Tôi đang mang thai con của anh rể
Tôi và anh quấn lấy nhau trong cơn say ái tình. Xong chuyện, anh tỏ ra ân hận nhưng tôi đã lấp đi tất cả sự áy náy ấy. Tôi hạnh phúc vì được trao tất cả cho anh.
ảnh minh họa
Năm tôi 17 tuôi, con chi gai 21 tuổi. Chi tôi dân ngươi yêu vê nha ra măt. Anh ây vưa đep trai, lai co hoc thưc. Cach noi chuyên thông minh, hom hinh cua anh cuôn hut tât ca ngươi đôi diên. Bô me tôi rât vưa long vơi chang rê tương lai.
Con tôi, tư luc ây tôi đa lây anh lam tiêu chuân đê lưa chon ban trai. Nhưng co điêu, tât ca nhưng ngươi tôi tưng găp chưa có ai đươc như anh. Trong thâm tâm, tôi luôn co môt tinh cam lơn danh cho anh. Nhưng tôi coi đo như la sư tôn sung thân tương. Anh cung rât chiu kho lây long nha ngươi yêu nên cung hay đên nha tôi va nhanh chong thân thiêt vơi tôi. Anh coi tôi như môt đưa em gái. Vì thế, anh chẳng ngại ngần dân tôi đi chơi ma không co chi. Nhưng lân ây, tôi rât vui va hanh phuc.
Ngay anh va chi lên xe hoa, tôi rât buôn. Luc đâu, tôi nghi đo chi la sư tiêc nuôi, buôn phiên cua môt fan cuông nhiêt khi thân tương cua minh cươi vơ. Nhưng dân dân, tôi phat hiên ra tinh cam cua tôi trao cho anh đich thưc la tinh yêu.
Nha tôi chi co hai con gai, nha anh thi lai co hai con trai, anh la con thư. Vi vây, anh sang nha tôi ơ rê, chinh thưc thanh con trai cua bô me tôi. Anh don đên ơ chung nhà, tôi vưa mưng vưa sơ. Mưng vi đươc nhin, tro chuyên cung anh hang ngay nhưng cung lo tinh cam của tôi dành cho anh bị lộ.
Cang ơ lâu vơi anh, tôi cang yêu anh nhiêu. Nhin cach anh đôi xư vơi chi gai ma tôi ghen ti. Sang sang anh làm đô ăn sang cho vơ, rôi hai ngươi tinh tư đưa nhau đi lam. Ngay ki niêm 1 năm kêt hôn, anh con ban vơi tôi va bô me giup anh chuẩn bị môt bưa tiêc bât ngơ danh cho chi. Canh hai ngươi hanh phuc, tinh tư lam tôi đau khô. Tinh yêu đơn phương không đươc đap lai, tôi cứ chôn chăt trong tim.
Video đang HOT
Cuôc hôn nhân cua chi tôi chi hanh phuc trong khoang 2 năm đâu. Về sau, nhưng xung đôt va răc rôi băt đâu xay ra. Hai năm rôi ma chi không thê sinh cho anh môt đưa con. Me chông chi thúc giục lam cho không khi vợ chồng thêm căng thẳng, ngột ngạt. Vi li do ây, tinh thần của chị tôi xuông dôc tham hai. Chi rât hay mât ngu, cau găt, rôi trach cư chông môt cach vô li. Chi thương xuyên ghen tuông vơi nhưng ngươi con gai khac xung quanh anh. Khô nôi anh rể lai đep trai, tai hoa nên nhưng ngươi thich anh không it. Nhưng ran nưt của anh chi lơn dân.
Nhưng luc ây, anh thương hay tâm sư vơi tôi. Anh noi tôi rât hiêu anh. Anh giai bay moi thư vơi tôi, anh noi hinh như tinh yêu cua anh danh cho chi đa phai nhat và dân chuyên sang môt ngươi khac. Anh măt anh nhin tôi, cach đôi xư cua anh vơi tôi thay đôi. Không con la cua anh trai danh cho em gai nưa ma co gi đo nông nan, cuông si hơn.
Tôi đăm chim vao trong chuyên tinh yêu vung trôm vơi anh. Chúng tôi chưa lam gi qua giơi han nhưng tôi len lut vơi anh rê ngay canh chi tôi. Chi tôi cư ghen bong gio ma không ngơ răng đôi tương thưc sư lai ơ ngay canh minh. Hang ngay, anh nhăn tin cho tôi khi ơ bên chi, chuc ngu ngon, gửi cho tôi những bài hát lãng mạn. Chưa nói ra lời yêu nhưng tôi và anh như một cặp đôi đang trong quá trình mới làm quen, tán tỉnh.Tôi lâng lâng vi tinh yêu đơn phương bao năm đa đươc đên đap lại.
