Tôi đi cứu gái “cò quay”
Sau những trận chơi thâu đêm, suốt sáng, sau những lời tỉ tê ngon ngọt, các cô lừa khách làng chơi bỏ tiền ra “chuộc Kiều khỏi chốn lầu xanh”.
Chúng tôi lang thang giả là kẻ “tầm hoa” tại thị trấn biên giới Hà Khẩu rồi mò mẫm cả sang Châu Vân Sơn, vào thành phố Côn Minh (Trung Quốc) để tìm gái “hàng quay”. Hóa ra có những người đã giả làm nạn nhân trong những phi vụ buôn người, sau khi ẵm được một số tiền chuộc thân đã lại tìm cách trốn sang Trung Quốc, lừa khách vào cuộc phiêu lưu khác.
Anh hùng cứu mỹ nhân
Theo một cán bộ Công an tỉnh Lào Cai, có rất nhiều nạn nhân Việt Nam trong các vụ buôn người đang được cơ quan chức năng hai nước nỗ lực giải cứu. Trong trường hợp người Việt Nam sang Trung Quốc gặp những trường hợp kêu cứu thì nên tìm cách đưa các nạn nhân đến đồn Công an Trung Quốc. Tuy nhiên phải tìm cách khéo léo, bí mật để tránh việc bị đám bảo kê trả thù. Nếu là nạn nhân của các vụ buôn người, Công an Trung Quốc sẽ bàn giao cho Công an Việt Nam. Không nên dùng tiền mặt để giải cứu vì rất nguy hiểm mà hầu hết bị lừa đảo.
Đêm Hà Khẩu (Vân Nam, Trung Quốc) lạnh cóng, những triền núi lô xô vùng biên ải này không cản được những cơn gió ào ào thổi về từ ngàn xa. Chúng tôi đóng vai dân chơi đi vào những con phố vắng phía sau chợ Yến Xào (Hà Khẩu, Vân Nam, Trung Quốc) để “cứu mỹ nhân”. Tại Hà Khẩu, có rất nhiều gái “hàng quay”. Những cô gái bán hoa tự biến mình thành món hàng, thành nạn nhân, thành chị tìm em, mẹ tìm con…. để đánh vào lòng trắc ẩn của những người đàn ông dại dột.
Hoàng Minh, người dân tộc Bạch, quê ở gần thành phố Đại Lý (Vân Nam, Trung Quốc) và V.K (một doanh nghiệp xuất nhập khẩu quê Lào Cai, Việt Nam) làm “guide” dẫn chúng tôi đi “tầm hoa”. Theo Hoàng Minh, những cô gái Việt Nam tại các vũ trường ở Vân Nam này thường cực kỳ xinh đẹp. Không ít trong số họ tự nguyện mang thân đến xứ người để làm ăn. Vì vậy, họ không bị các chủ chứa bắt giữ, ép buộc mà làm đời “nghệ sỹ tự do”. Do tự nguyện đi làm gái bán dâm chứ không phải bị mua bán, ép buộc gì nên các cô vũ nữ này thường làm chim mồi để các “anh hùng” xa xứ động lòng trắc ẩn. Thủ đoạn của các cô gái này là dựng lên một màn kịch thương tâm để lừa những người đàn ông nhiều lòng trắc ẩn.
Video đang HOT
Một ổ mãi dâm người Việt tại Hà Khẩu (Vân Nam, Trung Quốc)
Sau những trận chơi thâu đêm, suốt sáng, sau những lời tỉ tê ngon ngọt, các cô lừa khách làng chơi bỏ tiền ra “chuộc Kiều khỏi chốn lầu xanh”. Cũng có những “tú bà, tú ông” đến mặc cả như thật, cũng có những giọt nước mắt mừng rỡ và có cả việc cùng khách nhập cảnh về Việt Nam, thế rồi chỉ đến thành phố Lào Cai là các cô lại chuồn. Vài ngày sau, những vũ nữ này lại gục đầu khóc ướt vai những người đàn ông dại dột khác tại Vân Nam để “quay” lừa tiền chuộc thân.
