Tôi đ.ánh mất vợ con vì nghe lời mẹ
“Mẹ chỉ có một, còn vợ thì bỏ vợ này mẹ lấy cho vợ khác”. Và kết thúc là: “Con vợ mày hư đốn, mất dạy, nói mãi mà vẫn không thay đổi theo ý tao. Mày đúng là lấy phải cục nợ. Bỏ đi con ạ”.
Lại một cái Tết nữa sắp đến, nhìn những gia đình khác sum vầy mà lòng tôi se lại. Bởi một sự thật phũ phàng tôi đã đ.ánh mất vợ con mình. Bây giờ ngồi ngẫm lại cuộc hôn nhân của mình, tôi thấy mình thật nhu nhược và sai trái khi đ.ánh mất vợ con vì nghe lời mẹ.
Tôi vốn là con trai một của bố mẹ. Nhà tôi cũng ở quê nhưng vì mãi mới có mụn con nên bố mẹ cưng tôi lắm. Mẹ tôi là một người phụ nữ ghê gớm sắc sảo cả làng đều biết.
Ngay từ hồi bé tý đến giờ tôi vẫn luôn sợ mẹ hơn bố. Sự ghê gớm chua ngoa của mẹ làm bố con tôi đều sợ và răm rắp nghe theo. Bố tôi thì khá hiền lành nên càng nghe mẹ.
Ở làng, tôi chẳng có đứa bạn nào vì chúng nó đến nhà tôi chơi đều rất sợ mẹ. Nhưng bên cạnh sự ghê gớm đó mẹ luôn hết lòng vì chồng con. Dù nghèo đói vất vả nhưng tôi được mẹ cho ăn học tử tế và dành cho những điều tốt nhất chứ không phải vất vả bỏ học giữa chừng như đám bạn cùng lứa ở quê.
Sau những sự chì chiết của mẹ chồng, em càng trở nên lầm lỳ ít nói và chì chiết lại tôi “Anh là đồ nhu nhược”. Tình cảm của chúng tôi đã r.ạn n.ứt rất nhiều.
Tôi học đại học và yêu em – một cô bé khá xinh xắn và đáng yêu. Nhưng không hiểu sao mẹ vẫn phản đối kịch liệt và chê cô ấy không xứng với tôi vì cô ấy học thấp hơn tôi. Hồi đó tôi cũng nghe mẹ rời xa em khi ra trường.
Video đang HOT
Nhưng sau đó em chứng tỏ năng lực để vào được một môi trường làm việc có tiếng với mức lương còn khá hơn tôi thì mẹ lại không chê nữa. Tôi tìm mọi cách nối lại tình xưa và có lẽ vì em vẫn còn rất yêu tôi nên bỏ qua tất cả để lấy tôi và chấp nhận theo tôi về quê lập nghiệp lại từ đầu.
Nhưng cuối cùng môt lần nữa tôi lại đ.ánh mất em và mất cả đứa con bé bỏng vì mẹ. Vốn mẹ ghê gớm hay soi xét để ý em nên việc gì em làm mẹ cũng không vừa ý. Em vốn là cô gái vui vẻ, hồn nhiên nhưng có chút vụng về và từ khi lấy tôi đã không thể hồn nhiên vì những lời nói chua cay của mẹ.
Cuộc chiến mẹ chồng, nàng dâu thật mệt mỏi trong gia đình. Nhưng tôi rất giận bản thân mình vì không hiểu sao lúc đó tôi luôn quy cho vợ sai trái vì không làm vừa lòng mẹ chồng. Em cô độc trong gia đình tôi khi ai cũng đứng về phía mẹ mà chính xác chỉ vì sợ mẹ.
Câu cửa miệng mẹ luôn nói khi bắt đầu cuộc nói chuyện chê bai vợ với tôi là: “Mẹ chỉ có một, còn vợ thì bỏ vợ này mẹ lấy cho vợ khác”. Và kết thúc là: “Con vợ mày hư đốn, mất dạy, nói mãi mà vẫn không thay đổi theo ý tao. Mày đúng là lấy phải cục nợ. Bỏ đi con ạ”.
Sau những sự chì chiết của mẹ chồng, em càng trở nên lầm lỳ ít nói và chì chiết lại tôi “Anh là đồ nhu nhược”. Tình cảm của chúng tôi đã r.ạn n.ứt rất nhiều. Mỗi lần nghe mẹ nói vợ, tôi im lặng. Nhưng sau đó quay sang chì chiết vợ vụng về không làm hài lòng mẹ chồng.
