Tôi đau đớn khi phát hiện vợ cặp bồ và mang thai với nhân tình
Tôi không còn đủ dũng khí để tiếp tục ngồi nghe câu chuyện vợ tôi và người tình nữa, nước mắt tôi không ngừng rơi, tim hoang mang bấn loạn bởi cảm giác bị dối lừa.
Cách đây hơn 1 năm, khi em vào công ty của tôi thì cũng là thời điểm tôi bắt đầu lên kế hoạch cưa cẩm em – cô đồng nghiệp xinh xắn, nhu mì và dễ thương vô cùng.
Chúng tôi đã có những buổi hẹn hò bí mật đầy lãng mạn. Sau gần 1 năm thì quyết định kết hôn. Ngày vui của chúng tôi được hai bên gia đình và bạn bè chúc phúc. Mọi người đều ngưỡng mộ vì tôi là người đàn ông may mắn, cưới được một người vợ tài sắc vẹn toàn.
Tôi là con trai duy nhất trong gia đình nên từ ngày có em về làm dâu, gia đình có thêm tiếng cười, bố mẹ tôi cũng thêm biết bao nhiêu niềm vui. Em cư xử đúng mực, luôn nghe theo lời chỉ dạy của bố mẹ tôi, em chăm sóc tôi chu đáo, ân cần… khiến tôi những tưởng người vợ của mình hoàn hảo đến mức tôi không cần gì hơn thế.
Một ngày đẹp trời, em báo với tôi rằng tôi sắp được làm cha. Tôi đã xúc động và vui sướng đến phát điên. Bữa cơm chiều hôm ấy nhà tôi vui hơn ngày Tết. Bố mẹ tôi gọi điện nói chuyện với ông bà thông gia mà nụ cười không ngớt trên môi.
Từ ngày biết em có thai, cả gia đình tôi chăm sóc em chu đáo hơn, mẹ không để em động tay chân vào công việc nhà. Mẹ mua nhiều đồ ăn bổ dưỡng tẩm bổ cho con dâu và cháu nội. Còn tôi mỗi tối vẫn thường đưa em đi dạo, tản bộ cho thoải mái đầu óc. Tuy nhiên, đôi khi, thấy em ít cười nói hơn trước, tôi nghĩ chắc do thay đổi tâm sinh lý giai đoạn đầu mang thai nên hàng ngày lại vỗ về và săn sóc, chia sẻ với em nhiều hơn. Tôi đã luôn nỗ lực hết mức có thể để em mau vượt qua được giai đoạn hạnh phúc nhưng cũng đầy khó khăn này.
Tôi đau đớn khi phát hiện ra vợ mình mang thai với nhân tình. Ảnh minh họa
Nhưng cuộc đời đâu có chiều lòng người mãi, tôi những tưởng cuộc sống của tôi cứ an yên như thế mà trôi qua cho đến sáng nay, em nói em mệt và muốn xin nghỉ ở nhà. Tôi nghe xong, mỉm cười đồng ý ngay vì dạo này em bầu bí, sức khỏe kém đi nhiều. Hơn nữa, tôi cũng đơn giản muốn em được tĩnh dưỡng tối đa có thể.
Video đang HOT
Còn tôi, sau khi xong bữa trưa ở khu quán xá gần văn phòng, tôi cùng đám bạn ghé đến một quán cà phê cũng hơi vắng vẻ trong một con hẻm cuối phố, tính la cà với những câu chuyện tầm phào cho qua buổi trưa nhàm chán.
Cuộc sống đã dành cho tôi một bất ngờ: Tôi bắt gặp em ngồi trong quán – một mình – dáng vẻ như đang trông đợi một người khác nữa. Và cũng chỉ trong tích tắc, khi tôi chưa kịp gọi tên em thì một người đàn ông lạ bất ngờ bước tới cạnh em, hôn em thay cho một lời chào: Anh đã đến!