Chúng tôi vào một quán bar trên đường Tân Hoa, Hà Khẩu để “săn hàng”. Sau một vài cuộc điện thoại của Hoàng Minh, ba cô gái Việt Nam sà vào bàn rượu của chúng tôi. Trong tiếng nhạc dội thình thình tức ngực, vũ nữ tên Minh (tự giới thiệu quê ở Hải Phòng) nói bị bán sang Trung Quốc được 3 năm. Do xinh đẹp nên Minh được tuyển chọn làm vũ nữ trong các sàn nhảy, quán bar như thế này. Ngồi với tôi, Minh khóc. Cô kể rằng cô tin bạn trai nên đi du lịch cùng. Đầu tiên, bạn trai cô hứa đưa đi Côn Minh – Đại Lý – Lệ Giang nhưng mới đến Châu Vân Sơn đã bán cô vào lầu xanh. Mỗi ngày cô bị các gã “mặt rô” đưa đi làm bằng xe ô tô đến các vũ trường, quán bar, khi nào hết khách thì lại bị áp giải về. Nếu trốn, cô chỉ có con đường chết.
Những chiêu thức ngoạn mục
Hai cô gái còn lại cũng khóc ướt vai những người bạn tôi. Cả ba cô bảo chỉ mong mỏi có một đấng “anh hùng” nào đó cứu các cô ra khỏi những chốn nhơ nhớp như thế này. Khi về được đến Việt Nam, dù được làm osin hay làm vợ lẽ, vợ thứ gì các cô cũng cam lòng.
Minh khóc với tôi: “Anh cố gắng cứu em. Thân em chỉ 4.000 Nhân dân tệ (chừng gần 15 triệu VNĐ) là có cơ hội về với bố mẹ, về với quê hương. Nếu anh không cứu em, em chắc chỉ có chết nơi đất khách quê người”. Khi tôi nói rằng tôi chỉ có 7 triệu đồng thì Minh nằn nì: “Bọn ma cô quản lý em có cả người Việt, chúng nó có cả tài khoản ở ngân hàng Trung Quốc hoặc Việt Nam. Nếu anh thương em, gọi điện về nhà bảo gửi tiền vào tài khoản là em cũng được tự do”.
Thế rồi ba cô gái cùng kể khổ rằng nếu vài năm nữa xấu xí sẽ như các chị khác, phải tiếp khách trong những căn phòng tồi tàn, nhem nhuốc ở vùng giáp biên. Khách “tầm hoa” là những người đàn ông dân tộc thiểu số Trung Quốc nhiều tuổi, hôi hám, không lấy được vợ. Sau những ngày làm thuê, làm mướn, họ tích góp được ít tiền rồi đi tìm những cô gái Việt Nam tại lầu xanh để thoả những cơn khát điên loạn. Các cô còn nói bị các chủ chứa ép uống thuốc kích dục để tăng cường độ tiếp khách. Uống thuốc kích dục nhiều, người nóng rực, cổ rát bỏng như có gai cào. Họ không biết thứ thuốc ấy dành cho người hay cho gia súc, không biết tác hại của nó sau này ra sao…
Khi tôi vờ đồng ý, vũ nữ tên Minh bốc điện thoại gọi. Chỉ 5 phút sau, một phụ nữ trung tuổi, dân tộc Choang (Trung Quốc) bước vào bàn rượu. Mụ lườm nguýt ra uy với mấy cô gái rồi nói tiếng Việt mặc cả với chúng tôi. Cái giá cuối cùng là 3.500 Nhân dân tệ để “nàng Kiều” xinh đẹp được trở về Việt Nam ngay sáng hôm sau. Viện cớ chỉ có đủ tiền để trả bàn rượu, hơn nữa đang là đêm, không thể gọi điện về Việt Nam nhờ gửi tiền nên tôi hẹn Minh sáng hôm sau sẽ quay lại, để “anh hùng” đưa “mỹ nhân” hồi hương.
