Tôi đẹp, tôi có quyền chọn đại gia làm chồng!
Tôi thực sự không hiểu tại sao mọi người lại nói những lời cay nghiệt tới như vậy khi tôi chia tay với người bạn trai yêu từ thời sinh viên để nhận lời yêu một người đàn ông khác. Họ nói tôi là kẻ tham vàng phụ ngãi, kẻ hám của nên phụ tình. Còn tôi, tôi chỉ thấy họ là những kẻ ghen ăn tức ở, trâu buộc ghét trâu ăn.
Trước đây, ngày tôi còn là sinh viên, tôi có yêu một người. Người đó đã gắn bó với tôi suốt 4 năm. Anh ấy được cái hiền lành, tốt tính, yêu thương và chiều chuộng tôi. Anh cũng ở cùng quê với tôi, gia đình anh thế nào tôi biết rõ. Bố mẹ anh nghèo, bản thân anh cũng chưa có một công việc tử tế. Ngày đó, vì phục anh học giỏi, lại được anh yêu thương nên tôi cũng đã yêu và gắn bó với anh suốt một thời gian dài.
Dù khiêm tốn nhưng tôi vẫn phải thừa nhận rằng tôi là một người con gái có vẻ ngoài được ông trời ưu ái. Bạn bè nữ của tôi thường nói rằng tôi đẹp tới mức dù họ cùng giới còn muốn ngắm chứ đừng nói là đàn ông. Mọi người thường gọi tôi à hot girl vì tôi cao, da trắng và có khuôn mặt rất đẹp. Cũng vì có vẻ ngoài đẹp nên ngay cả khi tôi nói có người yêu rồi vẫn có rất nhiều người công khai theo đuổi tôi. Nhưng tôi bỏ qua và chấp nhận ở bên anh.
Tuy nhiên, đó là những năm tháng sinh viên, tình yêu là cái thật thơ mộng và ảo tưởng nên mới có thể duy trì được. Ra trường , vì được học hành đàng hoàng lại có lợi thế ngoại hình hơn người nên tôi xin được công việc nhanh chóng. Đó là công việc làm văn phòng nhàn hạ, phù hợp với sức lực của tôi. Trong khi đó, anh vẫn lận đận không xin được việc.
Video đang HOT
Yêu đại gia, tôi thấy cuộc sống của mình sung sướng và hạnh phúc hơn rất nhiều (Ảnh minh họa)
Tôi đi làm có rất nhiều người theo đuổi trong đó có một vị giám đốc giàu có. Anh ấy tuy hơn tôi 14 tuổi nhưng rất trẻ trung và thời thượng. Thực sự anh ấy quá giàu có. Những món quà mà anh tặng tôi ngày lễ, tết quá đắt tiền. Nó đắt tới mức tôi có đi làm cả năm may ra mới đủ mua. Tôi cũng định không nhận nhưng anh lấy tư cách là sếp bắt tôi không được từ chối. Dần dần, tôi yêu anh ấy lúc nào không hay.
Tôi quyết định chia tay bạn trai để nhận lời người mới. Và cái quyết định đó của tôi bị bạn bè nói xấu, chê bai và khinh thường. Nhưng tôi thật lòng không hiểu, họ lấy tư cách gì để chê cười tôi và tôi đã làm sai điều gì?
Lẽ nào tôi đẹp và được hạnh phúc nhờ vẻ đẹp của mình lại là có tội? Chẳng phải người ta thường nói yêu nhau có nghĩa là cảm thấy được hạnh phúc khi ở bên người đó hay sao? Mà hạnh phúc là một cảm giác không thể quy về một chuẩn mực chung. Với người này, hạnh phúc chỉ đơn giản là được nắm tay người yêu đi dạo nhưng với người kia hạnh phúc là phải được cùng bạn trai sánh vai vào những nơi sang trọng, có người chỉ mặc một bộ đồ rẻ tiền cũng thấy vui nhưng có ngườ lại phải mặc đồ đắt tiền mới thích…Điều đó cho thấy rằng, điều quan trọng không phải là mọi người nghĩ gì mà là người ta có cảm giác gì khi yêu.
