Tôi đang chăn rau là vợ cũ

Theo dõi VGT trên

Tôi đang sướng! Tôi muốn vào nơi nhiều chị em nhất này để chia sẻ câu chuyện hoang đường, rất hoang đường của đời tôi.

Nếu các vị tin, thì các vị phải biết cuộc đời này còn đầy những chuyện éo le oái ăm hoang đường hơn chuyện của đời tôi nhiều.

Nếu các vị nghi ngờ, thì cứ coi đây là truyện viết đọc cho vui, xả stress, đừng thắc mắc chi cho hại não.

Chuyện của tôi và em đây:

10 năm trước tôi cưới em, trong sự ủng hộ, vun vén của hai bên gia đình. Em thua tôi ba tuổi. Trước khi cưới, chúng tôi đã có ba năm yêu đương mặn nồng với nhiều kỷ niệm bên nhau.

Được cha mẹ hai bên giúp đỡ, cộng với khoản tiết kiệm sau vài năm làm việc của tôi và em, chúng tôi vừa mới cưới đã có nhà riêng, tiện nghi đầy đủ. Em rất xinh và có duyên, tôi cũng đẹp trai. Tôi làm cho một tập đoàn, em làm cho chi nhánh một ngân hàng, thu nhập của hai vợ chồng đều thoải mái.

Hai năm đầu, chúng tôi rất hạnh phúc khi tận hưởng cuộc sống của một cặp vợ chồng son. Chúng tôi cũng dự định có con ngay sau khi cưới nhưng chờ hoài không thấy. Trừ giờ làm việc, còn đi đâu, làm gì, chơi gì, vợ chồng cũng quấn quýt kè kè như sam.

Rồi em cũng có thai. Khỏi phải nói chúng tôi đã vui mừng như thế nào. Nhưng ông trời không thương. Chúng tôi mất con vì em bị sẩy lúc mới được ba tháng. Em khóc hết nước mắt. Tôi cũng buồn, nhưng phải ráng gắng gượng mạnh mẽ để an ủi vợ.

Nỗi đau mất con vừa nguôi ngoai thì tôi được cấp trên cử sang Nhật học nâng cao một năm với lời hứa hẹn trở về sẽ thăng chức, nắm một vị trí quan trọng về chuyên môn.

Và, có lẽ bước ngoặt của đời tôi, hay đời chúng tôi, bắt đầu từ đây.

Chắc quý vị cũng đoán được chuyện gì xảy ra sau khi tôi sang Nhật.

Ban đầu tôi không muốn đi, nhưng em khuyến khích, bảo chỉ có một năm rồi cũng qua nhanh thôi, đàn ông phải lấy sự nghiệp làm trọng. Vậy mà ngày đưa tôi ra sân bay, em vẫn bịn rịn khóc sưng cả mắt. Tháng ngày bên ấy, chúng tôi vẫn thường xuyên gọi điện trò chuyện, hoặc chat, những lúc bận không chat được với nhau thì gửi mail.

Tôi yêu em, tôi nhớ em. Xa em, tôi vẫn luôn an lòng vì biết tính vợ mình ngoan hiền, xưa nay chỉ biết có mình. Thời còn yêu nhau, cũng lắm kẻ ve vãn nhưng em chỉ biết có mình tôi thôi. Ai theo đuổi, ai tán tỉnh em đều về kể cho tôi nghe hết. Vì vậy, tôi rất yên lòng vùi đầu vào học tập và công việc. Và từ chối cả những cám dỗ, bởi trong một năm ngắn ngủi ở xứ người đó, có một cô gái tỏ vẻ thích tôi và nhiều lần bật đèn xanh nhưng tôi luôn tìm cách lảng tránh, giữ tình đồng nghiệp trong sáng.

Tôi đang chăn rau là vợ cũ - Hình 1

Rồi 12 tháng đó cũng qua. Tôi về, em ra sân bay đón, rơm rớm nước mắt, vùi đầu vào ngưc. Vợ chồng son lâu ngày gặp lại, tưởng còn mặn nồng hơn cả thủa mới yêu.

Tôi tràn trề hạnh phúc, mãn nguyện với tình cảm và công việc được khoảng hai tháng thì sự cố xảy ra. Nó đến bất ngờ quá. Nó làm tôi chết lặng.

Một sáng tôi có việc ra ngoại thành thăm anh bạn thân. Nhà bạn có mảnh vườn trồng cây rất đẹp. Đối diện bên kia hàng rào là vườn của một nhà nghỉ dạng du lịch sinh thái. Ngồi bên này có thể thấy một dãy phòng nghỉ trông ra vườn.

Tôi ngồi uống trà với bạn ngoài vườn, đang nói chuyện vui vẻ thì sững sờ không tin vào mắt mình khi thấy em cặp tay tay giám đốc chi nhánh của em vào một phòng bên kia. Họ líu ríu thân mật tình tứ lắm, không hề để ý thấy chúng tôi.

Có lẽ những người đã từng bất ngờ phát hiện chồng/vợ ngoại tình sẽ hiểu cảm giác của tôi lúc đó. Sững sờ, ngơ ngác, bàng hoàng, không thể tin được, không biết phải làm gì. Tôi cứ ngồi thần người ra, làm bạn ngạc nhiên, phải nhắc.

Tôi nhờ bạn lấy máy quay, nhờ thêm em bạn rồi đi cùng sang cái nhà nghỉ kia. Tôi không nhớ bằng cách nào chúng tôi đã lọt được vào tận cái phòng đó, để thấy chúng nó… Tôi cũng không hiểu sao lúc đầu hùng hổ như vậy, mà lại chỉ nhìn một cái rồi quay đầu bỏ đi thẳng.

Tôi gọi về cơ quan xin nghỉ mấy ngày rồi tìm đến một resort thuê phòng, tắt điện thoại, vùi đầu ở đó mấy ngày liền. Sau này nghe kể lại em và gia đình tìm kiếm tôi khắp nơi.

Sau mấy ngày, tôi bật điện thoại. Hàng loạt tin nhắn. Tôi không đọc cái nào. Tôi hẹn em về nhà nói chuyện.

Đến lúc đó, tôi rất tỉnh táo. Tôi về, vào phòng khách, em đã ngồi chờ sẵn, thấy mắt sưng húp, mặt mày, phờ phạc. Tôi ngồi xuống đối diện em và hỏi:

- Vì sao?

Em ôm mặt khóc, không trả lời.

- Vì sao?

Tôi chỉ nhớ rõ những lời mình nói, vì tôi nói rất ít. Tôi nhớ sau vài lần hỏi “vì sao” mà không nhận được câu trả lời, tôi đứng lên định bỏ đi thì em sụp xuống ôm chặt chân tôi giữ lại, vừa khóc vừa nói. Qua cái đống ngôn từ lộn xộn ấy, tôi cũng hiểu ra câu chuyện mà đến giờ tôi cũng không biết trong đó có bao nhiêu % là sự thật.

Hôn nhân đã là quá khứ. Còn chăn rau là hiện tại. Nhiều khi chúng ta sống một cách tử tế thì cuộc đời thật tầm thường. Nhưng khi chúng ta bất cần rồi thì lại có nhiều màu sắc thú vị lắm.

Em bảo lúc tôi mới sang Nhật, lão xếp cũng tán tỉnh đong đưa nhưng em luôn giữ khoảng cách. Nhưng một buổi trưa đi ăn tiệc với đồng nghiệp, xe em bị hư nên em gọi taxi. Em buồn nên uống nhiều. Lúc tan tiệc về, lão xếp tình nguyện lái xe đưa về. Lão đưa em vào thẳng khách sạn. Em say quá nên không biết gì…

- Rồi sau đó? Tại sao không tố cáo? Nếu ngại mang tiếng, tại sao không chấm dứt?

Em lại khóc, bảo sau đó lão xếp xin lỗi, năn nỉ. Chung cơ quan, ra vào đụng mặt, lão cứ săn đón, em thì trống vắng bơ vơ…

- Em đã ngủ với nó bao nhiêu lần rồi?

Em gục mặt không đáp, rồi nói sau khi tôi trở về, em đã nói với lão xếp là chấm dứt quan hệ. Hôm mà tôi phát hiện là bữa hẹn hò cuối cùng của cả hai trước khi kết thúc hẳn… ( ha ha, có tin được không???)

Lúc đó em còn nói gì nữa, đại loại “em mãi mãi chỉ yêu mình anh”, “tha thứ”, “đừng bỏ em”… nhưng tôi quá chán chường và khinh bỉ, không muốn ở lại nghe thêm nữa.

Tôi lên lầu dọn đồ đạc cá nhân. Em gào khóc, định lao đầu vào tường. Để thoát khỏi cái mớ lầy nhầy lúc đó, tôi giữ em lại, nói thật nhẹ nhàng: “Anh yêu em. Anh không nghĩ rằng chúng mình sẽ chia tay nhau. Nhưng anh cần có thời gian để bình tâm lại, để chuyện này trôi qua. Hãy cho anh ba tháng, nhé em”.

Tôi đi, đến nhà bạn tá túc, rồi gọi điện thoại cho người nhà em để có người lên sống với em, kẻo em nghĩ quẩn làm chuyện dại dột. Hôm sau, tôi tới tòa hỏi và nộp đơn xin đơn phương ly hôn.

Trong thời gian sau đó, tôi lên kế hoạch trả thù thằng sếp lăng nhăng của em.

Có người bạn khuyên tôi làm ầm lên, gửi đơn tố cáo kèm bằng chứng là cuốn băng cho nó mất chức, cho nó nhục nhã với đồng nghiệp, người quen… Tôi nghĩ như vậy thì thường lắm, lúc nào làm chả được.

Tôi có một kế hoạch khác cần phải tiến hành trước. Những thằng sếp ngày nay hầu hết đều máu gái. Vì dục vọng của bản thân, chúng nó cứ như ruồi nhặng ve vãn tán tỉnh bất chấp các em cấp dưới đã có gia đình hay chưa. Phải cho chúng nó nếm nỗi đau mà chúng nó đã gây ra cho người khác.

Tôi thuê người tìm hiểu thông tin về vợ nó để tính cách chinh phục.

Ngày đó cũng có nhiều người thân nói tôi nên tha thứ, cho nhau một cơ hội hàn gắn, ngay cả cha mẹ tôi cũng tỏ ra bao dung khi em tới năn nỉ khóc lóc nhờ khuyên nhủ tôi. Có lẽ họ tiếc cho tình cảm đẹp giữa chúng tôi trước đó. Nhưng tôi thì khác. Tôi vẫn yêu em nhưng tôi cũng quá hận em. Tôi không đủ đại lượng, đủ vị tha để có thể quên cái cảnh vợ mình trần truồng làm tình với gã đàn ông khác. Quay lại sống với em và cố gắng quên nó đi ư? Tôi không làm được, chắc chắn là không. Vì vậy, nếu tôi muốn sống tiếp, thôi thì đành đường ai nấy đi.

