Tôi đang rơi vào cảnh đường cùng vì dính cú lừa của gã trai đểu
Cô ta ném vào mặt tôi một tập ảnh mà cô ta thuê thám tử theo dõi tôi và H. Cô ta tuyên bố nếu tôi không rời khỏi Sài Gòn, cô ta sẽ cho người phá nát quán cà phê cũng như gia đình của dì tôi.
Khi viết nên câu chuyện này là khi tâm trạng tôi tệ nhất, tôi đang bầu tháng thứ 8, sang tháng tôi sẽ hạ sinh con trai đầu lòng. Lẽ ra tôi phải vui vì điều này, nhưng không, tôi lại đang rất hoang mang, lo sợ. Tôi thậm chí còn muốn “dứt bỏ” tình mẫu tử với đứa con này đi, bởi tôi đang là sinh viên mọi người ạ!
Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Dù là gái phố chính gốc, nhưng từ nhỏ tôi không có cha mẹ. Cha mẹ ly hôn khi tôi vừa lọt lòng. Hiện tại ba tôi đang sống ở Hàn Quốc với vợ 2, còn mẹ tôi cũng bỏ đi biệt xứ. Tôi lớn lên cùng với ông nội. Ngày ngày, ông nội vẫn đi nhặt đồng nát để nuôi tôi khôn lớn.
Khi tôi vào cấp 3, ông nội tôi cũng qua đời. Từ ngày đó, tôi sống với bác. Bác tôi ngày ngày vẫn chạy xe ôm để kiếm sống. Vì cuộc sống nghèo khổ, đông con, nên bác tôi thường tìm đến rượu giải sầu.
Mỗi lần có hơi men, bác đều trút giận lên đầu tôi. Bác cho rằng, vì bố mẹ tôi, mà ông nội tôi mất. Rồi bác kêu người đến bán ngôi nhà trước đây tôi và ông sống. Bác chỉ thẳng vào mặt tôi: “Ngày ông mất, ông dặn ngôi nhà này để dành cho mày. Nhưng tao nghĩ mày không đáng để thừa hưởng nó, nên tao bán. Vốn dĩ nó đứng tên tao mà. Tao sẽ không cho mày một xu, nuôi mày là quá đủ rồi”.
Với đứa trẻ lớp 10, nghe những lời đó, tôi đã hiểu thế nào đau đớn, là sỉ nhục nên tôi đã khóc nức nở. Tôi tự hứa sẽ chỉ học hết cấp 3, rồi tôi sẽ tự đi làm, kiếm tiền nuôi sống bản thân.
Nhưng rồi giấc mơ học hết cấp 3 của tôi cũng dang dở khi một ngày, tôi bị bác đánh thừa sống thiếu chết vì nghi tôi ăn trộm số tiền 2 triệu trong tủ của bác.
Tôi rơi vào bi kịch của gã Sở Khanh (Ảnh minh họa).
Dù sau khi tỉnh rượu bác xin lỗi tôi, nhưng tôi vẫn quyết rời bỏ bác và anh chị để vào Nam sống cùng người dì – em gái mẹ tôi. Từ đó, cuộc đời của tôi sang một trang mới.
Một cô gái quen sống ở Hà Nội bon chen, tôi vào Sài Gòn, dường như mọi thứ dễ thở hơn. Dì tôi cuộc sống cũng khá hơn khi có 2 quán cà phê đông khách ngay giữa thành phố. Ngày ngày, tôi vẫn học pha chế và phụ giúp dì chạy bàn. Cũng tại đây, tôi đã gặp và quen anh, một chàng trai người Hà Nội.
Video đang HOT
Sau vài lần chào hỏi, chúng tôi lấy số điện thoại, làm quen. Rồi một buổi tối, khi đó là sinh nhật 19 của tôi, tôi đã trao cho anh đời con gái của mình.
Nhưung đau đớn thay, sau đêm hôm đó, tôi vĩnh viễn không gặp lại anh. Anh đã mất trên đường về nhà vì tai nạn giao thông. Tôi đã khóc thảm thiết. Tôi nghĩ, sao ông trời nghiệt ngã với tôi như vậy, tình yêu đầu đời của tôi vừa mới chớm nở, người cho tôi niềm tin, niềm hi vọng về một tương lai hạnh phúc… Tất cả đã chấm hết.
Sau khi mất anh, tôi dường như đã trở thành một người khác. Tôi thay đổi quan điểm, cách sống, cách nhìn về cuộc đời. Tôi đã thành công khi tự mở cho mình một cửa hàng quần áo riêng. Trong tình yêu tôi vẫn chưa thể mở lòng để yêu thêm một ai nữa. Cho tới một ngày, tôi gặp H, một chàng trai Sài Gòn.