Có một điều bây giờ ngẫm lại, tôi cũng thấy sự vô lý của mẹ. Đó là mẹ luôn muốn con dâu phải gần gũi tình cảm với mình nhưng mẹ lại rất hay để ý để nói em những điều không nên nói. Mẹ bắt em đi đâu cũng phải xin phép mẹ đồng ý mới được đi.
Đặc biệt khi em xin sang ông bà ngoại chơi thì mẹ luôn tỏ thái độ không đồng ý. Lúc đó mẹ nói với tôi nhà phải có gia phong, khuôn phép thì vợ mới sợ và phục tùng nhà chồng… Sau 4 năm em không chịu nổi và ôm con ra đi cùng đơn ly hôn. Lúc đó tôi cũng tự tin lắm và ký không ngần ngại để rồi ôm nỗi day dứt như bây giờ.
Hôm qua sang phòng trọ của em, em vẫn vui vẻ để con chơi cùng tôi. Tôi nhìn em ngồi trên giường đọc sách, thi thoảng đến chỗ vui em khẽ mỉm cười nhẹ nhàng nhưng bình yên và hạnh phúc. Tôi thấy rõ em vui vẻ yêu đời và xinh đẹp đằm thắm hơn sau khi rời xa tôi.
Hôm qua sang phòng trọ của em, em vẫn vui vẻ để con chơi cùng tôi. Tôi nhìn em ngồi trên giường đọc sách, thi thoảng đến chỗ vui em khẽ mỉm cười nhẹ nhàng nhưng bình yên và hạnh phúc.
Tôi lại càng thấy mình thật hèn nhát khi không giữ lấy tình yêu của mình. Đã đã hai năm rồi, tôi nhận ra mình còn yêu vợ con nhiều lắm nhưng không dám nói với em. Em cũng có một số người yêu nhưng chưa chấp nhận yêu ai.
Có lẽ em nói đúng: “Nếu anh không đủ bản lĩnh của người đàn ông thực sự thì đừng nên lấy vợ có con vì chỉ làm khổ người khác thôi”. Về nhà mỗi khi mẹ giục: “Lấy vợ mới đi, mà phải là gái trinh, xinh xắn và ngoan ngoãn hơn vợ cũ của con” càng làm lòng tôi thêm đau khổ.
Tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng: “Nếu có lần sau xin mẹ đừng can thiệp quá sâu vào cuộc sống gia đình con nữa. Con vẫn là con ngoan của mẹ nhưng sẽ không bỏ vợ con vì mẹ nữa đâu!”. Tôi phải làm sao đây để mang vợ con trở lại?
Theo Phunutoday
Tôi phải làm gì với ông chồng nhu nhược chỉ nghe lời mẹ?
Tôi thấy chán bố mẹ chồng một thì ngán ngẩm ông chồng nhu nhược của tôi mười. Mang tiếng anh đã 38 t.uổi nhưng cách cư xử thì không khác gì đ.ứa t.rẻ con.
Chồng tôi là người nhu nhược chỉ nghe lời mẹ (ảnh minh họa)
Ngày anh đưa tôi về ra mắt, bước vào nhà đã thấy bố mẹ anh ngồi sẵn ở ghế tự bao giờ để đợi chúng tôi, xung quanh là rất nhiều người thân của anh. Khi hai chúng tôi bước vào, mọi người im lặng nhìn mẹ chồng tôi, bà soi tôi từ đầu đến chân và hỏi tôi rất nhiều câu hỏi. Sau khi tôi trả lời xong, bà bảo tôi: "Cháu xuống dưới bếp nấu nướng với các chị em, hôm nay ở lại ăn cơm với bác". Lúc đó trong nhà mọi người mới ồn ào. Anh lén quay đi lau mồ hôi trán, còn tôi xuống bếp nấu cơm với mọi người họ hàng, chị gái con bác họ ghé tai tôi thì thầm: "Em hơi bị giỏi đấy, thế nào lại lọt được vào mắt xanh của thím (tức mẹ chồng tôi), chứ chưa đứa con gái nào thím bảo xuống đây nấu nướng đâu, mấy đứa người yêu trước của nó (chồng tôi) toàn ngồi uống nước xong là bà đuổi về đấy".
Mãi sau này anh mới nói với tôi rằng tôi là đứa con gái đầu tiên mà mẹ chồng tôi ưng và chấp nhận cho cưới. Tôi cười hỏi anh: "Nếu mẹ không đồng ý thì anh bỏ em à?", anh gãi đầu gãi tai một hồi rồi thú nhận: "Thì anh biết làm sao, mẹ anh bảo con gái thì thiếu gì, mẹ chỉ có một". Dù trong lòng tôi gợn lên cảm giác lo lắng, nhưng lúc đó vì quá yêu anh hơn nữa mọi thứ đang phát triển rất thuận lợi, và tôi đã đồng ý về làm vợ anh.
