Tôi đi đẻ mướn cho chồng
Đẻ đến hai con cô con gái, chồng tôi ném vào mặt vợ một cái nhìn sắc lạnh và nói: &’nếu không đẻ được con trai thì cứ tiếp tục đẻ đi, đến khi nào có con trai thì thôi’.
ảnh minh họa
Tôi như chết lặng. Đứa con gái tôi vừa sinh xong được mấy ngày, chồng không buồn liếc nhìn con một cái, cũng không bế con được một lần. Vợ anh còn nằm đó, chưa khỏe, chưa đi lại được. Thế mà anh đã nói những lời như cắt vào tim gan vợ.
Từ ngày lấy chồng, lúc nào anh cũng nói bóng nói gió với tôi là mong tôi tính toán để đẻ được một câu con trai nối dõi, có như vậy anh mới yên tâm. Tôi cũng hiểu tâm ý của chồng và nhà chồng. Dù vậy, tôi đâu phải người quyết định được là đẻ con trai hay con gái. Vốn chẳng phân biệt trai gái gì nên người ngoài cứ nói mong ngóng con trai làm tôi sốt ruột vô cùng. Tôi đã nói với chồng bao nhiêu lần rằng bây giờ trai gái không quan trọng, trời cho như thế nào thì hài lòng thế đó. Chỉ mong con cái khỏe mạnh là yên tâm rồi.
Mỗi lần nghe tôi nói vậy, anh đều gạt phắt đi, anh nói tôi không biết nghe lời chồng. Bây giờ anh là con trưởng, tôi phải hiểu cho anh. Thật ra, tôi biết, đàn ông luôn mong có một cậu con trai nhưng họ không bao giờ dám nói ra. Chỉ là, thái độ của chồng tôi khiến tôi vô cùng thất vọng. Giống như anh muốn ép tôi phải sinh cho anh một cu cậu. Chuyện đó là do anh, đâu phải do tôi quyết mà được…
Đợi mãi 2 năm, tôi mới có bầu. Trước đó tôi còn phải đi khám khắp nơi vì sợ mình không sinh được con. Khi đó tôi nghĩ, chắc chồng đã bỏ ý định trai gái vì bây giờ, con cái khó, mình lại cũng hiếm muộn mãi 2 năm mới có. Thế mà anh vẫn không thôi ý định. Lúc nào anh cũng khẩn cầu đó là con trai.
Khi tôi biết tin mình mang bầu con gái, anh chẳng vui cho lắm. Con được 1 tuổi, anh bắt tôi sinh thêm một đứa nữa. Anh bảo &’nếu không sinh được con trai thì còn tính, nên cứ sinh liền đi’. Tôi đâu phải là kẻ đi đẻ mướn cho chồng. Vừa sinh xong, sức còn yếu, vả lại, tôi cũng muốn con lớn một chút còn có người chăm. Đằng này nhìn con cứ nheo nhóc, chưa biết tự ăn tự xúc, thế mà chồng lại bắt tôi sinh.
Đành nghe theo lời chồng và nhà chồng, tôi mang bầu đứa thứ hai. Chồng nói như té nước vào mặt tôi khi biết tôi lại mang bầu con gái. Đứa con thứ hai thật thiệt thòi, không được bố hỏi han, quan tâm, chăm sóc. Cả nhà nội cũng vậy, không ai hỏi han gì tôi một câu xem tôi có khỏe không. Họ chỉ giục tôi đi siêu âm xem có phải là con trai hay là con gái. Nói là con gái họ vẫn không tin, bắt tôi đi siêu âm hết lần này đến lần khác. Thấy thái độ của nhà chồng như vậy, tôi rất buồn…
Video đang HOT
Con gái còn vừa mới sinh, chồng đã dọa dẫm tôi &’nếu cô không sinh được con trai thì tôi bỏ’. Uất nghẹn đến tận cổ. Suy cho cùng, không sinh được con trai, anh có bỏ tôi, tôi cũng chẳng màng. Anh chỉ coi tôi kẻ đẻ mướn cho chồng. Mà một khi máy không đẻ được con trai thì anh sẽ tuyển máy khác, có gì đâu. Vợ chồng yêu nhau, cũng bao lời hứa hẹn, cùng nới bao lời yêu thương ngọt ngào nhưng cuối cùng cũng chỉ như gió bụi. Bây giờ với tôi mà nói, anh không còn tình nghĩa gì với mẹ con tôi nữa. Đang nghĩ, nếu sinh con thứ ba cũng là con gái thì không biết kết cục của tôi sẽ đi đến đâu. Chắc gia đình anh sẽ đuổi 3 mẹ con tôi ra ngoài mất. Khi đó tôi biết bấu víu vào ai.
