Tôi đã yêu nhầm gái bao
Tôi đã tin tưởng người yêu. Hóa ra, tôi chỉ là một thằng ngốc bị xỏ mũi, bị lợi dụng và cười cợt.
Tôi gặp một cô gái tuyệt vời tại CLB tennis. Cô ấy 27 tuổi, là nhân viên maketting. Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn khéo giao tiếp, khá tinh tế, tâm lý. Sau khoảng 1 tháng quen nhau, chúng tôi đã hò hẹn. Tôi thực sự rất yêu cô ấy.
Tôi là một giám đốc công ty kinh doanh, đủ kinh tế để lo cuộc sống cho cô ấy. Tuy nhiên khi tôi đề nghị về sống chung với nhau thì cô ấy từ chối. Cô ấy cho biết còn phải nuôi mẹ già, em dại dưới quê, cần phải độc lập để kiếm sống thêm một thời gian nữa. Điều đó khiến tôi càng trân trọng cô ấy.
Nhưng gần đây, tôi bắt gặp cô ấy đôi co với một người đàn ông – từng là bạn làm ăn của tôi. Tôi nghe cô ấy quát lên: “Tôi không sống như vậy nữa, xin anh để tôi yên”. Khi tôi tra hỏi, người yêu tôi đã thú nhận cách đây hai năm đã trót có quan hệ ngắn hạn với anh ta, nhưng sau đó không phù hợp nên đã chia tay. Anh ta vẫn tiếp tục quấy rối cô. Tuy tôi biết trước tôi, cô ấy cũng đã có người yêu nhưng tôi vẫn suy sụp, đòi chia tay cô ấy.
Cô ấy ốm liệt giường bỏ ăn nên bạn cô ấy đã gọi cho tôi. Vì nhớ nhung nên tôi cũng tha thứ, mong muốn bắt đầu lại từ đầu. Nhưng tình yêu của tôi không bao giờ giống như trước nữa. Tôi luôn dằn vặt, tra hỏi cô ấy, đồng thời nghi ngờ tất cả mọi việc cô ấy làm.
Sau khi đến gặp người đàn ông tôi đã bắt gặp cãi nhau với cô ấy, tôi phát hiện ra một sự thật tê tái: người yêu tôi thực ra là gái bao. Cô ấy hộ tống các đối tác với nhiệm vụ làm “bạn gái”. Khách hàng sẽ trả cô ấy vài triệu đến vài chục triệu, tùy theo chuyến đi dài hay ngắn, trong nước hay nước ngoài.
Tôi như bị trâu húc vào bụng. Không chỉ bị phản bội mà còn thấy mình bị lợi dụng, thấy tình yêu của tôi bị vấy bẩn, bị chà đạp. Cho dù cô ta giải thích là cần tiền để ăn học và chăm lo cho gia đình và chỉ “làm” một thời gian, đã bỏ hai năm, hiện tại cô ấy thực sự làm nghề maketting, rằng cô ta yêu tôi, sợ mất tôi. Nhưng tôi hoàn toàn chỉ còn thù hận. Tôi uống rượu triền miên và công việc kinh doanh của tôi cũng xuống dốc. Tôi xấu hổ về bản thân đến nỗi tôi không thể nói với bạn bè tôi về chuyện này.
Tôi đã yêu, đã tha thứ, đã tin tưởng người yêu của tôi. Hóa ra, tôi chỉ là một thằng ngốc bị xỏ mũi, bị lợi dụng và cười cợt. Trong sự giận dữ, tôi vẽ ra mọi kế hoạch để trả thù cô ta. Tôi dự định sẽ cho tất cả bạn bè và gia đình cô ta biết về chuyện này, phá hủy cuộc đời cô ta. Nếu không chà đạp cô ta, tôi sợ không giải được mối hận, không thể nào quay về sống bình thường được.
Video đang HOT
Tôi sợ không giải được mối hận, không thể nào quay về sống bình thường được(Ảnh minh họa)
Lời khuyên:
Mỗi người đều từng có những quá khứ, có thể chỉ là lỗi lầm nho nhỏ nhưng cũng có thể là bí mật tày trời. Nếu yêu một người, quá khứ không nên quan trọng. Có thể ai đó sẽ có những lựa chọn sai lầm trong cuộc sống (mại dâm, ma túy, trộm cắp, tù tội) nhưng quan trọng là họ đã thay đổi, đã chấm dứt lỗi lầm. Điều đó không khiến ai đó mãi mãi là người xấu hoặc ít xứng đáng vớitình yêuvà sự tôn trọng.