“Sáng nay sao em không đi làm”, người đàn ông hỏi nhỏ, đồng thời quay sang gọi một ly cà phê đen.
“Em mệt nên xin nghỉ, có thế mới có thời gian đi gặp anh được. Với cả, con nó nhớ anh, nó cũng muốn gặp anh”, em đáp lời.
…
Tôi cảm thấy đất trời sụp đổ ngay trước mắt, em đã qua mặt cả tôi và bố mẹ tôi một cách hoàn hảo chưa từng thấy. Tôi không còn đủ dũng khí để tiếp tục ngồi nghe câu chuyện giữa hai người nữa, nước mắt không ngừng rơi, tim hoang mang bấn loạn, tôi nhào người lao như ra khỏi quán cà phê trước sự ngơ ngác của đám bạn tôi…
Tôi cũng không biết chiều nay, tan làm trở về nhà, tôi sẽ đối diện em theo cách như thế nào. Còn hiện tại, tôi chẳng nghĩ được điều gì ngoài hai chữ “nhục nhã”. Tôi không đánh anh ta, cũng không làm ầm lên bởi tôi còn rất yêu em… Nhưng tôi cũng hận em vô cùng. Giờ tôi phải làm sao đây?
Hà Linh
Theo doisongphapluat.com
Tưởng mang thai đã 6 tuần, đến khi đi khám bác sĩ kết luận một câu khiến tôi ngã ngửa
Trời đất bỗng tối sầm lại, đầu óc quay cuồng trống rỗng, mọi cánh cửa đã đóng lại sao?
Tôi với Tùng đã có những tháng ngày yêu đương đẹp nhất, chúng tôi đã cùng nắm tay bước qua những cuộc đời sinh viên đẹp đẽ. Ra trường tôi trúng tuyển vào làm công chức tại huyện, còn anh làm doanh nghiệp gần nhà. Tình yêu của chúng tôi được cả hai gia đình ủng hộ. Ngày được anh trao chiếc nhẫn cưới trước mặt họ hàng hai bên và bạn bè thân thiết là ngày hạnh phúc tuyệt vời nhất mà tôi đã có.
Thời gian đầu của cuộc hôn nhân như thiên đường của hai đứa vậy. Anh thường xuyên mua hoa, tặng quà tôi. Thi thoảng chúng tôi lại dành tiền để đi du lịch. Gia đình chồng tôi cũng vui vẻ, yêu thương con dâu. Cuộc sống giá mà cứ như vậy thì tốt biết bao. Nhưng, không!
Kết hôn được 2 năm mà chúng tôi mãi chưa có tin vui, ông bà hai bên nội ngoại trông ngóng. Vợ chồng tôi bắt đầu suốt ruột đi khám thì bác sĩ cho biết tôi bị AMH thấp (dự trữ buồng trứng ), chồng tôi thì hoàn toàn bình thường. Biết vợ buồn và suy nghĩ nên chồng tôi thường xuyên động viên và tìm hiểu những phương pháp y học tiên tiến chữa hiếm muộn.
Nhiều lần tôi muốn bỏ cuộc để chồng đi tìm vợ mới mà lại không có dũng khí. (Ảnh minh họa)
Những tưởng nếu cả hai cùng cố gắng thì mọi việc sẽ có kết quả. Hành trình dài trên con đường tìm con của chúng tôi đã kéo dài 8 năm, 8 năm đằng đẵng đi khắp các phòng khám, bệnh viện nhưng vẫn ở con số không tròn trĩnh. 4 lần IUI, 3 lần IVF thất bại.
Thuốc Bắc, thuốc Nam ai mách ở đâu chúng tôi đều tìm tới. Cuộc sống với tôi như một thử thách. Nhiều lần tôi muốn bỏ cuộc để chồng đi tìm vợ mới mà lại không có dũng khí vì tôi vẫn còn yêu chồng rất nhiều.