Qua sự cố này, tôi rút ra được một bài học, dù chua chát nhưng là sự thật mà dường như vài quý ông trên đây cũng đã rất thấm thía: Đàn bà, vốn dĩ rất yếu mềm, cảm tính và dễ sa ngã. Không có người phụ nữ chung thủy, chỉ có người phụ nữ chưa có cơ hội phản bội mà thôi!

Trở lại kế hoạch chinh phục vợ thằng sếp lăng nhăng kia. Tôi rất nhanh có khá đầy đủ thông tin. Cô ấy thua tôi hai tuổi, đã có một con trai bốn tuổi, cha mẹ làm giáo viên nhưng lại là cháu ruột của một quan chức có thế lực trong ngành ngân hàng… (chắc ngày xưa thằng sếp lăng nhăng này nó tán cũng vì cái thế này chăng). Tôi còn biết một số chi tiết khác về sở thích như cô ấy thích đầm hoa, áo hoa, bông tai và vòng cỗ dạng chuỗi dài, thích ăn đồ Tây, xem phim rạp, nghe nhạc Trịnh…

Có lẽ tôi sẽ không nói thêm nhiều hơn về cô ấy – nạn nhân đầu tiên của tôi trong một chuỗi dài dằng dặc những phụ nữ đang có chồng mà tôi đưa lên giường sau này. Riêng với cô ấy, đến nay thật lòng tôi vẫn áy náy. Cô ấy vô tội. Nhưng biết làm sao được, lúc đó tôi chỉ khao khát trả thù, cho thằng khốn nạn kia thấm thía những gì mà nó đã “tặng” tôi.

Lần đầu tiên “tình cờ” gặp mặt, tôi sững sờ bởi vẻ đẹp rất hiện đại và cá tính của cô ấy. Tôi thấy ngạc nhiên cho thằng khốn nạn kia, vợ đẹp như vậy, có con trai rồi mà vẫn đi lăng nhăng ở ngoài (sao lúc đó tôi khờ khạo quá đi mất). Có lẽ tôi đã gặp may vì cô ấy cũng đang chán chồng (hay tôi có sức cuốn hút với phụ nữ), chỉ sau ba tháng ra vẻ điên cuồng theo đuổi vì tiếng sét ái tình với vài món quà đắt tiền, và sau cái lần tôi chìa cái giấy tòa thông báo thụ lý vụ ly hôn của tôi cho cô ấy xem, tôi đã đưa được cô ấy vào nhà nghỉ, vào cái phòng đã đặt sẵn máy quay lén.

Tôi chấm dứt ngay với cô ấy vì những gì cần có đã có. Tôi gửi bản sao cuốn băng sex và vài tấm ảnh chụp những lúc khác tôi và cô ấy vui vẻ cà phê, nhà hàng, xem phim… bên nhau cho thằng sếp. Người giúp việc của nhà nó báo cáo lại cho tôi biết nó về lồng lộn lên, mặt đỏ tía tai làm ầm ĩ lên với vợ. Nó còn khóc nữa chứ, ha ha ha. Cô ấy cũng không vừa, đốp chát “ông ăn chả thì bà ăn nem đấy”, “ly hôn đi”. Đó là bởi trước khi nó tòm tem với vợ tôi, cô ấy đã từng vài lần phát hiện ra nó ngoại tình.

Nhưng nó là thằng hèn. Bị vợ cắm sừng mà không dám ly hôn, chắc sợ ông chú của vợ triệt sự nghiệp. Nhưng tôi không tha cho nó. Tôi thực hiện bước thứ hai. Tôi làm đơn tố cáo, gửi kèm bằng chứng tới đơn vị nó, cơ quan chủ quản cấp trên, đảng ủy… Tôi thuê người đứng trước cổng cơ quan nó từ sáng sớm, ai vào làm việc cũng dúi cho một tờ “truyền đơn” kể tội nó dẫn gái vào nhà nghỉ bị bắt quả tang. Và dĩ nhiên, tôi không quên gửi bản sao cuốn băng cho vợ nó, tức tình nhân – cũng là nạn nhân đầu tiên của tôi.

Nó không dám ly hôn nhưng cô ấy dám. Và dĩ nhiên, chú của cô ấy không tha cho nó. Sau này tôi nghe kể lại là nó mất vợ con, mất chức, bị kỷ luật đảng…

Còn em, cũng không còn mặt mũi nào làm việc ở đó nữa. Em bỏ việc.

Trở lại vụ ly hôn của em và tôi. Sau cú sốc ở cơ quan này thì không thấy em đòi tự tử nữa, cũng không thấy em cố gắng xin tôi tha thứ và hàn gắn với tôi nữa. Chuyện ly hôn ở tòa diễn ra khá nhanh bởi với các vụ ly hôn vì chồng/vợ ngoại tình này 100% là tòa chấp thuận (dĩ nhiên cũng có chút tác động từ phía tôi cho diễn tiến nó nhanh hơn he he). Chúng tôi không có con cái, tài sản chung chủ yếu là căn nhà thì tôi tự nguyện để cho cô ấy. Thế là xong!

Tôi chuyển công tác vào SG để làm lại cuộc đời. Một cuộc sống hoàn toàn mới, đầy chinh phục, thử thách, và đam mê, và hưởng thũ. Tôi đã nghĩ không bao giờ gặp lại em nữa. Nhưng đời không ai biết được chữ ngờ. Hai năm trước tôi lại gặp em ở cái đất này.

Ngày đó, ly hôn xong, tôi chuyển công tác vào SG. Tôi muốn đến một môi trường sống hoàn toàn mới, để có thể nhanh chóng quên đi vết thương lòng. Hơn nữa, vào đây tôi có nhiều cơ hội để phát triển sự nghiệp của mình hơn. Chưa kể, tôi có một số mối quan hệ xã hội tốt, có thể hợp tác làm ăn bên ngoài.

Video đang HOT

Trả thù rồi, dứt bỏ quá khứ với người vợ một thời tôi hết mực tôn thờ rồi, bạn nghĩ tâm trạng tôi thế nào? Vui ư? Không! Buồn chán và trống rỗng ư? Cũng không!

Tôi trả thù thằng sếp của em, vì tôi nghĩ lẽ công bằng ở đời là thế, có vay thì có trả. Tôi chia tay em, vì tôi không quên được cái cảnh tệ hại kia. Một khi quên không được, sống với nhau cũng chỉ làm khổ nhau hơn mà thôi. Tôi không muốn cả đời mình phải sống trong giận hờn, oán trách, day dứt.

Bỏ lại quê nhà và em sau lưng, tôi ra đi với bài học thấm thía và cay đắng về tình yêu, về lòng người. Như tôi đã nói, tình cảm chỉ là một dạng cảm xúc. Nó có thể tự thân thay đổi hoặc bị biến dạng bởi hoàn cảnh. Không có người phụ nữ chung thủy, chỉ có người phụ nữ chưa có cơ hội phản bội. Những tháng năm sau này, càng tiếp xúc với nhiều dạng phụ nữ, tôi càng thấy điều đó đúng.

Tôi tập trung vào công việc và kinh doanh vì có thực mới vực được đạo. Tôi gặp nhiều may mắn và mọi chuyện đều rất ổn.

Về tình cảm, tôi đã thề với lòng là sẽ không cưới vợ thêm lần nào nữa, nếu có quen ai thì cũng chỉ chơi bời cho nhẹ lòng.

Nửa năm đầu tiên ở SG, tôi không hề để ý tới bất cứ một cô gái nào vì không có hứng thú. Nhưng đúng là đời, theo tình tình chạy, chạy tình tình theo. Có một cô bé mới ra trường vào cơ quan tôi làm việc lại tình nguyện say nắng tôi. Tôi không tán nhưng tôi không tu. Cho tôi thì tôi hưởng. Thật không ngờ cô bé đó còn là con gái. Nhưng tôi vẫn nói thẳng với cô bé đó là đừng chờ đợi hy vọng gì ở tôi vì tôi không tin vào phụ nữ, tôi không muốn lập gia đình, tôi chỉ thích một cuộc sống tự do. Rồi cô bé đó nghỉ việc, nhắn cho tôi cái tin: “A độc ác lắm”. Tôi cười, delete tin nhắn ngay, không thấy cảm giác gì.

Kể ra đến lúc đó, tôi vẫn là một thằng tử tế, bởi sau khi cô bé ấy đi rồi, tôi cũng chẳng có hứng thú tán tỉnh ai nữa. Chỉ cho đến khi tôi gặp cô thứ hai thì lối sống của tôi mới thật sự thay đổi.

Cô ấy là phó giám đốc một công ty đối tác của tôi. Duyên dáng, tự tin, đã có chồng và con gái. Sau những lần gặp trao đổi công việc, một ngày tôi mời cô ấy đi ăn trưa như hai người bạn thân tình. Chúng tôi có uống một chút rượu. Không biết vì rượu, vì khung cảnh lãng mạn của nhà hàng hay vì thấy tin tưởng tôi mà cô ấy trải lòng hơi nhiều.

Có lẽ, cô sẽ không trở thành nạn nhân của tôi nếu không đưa ra những tuyên bố cao ngạo nhuốm đầy màu đạo đức giáo điều về tình cảm như ghét người ngoại tình, tin vào sự chung thủy, tin vào hạnh phúc gia đình, tình nghĩa vợ chồng, rồi nào là cô ấy yêu mái ấm của mình…

Tôi ngồi nghe mà cười khẩy trong lòng. Cái máu chinh phục thời cưa đổ vợ thằng sếp trỗi dậy. Nào có lâu gì, chỉ cần hai tháng trời theo đuổi quyết liệt, và cô ấy đã đổ cái rụp!

Bắt đầu từ đó, cuộc sống của tôi, bên cạnh công việc, kiếm tiền, tiêu tiền cho những sở thích riêng là niềm vui săn gái. Tôi săn gái có nguyên tắc, phải đẹp, nữ tính (hoặc cá tính), có học thức, con nhà lành và đặc biệt tối kỵ gái bia ôm, mát xa.

Tôi đang chăn rau là vợ cũ - Hình 2

Đời thật oái ăm. Tôi đã đi xa để quên em, cứ nghĩ sẽ không bao giờ gặp lại. Vậy mà tái ngộ nhau ở chốn này. Hai năm trước, chúng tôi tình cờ chạm mặt tại sân bay TSN khi em đang đi cùng chồng sắp cưới.