Con chưa được một tuổi mà tôi đã nghe cả nghìn lần anh giục giã tôi sinh con tiếp. Tôi buồn lắm. Không sinh thì không sống nổi với áp lực nhà chồng. Còn sinh con gái nữa thì chỉ có nước ra đường. Một người chồng như thế, tôi có cần thiết phải phục tùng anh ta không. Có chăng, nếu sinh được con trai thì anh ta sẽ cố gắng cho mẹ con tôi ở lại, chỉ vì tôi có công chứ làm gì có tình, có nghĩa, có tình yêu nữa.
Tôi quyết định, &’gái hay trai, chỉ hai là đủ’, sẽ không sinh thêm đứa thứ ba. Mặc chồng tôi muốn nghĩ sao thì nghĩ. Mặc cho anh thích làm gì thì làm. Tôi nhất định sẽ không đẻ thêm. Thế là quá đủ với một gia đình có điều kiện kinh tế bình thường như gia đình tôi. Để lắm, không nuôi được con, khổ trăm bề.
Theo Iblog
Đêm Noel tôi đứng hàng giờ dưới chân nhà nghỉ chờ chồng chia tay bồ
Đứng ở dưới chân nhà nghỉ chờ chồng chia tay bồ, lòng tôi như có cả ngàn mũi kim châm chích, đau đớn và tủi phận nhưng dẫu vậy không hiểu sao tôi vẫn cố đứng kiên trì giữa tiết trời giá lạnh.
Giờ thì tôi đã chia tay chồng được hai năm. Hai năm làm mẹ đơn thân trong điều kiện kinh tế khó khăn, một mình nuôi con nơi đất khách quê người và chui rúc trong các nhà trọ, tôi hiểu thế nào là nỗi cô quạnh của đàn bà không chồng. Và cả nỗi đau của người đàn bà phải bất lực buông tay trao người đàn ông mình còn yêu thương cho tình địch. Tất cả bắt đầu từ đêm Noel 2 năm về trước.
22 tuổi, khi phải từ bỏ công việc ổn định ở quê nhà để đến thành phố không một người quen biết sinh sống và tìm việc, tôi biết trước những khó khăn. Nhưng tôi vẫn quyết tâm đi vì anh và đám cưới đầy hứa hẹn trước mặt.
Những năm đầu làm vợ anh, tôi hạnh phúc vô biên vì anh yêu chiều vợ và chăm chút cho tổ ấm. Tuy nhiên, hạnh phúc ngắn chẳng tày gang. Khi con gái chúng tôi ba tuổi thì anh bắt đầu có quan hệ tình cảm với một đồng nghiệp.
Khi tôi phát hiện ra sự việc thì hai người đã có tình cảm sâu nặng với nhau. Thậm chí, người phụ nữ kia còn ly hôn chồng để "trọn vẹn" với chồng tôi.
Dù là một phụ nữ yếu mềm nhưng khi biết chồng ngoại tình , tôi đã gắng gượng mọi cách để kéo chồng về cho mình. Tôi nói với anh rằng, tôi sẵn sàng tha thứ cho sự phản bội này của anh, tôi chỉ chờ anh quay về với tôi và con gái.
Trước tình cảm và sự níu kéo của tôi, anh hứa anh sẽ chia tay người phụ nữ kia để toàn tâm toàn ý với vợ con. Tuy nhiên, hứa hẹn là vậy nhưng năm lần bảy lượt tôi bắt gặp anh đi với bồ mà lần nào về nhà chồng cũng bảo là lần cuối.
Không kiềm chế được nữa, tôi đưa ra tối hậu thư cho chồng, tôi bảo một là chọn tôi và con, hai là cô bồ. Anh bảo anh chẳng bao giờ từ bỏ gia đình và anh cần 3 tháng để giải quyết dứt điểm chuyện tình cảm ngoài luồng.
Trước thái độ dứt khoát của anh, tôi tin anh sẽ thay đổi. Nhưng rồi hàng đêm anh vẫn kiếm cớ ra khỏi nhà và có nhiều khoảng thời gian anh đột nhiên ngoài vùng phủ sóng điện thoại. Thỉnh thoảng tôi vẫn bắt gặp trong điện thoại anh những tin nhắn ngọt ngào, tình cảm từ số máy lạ. Tôi gọi và bắt gặp giọng con gái trả lời.
Vậy nhưng lần nào tôi đưa chuyện tin nhắn này ra nói chuyện với chồng, anh cũng có lý do hợp lý để thuyết phục tôi. Tôi dù không tin nhưng vẫn lặng thinh và âm thầm tìm hiểu mối quan hệ của chồng.
Và rồi nhiều lần người chị họ tôi đã nói rằng hay nhìn thấy chồng tôi chở một phụ nữ vào nhà nghỉ ở gần công ty chị. Nghe chị tả hình dáng người phụ nữ kia, tôi biết chồng vẫn đi lại với bồ. Những lần đó tôi đã khóc như mưa như gió, người chị chồng tôi khuyên rằng đàn ông khi đã phải lòng gái thì không thể một sớm một chiều mà dứt bỏ ngay được. Rằng tôi đã chấp nhận được từng ấy thời gian thì hãy lựa chọn cách sống mắt nhắm mắt mở để gia đình tròn vẹn và biết đâu một ngày nào đó, chồng lại tỉnh ngộ mà quay về.