Tôi đã từng yêu người yêu cũ của mình nhưng giờ ở bên anh ấy tôi chỉ có cảm giác chán nản. Trong khi xã hội đang tiến lên từng ngày, người ta sống và tận hưởng những tiện ích, những điều thú vị mà cuộc sống mang lại thì anh ấy còn túi bụi với cơm áo gạo tiền. Thử hỏi ở bên anh ấy, tôi có hạnh phúc được không? Còn người đàn ông kia, anh ấy mang tới cho tôi những chân trời mới, nơi mà tôi có nằm mơ cũng khó lòng bước vào được. Tôi đẹp và anh ấy làm những điều khiến tôi vui cũng là một cách trân trọng cái đẹp thôi. Điều đó có gì sai?
Hơn nữa, tôi thấy anh ấy cũng yêu tôi thật lòng. Đàn ông càng kiếm tiền giỏi thì người ta càng biết tiêu tiền, biết giá trị của đồng tiền. Anh ấy tự làm được bằng sức mình nên sẽ không giống như một gã khờ vung tiền bừa bãi. Ở bên anh ấy, tôi thấy hạnh phúc vì được sống cuộc đời mà mình mơ ước.
Tôi thấy những kẻ chê bai chân dài và đại gia thực chất không chỉ là những kẻ chân ngắn mà còn cả não ngắn. Chỉ có người không biết suy nghĩ mới chối đây đẩy điều khiến mình hạnh phúc để cố sống, cố chết lựa chọn điều làm cho mình khổ chỉ vì muốn chứng minh mình là người có tình có nghĩa. Thử hỏi sống bên nhau mà nghèo đói, mà túng bấn thì có yêu nhau nổi nữa không hay là lại nhiếc móc, chửi bới nhau? Điều đó chẳng những ích kỉ, chẳng những tàn nhẫn với chính mình, với chồng mà còn là sự độc ác với những đứa con mình sinh ra vì chúng không được hưởng những gì mà bạn bè con nhà giàu có được hưởng.
Nói như vậy không phải là tôi chê cười những cặp vợ chồng nghèo lấy nhau. Đó là vì cuộc sống sẵn đặt họ như vậy. Nhưng còn tôi và những cô gái may mắn được “đại gia” yêu như tôi thì cớ sao lại trách chúng tôi chọn điều tốt cho mình. Sau này, không chỉ chúng tôi được hạnh phúc, thoải mái khi sống bên nhau mà con chúng tôi cũng được sống tốt hơn. Vì thế, tôi xin những kẻ gièm pha, những kẻ không được “đại gia” yêu đừng lên mặt dạy đời, đừng cố tỏ ra mình đạo đức, trọng tình nghĩa. Nếu ở vị trí của tôi, có chắc là họ không làm thế?
Theo Eva
Bố mẹ chồng cay nghiệt, đã thế chồng lại hay bồ bịch tôi nên làm thế nào?
Cuộc sống của mình như địa ngục, nhà chồng đã cay nghiệt, mình không những không nhận được sự cảm thông chở che của chồng mà chồng lại còn bồ bịch liên miên
7 năm trước mình xây dựng gia đình với anh. Cưới về mình có bầu ngay. Dù bốmẹ chồng rất cay độc, nhưng mình vẫn giữ trọn đạo làm con không cãi lại nửa lời. Anh làm bộ đội đi làm xa nhà, bố mẹ anh khó tính lắm, bố chồng thì mỗi khi mình đi làm vắng thậm chí vào phòng riêng lục cả túi xách của mình. Mỗi khi mình sang ngoại về là bố chồng tìm cớ đập phá, mẹ chồng hậm hực mặt nặng mày nhẹ tìm có chửi. Vợ chồng mình gọi điện thoại cho nhau cũng chửi vì sợ tốn tiền.