Gần bốn năm cách xa biền biệt, ngỡ rằng đã lãng quên, nhưng giây phút tình cờ nhìn thấy em trong nhà ga quốc nội, thật sự tôi vẫn choáng váng.

Tôi cố giữ nét mặt lạnh lùng như lâu nay vẫn vậy. Có lẽ tôi đã quay đi, đi thẳng, nếu như cạnh em không có anh chàng hói đầu ấy.

Một điều thật lạ lùng. Đã chủ động ly hôn, đã đường ai nấy đi, không còn là gì của nhau nữa, mà sao nhìn thấy em bên người đàn ông khác, tim vẫn nhói đau. Cứ nghĩ kinh qua bao cuộc tình, mình chai sạn lắm rồi mà. Nhưng đúng là anh chàng hói đầu nhìn có vẻ trí thức hiền lành ấy đã níu bước chân tôi lại.

Tôi đứng một chỗ, nhìn em. Và phản ứng của em làm tôi ngạc nhiên. Sau phút sững sờ, em quay qua nói nhỏ gì đó rồi đưa valy cho anh kia, chắc là bảo ra phía trước đợi, rồi tiến thẳng tới chỗ tôi.

Em cười. Thì tôi cũng cười. Em hỏi:

- Anh sao rồi?

- Anh vẫn thế. Anh ấy là chồng em à?

- Không, nhưng tụi em sắp cưới.

Tôi chúc mừng em. Em không cười nữa, bảo cho em số điện thoại. Tôi đọc như một cái máy. Em nói sáng hôm sau sẽ gọi cho tôi. Tôi gật đầu như một cái máy. Và không nhớ em rời đi như thế nào.

Tôi ra xe mà thẫn thờ. Tài xế vừa chạy xe chạy đến đầu đường NVT, điện thoại tôi đã reo. Tôi mở máy. Là em!

- Ừ, anh đây.

- Anh quay lại đón em đi. Tối nay thuê khách sạn giùm em. Anh đừng hỏi gì, em sẽ nói sau

Tôi bảo tài xế vòng xe lại, đón em, đưa vào một ks ngay trên đường NVT.

Chúng tôi xuống nhà hàng của ks. Trong đầu tôi lúc đó cứ lởn vởn một ý nghĩ “phải chăng là duyên nợ, là tình cũ không rủ cũng tới”… Chỉ ngồi một chút, chúng tôi lên phòng. Đã lâu lắm rồi, tôi mới thức trắng đêm chỉ để nói chuyện.

Một đêm trắng ấy, có rất nhiều nước mắt, có rất nhiều ngậm ngùi. Em đã kể lại gần như cuộc sống của bốn năm xa nhau cho tôi nghe.

Trong khi tôi rời quê vào SG, em cũng lựa chọn con đường đi thật xa để chạy trốn thực tại. Em sang Úc học Master hai năm. Sau đó em sang Mỹ để học tiếp lên PhD. Em chỉ biết vùi đầu vào học và học, vì những dư âm từ cuộc hôn nhân buồn bã của chúng tôi vẫn còn chưa phai mờ.

Ở nhà, cha mẹ và người thân em lo lắng cho con gái, sợ cứ học và học mãi, tuổi thì đã quá băm rồi sẽ ở không suốt đời nên tìm cách mai mối cho em cái anh hói đầu này, bạn của anh họ em, một kiến trúc sư bằng tuổi tôi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Những lần em về nước thăm nhà là anh chàng này lại “tình cờ” xuất hiện. Dường như anh ta thuộc dạng hiền lành, khù khờ về kiến thức xã hội, chỉ biết chuyên môn với công việc, lại khá dễ tính. Anh ta có biết chuyện ngày xưa của em và tôi nhưng chỉ sau lần đầu gặp em thì đã si như điếu đổ và có vẻ bất chấp.

Gia đình muốn em lấy anh ta, cứ làm đám cưới đi rồi sang Mỹ hoàn tất học vị PhD. Em thì chán nản chuyện tình duyên, sợ cha mẹ buồn, thấy anh chàng kia cũng là trí thức hiền lành nên buông xuôi, nghĩ sao cũng được. Lần này em cùng anh ta vào SG là để ra mắt người cha già của anh ta (anh ta chỉ còn cha) trước khi em lại quay sang Mỹ học.

- Vậy lúc nãy em đi với anh, anh ta đâu? Rồi còn chuyện ra mắt?

Em bật khóc: “Em không hề yêu anh ta. Có thể anh không tin, nhưng đến giờ em còn chưa cho anh ta hôn em. Lúc đó, em mặc kệ. Gặp anh rồi, em mặc kệ. Em không muốn xa anh nữa. Em sẽ không ra mắt nhà anh ta nữa”.

Tôi im lặng, chỉ biết ôm em mà lòng thật đau đớn. Người yêu một thời của tôi, người vợ một thời của tôi. Tại sao chúng tôi phải gặp nhau trong cái cảnh chán chường này? Lẽ ra giờ này chúng tôi đã có con, những thiên thần bé nhỏ, có thể là hai đứa rồi cũng nên.

Tôi cũng kể cho em nghe cuộc sống của tôi, dĩ nhiên chủ yếu là chuyện công việc, làm ăn. Em nghe say mê lắm, em hỏi kỹ lắm. Và dù tôi đã cố tình không muốn kể, em vẫn hỏi về chuyện tình cảm của tôi. Đã từng có nhiều phụ nữ tra hỏi tôi, nhưng với em, tôi vẫn khó trả lời nhất.

- Sao anh không lấy vợ đi?.

- Ừ thì anh cũng quen vài người nhưng không hợp.

- Chả lẽ anh cứ ở như vậy?

Tôi im lặng. Em rưng rưng…

Hôm sau, chúng tôi đi Đà Lạt. Em chỉ còn hơn một tuần ở Việt Nam. Một tuần ở Đà Lạt là những ngày thật điên rồ mà cho đến giờ, nhắm mắt lại tôi như vẫn nhớ rõ từng giây, từng phút. Chúng tôi lao vào nhau, yêu như chưa từng được yêu, gấp gáp, hối hả. Chúng tôi như cậu bé, cô bé mới lớn, tò mò, ngỡ ngàng, khao khát, đam mê. Không ai nhắc lại chuyện cũ.

Tôi còn nhớ một sáng tỉnh dậy, quờ tay sang bên không thấy em đâu, tôi đã hoảng hốt đến mức nào. Tôi vùng dậy, tim đập thình thịch, và chỉ thở phào khi thấy em trong nhà tắm. Cũng có sáng tôi thức dậy trước em, lòng rưng rưng khi thấy nước mắt còn như đọng thành vệt trên mắt em và trên gối.

Rồi một tuần điên rồ ấy cũng qua đi. Chúng tôi quay về SG. Em phải về nhà để chuẩn bị sang Mỹ. Tôi đưa em ra sân bay. Hai đứa đi bên nhau. Lặng lẽ.

- Anh không cùng em về quê để tiễn em đi được. Giữ gìn sức khỏe.

- Em biết. Anh cũng thế nhé.

Em nhìn tôi, buồn thăm thẳm. Tôi giả vờ khúc khắc ho, quay mặt đi.

Rồi em sang Mỹ. Có một điều đến giờ em chưa biết và đến giờ tôi vẫn đang cười thầm mình sao mà sến và ủy mỵ đến thế. Ngày em lên máy bay, tôi cũng có mặt, đứng ở một góc khuất của sân bay đó mà thầm đưa tiễn em.

Em đi rồi. Tôi có thời gian tĩnh tâm ngồi nhìn nhận lại lòng mình.

Tôi nhận ra rằng mình còn yêu em đến chừng nào. Có lẽ khoảng thời gian bốn năm xa nhau, hai đường hai ngả, mỗi người là một cuộc sống riêng hoàn toàn đó đã ít nhiều xóa mờ đi những ám ảnh đau buồn trong tôi. Nếu như ngày mới phát hiện ra em phản bội, tôi đã nghĩ rằng cả đời này, cả kiếp này, mình sẽ không thể nào quên được cái cảnh em lên giường với thằng sếp lăng nhăng ấy. Đó cũng là điều thôi thúc tôi phải cương quyết chia tay em cho bằng được, rồi bỏ quê mà đi. Nhưng bây giờ,ngồi nhìn lại, dường như nó đã không còn là nỗi ám ảnh gì ghê gớm lắm. Nhất là sau khi thấy em bỏ ngay anh chàng kiến trúc sư hói đầu để chạy theo tôi, rồi một tuần điên rồ ở với nhau, tôi cảm nhận được tình yêu của em dành cho tôi vẫn còn rất sâu nặng.

Nhưng giả sử nếu không có bốn năm này, bốn năm mà tôi cũng sống buông thả với hàng chục cuộc tình cho vui ấy, liệu tôi có quên được nỗi ám ánh đó không? Nếu ngày ấy tôi tha thứ và tiếp tục chung sống với em, liệu tôi có vượt qua được nỗi ám ảnh đó không? Chắc chắn là không! Cho nên, tôi cũng cần phải cảm ơn quãng thời gian này, nó như một bước đệm cần thiết để tôi có thể lãng quên, dịu đi vết thương lòng để có thể chấp nhận lại em, một cách tự nhiên, đầy đam mê, đầy khao khát như những ngày điên rồ vừa qua.

Và tôi lại thấy mình… nhớ em. Chúng tôi liên lạc hàng ngày trên fb, trên yh. Em cũng thường gọi cho tôi. Chúng tôi nói chuyện rất nhiều, đủ thứ linh tinh, về tình yêu của chúng tôi, về công việc của tôi, về việc học của em, về bạn bè, người thân, về niềm vui sống… Mấy tháng sau em lại về nước. Chúng tôi bên nhau được nửa tháng, nồng nàn còn hơn cả thủa mới yêu. Bởi như người ta thường nói, có đắng cay mới quý ngọt bùi, có mất mát rồi mới biết trân trọng những gì đang có.

Đó là quãng thời gian mà tôi sống thật tử tế. Tôi ngừng cưa gái. Tôi giữ khoảng cách cần thiết với tất cả những phụ nữ đang quen, thậm chí còn nói chuyện thẳng thắn với một số người về mối quan hệ hiện tại giữa tôi và em. Tôi chăm chỉ làm việc. Trong mắt tôi lúc đó, chỉ có em và công việc, bạn bè thân hữu. Tôi về thăm nhà, ướm thử ý cha mẹ. Thật ngạc nhiên, chính các cụ cũng ủng hộ chúng tôi quay lại với nhau. Có lẽ trong mắt các cụ, ngoài lỗi lầm ngày xưa, em vẫn là một người dâu thảo ngoan hiền. Hoặc cũng có lẽ là các cụ thương cho đời tôi, bởi sau khi ly hôn,tôi không hề dắt người con gái nào về chơi cả và luôn lảng tránh chuyện lập gia đình.