Và tôi đã nhắm mắt ngậm bồ hòn làm ngọt như vậy với chồng. Tuy nhiên, vào đêm Noel năm ấy, không hiểu sao tôi lại rất muốn chứng kiến câu chuyện tình ngoài luồng của chồng và muốn biết chồng làm gì vào đêm đó.
Vì thế nên khi thấy chồng cuống quýt hôn vào má tôi và xách xe ra khỏi nhà, tôi đã lặng lẽ gửi con sang nhà hàng xóm và bám theo xe anh. Trong khi đi tôi vẫn chỉ nghĩ rằng cùng lắm anh đến tặng quà cho bồ và trở về đưa hai mẹ con tôi đi dạo như anh nói. Ai ngờ tôi thấy anh đi thẳng đến nhà nghỉ cách nhà tôi tới cả chục km.
Tôi thấy anh đi thẳng lên phòng nhà nghỉ và hình như người phụ nữ đó đã chờ ở đó sẵn nên anh thậm chí không cần qua lễ tân lấy chìa khóa phòng.
Đứng ở dưới chân nhà nghỉ, lòng tôi như có cả ngàn mũi kim châm chích, đau đớn và tủi phận nhưng dẫu vậy không hiểu sao tôi vẫn cố đứng kiên trì giữa tiết trời giá lạnh. Tôi cứ đứng như vậy chờ chồng suốt hai tiếng, tôi thử nhấc điện thoại gọi cho chồng thì bất ngờ thấy anh bắt máy. Tôi bảo anh rằng tôi biết anh đang ở với bồ nhưng bằng giọng điềm tĩnh anh thuyết phục tôi rằng đêm nay là đêm anh quyết định nói lời chia tay với cô ấy. Anh đến tặng quà cô ấy và lần cuối gặp nhau để chia tay.
Nghe anh nói không hiểu sao tôi lại thấy tin anh đến vậy. Và thay vì cảm giác buồn bã bủa vây bấy lâu, tôi mừng như mở cờ trong bụng. Tôi đã vui mừng khi nghĩ đến viễn cảnh đứng đó chờ chồng và sẽ dang rộng tay đón chồng từ cuộc chia tay của chồng với bồ.
Tuy nhiên, sau hơn 3 tiếng đứng chờ, đến gần 11h đêm, tôi choáng váng thấy chồng bước ra khỏi nhà nghỉ cùng bồ và trước khi mỗi người một ngả, hai người còn ôm hôn nhau thắm thiết.
Đúng như người ta nói không nhìn thấy thì không đau, biết chồng ngoại tình từ lâu nhưng tôi không thấy cảnh chồng ôm gái, tôi vẫn còn cảm xúc, hy vọng. Giờ thấy chồng ôm bồ, tôi thấy như ngã quỵ và từ lúc đó tôi như người mất hồn. Và kể từ phút ấy, tôi biết mình không thể chịu cảnh chồng cặp bồ được nữa.
Buổi tối hôm đó, tôi bị ám ảnh đến mức tôi không ngủ được cả tuần liền. Và dù quyết định ly hôn được đưa ra nhanh chóng, tôi không còn dính líu đến anh nữa nhưng cho đến giờ không hiểu sao tôi vẫn bị ám ảnh với những đêm đông, đặc biệt là đêm Noel. Tôi sợ nghe thấy hai từ Giáng Sinh .
Giờ đây, chúng tôi đã mỗi người một ngả, tôi một mình nuôi con còn chồng cũng chưa kết hôn với ai. Anh cũng đã chia tay cô bồ năm xưa và nhiều lần ngỏ ý muốn quay về với tôi.
Gia đình tôi cũng tác thành để vợ chồng nối lại. Tôi cũng không còn quá giận anh nữa, tuy nhiên, không hiểu sao cứ khi gần anh hình ảnh đêm Noel năm xưa lại tràn về trong đầu khiến tôi đau đớn.
Giờ đây, nhìn anh âu yếm con, đôi khi tôi thầm mong giá như năm xưa tôi không đến nhà nghỉ và chứng kiến anh ôm bồ, có lẽ câu chuyện gia đình của chúng tôi bớt phức tạp hơn. Tôi làm sao để quên hình ảnh quá khứ đau lòng kia và mở lòng mình trước hoàn cảnh mới đây?
Theo Người đưa tin
Cay đắng nhắm mắt cho chồng đi ngoại tình Ngắm nhìn anh đang chìm trong giấc ngủ say, tôi lặng lẽ rời đi. Tôi sẽ cho anh tự do để tìm hạnh phúc, có như vậy tôi mới không dằn vặt cả đời mình. Kết hôn được 3 năm, đó là khoảng thời gian vợ chồng tôi chung sống hạnh phúc bên nhau. Bao nhiêu cay đắng, ngọt bùi chúng tôi đều...