Cô ta giăng bẫy anh, quay phim, chụp ảnh và đe dọa anh khiến anh lo sợ. Cô ta còn nói sẽ gửi tới cơ quan để cho chồng tôi bị thôi việc. Vì không muốn tan vỡ gia đình, không muốn mất việc nên chồng tôi cứ một mình gồng lên để tự giải quyết với hi vọng cô ta từ bỏ ý định đó. Nhưng tới giờ anh quá mệt mỏi và không còn biết làm cách nào khác để thoát khỏi cô ta nên chồng tôi đã thú nhận với tôi tất cả.
Video đang HOT
Chồng xin tôi tha thứ vì sai lầm của anh càng khiến tôi thêm đau khổ khi tôi đã phản bội anh (Ảnh minh họa)
Tôi ôm chồng khóc vì tôi thương anh. Tôi thương anh trong những khoảnh khắc đau khổ như vậy thì tôi lại hả hê lên giường với một người đàn ông khác. Tôi cứ tự nhận mình yêu anh nhưng thực ra tôi yêu được bao nhiêu để rồi muốn hủy hoại anh bằng cách cắm sừng trả thù anh như thế? Chồng tôi ngỡ rằng tôi tha thứ cho anh nên rất xúc động và càng tốt với tôi hơn. Nhưng anh đâu hiểu rằng chính tôi mới cần anh tha thứ khi mà tôi đang mang thai đứa con của người khác trong bụng mà anh thì không hề hay biết.
Gần 1 tháng nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều nhưng chưa đưa ra được quyết định. Cái thai ngày một lớn và tôi không thể phá bỏ. Giờ tôi không biết mình có nên thú nhận với anh không hay im lặng để cho mọi chuyện mãi mãi là sự dối lừa như vậy? Tôi cảm thấy có lỗi với anh vô cùng và không biết phải làm sao để cho lòng mình thanh thản. Tôi phải làm sao?
Theo Eva
"Anh ơi, em giết con em rồi!"
Trang đau khổ nghĩ đến đứa con mình vừa bỏ đi, cô liên tục nói với người bạn trên mạng của mình rằng "em giết con em, trời ơi, em giết người đấy".
Trang sinh ra ở một vùng núi heo hút của tỉnh Lạng Sơn, cái nghèo cái đói tuy không còn đeo bám dân bản nơi cô ở nhưng cuộc sống của mọi người nơi đây vẫn khá chật vật. Ngay từ thời con gái, Trang đã khiến trai bản và nhiều chàng trai vùng khác để ý vì nước da trắng trẻo, đôi môi đỏ mọng, hai má lúc nào cũng ửng hồng tươi tắn. Nét lúng liếng với cặp mắt sắc sảo của Trang càng được tôn lên khi cô tròn 18 tuổi.
Quyết tâm thoát cảnh nghèo đói và tù túng của miền sơn cước, Trang nỗ lực học tập và kết quả cũng khiến cô gái trẻ hài lòng. Trang đỗ vào một trường Sư phạm ở Thủ đô hoa lệ. Rời xóm làng, nhiều trai bản vẫn còn tiếc nuối nhìn theo Trang. Ở đây, hiếm có ai phấn đấu học hành cao như thế, đàn ông chỉ học hết cấp 2, họa hoằn lắm cũng có một vài người là hết cấp 3 rồi theo người ta đi khuân vác ở khu vực biên giới kiếm tiền. Phụ nữ thì trồng lúa, làm việc nhà và chăm con. Nếp sống của họ cứ quanh đi quẩn lại nơi làng bản. Nhưng họ cũng ý thức được rằng, hễ cô gái nào thoát khỏi nơi đây sẽ không bao giờ còn muốn trở về đó sống nữa.
Vậy là Trang khăn gói lên Hà Nội học. Nhà Trang ở bản không hẳn giàu có, nhưng bố mẹ Trang rất tân tiến nên cũng cố gắng làm lụng kiếm tiền nuôi các con ăn học. Dưới Trang còn có 2 em nữa. Xác định trọng trách lớn đặt vai mình, Trang hạ quyết tâm phải học thật giỏi và kiếm thật nhiều tiền.