Phía gia đình em cũng không phản đối. Chúng tôi dự định cuối năm đó sẽ kết hôn, rồi em sẽ sang Mỹ hoàn tất việc học để trở về bên tôi. Tôi hứa với em sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện cũ. Em cũng thề với tôi “kiếp này, kiếp nữa, ngàn kiếp sau, mãi mãi” cũng sẽ chỉ yêu mình tôi, là của tôi mà thôi.

Nhưng số phận ác ý luôn trêu đùa. Một lần nữa tôi lại rơi vào vực thẳm. Em đột ngột xóa fb, tắt yh, đổi số điện thoại. Tôi không cách nào liên lạc được với em nữa. Hỏi thăm bên gia đình em, họ cũng giấu.

Nếu như quay trở về 10 năm trước, có lẽ gặp chuyện bất ngờ và khó hiểu như vậy, tôi sẽ có phản ứng ngay, như tìm cách nhập cảnh vào Mỹ để đi tìm gặp em chẳng hạn. Nhưng sau nhiều biến cố, có lẽ mình cũng đã chai sạn hơn. Tôi chỉ gửi một mail duy nhất cho em, viết đúng một câu: “Vì sao?”. Em cũng gửi một mail duy nhất trả lời: “Anh quên em đi. Làm ơn, tránh xa em ra”.

Tôi tự ái và bất cần! Tôi không muốn tìm hiểu nữa. Lúc đó tôi cũng nghĩ như bạn gì trên đây mới nói “đời cái gì cũng có thể xảy ra”. Chẳng hạn em sang đó, em đã từng hoặc đang có một mối tình bên đó, tính chuyện cưới xin rồi nhập tịch hoặc mới bị tiếng sét ái tình với ai đó… Nói chung, đã như thế thì thôi tiếp tục quên nhau đi, coi như ảo mộng vô thường.

Bốn tháng sau, tôi nhận được thiệp cưới của em. Và người em lấy cũng chính là anh chàng kiến trúc sư hói đầu đó. Dĩ nhiên là tôi ném ngay cái thiệp cưới đó vô sọt rác và không dự ngày cưới em.

Tôi rất khó chịu khi nghe người quen tình cờ nhắc đến tên em trước mặt tôi. Nhưng tôi cũng nghe được thông tin em bỏ ngang việc học, về lấy chồng và theo chồng vào SG sinh sống. Em làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài có văn phòng ở Việt Nam.

Tôi quay lại với cuộc sống cũ. Dường như đã trải qua một lần thử lửa, trái tim không còn loạn nhịp nữa, chỉ thấy thêm chút chán chường, thêm chút thất vọng và thêm chút mất niềm tin.

Sau khi em lấy chồng không lâu, tôi cũng định cưới vợ lần nữa. Tôi tạm gọi cô ấy là X. Năm nay X 30 tuổi, chưa chồng. Tôi quen X từ ba năm trước. X xinh đẹp, có bằng cấp và nữ tính, dịu dàng, lãng mạn, sống nội tâm giống như em. X cũng có vài sở thích tương tự em. Trong số những phụ nữ tôi quen, có lẽ X là người để lại cho tôi nhiều cảm xúc nhất. Cũng có thể vì quá trình chinh phục khó khăn nhất. Khi tôi đến, X đang có người yêu. Ròng rã nửa năm kiên trì, tôi mới làm đổ được cô ấy. Ấy là bởi anh người yêu của X cũng kém và vô tâm, bạn gái mình thích gì, muốn gì cũng chỉ hiểu lơ ma lơ mơ như X thích hoa sao tím, anh ta cứ nhè mua hoa hồng tặng chẳng hạn, thậm chí X thích loại nước hoa gì cũng chẳng biết…

Ở bên X, tôi cũng thấy thoải mái. X chính là người mà tôi từng nói chỉ cần có mặt bên cạnh cô ấy những khi cô ấy buồn. Trước khi gặp lại em, thời gian tôi dành cho X khá nhiều. Dù không hứa hẹn, nhưng cũng chưa bao giờ tôi nói thẳng là sẽ không bao giờ cưới mà tôi vẫn ám chỉ với X rằng tôi cần thêm một thời gian nữa để cân bằng lại cuộc sống.

Rồi bất hạnh là tôi gặp lại em, yêu lại em nên lãng ra với X. Sau khi tôi quay lại với em, X là một trong số ít người mà tôi tôn trọng và thấy có trách nhiệm phải ngồi nói chuyện thẳng thắn. Tôi kể cho X nghe mọi chuyện về tôi và em. Tôi xin lỗi X và thừa nhận mình còn quá nặng tình với người cũ nên không thể cho X tương lai.

Đêm đó bên nhau, X đã khóc rất nhiều. Sáng, X ôm tôi chúc phúc: “Em biết anh chỉ yêu cô ấy. Em chúc anh và cô ấy hạnh phúc. Em vẫn yêu anh nhưng anh đừng lo cho em”.

Tôi chia tay X, cảm giác áy náy nhanh chóng bị những háo hức về cuộc sống mới sắp tới với em khỏa lấp. Và đã có lúc, tôi quên X thật.

Rồi tôi bị em “đá” lần nữa. X vẫn chưa quen người mới. X lại trở về bên tôi. Dù tôi tỏ ra cứng rắn, dửng dưng về chuyện giữa tôi và em, chuyện em lấy chồng, X vẫn như một cái bóng lặng lẽ đồng hành bên tôi. Có những lúc, người ta cần ở một mình nhưng không ai có thể sống cô độc mãi mà không có một người bạn bên cạnh.

Phải quên một người đàn bà bằng một người đàn bà. Tôi nói với X: “Hay chúng mình cưới nhau đi”.

Tôi đã thấy rõ là X vui lắm, cứ ríu ra ríu rít suốt ngày với bao dự định. Tôi chỉ cười, bảo “cứ làm theo ý em đi”.

Một bữa, tôi có anh bạn làm nhiếp ảnh gia ở tỉnh khác ghé SG chơi. Tôi và X tiếp đón rất vui. Đang ngồi lai rai, anh bạn nghệ sĩ nổi máu lãng tử bất ngờ: “Mai bay ra PQ đi. Tôi chụp cho ông bà một bộ ảnh cưới trước”.

Hôm sau chúng tôi ra PQ. Mấy ngày xuống biển vào rừng mệt nhoài nhưng mọi người đều vui vẻ vì ảnh đẹp. Anh bạn rất ưng ý với các tác phẩm của mình. Sau đó, anh có việc về trước, tôi và X nghỉ lại đến hết tuần.

Ngày cuối cùng ở PQ. Chiều đó trời đổ mưa lớn, tự nhiên tôi thấy buồn da diết, thấy mệt mỏi, trống rỗng. Chập choạng tối tạnh mưa, tôi rủ X ra bờ biển ngồi nhậu. Có lẽ bị ảnh hưởng bởi tâm trạng hồi chiều, tôi đã uống nhiều, rất nhiều. X cản tôi không được. Rồi tôi say. Hình như tôi đã nói những chuyện gì đó với X. Và hình như tôi đã khóc. Khóc nhiều lắm.

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy, đầu nặng trĩu, cổ họng khát khô. Không thấy X đâu. Tôi lơ mơ đi tìm thì thấy X đang đứng khóc ở ban công. Cô ấy buồn lắm nhưng thấy tôi thì gạt nước mắt nhoẻn cười. “Sao em khóc? Có chuyện gì à? Tối qua anh say quá, anh nói gì, làm gì vậy em?”. “Không có gì đâu, anh chỉ nói những chuyện linh tinh như những người say ấy mà”…

Chúng tôi về SG. Tối đó bình yên trôi qua. Hôm sau tôi đi làm, chiều về thì không thấy X đâu. Cô ấy đã dọn đồ đi, chỉ để lại một lá thư mà cho đến giờ, dù tôi không biết mình đang giận hay đang thương cô ấy, tôi vẫn gìn giữ cẩn thận.

“T yêu thương của em!

Em phải ra đi thôi, trả anh về với cô ấy thôi, dù em yêu anh biết nhường nào, T ơi. Vì em biết anh chỉ yêu mình cô ấy, anh sẽ không thể quên được cô ấy đâu. Đã có những lúc em nghĩ rằng với tình yêu của em, rồi anh sẽ quên được cô ấy, rồi chúng mình sẽ có một cuộc sống thật hạnh phúc bên nhau. Nhưng em đã sai rồi. Nếu tiếp tục chỉ thêm đau khổ cho cả hai ta mà thôi. Coi như chúng mình có duyên mà không nợ vậy.

Em xin lỗi. Đừng giận em. Vì cô ấy rời xa anh đi lấy chồng là lỗi của em. Em không đủ can đảm đối diện để kể lại mọi chuyện với anh, nhưng em sẽ tìm cô ấy để nói chuyện, để cô ấy hiểu. Xin đừng nghĩ em xấu xa, nhé anh. Cầu chúc anh và cô ấy sẽ quay lại với nhau và sống với nhau thật hạnh phúc. Hôn anh ngàn lần! Em yêu anh!”

X đi rồi. Tắt điện thoại. Tôi đi tìm X ở những chỗ tôi biết đều không gặp.

Mấy bữa sau, một tối, em bất ngờ tìm tới nơi tôi ở gặp tôi. Nhìn em, dù từ thư X tôi biết có uẩn khúc gì đó bên trong chuyện em bỏ tôi đi lấy chồng, nhưng không hiểu sao trong lòng tôi vẫn trào cơn giận. Tôi lạnh lùng: “Em tới đây làm gì. Em về với chồng em đi”. Em nhìn tôi trân trân, rồi đột ngột ôm chầm lấy tôi, bật khóc: “Em sai rồi. Em sai rồi”. Tôi dửng dưng gỡ tay em ra: “Em về đi”. “Không, có chết em cũng không về!”

Ôi đàn bà!!!

Tôi không phải là người mê tín nhưng như đa phần người làm ăn, có thờ có thiêng có kiêng có lành. Tôi vẫn thường nghe mẹ tôi kể rằng hồi tôi còn nhỏ, cụ có đi coi nhiều thầy khác nhau. Có một điểm chung mà các thầy phán đó là số tôi sau này sẽ lận đận vì phụ nữ. Đến bây giờ ngồi ngẫm lại thấy lời ấy quả thật không sai.

Tôi có một anh bạn thân là nhà báo. Thân, nên mọi chuyện trong đời tôi, anh ấy đều biết rõ. Đã nhiều lần anh ấy khuyên tôi nên gạt đi quá khứ, xây dựng gia đình với một người yêu thương mình bởi tuổi cũng đã lớn rồi. Chuyện tôi muốn cưới X cũng có một phần tác động của anh ấy.