Một đêm, sau trận cãi nhau nảy lửa, chị tôi bỏ sang nhà bạn thân để tâm sự, còn anh thì uống rượu say khướt. Anh trở về nhà lảo đảo, người ngợm xước xát vì vừa ngã xe máy. Tôi dìu anh vào phòng chăm sóc. Tôi không hiểu sao chị tôi có thể đối xử với anh như vậy. Anh là một người chồng rất tốt. Dù chị tôi không sinh được con, anh vẫn ở bên, cùng chị chạy chữa. Vậy mà chị tôi hành hạ anh, nạt nộ anh đến thế này. Vợ chồng chị đến mức này hoàn toàn là do lỗi của chị. Tôi hận chị. Chị có được hạnh phúc mà tôi đang cầu mong từng ngày nhưng không biết tận hưởng, gìn giữ.
Đêm ấy, tôi thiếp đi trên giường của vợ chồng anh. Sáng sớm tỉnh dậy, anh lại tâm sự với tôi như mọi lần. Tôi ôm lấy anh an ủi. Và chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi và anh quấn lấy nhau trong cơn say ái tình. Xong chuyện, anh tỏ ra ân hận nhưng tôi đã lấp đi tất cả sự áy náy ấy. Tôi hạnh phúc vì được ở bên anh, trao tất cả cho anh. Tôi không hề ân hận khi đã yêu và trao anh mọi thứ.
Từ sau ngày đó, tôi và anh lén lút quan hệ với nhau ngay trong nhà. Chị tôi vẫn ghen tuông với những cô gái trời ơi đất hỡi mà không hế biết kẻ thù thật sự đang ở cạnh mình. Càng ngày tôi càng không thể chịu đựng mỗi khi chị mắng mỏ hay hỗn láo với anh. Nhiều lần tôi đứng ra bênh vực anh.
Anh rất cảm động mỗi lần thấy tôi vì anh mà đứng dậy. Anh nói anh hối hận vì đã không yêu tôi sớm hơn, để tôi phải chịu khổ. Anh áy náy vì không thể cho tôi một danh phận. Tôi thương anh vô cùng. Tôi chẳng cần danh phận gì, chỉ cần được ở bên anh. Nhưng mỗi ngày thấy anh chật vật trong mối quan hệ với chị, tôi lại đau xót.
Tôi và anh chẳng biết phải xoay sở thế nào. Kể cả anh có li dị chị, chúng tôi cũng khó mà đến được với nhau. Vì thế, chúng tôi cứ kéo dài mối quan hệ lén lút, vụng trộm này. Chúng tôi yêu nhau dưới vỏ bọc “em vợ, anh rể” mà không một người thứ ba nào hay biết.
Một tháng gần đây, tôi cảm thấy cơ thể có chút khác lạ. Kì kinh của tôi đã chậm một tuần trong khi bình thường nó rất đều đặn. Nghi ngờ, hôm qua tôi đã đi khám thai. Kết quả thật bất ngờ, tôi đã có thai được gần 2 tháng.
Anh rất bất ngờ khi biết tin này. Cứ ngỡ anh sẽ khó xử và bảo tôi đi bỏ đứa trẻ nhưng anh lại vui sướng khi biết tin tôi có bầu. Anh đã chờ mong có được một đứa con từ lâu nhưng chị gái tôi không thể làm được điều đó cho anh. Biết mình sắp làm bố, anh rất háo hức.
Vì sự kiên này, chúng tôi quyết định là sẽ công khai chuyện tình yêu. Tôi và anh có thể lén lút yêu nhau, nhưng đứa trẻ không thể như vậy. Vả lại, nếu anh tiếp tục cuộc sống vợ chồng với chị sẽ có 3 người phải chịu khổ, đó là tôi, anh và con chúng tôi. Còn nếu chị tôi chịu hi sinh, tất cả mọi người khác sẽ có hạnh phúc.
Tôi và anh đang quyết định dứt điểm mọi chuyện, nhưng chúng tôi vẫn đang tìm cách để tránh làm mọi người sốc nhất. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách nào. Mong mọi người có thể cho chúng tôi lời khuyên không?
Theo VNE
Anh ấy xứng đáng hơn anh!
Chính người đàn ông ấy đã chữa lành vết thương mà anh gây ra cho em.
Em cưới! Vậy là cuối cùng cái ngày khiến anh phải hối hận cũng đã tới. Anh đã cố giữ cho mình có vẻ mặt bình thản nhất để tới chúc phúc cho em. Đúng là phải chúc phúc, bởi vì người đàn ông bên em là người đã chia sẻ cùng em mọi muộn phiền, đã ôm lấy em vào lòng khi mà chính anh đẩy em ra khỏi vòng tay. Anh ấy xứng đáng có một người con gái tốt như em làm vợ.