Sau cuộc nhậu, V.K gọi mấy cô nữa đến đi ăn cháo đêm rồi đưa về khách sạn. Hoa, cô gái đến sau lại tố khổ: “Mấy con bé ngồi với các anh là “hàng quay” đấy, nó thuê phòng khách sạn ở rồi đi khách chứ làm gì ai quản lý, ép buộc. Chúng “quay” mấy chục lần rồi. Con Minh “tanh” nhất, năm vừa rồi nó lừa “quay” được hơn chục lần, kiếm mấy trăm triệu. Làm thế nhàn thân hơn tiếp khách rất nhiều, mấy ai dám quay sang đây để “xử” chúng nó đâu? Nếu bị bán sang đây thật thì xinh như chúng nó, 4.000 tệ chuộc sao được, phải hàng vạn tệ, nhưng chưa chắc cứu được đúng người. Về đến Lào Cai, bọn nó giả đi vệ sinh hoặc đi thăm người nhà là chuồn luôn. Có khách bám riết, chúng hô hoán lên là không quen biết gì mà cứ đi theo để quấy rối, trêu ghẹo đàn bà con gái, nhiều người đã bị ăn đòn oan. Nếu có cứu, thì anh cứu chúng em. Năm 2011, em bị bán…”.
Theo 24h
Ông Trầm Bê ra khỏi vòng "bí ẩn" như thế nào?
Tài sản cũng như những câu chuyện về ông Trầm Bê chỉ được "lộ ra" khi đại gia này cùng các thành viên gia đình vào Sacombank.
Trước khi phải lộ diện bởi thông tin về lượng cổ phiếu sở hữu phải công khai ở Sacombank (một ngân hàng niêm yết), Trầm Bê vẫn là nhân vật "bí ẩn" với công chúng. Tại ngân hàng Phương Nam, ông Bê sở hữu hơn 33,4 triệu cổ phiếu, tương đương 8,36% 2 con là Trầm Thuyết Kiều và Trầm Trọng Ngân nắm tổng cộng trên 37 triệu (hơn 9%). Đây mới chỉ là những con số được công khai đã cho thấy gia đình Trầm Bê là cổ đông quyền lực nhất tại nhà băng này. Tuy nhiên, vị đại gia "bí ẩn" lại không nắm chức Chủ tịch HĐQT ngân hàng như nhiều ông chủ khác.
Năm 2008, trong vụ cựu Chủ tịch HĐQT ngân hàng Phương Nam - Lê Anh Kiệt bị bắt giam, người đứng ra phát ngôn về mức độ ảnh hưởng của sự việc chính là ông chủ Trầm Bê - Ủy viên thường trực HĐQT. Vào thời điểm đó, số lượng cổ phiếu mà gia đình đại gia này sở hữu chưa được công khai nhưng người ta đã đồn đoán về vị trí quyền lực của Trầm Bê tại ngân hàng.
Lần xuất hiện trước truyền thông của Trầm Bê vào tháng 8/2012, sau khi thị trường xuất hiện thông tin ông này bị bắt, quản thúc.
Trước đó, cái tên Trầm Bê được dư luận biết tới qua vụ con trai bị bắt cóc năm 2005. Lúc đó, Trầm Bê đã được biết đến như là một đại gia trong lĩnh vực ngân hàng, bất động sản, song vì không có mặt trong ban lãnh đạo một doanh nghiệp niêm yết nào, và cũng hiếm xuất hiện trước công chúng nên rất ít thông tin về đại gia này được hé lộ.
Khi con trai Trầm Bê là Trầm Trọng Ngân bị bắt cóc và thủ phạm đòi tiền chuộc tới 10 triệu USD (tương đương khoảng 160 tỷ đồng với tỷ giá thời đó) - số tiền chuộc bắt cóc được công khai lớn nhất tại Việt Nam, thì rất nhiều người giật mình. Nếu không phải là một siêu đại gia thì kẻ bắt cóc đã không đưa ra một số tiền chuộc lớn đến vậy.