Sau khi X bỏ đi, có một tối anh ấy và tôi đã ngồi uống với nhau đến khuya. Anh ấy đọc tặng tôi một bài thơ, nói tôi có thể thấy mình trong đó:

Bao nhiêu người đã đi ngang đời ta

Nhũng khuôn mặt dù xa rồi vẫn nhớ

Chấp nhận chia ly không một lời than thở

Dấu thời gian cài khóa cửa tâm hồn

Bao nhiêu người đã đi ngang đời ta

Lẫn trong những lời thét gầm sóng gió

Vẫn lênh đênh một cánh buồm nho nhỏ

Chở buồn vui xuôi ngược bốn phương trời

Rồi một ngày nào đó em ơi

Gió không đến và biển không còn sóng

Mặt nước sâu hun hút màu vô vọng

Khi cánh buồm

chết lặng

giữa trùng khơi…

Những ngày đó, tâm trạng tôi thật khó nói, tình cảm tôi dành cho X cũng thật khó nói. Khi biết được mọi chuyện, tôi không thể tin được một người con gái như X lại có thể nghĩ ra, làm được những việc ghê gớm như vậy. Lẽ ra, tôi phải giận cô ấy lắm. Nhưng thực lòng tôi không thể giận được. Chỉ cảm thấy chua chát vì tôi mới chính là nguyên nhân của mọi việc.

Còn em, tôi giận và trách em. Em quá cả tin, em quá dễ dãi với chính tương lai của mình, để chúng tôi, thay vì đã ở bên nhau thì một lần nữa lại cách xa. Mà lần này, cách xa là biền biệt. Cái hố em đào khoét trong lòng tôi, có lẽ vĩnh viễn sẽ không thể lấp lại được nữa!

Ngày đó, khi X chấp nhận rời xa tôi vì em, X thật sự không cam lòng. Biết cặn kẽ chuyện xưa của tôi, X là người phê phán em thẳng thắn và mạnh mẽ nhất. Cô ấy bảo không thể hiểu nổi vì sao một người vợ đang yêu chồng dường ấy lại có thể dễ dàng ngoại tình trong một năm ngắn ngủi mà chồng xa nhà. Cho dù chỉ là nhu cầu thể xác, thì phụ nữ, cũng không thiếu phương cách giải tỏa, cân bằng để không phản bội chồng…

X âm thầm liên lạc với em. Như bạn gì đã đoán đúng đó, cô ấy kể ra một câu chuyện khá lâm ly về mối tình của cô ấy với tôi, nào là cô ấy đang mang thai bảy tháng, nào là tôi đã hứa có trách nhiệm với mẹ con cô ấy, nào là cô ấy đã phải giành giật tôi với vài cô gái khác như thế nào, nào là tôi còn hận em đến mức đêm nằm mơ vẫn vô thức thốt ra những lời căm thù ra sao… X “xin” em tha cho cô ấy và tôi, để tôi có một cuộc sống bình an, để “con chúng tôi” có cha mẹ.

Và để thuyết phục em, X còn gửi cho em xem những hình ảnh, clip X và tôi mặn nồng tình tứ. X còn gửi ảnh tình tứ của vài cô gái khác với tôi. Đặc biệt là một clip làm tôi mang “nỗi oan Thị Kính”, tình ngay lý gian.

Đó là X có một người em gái thua cô ấy hơn một tuổi. Hai chị em nhìn bề ngoài rất giống nhau. Cô em của X có chồng làm dân xây dựng, sống ở quận 2, đang mang thai bảy tháng. Đợt đó chồng cô ấy xuống VT làm công trình. Một sáng X nói bận việc công ty quá nên đưa mấy túi hoa quả, quần áo trẻ sơ sinh, thuốc men… nhờ tôi chạy ra nhà đưa gấp cho cô em. Tôi alo cho cô em hẹn rồi lái xe ra. Cô em ra tận xe đón tôi vào nhà. Tôi đưa đồ, ngồi hỏi thăm, nói chuyện vui vẻ một lúc rồi về.

Giờ ngồi nghĩ lại thấy cũng không có gì bất thường, chỉ là lúc đó tôi cũng chỉ hơi thoáng ngạc nhiên thoáng qua vì tóc của cô em để cùng một kiểu như tóc X, và khi đón tôi ngoài xe, cô em có vẻ thân mật hơn bình thường, cứ líu ríu bám lấy bên cạnh tôi. Nhưng cảm giác là lạ cũng nhanh chóng bị xóa đi bởi tôi nghĩ cô em có thể đã xem tôi như một người anh rể thân thiết.

Thì ra chị em X đã thuê người lén quay phim cái cảnh cô em ra đón tôi, rồi thân mật líu ríu bên cạnh tôi, còn tôi với một đống đồ trên tay vui vẻ cùng nhau đi trên quãng đường khoảng 20m vào nhà… rồi gửi cho em để minh chứng cho em biết “tình cảm vợ chồng” của X với tôi. Sau này tôi coi cái clip đấy thì đúng là rất giống cái cảnh chồng đi mua đồ cho vợ về, vợ bụng bầu lùm lùm vui vẻ ra đón, như cảnh trong phim ấy.

Một kịch bản rất đơn giản, một đoạn clip rất đơn giản, kết hợp với những gì X đã viết, đã gửi, không ngờ lại làm em – một phụ nữ nông nổi – ngã gục! Thật ra em cũng âm thầm tìm hiểu qua vài người quen tôi mà em biết. Nhưng tất cả họ chỉ biết là đời sống tình cảm của tôi phức tạp, nhiều bóng hồng, việc làm một cô nào đó có bầu cũng là chuyện thường.

Điều đáng trách nhất là em lại không nói chuyện thẳng với tôi mà lại đột ngột cắt hết liên lạc. Ngay trong cái mail cuối cùng trả lời tôi cũng không chịu nói. Em nghĩ rằng rời xa hẳn tôi là tốt cho tôi và X, rằng trong sâu thẳm của tâm hồn, tôi vẫn hận em. Nếu em quay lại, mọi người đều đau khổ, nhất là “đứa bé trong bụng” X… Chán nản, em đi đến một quyết định rất nông nổi và vô trách nhiệm với đời mình là bỏ học về nước lấy chồng. Em hy vọng sẽ cố quên được tôi, và chúng tôi sẽ mất hẳn cơ hội quay lại hay dây dưa với nhau.

Điều ân hận nhất là ngày đó tôi lại tự ái và bất cần nên không chịu tìm hiểu kỹ hơn. Như con chim từng một lần bị thương nên sợ cành cong, trong đầu tôi lúc ấy lại cứ lởn vởn suy nghĩ rằng em lại thay lòng đổi dạ, chắc bên đó kiếm được anh Mỹ nào ngon ngon rồi…

Điều làm tôi ngạc nhiên là X có thể nghĩ ra, làm được những việc như vậy, và như số phận, lại thành công. Tôi ngạc nhiên không phải vì đánh giá thấp IQ của X (cũng như nhiều phụ nữ khác của tôi). Tôi ngạc nhiên bởi X có tâm hồn rất đẹp, rất nhân hậu mà tôi luôn đánh giá cao là vì người hơn vì mình. Chẳng lẽ vì yêu tôi quá hay X thật sự nghĩ rằng em chỉ mang đến bất hạnh cho tôi, còn cô ấy mới là người có thể mang lại hạnh phúc cho tôi?

Và, sau khi đã rõ ràng mọi chuyện, tôi vẫn thấy mình không thể giận X được. Vì tình yêu, cô ấy có quyền làm thế. Có chăng là tôi ngồi giận tôi.

Và, cho đến nay thì tôi đã mất X thật rồi, khi đã hiểu ra một điều: Tôi thật sự yêu X!

Xin lỗi các bạn, viết đến đây, nước mắt tôi đã rơi… Thật đáng hổ thẹn, yếu đuối quá. Đã lâu rồi tôi không yếu đuối thế này. Nặng nề quá! Tôi phải ra khỏi nhà, alo cho cô nào đó, đi làm một cái gì đó để khỏa lấp. Tạm biệt, hẹn lúc khác tôi sẽ tiếp tục hầu chuyện các bạn. Thanks!

Đêm đó khi em tới tìm tôi và quyết ở lại nói chuyện, không chịu về. Nghe em kể, tôi mới biết chuyện giữa em và X. Lại một đêm không ngủ, đầu óc như một mớ bòng bong. Sáng hôm sau, tôi bảo em: “Thôi em cứ về đi, anh cần ở một mình, anh cần có thời gian suy nghĩ. Anh thấy rất mệt mỏi”.

Không hiểu sao mấy ngày sau đó, tôi lại nghĩ về X nhiều hơn là nghĩ về em. Những kỷ niệm từ khi mới quen, từ khi tôi chinh phục, từ khi X thuộc về tôi cứ liên tiếp ùa về, nhắm mắt lại nó cũng hiện ra mồn một. Phải chăng bấy lâu nay, tôi vẫn bị nỗi đau âm ỉ vì em phản bội dày vò nên khi gặp lại em, thấy em có vẻ còn nặng tình với mình quá thì lòng tự ái được vuốt ve. Tôi lao vào em mà quên đi X, người con gái đã rất chung tình với mình.

Hồi đó, có một chiều chủ nhật, tôi chở X ra một quán nước ở ngoại ô, là một biệt thự cũ cải tạo lại ven một nhánh sông SG. Trời đẹp, quán đẹp, một góc nhỏ êm đềm. Chúng tôi nửa nằm nửa ngồi dưới gốc dừa, mơ màng nhìn lớp lớp lục bình đủng đỉnh nối đuôi nhau trôi lờ lững. Nắng ấm dịu dàng lọt qua kẽ là dừa lưa thưa, gió mơn man trên tóc, trên mặt, rất thoải mái.

X lay tôi, chỉ cho tôi thấy phía bờ bên kia. Một mái nhà tranh, vươn những bậc tam cấp nho nhỏ chạy xuống bờ sông, ẩn hiện giữa hàng dừa non mơn mởn. Khung cảnh bình yên, nên thơ lắm! X thì thào: “Em ước gì chúng mình được ở đó, bên nhau, dù chỉ một ngày thôi, cũng đã mãn nguyện rồi”. Tôi bật cười, trêu: “Sau này nếu em thích, mình sẽ tìm mua một chỗ như thế. Cả đời chứ một ngày gì. Chỉ sợ ven sông nhiều muỗi, lúc đó em lại bảo phải vào nội thành sống gấp thôi”.