Xã hội của chúng ta, với những quan niệm đạo đức còn khắt khe, đương nhiên vẫn chưa thể rộng lòng với việc làm của người yêu bạn. Cô ấy đã phải giấu diếm, che đậy, hy vọng có thể chôn chặt sai lầm của mình. Vì cô ấy biết, bất cứ ai biết, bao gồm cả người yêu cô ấy say đắm, cũng khó có thể bao dung và chấp nhận.
Thực tế, những cô gái đã từng có quá khứ như vậy thực ra đáng thương hơn đáng giận. Đôi khi, họ chỉ là cố gắng kiếm tiền để có một cuộc sống tốt hơn. Trong khi những người bỏ tiền mua vui thì lại không bị lên án, kỳ thị. Nhiều người còn cho rằng đó là việc bình thường, đương nhiên. Đó không phải là một sự khắc nghiệt, thiếu công bằng của cuộc đời ư?
Tôi nói như vậy chỉ mong bạn có thể hiểu rõ ràng hơn những gì mà cô gái bạn đã từng yêu đã trải qua, đã chịu đựng. Để mong bạn có thể tha thứ cho cô ấy và tha thứ cho chính mình. Bạn không chỉ hận cô gái mà bạn đã trao gửi trái tim, mà bạn còn cảm thấy phẫn uất, cảm thấy khinh khi năng lực của bản thân khi “có mắt không tròng” khi không thể “nhìn rõ” người bạn yêu.
Nhưng cô gái, ở thời điểm bạn yêu, rõ ràng có đẩy đủ những tính cách đáng được tôn trọng, cô ấy đã rũ bỏ quá khứ để vươn lên một cách chân chính. Cô ấy cũng yêu bạn chân thành, không hề lợi dụng, không hề lừa dối. Bạn không sai lầm khi nhìn nhận cô ấy. Bạn chỉ không chấp nhận được quá khứ của cô ấy mà thôi.
Tôi biết rằng bạn không thể tiếp tục yêu cô gái đó. Nhưng cô gái ấy không đáng bị đối xử bất công hơn nữa. Khi mất người yêu, cảm thấy hổ thẹn, mất sự tự tin, mất đi tình yêu, sự tôn trọng…, cô ấy cũng đã phải chịu đựng đủ rồi.
Ngoài ra, việc bạn trả thù, để mọi người cùng biết về quá khứ của cô ấy chẳng khác nào tự đào bới vết thương của chính mình. Khi bạn cảm thấy hả hê vì làm cô ấy tổn thương, bạn cũng sẽ nhìn nhận mình một cách tồi tệ. Bạn cũng sẽ khó quên cô ấy hơn.
Nếu bạn không thể tha thứ, bạn chỉ cần rời bỏ. Sẽ mất một thời gian để làm lành vết thương, bạn nên chơi một số thể thao, đi du lịch hoặc nói với một người bạn tin cậy về việc đó. Chúng sẽ giúp bạn “xì” bớt sự tức giận, thù hận.
Theo VNE
Em mệt nhoài khi chạy theo bóng anh
Em sẽ nhớ cảm giác được anh ôm trong lòng và cảm nhận hơi ấm của anh, làm em mềm nhũn, tan chảy trong niềm hân hoan em là của anh.
Chưa khi nào em thấy đêm quá dài, u uất như đêm nay, một mình em thôi, nước mắt trực lăn dài đẫm gối, những giọt nước mắt xót xa, cay đắng trả lại tất cả tình yêu dành cho anh lần sau cuối và dừng lại. Em đã buông tay anh, sẵn sàng buông thôi bởi đã mệt nhoài, bước chân em nặng trĩu, cánh tay mỏi nhừ, những ngày tháng chạy theo bóng anh. Giờ đây em tự nhủ với lòng đã sẵn sàng cho việc mà em nghĩ sẽ chẳng bao giờ làm được, buông tay anh và ra đi.