Hà Nội với Trang thật xa lạ, những ngày đầu nhập học Trang cũng khá vất vả để có thể thích nghi với lớp, với môi trường sống. Trang xin ở trong ký túc xá để tiết kiệm tiền bạc và cũng là để có một môi trường an toàn học tập hơn. Càng ngày, những sự hiện đại nơi phố xá càng khiến Trang choáng ngợp. Cô thấy mình thật quê mùa và bắt đầu thay đổi.
Với nét sắc sảo và vẻ ngoài xinh xắn, Trang xin làm thêm cho một quán café nhỏ, dần dà bạn bè mối lái Trang sang làm PG rượu. Công việc nhàn hạ lại nhanh được tiền, Trang chẳng dại gì mà từ chối. Nghề PG giúp Trang gặp gỡ với nhiều người thuộc giới thượng lưu, điều đó cũng khiến tham vọng kiếm một người chồng Hà Nội giàu có trong Trang bùng nổ.
Trang và Tùng gặp nhau, họ nhanh chóng sa vào lưới tình chỉ sau vài lần gặp gỡ. (Ảnh minh họa)
Lợi thế ngoại hình, lại xuất thân trong sạch, Trang được rất nhiều đại gia chú ý, không ít người muốn Trang làm tình nhân và sẵn sàng cho Trang mọi thứ nhưng cô tuyệt nhiên từ chối. Cô thừa thông minh để hiểu những điều đó không bao giờ tồn tại lâu dài và lòng tự trọng không cho phép cô làm thế. Nhưng thật tâm Trang, cô vẫn luôn chờ một người đàn ông đủ tư chất và đủ tầm, lúc đó, dù có thế nào cô cũng bất chấp tất cả để có được họ.
Thế rồi Trang gặp Tùng, một kiến trúc sư đẹp trai và giàu có. Tùng hơn cô 4 tuổi, họ nhanh chóng sa vào lưới tình của nhau chỉ sau vài lần gặp gỡ. Mọi thứ ở Tùng đều rất tốt, có điều anh lại rất ghen. Tùng bắt Trang nghỉ làm PG, chỉ tập trung học cho xong, mọi thứ khác cứ để Tùng lo. Trang như mở cờ trong bụng, cô tự hứa với lòng mình sẽ không để tuột mất người đàn ông này.
Thời gian trôi nhanh, mối quan hệ của họ cũng kéo dài được 3 năm, Trang giờ cũng là giáo viên cho một trường mầm non của người Nhật. Mức lương không quá cao nhưng cũng đủ giúp cô ổn định và còn dư chút gửi về gia đình hàng tháng. Chỉ có điều, mối quan hệ giữa Trang và Tùng vẫn như thế. Tùng chưa bao giờ nhắc đến chuyện tiến xa hơn với Trang. Đột nhiên Trang cảm thấy hoang mang.
Thời gian trước, Trang có quen được một người bạn qua mạng, họ vẫn trò chuyện chia sẻ cuộc sống với nhau như hai người tri kỷ, tuyệt nhiên chỉ có thế và họ chưa bao giờ gặp nhau. Nói chuyện với họ Trang cảm thấy tất cả mệt mỏi vụt biến, mọi chuyện của Trang họ đều biết và họ khuyên Trang nên bỏ Tùng và tìm một người mới. Nhưng Trang cố chấp và có lẽ vì thế mà cô đã nhận được bài học cay đắng sau này.
Rõ ràng Trang chẳng thua kém ai, cô xinh xắn, có học thức, lại cũng biết điều hơn nữa tình yêu với Tùng cô cũng dành trọn cả thể xác lẫn tinh thần tại sao Tùng vẫn còn do dự. Cô cũng chưa được đến nhà Tùng bao giờ, dù nhà anh ở Hà Nội, chỉ được nghe qua lời anh nói rằng bố mẹ anh rất khắc nghiệt, cái gì cũng phải dần dà.