Như nhiều cô gái ngày nay, X cũng thích shopping. Nhưng hầu như lúc nào, X dường như cũng đều nghĩ cho tôi trước khi cho X. Biết tôi thích màu đen, có lần vào ngày lãnh lương, X bỏ gần hết tiền lương tháng mua tặng tôi một cái ĐTDĐ mới nhất của Sony, dù tôi đã không thiếu gì ĐT. Có lần sinh nhật tôi, không biết X chuẩn bị từ lúc nào để tặng tôi một bộ đồ ton sur ton đen từ đầu đến chân: áo, cà vạt, thắt lưng, quần, giày vớ…

Biết tôi thích nghe Trần Thái Hòa, Tô Chấn Phong…, X lang thang ở nhiều cửa hàng tìm mua đĩa nhạc, lần nào về cũng hớn hở bảo “đĩa gốc xịn đó anh, chất lượng lắm”. Biết tôi thích mùi thơm của hoa nguyệt quế, X tìm mua vài chậu thật to, thật đẹp đem về để trong vườn nhà, có một cây để ngay góc sân, cạnh bàn tôi hay ngồi uống trà đêm khuya hay sáng sớm. Tôi có một tật xấu từ sau khi ly hôn là hút thuốc và thích xài hộp quẹt zippo. X cũng chịu khó đến những nơi bán zippo, lâu lâu về lại “tặng anh nè”…

Không phải tôi không cảm nhận được tình cảm chân thành của X. Từ ngày mới quen nhau, chưa bao giờ X mở miệng đòi tôi phải mua cái này cái kia cho X cả. Tôi tặng gì thì X đều nhận và rất vui, dù nhiều khi, quà đơn giản chỉ là một cái khăn quàng cổ mà tôi đi đâu đó thấy đẹp, hoặc một cuốn sách. Ngược lại, có một lần, tôi đã thử X.

Tôi bảo tôi đang gặp khó khăn đột ngột trong chuyện làm ăn, đang huy động vốn, cần thêm khoảng hai tỷ nữa để trang trải sớm mà chưa biết xoay đâu ngay. X nói để X bán hay thế chấp căn hộ chung cư của X. Nói là làm, X sốt sắng liên lạc ngay với một ngân hàng, đồng thời rao báo và nhờ cò bán căn hộ. Tôi chứng kiến hết những chuyện ấy, thấy lòng thật ấm áp. Tôi ôm X vào lòng, bảo: “Thôi, dừng lại em ơi. Anh đã giải quyết được rồi, mọi chuyện tốt rồi”.

Tình cảm của tôi với X cứ vun đầy dần theo ngày tháng. Nhưng những kỷ niệm và những ân tình ấy, đã bị một tuần điên rồ ở ĐL của tôi và em xua tan tác. Ngày quay lại với em, với tất cả uẩn ức dồn nén sau bốn năm, tôi dường như không còn chút bận tâm gì với X nữa. Cái cảm giác áy náy khi phải nói lời chia tay X đã nhanh chóng bị khỏa lấp. Thật tệ!

Sau mấy ngày, tôi tiếp tục đi tìm X.

X không thể trốn tôi mãi được. Gặp nhau, tôi xót xa nhìn em. Chỉ có mấy ngày mà em gầy sọp hẳn, hốc hác. Thấy tôi, em quay lưng lại, vai rung bần bật: “Em xin lỗi. Anh đừng nói gì. Anh đi đi. Có giận em, có trách em xin cũng đừng nói với em lúc này. Em biết mình tệ lắm, nhưng… Anh về đi”.

Làm sao tôi đi cho được. Tôi ôm em vào lòng, thật dịu dàng: “Khờ quá. Làm sao anh xa em cho được. Em mới là hiện tại và tương lai của anh, còn cô ấy là quá khứ, thật sự là quá khứ rồi”.

Tôi cảm giác được dường như em rất bàng hoàng, như không tin được điều tôi nói. Em thảng thốt, run run: “Nhưng… còn cô ấy. Cô ấy thật sự yêu anh. Khi em nói chuyện với cô ấy, biết ngày xưa hiểu lầm, cô ấy đã như người mất hồn. Còn cô ấy thì làm sao…”

Tôi cười, ôm em chặt hơn: “Cô ấy bây giờ đã là vợ người khác. Cô ấy đã có cuộc sống riêng, gia đình riêng của cô ấy rồi. Anh với cô ấy, có lẽ là số phận, không thể cùng đi chung với nhau suốt đời. Có lẽ có chút duyên chút nợ với nhau nhưng bây giờ thì hết rồi. Thật sự, khi em đi rồi, anh rất nhớ em. Anh chỉ nghĩ về em chứ không nghĩ về cô ấy. Anh không hiểu sao lại như vậy. Mỗi lần nghĩ sẽ mất em, tim anh lại thắt lại. Anh nghĩ mình yêu em rồi”.

X rưng rưng vùi đầu vào ngực tôi. Em thì thầm: “Anh nói thật không. Anh đừng gạt em nhé. Nhưng anh thế nào, em cũng yêu anh. Em yêu anh nhiều lắm, biết không”.

Có lẽ chiều đó, đêm đó, và ít ngày sau đó là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất của tôi từ sau khi ly hôn. Hạnh phúc trong sự bình an. Nó không phải là thứ cảm giác nhục cảm được thỏa mãn qua các lần chăn rau hay cảm xúc hoang dại điên rồ khi tôi gặp lại vợ cũ. Nó là sự yêu thương ấm áp và thanh thản. Tôi nhẹ lòng vì đã hiểu ra con đường mình sẽ phải đi, những gì mình cần phải vứt bỏ lại sau lưng, nếu muốn tìm lại hạnh phúc đích thực!

Lần này, tôi quyết tâm xa rời hẳn vợ cũ. Cuộc đời đẩy đưa, trải qua hai lần biến cố, tôi thấy cô ấy và tôi dường như không thể mang đến được hạnh phúc cho nhau.

Với những người đã đi ngang đời ta, nhất là đã để lại một đoạn tình duyên sâu nặng, chắc chắn không ai có thể quên hẳn, xóa sạch hẳn mọi ký ức như chưa từng gặp gỡ. Nhưng chúng ta ai mà chẳng phải sống tiếp. Cuộc sống bên ngoài kia vẫn mải miết trôi. Chúng ta bị cuốn theo nó. Những hoài niệm hay dằn vặt về quá khứ, rồi một ngày cũng phải xếp vào một ngăn nào đó, miễn là đừng có cơ hội khơi gợi lại.

Cuối cùng, tôi cũng xác định được tình cảm của mình giành cho X. Tôi tin rằng em sẽ là một người vợ tốt và chung thủy. Tôi nói với em: “Anh hiểu để duy trì mái ấm gia đình cần phải có sự góp sức của cả hai vợ chồng. Bản chất anh không phải là một kẻ lăng nhăng. Anh hứa với em là sẽ chỉ biết có mình em. Về phần em, anh muốn em hứa một điều: Đừng để anh phải một lần nữa đau đớn vì bị vợ mình phản bội. Nếu một ngày em hết yêu anh, em có tình cảm với người khác, xin hãy chia tay anh trước đã, được không?”

X ôm tôi, hôn tôi thật nhiều. Em cầm tay tôi đặt lên ngực mình, để tôi cảm nhận được nhịp tim em đang đập. “Có cần em phải nói ra nữa không, ngốc ạ”.

Thật không ngờ, lần này, vợ cũ của tôi lại không cam lòng!

Thật không ngờ, một phụ nữ mềm yếu, sống dễ dãi và thiếu trách nhiệm với cuộc đời mình bao lâu nay lại ghen tuông dữ dội đến như vậy. Cô ấy tìm tôi khóc lóc, bảo sẽ ly hôn chồng để về với tôi, nếu tôi cưới X thì cô ấy sẽ tự tử… Cô ấy tìm X, khóc lóc “van xin” X trả tôi cho cô ấy… X bảo: “Em khác chị. Nếu anh ấy còn yêu chị, muốn quay lại với chị, em sẵn sàng ra đi ngay. Nhưng nếu anh ấy đã yêu em, muốn sống với em thì em không thể nào thôi yêu anh ấy được”.

Sau một lần nói chuyện thẳng thắn, dứt khoát, khuyên vợ cũ quay về chăm lo cho gia đình mới, tôi cắt mọi liên lạc, cương quyết từ chối gặp mặt lại. Tôi có mấy căn nhà đều đem cho thuê. Tôi và X thuê một căn hộ chung cư cao cấp ở. Nơi đó an ninh rất tốt, chúng tôi không sợ bị làm phiền bất chợt.

Ngày cưới của X và tôi sắp đến thì vợ cũ của tôi uống thuốc ngủ tự tử thật nhưng may mắn được người nhà phát hiện kịp thời, đưa vào bệnh viện…

Biết tin, X và tôi rất hoảng hốt và thở phào khi biết cô ấy đã qua cơn nguy kịch. Tôi quyết định không đến thăm cô ấy nữa. X khuyên tôi đi thăm, đi khuyên nhủ cô ấy nhưng tôi nghĩ tốt nhất thà cứ làm làm lơ hẳn đi còn dứt khoát với nhau được, nếu không sẽ lại sa đà dây dưa lằng nhằng, rồi bao nhiêu chuyện xảy ra nữa.

Tôi mệt mỏi rồi. Tôi chỉ muốn mình được thanh thản, bình yên mà sống với lựa chọn của mình. Có thể tôi đã lạnh lùng và ích kỷ vì mong muốn sự bình yên đó cho mình, cho nên có vẻ nhẫn tâm với cô ấy. Vì vậy, tôi đã không biết nhiều về cuộc hôn nhân của cô ấy. Cô ấy cũng rất tội nghiệp, bất hạnh trong mối quan hệ với người chồng sau – một người thần kinh không bình thường – nhưng đó là chuyện tôi sẽ kể sau.

Sau khi bình phục, vợ cũ của tôi cũng không còn có động thái gì khác nữa. Chắc cô ấy đã hiểu ra người tôi muốn xây dựng hạnh phúc bây giờ là X chứ không phải cô ấy.

Tôi chuẩn bị làm đám cưới với X. Chúng tôi rất hạnh phúc với bao viễn cảnh tươi sáng. Chúng tôi lên kế hoạch cưới xong rồi sẽ về ở đâu. Tôi dự định đưa X về làm việc tại cơ quan tôi cho vợ chồng gần nhau. Thời gian ấy, chúng tôi thậm chí còn không giữ kế hoạch, vì mong muốn có con càng sớm càng tốt. Chúng tôi còn đặt trước cả tên các con, nếu là con trai thì tên gì, con gái thì tên gì…

Nhưng cuộc đời, lại một lần nữa giáng bất hạnh xuống đời tôi. Tôi căm hận cuộc sống này. Tôi căm hận số phận của tôi. Vì lần này, tôi đã mất X mãi mãi. Vĩnh viễn.