Thống kê sơ bộ về giá trị tài sản của Trầm Bê chỉ được hé lộ khi đại gia này thâm nhập các công ty niêm yết và bắt buộc phải công khai theo quy định. Tại Sacombank, Trầm Bê chỉ có 115.000 cổ phiếu, tương đương 3 tỷ đồng, nhưng các con của ông này sở hữu gần 80 triệu cổ phiếu. Trước khi Trầm Trọng Ngân - con trai cả của Trầm Bê bán toàn bộ 48 triệu cổ phiếu, lượng cổ phiếu do Ngân và 2 em là Trầm Khải Hòa, Trầm Thuyết Kiều nắm giữ tại Sacombank đã hơn 1.220 tỷ đồng. Cũng vì thế, chỉ sở hữu 3 tỷ đồng cổ phiếu Sacombank nhưng đại gia họ Trầm vẫn được bầu giữ chức Phó chủ tịch HĐQT.
Ngoài Sacombank, và ngân hàng Phương Nam, Trầm Bê và gia đình còn có cổ phần tại nhiều công ty khác như bệnh viện Triều An, chế biến thủy hải sản Sơn Sơn, xây dựng Hàm Giang, chứng khoán Phương Nam...
Ngôi biệt thự tại Trà Vinh có một vườn tùng lớn, hồ nuôi cá hải tượng, cây thị cổ.
Bên cạnh số tài sản phải công khai do trở thành VIP ở một công ty niêm yết, sự giàu có của Trầm Bê còn được hé lộ thêm qua vụ mất sừng tê giác 4 tỷ đồng vào tháng 10/2012. Trao đổi với báo chí, đại gia này cho biết đây là vật phẩm do một người bạn tặng vào dịp tân gia năm 2007. Ngôi biệt thư như một lâu đài tại Trà Vinh với vườn tùng lớn, hồ nuôi cá hải tượng, cây thị cổ... cũng khiến cho mọi người thêm tò mò về đại gia này.
Tuy nhiên, cùng với việc phải công khai một số tài sản và nắm vị trí chủ chốt tại Sacombank, những tin đồn đủ loại về đại gia này lan tràn khắp nơi. Sau khi bầu Kiên bị bắt, ông Bê "dính" tin đồn bị quản thúc tại gia, rồi bị bắt.... Cũng vì thế, ông Bê buộc phải xuất đầu lộ diện trong một sự kiện của Sacombank để dập tắt các tin đồn thất thiệt về mình. Chiếc sừng tê giác bị mất tại tư dinh cũng đem lại cho Phó chủ tịch Sacombank không ít phiền phức với nghi án sừng tê giác bất hợp pháp...
Quá trình "lộ diện" của ông Trầm Bê khi nắm vị trí chủ chốt tại một ngân hàng niêm yết lớn cũng đi kèm với số lượng rắc rối mà đại gia này gặp phải. Trên thực tế, nhiều đại gia Việt ngại công khai tài sản của mình và gia đình bởi e ngại sự dõi theo quá sát của công chúng kèm những tin đồn thất thiệt khiến họ đau đầu. Cũng vì thế, nhiều người trong số họ chọn giải pháp sở hữu gián tiếp hoặc ẩn dưới tên người khác để tránh bớt thị phi.
Theo Dantri
Cảnh sát biển Việt Nam vây ráp hải tặc 11 tên cướp biển trang bị dao và súng ngắn đã bị cảnh sát biển Việt Nam bắt giữ sau nhiều giờ cố thủ trong lãnh hải Việt Nam (cách mũi Vũng Tàu hơn 60 hải lý). Khoảng 20h50' ngày 22/11, Vùng Cảnh sát biển 3 đã đưa 11 nghi can được cho là tổ chức đánh cướp tàu chở dầu Zafirah vào...