H hơn tôi 8 tuổi, anh nói với tôi bởi quá bận công việc nên anh chưa lập gia đình. Chính sự lọc lõi, sành đời của anh, đã khiến tôi tin. Anh quá hiểu một đứa con gái như tôi. Anh đã đưa tôi vào cuộc tình tội lỗi mà chính tôi sau này chẳng thể ngờ được mình “khốn nạn” tới như thế.
Tôi và anh cứ lao vào nhau như con thiêu thân, có những ngày cuối tuần, chúng tôi chẳng làm gì ngoài việc ở trong khách sạn để yêu nhau. Cho tới một hôm, một người đàn bà, bụng mang dạ chửa tìm đến tôi. Cô ta ném vào mặt tôi một tập ảnh mà cô ta thuê thám tử theo dõi tôi và H. Cô ta tuyên bố nếu tôi không rời khỏi Sài Gòn, cô ta sẽ cho người phá nát quán cà phê cũng như gia đình của dì tôi.
Tôi ngất lịm đi khi biết tin. Khi tỉnh dậy trong bệnh viện, bác sĩ nói tôi đang mang thai tháng thứ 2. Tôi khóc gào thét, điên cuồng chỉ tới khi một y tá dỗ dành tôi mới thôi.
Ngày lên xe về Hà Nội, dì đã khóc, dặn tôi rất nhiều. Dì không hề biết những gì đã xảy ra với tôi. Tôi cũng bán quán cà phê, cắt đứt liên lạc với gã đàn ông đểu giả đó. Tôi tự hứa từ đó tới cuối đời, tôi không bao giờ vào Sài Gòn, không bao giờ đi lại vết xe đổ của ngày hôm qua.
Khi cái thai lớn dần, số tiền trong túi dành thuê nhà, mua sắm, cũng dần cạn kiệt. Cho tới một ngày, tôi bị dọa sảy non, nằm viện dưỡng thai, tôi bị trộm móc sạch hết tiền. Tay trắng, không dám gọi cho bác, tôi đành một mình âm thầm, chịu đựng.
Tới giờ phút này, khi cái thai 8 tháng. Tôi có lén vào FB và bắt gặp hình ảnh H- cha đứa trẻ tình tứ bên vợ mình, tôi khóc nức nở. Tôi hận hắn, và không muốn giữ lại cái thai này. Bởi vì tôi sợ mình không đủ sức khỏe, không đủ kinh tế nuôi con.
Giờ tôi hoang mang quá, xin hãy cho tôi biết tôi nên làm gì trong tình huống này đây. Xin hãy giúp tôi!
Theo Phunutoday
2 lần dè dặt bước vào tình yêu, tôi đều gặp phải những gã trai đểu
Tuy nhiên vừa cất giọng, thì cô bạn thân của tôi kịp ngắt lời và hướng về tôi nói bằng giọng mỉa mai: "Tao tưởng người yêu mày thế nào chứ cái gã sở khanh này mà cũng bày đặt giới thiệu ư?"
Ngày tôi và Bình yêu nhau, ai ai cũng tấm tắc khen hai đứa là một cặp trời sinh. Bình chính là người đã không quản vất vả giúp đỡ tôi ngay từ những ngày đầu chân ướt chân ráo bước vào công ty.
Gần ba năm bên nhau, chúng tôi đã có những khoảnh khắc hạnh phúc quá đỗi ngọt ngào. Cả hai còn lên kế hoạch cho một đám cưới hoàn hảo.
Thế nhưng đúng một tháng trước khi tiến hành hôn lễ, tôi đau đớn khi phát hiện ra Bình có quan hệ lăng nhăng với nhiều phụ nữ lớn tuổi nhằm chuộc lợi. Lúc bắt quả tang tại trận anh cùng với một người đàn bà vào khách sạn, Bình chỉ biết ú ớ và nhận lỗi. Sau hôm ấy, tôi quyết định hủy hôn, chấp nhận sự dè bỉu và mỉa mai của thiên hạ.
Sau đó, tôi chuyển vào Nam sinh sống nhằm để vết thương lòng dần nguôi ngoai. Hai năm trôi qua, ký ức đau buồn về quá khứ với những tổn thương mà Bình gây ra đã phần nào lắng xuống. Tôi đã tự tin hơn, không còn chìm đắm trong cơn mộng mị đau khổ như ngày nào.
Có lẽ nỗi đau mà Bình gây ra quá lớn khiến bản thân tôi bắt đầu đề phòng và dè chừng tất cả sự chú ý của đàn ông khác.