X bất ngờ bị tai nạn giao thông. Em mất trước khi tôi kịp chạy đến bệnh viện. Em mất mà không kịp nói với tôi một lời nào.

Tôi ngã gục. Tôi ôm em lạnh ngắt trong lòng mà gào thét. Đau đến không thở nổi. Sao ông trời bất công đến thế, sao không trút bất hạnh vào tôi mà lại giáng xuống đầu em. Em, một cô gái 30 tuổi, tràn đầy sức sống, tràn đầy nhiệt huyết, tràn đầy ước mơ, hy vọng về tương lai. Còn tôi, một gã chán đời khốn nạn không ra gì, sao cứ phải sống vật vờ mãi giữa cuộc đời đầy ô trọc này?

Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi

Tôi chắc như đinh đóng cột rằng, chỉ cần tôi nói một lời thì hai tháng nữa, đám cưới của chúng tôi sẽ diễn ra.

Vì bây giờ, em đang mang trong mình cái thai, là con của tôi và em. Tôi cũng không dám tin rằng, mình lại có con nhanh đến như vậy.

Còn nhớ cái ngày em báo tin với tôi rằng em có bầu bằng giọng hớn hở, tôi đã không tỏ ra vui mừng chút nào. Vì khi đó tôi còn đi công tác miền Nam vài tháng nữa mới về. Tôi bảo em tìm cách bỏ cái thai đi vì bây giờ công việc của tôi đang trên đà phát triển, ai biết tôi cưới vợ có bầu sớm như thế không hay. Với lại, vài tháng sau tôi về thì bụng em quá to rồi, khó mà thuận tiện cho việc cưới xin. Tôi khuyên em bỏ cái thai đi rồi đợi sau này tôi chuyển về Bắc hẳn thì chúng tôi tiếp tục có con và cưới cũng được.

Nhưng em không nghe lời tôi, em cứ giữ cái thai. Tôi bực mình không nói với em câu nào, cũng không gọi điện nhắn tin luôn. Tôi nghĩ rằng, mình làm như thế thì em sẽ sợ và sẽ đồng ý yêu cầu của tôi và bỏ cái thai đi. Nhưng em thật sự cứng rắn, em nhất định không làm thế.

Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi - Hình 1

Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". (Ảnh minh họa)

Tôi gọi cho em nhiều lần mà không được. Cuối cùng, tôi bực quá thôi luôn, không nói với em câu nào suốt 3 tháng trời. Sau đó, tôi như tỉnh ngủ, tôi đã nhấc máy lên liên lạc lại với em để hỏi xem em đã phá thai chưa. Lúc này tôi nghĩ, em đã phá rồi vì tôi không nói gì thì làm sao em dám để. Tôi nói với em rằng, bây giờ phá không kịp nữa. Tôi sẽ về thưa chuyện với bố mẹ và xin cưới em.

Lập tức, tôi bay về Bắc và đưa em về ra mắt gia đình để nói chuyện cưới xin. Em không làm theo lời tôi thì tôi chiều theo ý em. Không em vác cái bụng này đi ăn vạ khắp nơi, tung tin tôi là cha đứa bé thì bất lợi cho công việc và danh dự của tôi. Tôi đã xuống nước với em như thế. Chẳng ngờ, khi tôi có ý định cưới, em từ chối. Em bảo, em không muốn lấy người đàn ông như tôi.

Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". Em đáp lại tôi bằng giọng lạnh tanh: "Em tất nhiên là không cưới ai, em sẽ tự sinh con và nuôi con, em không cần con có cha. Anh dù là cha nó cũng không cần có trách nhiệm với nó. Anh coi như không có em và con tồn tại. Người đàn ông đã từng nghĩ cách giết con mình, không có tư cách làm cha của con em. Con cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".

Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi - Hình 2

Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình.(Ảnh minh họa)

Nói rồi, em bỏ đi. Tôi bàng hoàng về quyết định của em. Lạ thật, tôi còn nghĩ, khi tôi nói ra chuyện cưới xin, em sẽ vui mừng mà biết ơn tôi. Nhưng không ngờ, em lại chọn cách như thế, cách mà người khác sẽ nhìn em bằng con mắt khác thường. Tôi không hiểu nổi em nữa.

Tôi cũng không hiểu nổi nhiều chị em phụ nữ bây giờ. Họ thà là chọn làm mẹ đơn thân còn hơn là lấy chồng. Lạ thật, là phụ nữ sinh ra là để làm vợ, làm mẹ, thế mà lại thích làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, có phải là quá thiệt thòi hay không.

Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình. Tôi chỉ sợ, sau này em sẽ phải ân hận vì quyết định của mình mà thôi!

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Vừa về nhà ở cữ, cả gia đình chồng kéo đến sống chung, phản ứng của ông xã khiến tôi ngỡ ngàngVừa về nhà ở cữ, cả gia đình chồng kéo đến sống chung, phản ứng của ông xã khiến tôi ngỡ ngàng
08:33:30 02/01/2025
Tôi bủn rủn chân tay khi thấy cách vợ lưu tên mình trong điện thoạiTôi bủn rủn chân tay khi thấy cách vợ lưu tên mình trong điện thoại
07:07:44 03/01/2025
Suy sụp vì vợ ngoại tình nhưng Tết này, tôi vẫn muốn có một gia đìnhSuy sụp vì vợ ngoại tình nhưng Tết này, tôi vẫn muốn có một gia đình
11:17:24 02/01/2025
Ngày giỗ đầu của chồng, vợ bụng bầu khệ nệ, gia đình suy sụp khi chị tiết lộ sự thật đau lòng sau đóNgày giỗ đầu của chồng, vợ bụng bầu khệ nệ, gia đình suy sụp khi chị tiết lộ sự thật đau lòng sau đó
10:45:14 03/01/2025
Bị sốc trước hành động của mẹ chồng tương lai, tôi quyết định dừng đám cướiBị sốc trước hành động của mẹ chồng tương lai, tôi quyết định dừng đám cưới
12:31:29 03/01/2025
Chồng trách vợ không dậy sớm nấu ăn cho bố mẹ, tôi đáp lại 1 câu khiến anh cứng họngChồng trách vợ không dậy sớm nấu ăn cho bố mẹ, tôi đáp lại 1 câu khiến anh cứng họng
08:57:27 02/01/2025
Mẹ tôi cay nghiệt đến mức 4 nàng dâu không ai chịu nổi: Hết bê tráp hoa quả héo đi hỏi cưới rồi lại đạp vào lưng con dâu đang mang bầuMẹ tôi cay nghiệt đến mức 4 nàng dâu không ai chịu nổi: Hết bê tráp hoa quả héo đi hỏi cưới rồi lại đạp vào lưng con dâu đang mang bầu
08:16:47 02/01/2025
Trách mẹ chồng con dâu đẻ không chăm nhưng thấy mảnh giấy bà ghi tôi ân hận vô cùngTrách mẹ chồng con dâu đẻ không chăm nhưng thấy mảnh giấy bà ghi tôi ân hận vô cùng
09:04:39 02/01/2025

Tin đang nóng

Vụ đánh ghen, lột đồ ở Cần Thơ: Nữ nhân viên ngân hàng điều trị tại cơ sở y tếVụ đánh ghen, lột đồ ở Cần Thơ: Nữ nhân viên ngân hàng điều trị tại cơ sở y tế
21:43:38 03/01/2025
Cú trượt tay làm "bại lộ" buổi đi chơi của Son Ye Jin - Hyun Bin và quý tử 2 tuổi dịp năm mớiCú trượt tay làm "bại lộ" buổi đi chơi của Son Ye Jin - Hyun Bin và quý tử 2 tuổi dịp năm mới
22:47:07 03/01/2025
Cô gái trẻ lên tiếng về tin đồn hẹn hò NSND Việt AnhCô gái trẻ lên tiếng về tin đồn hẹn hò NSND Việt Anh
22:50:30 03/01/2025
Nhan sắc giả dối của Lưu Diệc PhiNhan sắc giả dối của Lưu Diệc Phi
21:50:51 03/01/2025
Tình hình căng thẳng gì đang xảy ra với Qúy Bình và vợ đại gia hơn 7 tuổi?Tình hình căng thẳng gì đang xảy ra với Qúy Bình và vợ đại gia hơn 7 tuổi?
06:27:49 04/01/2025
Người đàn ông duy nhất khiến Song Hye Kyo mê mẩn suốt 25 nămNgười đàn ông duy nhất khiến Song Hye Kyo mê mẩn suốt 25 năm
22:07:03 03/01/2025
Người đàn ông định kết hôn với bạn gái kém 25 tuổi: Đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng nhận về cái kết đắngNgười đàn ông định kết hôn với bạn gái kém 25 tuổi: Đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng nhận về cái kết đắng
21:56:21 03/01/2025
Bắt khẩn cấp người đàn ông cầm dao đuổi đánh nhóm shipper ở TPHCMBắt khẩn cấp người đàn ông cầm dao đuổi đánh nhóm shipper ở TPHCM
22:39:00 03/01/2025

Tin mới nhất

Mẹ chồng "cướp công" con dâu: Khoe căn nhà tích góp là của mình tặng cháu đích tôn

Mẹ chồng "cướp công" con dâu: Khoe căn nhà tích góp là của mình tặng cháu đích tôn

12:27:57 03/01/2025
Dẫu biết rằng mẹ chồng tôi vốn sĩ diện, nhưng tôi không ngờ bà lại có thể biến không thành có một cách trơ trẽn như thế này.
Em gái đòi đứng tên nhà bố mẹ chồng chỉ sau 2 tháng kết hôn: Sóng gió hôn nhân hay trò đùa tuổi trẻ?

Em gái đòi đứng tên nhà bố mẹ chồng chỉ sau 2 tháng kết hôn: Sóng gió hôn nhân hay trò đùa tuổi trẻ?

