Tôi đang tương tư chồng của bạn
Tôi đã đau khổ quá nhiều rồi, chẳng lẽ ông trời còn bắt tôi phải thất bại một lần nữa trong tình yêu hay sao?
Tôi thật chẳng thể ngờ, người đàn ông mà tôi kiếm tìm bấy lâu nay, người khiến trái tim tôi một lần nữa rung động sau thất bại mối tình đầu lại là anh, chồng của cô bạn thân. Tôi chua xót và đau khổ, đã cố gắng kìm nén cảm xúc, không cho mình được nghĩ về anh, không cho phép mình hành động và có lối suy nghĩ ngu ngốc như vậy, nhưng tôi không thể.
Người đàn ông ấy lúc nào cũng hiển hiện trước mắt tôi, ân cần với vợ con, chiều chuộng vợ con và quan tâm cả tới những người xung quanh. Anh lúc nào cũng đúng mực trong cách cư xử, lúc nào cũng lễ độ với mọi người và rất hiếu khách. Mỗi lần tôi đến chơi, anh đều đón đả đón tiếp, giữ tôi lại ăn cơm. Trong bữa thấy tôi không gắp thức ăn, anh còn chủ động gắp cho tôi và pha trò rất vui. Anh còn nói hôm nào tôi dẫn bạn trai tới cho vui cửa vui nhà, và ra sức mối lái cho tôi mấy anh bạn thân của anh và vợ, để tôi có nơi có chốn.
Những hành động của anh đã gây được chú ý với tôi. Tôi bắt đầu để ý người ấy. Và không biết tự lúc nào, tôi thấy ghen tị với cô bạn thân vì tại sao cô ấy lại lấy được người chồng tốt bụng tới vậy.
Video đang HOT
Những hành động của anh đã gây được chú ý với tôi. Tôi bắt đầu để ý người ấy.(ảnh minh họa)
Chia tay mối tình đầu tôi đã chịu quá nhiều cay đắng. Suốt mấy năm trời tôi không yêu ai. Cô bạn thân là chỗ dựa tinh thần cho tôi. Tôi tưởng trái tim mình đã đóng băng, đã nguội lạnh nhưng từ ngày gặp chồng của bạn, đúng hơn là từ ngày hay lui tới nhà bạn ăn cơm, tôi cảm thấy mình đã rung động trước người đàn ông ấy. Tôi cố né tránh, không tới nhà bạn hàng tuần nữa, nhưng mỗi lần gặp anh ở cơ quan tôi, khi đưa đón vợ đi làm, tôi lại không kìm được lòng. Tôi và vợ anh cùng làm một chỗ, nên khi nào anh tới đưa vợ đi ăn, anh lại nói tôi đi cùng. Bạn tôi thì rất thoải mái, cô ấy lúc nào cũng muốn tôi tham gia.
Tôi biết, tôi sẽ không bao giờ làm cái chuyện tội lỗi ấy với bạn, chắc chắn là như vậy. Làm như thế, cả đời này tôi sẽ không sống yên được. Nhưng tôi thương thân mình quá, tại sao tôi lại khổ như vậy. Tại sao ông trời lại khiến trái tim tôi phải loạn nhịp trước người đàn ông đó, tại sao không phải là người khác?
Tôi đã đau khổ quá nhiều rồi, chẳng lẽ ông trời còn bắt tôi phải thất bại một lần nữa trong tình yêu hay sao? Ngày nào anh cũng xuất hiện trước mặt tôi thế này, tôi phải làm sao bây giờ. Xin mọi người hãy cho tôi cách giải quyết. Tôi đang đau khổ vô cùng vì thật sự tôi rất nhớ anh!
Theo Eva
Tôi đã sai khi cướp chồng của bạn thân
Chỉ tới khi tôi nhờ anh lấy hộ khăn tắm trong một lần tôi vào nhà anh trú mưa đã biến chúng tôi thành kẻ tội lỗi.
Người ta nói, có những sai lầm không thể thứ tha nhưng tôi vẫn mong được một lần tha thứ, được sự cảm thông của bạn đọc, của người đời khi tôi viết ra những lời tâm sự này. Thật sự tôi đã thấm nỗi đau, đã thấy mình sai quá rồi khi nhẫn tâm cướp đi hạnh phúc của người khác, để rồi những ngày tươi cười chỉ là ngày ngắn ngủi.
Ngày ấy, tôi còn sống buông thả, cứ thích thì làm nấy. Thế nên, ngay cả khi thích chồng của bạn thân, tôi cũng tìm cách chiếm bằng được anh ta với tư tưởng, nếu anh ta không thích mình thì có dụ mấy cũng không nổi. Vả lại, bản tính hiếu thắng của cô gái luôn được người khác khen là có duyên như tôi khiến tôi không thể đừng được chuyện ấy. Người ta lại nói anh giàu có, ga lăng và rất chung thủy, thế nên tôi càng muốn chinh phục. Thế nhưng, khi tôi dấn thân vào con đường ấy, tôi đã hoàn toàn chiếm được người đàn ông háo sắc, lại mê cảm giác lạ là anh. Chỉ có điều, anh là chồng của cô bạn thân tôi.
