Tôi đang phản bội chồng
Chồng rất yêu tôi nhưng tôi lại phản bội lại anh, tôi biết mình đang sai lầm, nhưng không thể dừng lại được
Chồng rất yêu tôi nhưng tôi lại phản bội lại anh, tôi biết mình đang sai lầm, nhưng không thể dừng lại được (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng cưới nhau được 4 năm, có một đứa con, hiện cháu đang ở với ông bà nội. Do điều kiện công việc, chồng hay phải đi công tác xa, vài tháng mới về một lần, nên tôi luôn cảm thấy trống trải, cô đơn.
Tôi muốn mang con theo, nhưng ông bà nội thương cháu, sợ ảnh hưởng đến công việc của tôi, nên đòi giữ cháu ở nhà để chăm sóc.
Những tháng ngày xa chồng, xa con, buồn bã, cô đơn, tôi cũng hay tâm sự với một người bạn. Anh đã có gia đình và cũng có con, vợ và con anh sống ở quê, tâm sự với nhau nhiều chuyện, nên giữa chúng tôi phát sinh tình cảm và đi quá giới hạn của tình bạn thông thường.
Những giây phút nằm bên nhau, cả hai đều cảm thấy hạnh phúc, thấy bớt cô đơn, nhưng rồi sau đó là một nỗi ân hận, day dứt.
Video đang HOT
Tôi day dứt vì đã phản bội lại chồng mình trong lúc anh đi làm ăn ở xa, còn anh day dứt vì đã phản bội lại vợ con. Đau khổ nhất là những lúc nằm bên người tình, nhưng chồng vẫn nhắn tin nhắc nhở tôi chăm sóc sức khỏe bản thân mình.
Biết là sai lầm, là tội lỗi, chúng tôi nhiều lần quyết định dừng lại mối quan hệ này, nhưng rồi sau đó, cả hai lại không vượt qua nổi nỗi nhớ nhung, ham muốn d.ục v.ọng đơn thuần nên lại hẹn hò, gặp gỡ nhau.
Chồng tôi không biết chuyện, vợ anh cũng chẳng biết chuyện này, nhưng sao trong lòng tôi chưa lúc nào cảm thấy thôi day dứt. Muốn chấm dứt mà lại không thể thực hiện được.
Tôi biết, viết lên chuyện này sẽ bị mọi người lên án, nhưng tôi vẫn quyết định viết ra, mong nhận được lời khuyên từ độc giả.
Lý
Sống trong day dứt vì trót phản bội chồng
Anh càng quan tâm, yêu thương, tôi càng cảm thấy mình có lỗi, không xứng đáng với tình yêu và sự quan tâm ấy...
Anh càng quan tâm, yêu thương, tôi càng cảm thấy mình có lỗi, không xứng đáng với tình yêu và sự quan tâm ấy... (Ảnh minh họa)
Tôi 36 t.uổi, lấy chồng được 9 năm, chồng hơn tôi 2 t.uổi, chúng tôi có với nhau hai cậu con trai. Trước khi yêu và cưới anh, tôi đã từng yêu một người, nhưng rồi anh ta đã bỏ tôi, không một lý do và mặc cho tôi níu kéo.
Trong lúc buồn chán, thất vọng, tôi đã gặp chồng tôi bây giờ, anh kém tôi về mọi thứ, duy chỉ có tình yêu anh dành cho tôi là lớn hơn tình cảm tôi dành cho anh.
Nói đúng hơn, tôi đến với anh không phải vì tình yêu mà để chạy trốn tình yêu, để quên đi người đàn ông đã làm mình đau khổ. Chúng tôi nhanh chóng kết hôn, mặc dù tôi biết mình chưa bao giờ yêu anh.
Tôi cứ nghĩ, khi cưới về, tôi sẽ yêu anh, nhưng càng sống với anh, tôi càng thấy giữa chúng tôi có nhiêu điểm không hợp nhau, tôi đã cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình, cố gắng đóng đinh với suy nghĩ rằng anh là chồng tôi, là cha của con tôi, nhưng bao năm qua mà hình bóng của anh vẫn không thể thay thế được người cũ trong trái tim tôi. Tôi vẫn yêu người đàn ông ấy và càng yêu, tôi càng hận, càng nhớ đến anh ta nhiều hơn.
Rồi đến một ngày, tôi gặp lại người cũ, vẫn vẻ phong lưu ấy, tôi dễ dàng nhận ra dù anh đã cách xa tôi hơn 10 năm trời. Sau chút bỡ ngỡ, ngại ngùng, chúng tôi đã bắt đầu nói chuyện thỏa mái hơn.
Anh giải thích với tôi lý do bỏ tôi năm xưa, và thú nhận rằng sau đó cảm thấy ân hận, nhưng không còn mặt mũi nào để quay lại, nhất là khi biết tôi đã có người yêu, chuẩn bị làm đám cưới.
Gặp lại anh, bao nhiêu yêu thương dồn nén bao nhiêu năm lại quay về, còn giận hờn lại biến mất. Tôi và anh đã vượt quá giới hạn của một người đàn ông đã có gia đình.
Tôi tìm lại được cảm xúc khi ở bên anh, điều mà bao nhiêu năm nay không tìm thấy được ở chồng mình.
Đó là lần duy nhất chúng tôi đến với nhau, vì sau đó cả 2 chúng tôi đều nhận ra rằng điều đó là tội lỗi, là không phải với vợ, với chồng và các con của mình nên cả 2 đã kịp dừng lại.
Chẳng ai biết cuộc gặp gỡ đó ngoài 2 người trong cuộc chúng tôi. Nhưng mỗi lần nghĩ lại, tôi vẫn cảm thấy buồn, ân hận vô cùng vì đã phản bội lại niềm tin, tình yêu của chồng. Thi thoảng tôi lại tự giận mình, không còn tự tin, thỏa mái và cảm giác tội lỗi khi ở bên chồng.
Chồng thấy thái độ của tôi không vui thì lại dành nhiều hơn sự quan tâm, hỏi han dành cho tôi. Anh còn sợ tôi ốm, sợ tôi buồn, mua thuốc bổ cho tôi uống, đưa tôi đi chơi để khuây khỏa,... anh đâu có biết rằng tôi đã phản bội lại anh. Anh càng yêu thương, càng quan tâm, tôi càng có cảm giác tội lỗi nhiều hơn.
Ngàn lần xin lỗi anh.
Theo Đất Việt
Cái kết đắng cho người vợ không chịu an phận sẵn sàng phản bội chồng hiền chạy theo trai Giọt nước mắt ân hận khẽ lăn dài trên má. Cuộc hôn nhân này là do Mai đã tự đạp đổ. Cô còn có thể trách ai bây giờ? Ảnh minh hoạ Hôn nhân của Mai và Quân yên ả đến mức nhàm chán. Quân không phải kiểu đàn ông Mai mến mộ. Năm ấy, cô nhận lời lấy anh bởi bố mẹ...