12:24:18 03/01/2025
Chỉ vừa bước chân vào cánh cửa hôn nhân được hai tháng, cô em gái của tôi - một người luôn sống trong sự bao bọc và chiều chuộng
Thấy cánh tủ bếp không mở được, vợ cứ ngỡ bị kẹt để rồi tay chân 'lẩy bẩy' khi thấy thứ bên trong

Thấy cánh tủ bếp không mở được, vợ cứ ngỡ bị kẹt để rồi tay chân 'lẩy bẩy' khi thấy thứ bên trong

12:20:44 03/01/2025
Trước giờ nhà tôi vẫn êm ấm, gia đình hạnh phúc. Thành ra tôi khó xử quá. Tôi có nên vờ đi và cho chồng một cơ hội không?
Về ra mắt nhà người yêu, bỗng anh ra ngoài nghe điện thoại, gái trẻ tím mặt khi mẹ anh ghé tai thủ thỉ

Về ra mắt nhà người yêu, bỗng anh ra ngoài nghe điện thoại, gái trẻ tím mặt khi mẹ anh ghé tai thủ thỉ

12:15:19 03/01/2025
Anh vừa ra ngoài, mặt bác gái đã biến sắc. Bác ghé tai em nói nhỏ... Em chưa biết làm thế nào trong trường hợp này các chị ạ.
Về nhà, chồng nổi cơn ghen khi thấy ngón chân 'thò' ra, vừa nâng chiếc giường lên, anh quỳ xuống bật khóc

Về nhà, chồng nổi cơn ghen khi thấy ngón chân 'thò' ra, vừa nâng chiếc giường lên, anh quỳ xuống bật khóc

12:11:51 03/01/2025
Do tò mò, tôi tiến đến hỏi bà là khách của ai. Thế rồi bà nói ngắn gọn với tôi vài câu, tự xưng là mẹ chồng rồi dúi vào tay tôi một tờ giấy ghi số điện thoại.
Bị chồng chê tanh mùi cá, vợ đổ cả chậu cá lên người mình rồi tuyên bố một chuyện khiến chồng 'cứng họng'

Bị chồng chê tanh mùi cá, vợ đổ cả chậu cá lên người mình rồi tuyên bố một chuyện khiến chồng 'cứng họng'

12:09:06 03/01/2025
Đến nơi, chồng tôi khó chịu ra mặt. Anh bảo: Đã nói thanh lý cái quán này đi. Về nhà lúc nào cũng tanh tưởi mùi cá, nó ám cả vào người tôi đây này .
Hễ nghe tiếng chó kêu sau nhà, mẹ chồng ra đuổi xong lại 'mất tích' cả tiếng, dâu trẻ lén kiểm tra để rồi sợ 'run người'

Hễ nghe tiếng chó kêu sau nhà, mẹ chồng ra đuổi xong lại 'mất tích' cả tiếng, dâu trẻ lén kiểm tra để rồi sợ 'run người'

12:03:40 03/01/2025
Còn tôi thì khó xử quá. Biết chú ấy đã góa vợ, tôi càng muốn tác hợp hai người với nhau. Tôi không biết có nên nói chuyện này cho chồng hay không.
Biết thai nhi không phải con mình, chồng ung dung làm một việc khiến vợ 'dập đầu' tạ tội, nguyện dùng cả đời 'báo ân'

Biết thai nhi không phải con mình, chồng ung dung làm một việc khiến vợ 'dập đầu' tạ tội, nguyện dùng cả đời 'báo ân'

12:00:18 03/01/2025
Có lẽ kiếp trước tôi đã cứu cả thế giới nên kiếp này mới gặp được người đàn ông vĩ đại như vậy... Chuyện phải kể từ 5 năm trước, khi tôi vẫn đang học đại học.
Không ngờ vợ cũ mập lên 10 kg sau ly hôn, chồng hỏi một câu thì lặng người trước câu trả lời

Không ngờ vợ cũ mập lên 10 kg sau ly hôn, chồng hỏi một câu thì lặng người trước câu trả lời

11:56:55 03/01/2025
Anh không nhận ra cô vợ ngày trước gầy nhom, hốc hác, đau buồn sao? Không sống cùng anh nữa tôi ăn ngon ngủ ngon?
Đặt vé về ngay trong đêm vì nhớ con, vừa bước vào phòng ngủ, tôi sững sờ khi thấy điều này

Đặt vé về ngay trong đêm vì nhớ con, vừa bước vào phòng ngủ, tôi sững sờ khi thấy điều này

11:54:06 03/01/2025
Càng nghe tôi càng sững sờ khó bề tin nổi. Tôi bảo vợ đưa đứa bé cho mẹ H. ở quê nuôi nhưng vợ phản đối ngay. Hôm vừa rồi tôi mới đi công tác một tuần về.
4 năm sau ly hôn, chồng cũ bất ngờ đưa ra lời đề nghị khiến tôi không tin vào tai mình

4 năm sau ly hôn, chồng cũ bất ngờ đưa ra lời đề nghị khiến tôi không tin vào tai mình

11:51:26 03/01/2025
Tôi nghe xong thì lửa giận bốc lên, tôi tát chồng cũ một cái rồi chạy thẳng vào nhà, quăng luôn cục tiền vào người anh ta.
Cả đêm không ngủ được, tôi mở cửa sang phòng chị dâu thì bất ngờ khi thấy chị khóc nức nở vì điều này

Cả đêm không ngủ được, tôi mở cửa sang phòng chị dâu thì bất ngờ khi thấy chị khóc nức nở vì điều này

11:47:55 03/01/2025
Từ ngày chồng mới mất, đây là lần đầu tiên chị dâu khóc trước mặt người khác. Chắc chị đã buộc mình kiên cường quá lâu. Làm gì có người phụ nữ nào cứng rắn đến mức chẳng đau lòng khi chồng mất đâu.

Có thể bạn quan tâm

Sao Hàn 4/1: Tài tử 'Hạ cánh nơi anh' gây bức xúc; rộ tin V đóng Squid Game 3

Sao Hàn 4/1: Tài tử 'Hạ cánh nơi anh' gây bức xúc; rộ tin V đóng Squid Game 3

Sao châu á

07:51:55 04/01/2025
Tài tử Hạ cánh nơi anh gây bức xúc khi làm Seohyun khóc nức nở ở hậu trường lễ trao giải; tin đồn V (BTS) sẽ góp mặt trong Squid Game 3 khiến khán giả thích thú.
Messi lao vào tìm kiếm kỷ lục trong năm 2025

Messi lao vào tìm kiếm kỷ lục trong năm 2025

Sao thể thao

07:51:15 04/01/2025
Ngôi sao người Argentina, Lionel Messi đang đem tới chú ý cho người hâm mộ, khi hăm hở tìm kiếm những kỷ lục trong năm 2025.
Bắt giữ phó phòng dân tộc huyện có hành vi sàm sỡ nữ sinh

Bắt giữ phó phòng dân tộc huyện có hành vi sàm sỡ nữ sinh

Pháp luật

07:49:32 04/01/2025
Ngày 3/1, theo nguồn tin của phóng viên Dân trí, ông C.V.N., Phó trưởng Phòng Dân tộc huyện Trần Văn Thời (tỉnh Cà Mau), bị tạm đình chỉ chức vụ để cơ quan chức năng làm rõ hành vi sàm sỡ nữ sinh.
Sao Việt 4/1: Khánh Thi khoe con trai, Hồ Ngọc Hà nhí nhố bên gia đình

Sao Việt 4/1: Khánh Thi khoe con trai, Hồ Ngọc Hà nhí nhố bên gia đình

Sao việt

07:48:55 04/01/2025
Khánh Thi khoe con trai 9 tuổi cao gần bằng mẹ, Hồ Ngọc Hà chia sẻ khoảnh khắc đáng yêu bên chồng và 2 con trong chuyến du lịch.
Vũ khí Ukraine khét tiếng từng khiến máy bay Nga trả giá đắt giờ hết thời

Vũ khí Ukraine khét tiếng từng khiến máy bay Nga trả giá đắt giờ hết thời

Thế giới

07:45:10 04/01/2025
Từng là khắc tinh với chiến đấu cơ Nga trong giai đoạn đầu xung đột nhưng các loại tên lửa vác vai như Stinger của Ukraine giờ đây đã trở nên vô dụng và gần như bất lực.
When the Phone Rings tập 11: Phản diện mạnh nhất chính thức lộ diện, "twist chồng twist" khiến ai cũng sốc

When the Phone Rings tập 11: Phản diện mạnh nhất chính thức lộ diện, "twist chồng twist" khiến ai cũng sốc

Phim châu á

07:44:26 04/01/2025
Trong đêm giáng sinh, cả hai lại có nụ hôn ngọt ngào - đáng tiếc đây cũng chỉ là mộng tưởng khi Sa Eon đã rời xa cô. Mọi thứ biến mất và Hee Joo lại ngồi buồn bã trong căn phòng lạnh lẽo.
Khán giả rủ nhau ra cà phê bệt, tìm đúng chiếc ghế Sơn Tùng M-TP chụp ảnh

Khán giả rủ nhau ra cà phê bệt, tìm đúng chiếc ghế Sơn Tùng M-TP chụp ảnh

Netizen

07:40:13 04/01/2025
Trước đó, trong đêm nhạc đón năm mới ở phố đi bộ Nguyễn Huệ (31/12/2024), Sơn Tùng M-TP ngỏ lời mời người hâm mộ cùng mình uống cà phê bệt tại Nhà thờ Đức Bà.
Kỷ luật giáo viên nhận tiền dạy kèm học sinh với giá không hợp lý

Kỷ luật giáo viên nhận tiền dạy kèm học sinh với giá không hợp lý

Tin nổi bật

07:34:22 04/01/2025
Một giáo viên dạy môn sinh học tại trường THPT ở Cà Mau bị kỷ luật vì nhận tiền dạy kèm môn văn cho học sinh với giá không hợp lý.
Mỹ nhân đẹp nhất phim Hàn 18+ "Vương triều nhục dục" sau 10 năm: U40 trẻ vô cùng, đóng siêu phẩm hay nhất hiện tại

Mỹ nhân đẹp nhất phim Hàn 18+ "Vương triều nhục dục" sau 10 năm: U40 trẻ vô cùng, đóng siêu phẩm hay nhất hiện tại

Hậu trường phim

06:22:28 04/01/2025
Nổi lên nhờ vai diễn ở bộ phim Hàn 18+ đình đám, mỹ nhân này dùng diễn xuất và sự cố gắng để tạo chỗ đứng cho riêng mình trong làng giải trí.
Hình ảnh khiến cả thế giới bất ngờ năm 2018 vừa tái hiện đầu năm 2025

Hình ảnh khiến cả thế giới bất ngờ năm 2018 vừa tái hiện đầu năm 2025

Lạ vui

06:20:14 04/01/2025
Các chuyên gia một lần nữa bắt gặp Tahlequah - một con cá voi sát thủ mẹ có ký hiệu J35 - không rời con non (được gọi là J96) đã chết.
Quá khứ gây sốc của Pháp Kiều

Quá khứ gây sốc của Pháp Kiều

Nhạc việt

06:17:58 04/01/2025
Netizen không khỏi bất ngờ trước hình ảnh tém tém của Pháp Kiều, cho rằng anh chàng tiết chế bản thân như này khiến mọi người nhận không ra.