Càng gần Huy, tôi lại càng thấy trái tim mình xao động. (Ảnh minh họa)
Tôi không muốn mạo hiểm với bất kỳ một mối quan hệ nào. Bản thân cũng đặt ra đủ tiêu chí về người bạn đời để sống trọn với mình. Tôi không muốn mình một lần nữa bị phản bội trong chuyện tình cảm, càng sợ gặp phải sở khanh.
Thế rồi, một ngày nọ tôi gặp Huy. Anh là đối tác của công ty tôi. Huy đẹp trai, ăn nói nhẹ nhàng và biết cách quan tâm. Tuy nhiên thời gian quen Huy, tôi cũng nghe không ít điều tiếng về anh. Nhiều người bảo anh là gã sở khanh, yêu hàng tá cô gái và chỉ chia tay sau khi đã lên giường thỏa mãn.
Vì thế tôi càng đề phòng và chỉ nghĩ bản thân sẽ không bao giờ cho phép đi quá giới hạn trong mối quan hệ này. Tuy nhiên càng gần Huy, tôi lại càng thấy trái tim mình xao động. Thời gian bên cạnh anh khiến tôi thực sự an tâm. Anh chăm sóc và quan tâm đến suy nghĩ của tôi rất nhiều.
Thậm chí lúc tôi đau ốm, bất kể trời mưa gió thì Huy vẫn lặn lội đến phòng trọ để nấu cháo cho tôi tẩm bổ. Những cử chỉ và hành động của Huy khiến tôi thấy nghi ngờ miệng lưỡi của thiên hạ chỉ là sự đồn đoán nhằm vu oan cho anh. Tôi đã mơ mộng khi nghĩ đến một cái kết viên mãn với Huy.
Cho đến một buổi chiều, tôi hẹn gặp tụi bạn tại quán cà phê để giới thiệu Huy. Khi Huy vừa đỗ xe trước quán thì một số đứa bạn tôi đã ồ lên vì Huy nhìn từ xa trong rất bảnh bao và tuấn tú.
Thế nhưng vừa ngồi vào bàn, sắc mặt Huy thay đổi hoàn toàn. Anh cúi gầm mặt xuống và bắt đầu tỏ thái độ lo lắng. Lúc ấy, tôi không để ý lắm nét mặt của bạn trai mà tiếp tục tươi cười để đứng lên giới thiệu Huy với mọi người.
Hai lần yêu là hai lần khốn khổ vì gặp toàn trai đểu và sở khanh. (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên vừa cất giọng, thì Lan cô bạn thân của tôi kịp ngắt lời và hướng về tôi nói bằng giọng mỉa mai: "Tao tưởng người yêu mày thế nào chứ cái gã sở khanh này mà cũng bày đặt giới thiệu ư?"
Đang lúc bối rối chưa hiểu chuyện gì thì Lan lại tiếp tục quay sang phía của Huy và lên giọng: "Anh đúng là tráo trở. Cách đây không lâu, anh còn tìm cách tháo chạy khỏi cô bạn của tôi và ép nó phải vác cái bụng bầu gần ba tháng đến gặp bác sỹ để phá bỏ. Giờ nó đang đau khổ vì mãi mãi không thể sinh con được nữa kia kìa".
Những lời Lan nói khiến tôi vô cùng bàng hoàng và đau đớn! Còn Huy thì im lặng và nhanh chóng rời khỏi bàn như một kẻ chạy trốn. Tôi không ngờ Huy lại là kẻ sở khanh và đốn mạt đến thế.
Đã một tuần trôi qua, tôi không nhắn tin và bắt máy mỗi khi Huy gọi đến. Con người của anh thế nào thì bây giờ đã quá rõ rồi. Tôi lại trở về với cảm giác sợ hãi và khinh bỉ đàn ông như ngày xưa. Hai lần yêu là hai lần khốn khổ vì gặp toàn trai đểu và sở khanh. Tôi cảm thấy mình mất hoàn toàn niềm tin vào tin yêu, không còn can đảm để đón nhận bất cứ tình cảm của ai nữa. Biết bao giờ, tôi mới tìm một nửa đích thực cho cuộc đời mình đây?
Theo Afamily
Bí quyết để nhận diện 'trai ngoan' hay 'hư' ngay buổi hẹn đầu tiên "Cuộc sống tựa như một hộp kẹo socola vậy. Bạn sẽ không biết mình bóc được viên kẹo như thế nào đâu" - Forrest Gump. Nỗi ám ảnh chung của nhiều nàng chính là nhìn lầm và yêu lầm "trai đểu", vừa rước đau khổ, tổn thương vào người, mà lại vừa mất thời gian. Tất nhiên trên đời này chẳng ai dại...