Người ta lại nói anh giàu có, ga lăng và rất chung thủy, thế nên tôi càng muốn chinh phục. (ảnh minh họa)
Tôi thường xuyên đến nhà anh với danh nghĩa chơi với bạn. Rồi mối quan hệ của chúng tôi trở nên thân thiết. Tôi trổ tài nấu ăn, tất nhiên ngon và khéo hơn vợ anh nhiều vì tôi đã từng học qua lớp nấu nướng. Rồi có khi vợ anh không có nhà, tôi nhờ anh giúp việc này việc nọ vì tôi chưa có chồng. Anh nhiệt tình giúp tôi với tư cách chồng của bạn thân. Chúng tôi vô tư với nhau nên chẳng ai nghi ngờ gì.
Chỉ tới khi tôi nhờ anh lấy hộ khăn tắm trong một lần tôi vào nhà anh trú nhờ vì mưa đã biến chúng tôi thành kẻ tội lỗi. Rồi anh si mê tôi, thích thú những cử chỉ thân mật, những cảm giác lạ mà vợ anh không mang lại được. Anh lấy tôi trong nỗi đau khổ tột cùng của vợ anh khi biết tin tôi mang bầu. Còn tôi, dù có chút day dứt nhưng cảm thấy không xấu hổ, khi ấy tôi còn thương cho cô bạn đã để mất chồng một cách dễ dàng như thế và tự hào về bản thân mình.
2 năm chung sống với anh là 2 năm tôi thấy anh dằn vặt khi vợ anh ngày một đẹp hơn, thăng quan tiến chức. Vợ anh không vương vấn anh dù lòng vô cùng đau khổ. Trong mắt cô ấy, cả hai chúng tôi đã chết. Ngay cả khi gặp ngoài đường, có nhìn thấy nhau, cô ấy cũng không gượng chào. Và tôi nhận ra, dù mình có được anh nhưng chỉ là có được cái thân xác kia. Ngoài việc làm anh thỏa mãn đam mê, tôi chưa làm được gì cho anh. Vẻ xinh đẹp của tôi cũng lụi tàn theo thời gian, còn vợ anh thì ngày càng có phong thái sang trọng của người có tiền và có quyền. Có lẽ, vì chứng minh cho chồng thấy anh đã sai lầm, cô ấy càng cố gắng nhiều hơn. Và cô ấy đã làm được điều đó.
Có lẽ, vì chứng minh cho chồng thấy anh đã sai lầm, cô ấy càng cố gắng nhiều hơn. Và cô ấy đã làm được điều đó. (ảnh minh họa)
Tôi ngoài sắc đẹp và sự khéo léo trong cách ăn nói, tôi không có trí thông minh và tài cán như cô ấy. Thế nên, anh mới mê mệt vì vẻ ngoài của tôi khi vợ anh chỉ là người phụ nữ trầm tư ít nói. Giờ đây, khi đã &'no xôi chán chè', anh càng cảm thấy anh đã sai như thế nào. Tôi ngày ngày chịu sự thờ ơ của anh, anh còn đánh tôi không thương tiếc khi anh say rượu. Tôi cũng không chống cự được anh, mặc cho anh làm gì thì làm và cứ thế. Chúng tôi trở thành hai người dưng, nương tựa vào nhau khi không còn nơi nào để đi nữa.
Giờ đây, khi đối diện với cô ấy, tôi thấy ân hận vô cùng. Ân hận vì đã phản bội bạn, ân hận vì đã chọn anh khi tôi có thừa cơ hội để yêu người khác. Tôi khóc ròng vì ăn năn, vì day dứt. Ngày ấy, tại sao tôi lại nông nổi như thế, làm tổn thương một người phụ nữ rất trân trọng tôi. Và hậu quả chính tôi mới là người gánh chịu nặng nề nhất.
Tôi sai rồi nhưng đã quá muộn để nhận ra lỗi lầm. Tôi không thể tiếp tục cuộc sống này cũng không thể hàn gắn mối quan hệ trước. Có phải người như tôi đáng khinh bỉ lắm không?
Theo Eva
Hối hận vì cướp người yêu của bạn Người đàn ông tôi chiếm được không còn là người tôi yêu thương ngày nào nữa. Tôi đã nghiệm ra, thứ gì không phải của mình thì vĩnh viễn không phải của mình. Một khi người ta đã thuộc về người khác, mình có dùng mọi cách chiếm đoạt, dù là cả khi có được cũng chỉ là tạm thời mà thôi. Rồi...