Nhưng về nhà anh, ngay lập tức tôi biết rằng đó là sai lầm khủng khiếp nhất của cuộc đời mình khi có bà mẹ chồng vô cùng ghê gớm và anh chồng nhu nhược. Bất cứ vấn đề gì bà đưa ra là chúng tôi phải nghe răm rắp, không được trái lời, kể cả bố chồng tôi cũng thế, không có bất cứ quyền hành nào trong gia đình. Có hôm đi làm muộn, tôi mặc một chiếc váy qua đầu gối một chút và không có cổ, vừa bước xuống nhà mẹ chồng tôi đã bắt tôi lên thay. Chồng tôi dù biết ở công ty tôi mọi người cho ăn mặc thoải mái nhưng cũng không dám cãi mà bắt tôi lên thay váy khác. Có lần nêm đồ ăn không theo ý bà, bà không nói gì lẳng lặng mang bát đồ ăn đi đổ ngay vào bồn rửa bát và lên nhà nằm, tôi uất ức phát khóc vì hành vi của bà nhưng chồng tôi không những không dám bênh tôi mà còn c.hửi tôi một trận và bảo tôi là ngu dốt và chỉ biết làm trái ý mẹ.
Ở trong gia đình chồng, tôi gần như một đứa khác hẳn với hồi chưa cưới. Trước khi cưới tôi vui vẻ hoạt bát bao nhiêu thì ở nhà chồng tôi chỉ biết câm nín. Có lần mệt mỏi quá tôi bảo chồng tôi ra ngoài ở riêng, vừa nói xong anh đã trừng mắt bảo tôi: "Đừng bao giờ nói câu đó trước mặt anh nữa, em thử nói với mẹ xem, mẹ không c.hửi cho một trận à?". Có lần tôi và anh đi siêu thị, tôi rất thích chiếc váy đó, sau khi mặc thử thì tôi thấy rất đẹp nên muốn mua, vừa hỏi ý kiến chồng tôi thì anh chỉ lãnh đạm "Em đi mà hỏi mẹ í, mẹ gật đầu thì hãy mua không thì thôi, lại mất t.iền mua rồi không dám mặc". Tôi thật sự thấy bất lực với chồng mình. Có lần tôi và mẹ chồng căng thẳng với nhau, tôi ấm ức nói với chồng: "Sao anh chẳng bao giờ biết nói trái phải để em và mẹ hiểu nhau, toàn ngồi giữa im lặng vậy", anh trừng mắt c.hửi tôi: "Cô ngu vừa vừa thôi, ở trong gia đình này nếu sống thì tốt nhất là nghe lời, cô thích thì đi mà nói với mẹ, còn tôi, tôi muốn được yên thân".
Tôi chán nản quá nên trong một lần cãi nhau với chồng, tôi đã bỏ về nhà bố mẹ đẻ ở một tuần, chồng tôi dù rất nhớ tôi và muốn tôi quay về nhưng vì mẹ chồng tôi không cho nên anh cũng không dám qua nhà tôi. Sau đó một tuần anh hết chịu nổi nên có qua nhà tôi gọi tôi ra quán nước và bảo: "Anh xin mãi mẹ mới đồng ý cho qua gặp em, mẹ bảo nếu muốn về thì phải quỳ xin lỗi mẹ và hứa không bao giờ được làm như thế nữa, em về đi, chịu khó quỳ một lần thôi rồi đừng có phạm sai lầm vậy nữa".
Tôi nghe chồng tôi nói xong mà chỉ biết bật cười thành tiếng. Tôi có nên quay về ngôi nhà đó với người chồng nhu nhược mẹ nói gì cũng chỉ biết vâng dạ hay là sẽ bắt đầu một cuộc sống mới?
Theo blogtamsu
Tổn thương khi chồng mua thiết bị theo dõi vợ Tôi lập gia đình được gần 4 năm, có b.é t.rai hơn 2 t.uổi. Chúng tôi yêu nhau hơn 3 năm mới cưới. Ngày cưới tôi mới biết mặt bố mẹ chồng vì nhà anh ở ngoài Bắc. Chồng yêu thương vợ con nhưng rất nghe lời mẹ. Cuộc sống vợ chồng đang yên ổn nhưng cứ mẹ chồng vào hoặc anh ấy...