Không thể chờ đợi được, Trang đã lập ra một kế hoạch tương lai cho riêng mình, bởi dù sao cô cũng cần một hướng đi đảm bảo. Trước đây, cô chỉ biết đến có mình Tùng, nhưng từ khi cô nhận thức được việc Tùng không thực sự coi trọng mình, cô bắt đầu có những mối quan hệ khác. Sự sắc sảo và khôn ngoan của cô có thể che lấp hết và tuyệt nhiên Tùng không hề hay biết những người đàn ông khác của Trang. Không dừng lại ở đó, bình thường, khi hai người "quan hệ", cô vẫn uống thuốc tránh thai đều đặn nhưng dạo gần đây, cô ngưng dùng thuốc.
Trang đau đớn nhắn tin cho người bạn trên mạng của mình, "anh ơi, em giết con em rồi, là em giết người đấy". (Ảnh minh họa)
Tùng có nhắc thì Trang nói "không dễ có như vậy đâu, anh không phải lo". Và họ cứ như vậy chừng 4 tháng. Trang bắt đầu thấy có dấu hiệu bị chậm kinh, thật tâm mà nói, cô rất vui mừng, bởi cái cốt của cô là muốn có điều này để có thể chiếm trọn được Tùng. Nhưng Trang đã lầm. Dù trong lòng vui sướng đến thế, Trang vẫn tỏ ra hết sức lo lắng bày tỏ với người yêu về dấu hiệu nguy cơ có thai.
Tùng tỏ ra khá bực tức "Đã bảo em bao nhiêu lần là phải dùng thuốc, em không chịu nghe anh, bây giờ mà có thai thật thì biết làm sao". Trang tái mét mặt nhưng vẫn cười nói "Chắc không có đâu, nếu có thì có từ lâu rồi anh không nhận thấy à". Tùng cáu kỉnh bảo "tùy em, lần sau phải cẩn thận hơn đấy".
Trang không ngờ Tùng là người như thế, nhưng cô vấn le lói hi vọng nào đó nơi Tùng. Rồi cô có thai thật. Cô nhắn tin nói với Tùng thì chỉ nhận được câu nói vô cảm hết mức của Tùng "Đừng bao giờ liên lạc với anh nữa". Cô uất nghẹn, cổ họng đắng ngắt nói "Em hận anh cả đời Tùng ạ".
Trang thực sự hoang mang với cái thai trong bụng, tương lai của cô, cô mới 23 tuổi, làm sao cô dũng cảm sinh nó ra. Cô đâu có gì cho nó. Rồi cô đến viện và bỏ đi đứa bé. Người ta tiêm thuốc hay làm bất cứ thứ gì Trang cũng không còn cảm xúc nữa. Cô ôm một đống thuốc về phòng, nhìn trần nhà mà nước mắt cứ vô thức rơi.
Cô inbox cho người bạn trên mạng. "Anh ơi, em bỏ rồi, em giết con em, trời ơi, là em giết người đấy". Ngay lập tức có câu trả lời, "Gắng lên mà sống, đừng suy nghĩ nhiều, bé con sẽ không trách em đâu. Anh phải đi đón con cho vợ bây giờ, nói chuyện với em sau nhé, cố lên em, tương lai em còn dài". Lúc này, cô mới vỡ lẽ, hóa ra mọi thứ đều là ảo và giả dối, Trang bần thần lẫn đau đớn lẩm bẩm một mình trong màn đêm đen đặc "bé bỏng ơi bé bỏng, đừng trách mẹ nhé bé bỏng, mẹ không đủ dũng cảm nuôi con, đừng hận mẹ...". Ngoài trời, những cơn mưa rào vẫn không ngớt ngừng, như chính nỗi lòng của cô gái trẻ sa cơ lỡ bước.
Theo Tintuc
Dũng cảm đứng lên từ thất bại hôn nhân Phản bội hôn nhân thì sẽ phải trả giá rất đắt. Hôn nhân là lời hứa hẹn của tình nhân đối với tình cảm, cũng là một loại trách nhiệm. Nhưng không phải tất cả các cuộc hôn nhân đều viên mãn, đặc biệt khi một bên vì người khác mà phản bội, cảm giác đó thật sự quá đau khổ. Chồng của...