Sự nuối tiếc này, chẳng bao giờ anh quên, vì anh... đã quá sai lầm!
Em đã từng yêu anh, yêu đến cùng kiệt. Nhưng anh chỉ là gã đàn ông ích kỉ. Anh đã không thể tự hiểu nổi chính mình rằng anh yêu em hay yêu cái bản ngã của chính mình. Đêm hôm ấy, lẽ ra anh phải hạnh phúc vì em đã trao cho anh những gì tinh khôi nhất của tình yêu, vậy mà anh đã làm gì? Anh hằn học, ấm ức vì "có cảm giác" rằng anh đã là kẻ đi "hưởng lại".
Đó không phải là một sự xúc phạm với em mà còn với tình yêu của em dành cho anh. Nhưng sự ích kỉ đã làm mờ mắt anh. Anh đã để em ra về khi em nói rằng: "Nếu anh không đủ tin tưởng em, em không còn gì để nói. Nhưng sẽ có một ngày, anh hối hận".
Anh đã hối hận thực sự. Nhưng anh lại đớn hèn không dám tìm em để nói một lời xin lỗi, để mong em tha thứ và níu kéo em ở lại với mình. Anh cứ nghĩ rằng nếu em đã vì anh mà trao đi tất cả thì em sẽ quay lại. Anh ngu ngốc tin rằng em sẽ cần anh hơn khi mà em trao đi sự trong trắng. Anh không đủ trưởng thành để hiểu, người ta có thể yêu và sẵn sàng dâng hiến nhưng cũng có thể dứt áo ra đi khi tình yêu đó không xứng đáng.
Nhìn em rạng ngời bên người đàn ông của đời mình, anh nghẹn ngào vì biết rằng anh đã mất em thực sự (Ảnh minh họa)
Anh đã tự xỉ vả chính bản thân mình cả ngàn lần vì đã làm tổn thương em, đã không trân trọng tình yêu mà em dành cho anh. Anh nói rằng anh yêu em nhưng thực tế có lẽ không phải vậy. Anh yêu chỉ yêu cảm giác của mình mà thôi. Nếu yêu em, anh phải hiểu em là người con gái như thế nào để không được phép nghi ngờ em như thế. Mà ngay cả khi em không còn trong trắng thì đã sao nếu như anh yêu em? Lẽ nào, một tình yêu trinh nguyên em dành cho anh còn chưa đủ để anh trân trọng hay sao?
Anh đã không hiểu được điều đó. Anh thật lòng quá ngu ngốc. Nhưng điều tệ hại hơn là anh cứ thế buông tay mà không một lần níu giữ em lại. Anh đã mất em vì một lần như vậy...
Ngày hôm nay, nhìn em rạng ngời bên người đàn ông của đời mình, anh nghẹn ngào vì biết rằng anh đã mất em thực sự. Nhìn em cười hạnh phúc, anh biết, em đã phải trải qua những tháng ngày đầy cay đắng vì sự tàn nhẫn của anh. Và chính người đàn ông ấy là người đã chữa lành vết thương do anh gây ra. Anh cảm thấy mình hổ thẹn khi nhìn vào mắt người đàn ông ấy. Anh không xứng đáng có được người con gái tuyệt vời như em.
Nhìn sâu vào mắt em, anh chỉ nói được vài lời nghẹn ngào: "Chúc em hạnh phúc". Em mỉm cười, vẫn dịu dàng như ngày nào: "Cảm ơn anh, cũng nhờ anh mà em có được ngày hôm nay". Lời em nói không còn sự trách cứ, anh biết, nó chỉ còn là một sự niềm vui khi tìm được tình yêu đích thực của đời mình. Em không còn sức lực, thời gian để hận một kẻ không đáng nhớ như anh.
Anh thật lòng chúc em hạnh phúc! Đó là những điều tốt đẹp cuối cùng anh có thể gửi đến em. Anh xin lỗi vì những thương tổn mà đã gây ra cho em. Lần đầu tiên anh cảm thấy sự đớn hèn của mình, không dám gặp em để xin lỗi bởi vì anh hoàn toàn không xứng đáng với em. Dù có lí giải bằng điều gì đi chăng nữa thì anh cũng không đáng để được yêu em. Anh không tìm gặp em, để rồi em gặp được người đàn ông của đời mình. Anh ấy, xứng đáng hơn anh!
Theo VNE
Nàng dâu, bố chồng và chiếc váy ngắn Thú thật lúc đó, tôi không biết ông ấy nhìn gì ở tôi, nhìn đôi chân hay nhìn bộ váy... Tôi thích mặc váy ngắn. Đây đã là thói quen, sở thích từ thời thơ ấu. Cũng một phần do tôi nhạy cảm với nhiệt độ, không thể chịu được cảm giác nóng bức, bó sát, ngột ngạt. Vì vậy mà mùa hè...