Dạo gần đây tôi thấy mẹ chồng và chồng tôi thường xuyên to nhỏ với nhau. Có lần tôi xuống nhà thấy hai mẹ con trong phòng nói: 'Con tính xem thế nào chứ nhà mình mỗi mình mày là con trai, nếu cái Lan nó không đẻ được thì tính hướng khác xem, nhà mình không thể tuyệt tự được con ạ'.
Tôi nghe xong không trách mẹ nhưng thấy buồn tủi ghê gớm. Tôi thương thân tôi, tôi trách ông trời không công bằng với tôi. 8 năm qua tôi đã không bỏ cuộc mà miệt mài đi tìm con, nhưng con mãi chẳng thấy. Bao tiền bạc kiếm ra chỉ dồn vào việc chữa đẻ.
Chồng tôi yêu thương vợ là thế, song có lẽ áp lực chuyện con cái quá lớn nên anh đã thay đổi. Dạo gần đây anh thường xuyên đi về khuya, cũng ít nói chuyện với vợ. Thi thoảng còn thấy anh cầm điện thoại nhắn tin rồi cười tủm.
Chỉ cần nhìn như vậy thôi là tôi biết anh đã thay đổi, trong lòng anh bây giờ tôi đã không còn là duy nhất nữa. Tìm hiểu ra thì tôi mới biết, cô gái anh hay nhắn tin cười tủm kia chính là người mẹ chồng tôi mai mối cho và muốn chồng tôi và cô ấy có một đứa con. Biết bao đêm tôi đã khóc và muốn bỏ cuộc để không còn phải suy nghĩ, day dứt nữa mà tôi vẫn không làm được.
Tiền mất, con mất và tôi có lẽ sẽ mất luôn chồng. (Ảnh minh họa)
Bỏ qua mọi chuyện tôi vẫn bàn với chồng gom tiềm cấy phôi một lần nữa, tôi đã xác định nếu lần này thất bại tôi sẽ để chồng đến với người phụ nữ kia và chúc phúc cho anh. Ngày ngày lên bệnh viện Phụ Sản TW tiêm thuốc, biết bao mũi tiêm quanh vùng rốn, bụng khiến tôi rùng mình.
Tôi đã hy vọng có phép màu nào đó xuất hiện. Và rồi, tôi những tưởng mình đã được đền đáp sau biết bao đau khổ. Khoảnh khắc nhìn que hai vạch khiến tôi vui mừng biết bao. Khỏi phải nói chồng tôi và cả gia đình chồng tôi vui mừng thế nào.
Nhưng, 6 tuần đi siêu âm thai bác sĩ nói thai trống, không có noãn hoàng nên không thể phát triển được. Niềm vui diễn ra trong vài ngày mà lại vụt tắt nhanh chóng. Bước ra khỏi phòng khám tôi như không thể đứng vững được nữa, thế là hết. Tiền mất, con mất và tôi có lẽ sẽ mất luôn chồng.
Tôi đã khóc như mưa, chồng tôi như cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh không nói gì mà chỉ cầm tay vợ. Tôi ngước lên nhìn chồng, tôi muốn nói điều này với anh mà lại nghẹn trong cổ. 10 năm duyên vợ chồng của tôi sẽ dừng lại ở đây sao? Hiếm muộn, có phải lỗi của em không anh?
Theo Lam Anh/Trí thức trẻ
Cưới được chồng giàu, nào ngờ trong đêm tân hôn anh ra điều kiện sốc óc: "Em tuyệt đối không được có thai" Sở dĩ anh cưới em dù biết em không còn trinh là muốn có điều kiện. Đó là nhất định em không được có thai, nếu em mang thai anh sẽ lập tức ly hôn và không cho em hưởng 1 đồng nào cả đâu. Người ta thường nói gái hết đát thì chẳng bao giờ có được hạnh phúc, với Liên thì...