Sau khi sinh khoảng nửa năm, mình phát hiện chồng có dấu hiệu ngoại tình. Từ đó mình để ý hơn nhưng anh xoá hết tin nhắn và dấu vết, thêm vào đó anh công tác xa suốt ngày nên mình cũng không làm gì được. Một năm sau nữa, mình đọc trộm tin nhắn của anh với một người lạ, mình đoán đó là bạn của bồ chồng. Mình âm thầm lấy số đt và làm quen, sau đó cô bạn kể hết cho mình nghe chuyện chồng mình bồ bịch. Mình đã lên tận nơi gặp gỡ gia đình bồ của chồng- em ấy là học sinh cấp 3 nơi chồng mình công tác và mình khuyên can mong em ấy hiểu và để chồng quay về với gia đình. Hơn nữa em ấy còn ít tuổi nên tập trung học hành , lo cho tương lai, cuộc sống còn nhiều người tốt cho em ấy chọn lựa ( chứ mình không đánh ghen mà chỉ nói chuyện phân tích). Nhưng rốt cuộc họ vẫn tiếp tục không dừng lại.
Dù tôi đã khuyên ngăn, nhưng chồng tôi vẫn qua lại với cô gái ấy.
Trớ trêu thay lúc đó mình phát hiện mang bầu bé thứ 2. Mình ngậm đắng nuốt cay vì đã mang bầu và thương con nên chỉ khuyên can chồng. Bố mẹ chồng dù biết chuyện nhưng vẫn đối xử tệ mạt với mình hơn, liên tục đuổi mình. Mình vì thương con nên vẫn cố gắng nhẫn nhịn và im lặng cho qua. Bé thứ 2 nhà mình sinh ra trong nước mắt nên ốm đau, mắc bệnh bẩm sinh. Sinh ra ở luôn trong viện, 2 lần phẫu thuật ở khoa nhi Việt Đức, bé đau đớn nhưng qua khỏi và về nhà. Trong khi con ốm nằm viện, chồng về trông vợ con nhưng vẫn trốn ra ngoài gọi cho gái. Mình đau đớn cùng cực nhưng vẫn cố nhịn để có thể nuôi con qua giai đoạn khó khăn này. Nhưng được mười tháng thì em bé mất, những tưởng sau sự ra đi của con, chồng mình sẽ hối lỗi. Hoá ra hắn vẫn vậy,vẫn ngựa quen đường cũ, thói nào tật nấy. Cách đây nửa năm, chị mình bắt gặp hắn ngủ với chị dâu mình, thật sự quá sức chịu đựng với mình. Nhưng họ đã van xin và cả gia đình đã tha thứ cho cả 2 và cả 2 hứa sẽ sửa chữa, vậy mà bốn tháng sau mình phát hiện họ vẫn tiếp tục.
Mình thấy thật khốn nạn nên đã về nhà mẹ đẻ và gửi đơn xin ly hôn. Tuy nhiên, quá nhiều người khuyên mình là hãy vì đứa con mà suy nghĩ lại. MÌnh thật sự quá căm hận. Cuộc sống của mình như địa ngục, nhà chồng đã cay nghiệt, mình không những không nhận được sự cảm thông chở che của chồng mà chồng lại còn bồ bịch liên miên, nhưng cũng thương con k biết làm sao đây? Mọi người cho mình lời khuyên?
Theo Blogtamsu
Em sẽ im lặng với chồng cho đến lúc chết Chồng nói với em hoàn toàn trống không, chỉ có ra lệnh. Có lần trước bữa nhậu với đồng nghiệp, chồng còn hét rất to với em "Là chó hay sao mà mũi thính thế". Gửi chồng! Vậy là sau tất cả cố gắng nỗ lực, em vẫn phải nhận về mình những lời cay nghiệt từ người em yêu thương nhất. Từ...