Ảnh minh họa: I M
Cảm giác mất mát này thật sự đau đớn, em bật khóc, những giọt nước mắt mặn chát và cay nồng xộc lên sống mũi, tuôn sâu vào từng thớ thịt trên cơ thể, đau, nhức như hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm. Mấy ai hiểu cho em? Buông tay anh ra là sẽ không nắm nữa, cũng có nghĩa là mất đi chỗ dựa, như thế em sẽ ngã. Nhìn em ngã anh có xót xa không? Buông tay anh ra nghĩa là không còn có anh, mất đi hơi thở của những ngày qua. Có lẽ em sẽ chết trong nỗi đau đang dày vò bản thân. Nếu em chết, anh sẽ khóc chứ?
Buông tay anh ra nghĩa là khi em quay sang bên cạnh để tìm kiếm một bờ vai, một vòng tay trong mùa đông giá rét sẽ chỉ nhận được sự trống trải và hơi lạnh. Anh sẽ chạnh lòng khi em co ro chứ? Buông tay anh là để anh ra đi, rời xa em, không còn của riêng em, sẽ không bao giờ được nhận cái linh thiêng mà con người ta gọi là tình yêu nữa, anh sẽ đem cho người khác đúng không?
Từ bây giờ em sẽ học cách chịu đựng một mình, những nỗi đau, trăn trở, chỉ mình em bước đi không có chỗ dựa nào cả. Em sẽ học cách tự đứng bằng đôi chân, bằng sức lực của chính mình, sẽ lấy những khoảnh khắc ngắn ngủi được bên anh làm động lực, sẽ không cô độc trong ký ức ấy đâu. Sẽ có một ngày anh quay lại và nắm lấy đôi bàn tay em chứ? Sẽ có một ngày anh giật mình và đuổi theo em phải không? Anh nhận ra không thể sống không có em nhỉ?
Sẽ có một ngày nào đó anh hiểu đã làm tổn thương em! Khi đó anh hãy tự nhủ với mình rằng em buông tay ra để anh đi tìm hạnh phúc thực sự. Em đau đớn biết nhường nào khi nhận ra hạnh phúc ấy không ở nơi em. Em biết cái gì không thuộc về mình sẽ chẳng bao giờ là của mình nhưng vẫn cố chấp nghĩ rằng mọi cố gắng sẽ xoay chuyển tất cả, em ngốc lắm mà. Hết rồi, hết thật rồi, tất cả kết thúc như một giấc mơ thật dài vậy.
Người ta nói trong mỗi con người đều có một trái tim được chia làm nhiều phần, một phần để yêu thương, một phần nữa để thù hận, cũng bởi người ta quá yêu nhau nên mới thù hận. Phải chăng khi không có được tình yêu, người ta mới thù hận để xoá nhoà cái gọi là thương yêu? Sợ lắm cảm giác phải ghét một ai đó, nhưng vì quá yêu mà thế thì càng đáng sợ hơn. Anh sẽ ghét em chứ? Sẽ căm ghét em? Em chẳng thể biết được nữa, em đã rất yêu anh cơ mà, yêu hơn mọi thứ em có, đúng hơn "Anh là tất cả những gì em có".
Em sợ rằng phải sống trong quay cuồng của hạnh phúc ngày hôm qua. Sợ lắm những đêm nhớ anh, nước mắt lại tuôn rơi, choàng tỉnh sau những ác mộng về anh. Sợ lắm khi đau đớn hòa cùng nhớ thương, để mỗi lần nhớ thương vô vọng lại là một lần đau đớn đến xé lòng. Hạnh phúc là gió phảng phất. Hạnh phúc là cỏ mềm xanh mướt dưới chân ai đó. Em sẽ nhớ cảm giác được anh ôm trong lòng và cảm nhận hơi ấm của anh, nó làm em mềm nhũn, tan chảy trong niềm hân hoan rằng em là của anh. Em sẽ nhớ từng lời nói yêu thương và ngọt ngào nơi anh.
Tại sao cho người ta hy vọng rồi lại tước đoạt? Tại sao cho hạnh phúc rồi lại rời bỏ khi nó chưa một lần trọn vẹn? Hãy trả lời em đi. Nói nữa, nói mãi cũng chẳng bao giờ biết được câu trả lời đâu, nhưng ít ra em đã có đủ can đảm để đối diện với chính mình, nhìn anh bước đi và ngửa mặt lên trời cho nước mắt chảy ngược vào lòng nhé anh. Em đã buông tay anh rồi, anh đi đi.
Mình từng yêu nhau, một thời sánh bước, những tưởng sẽ là mãi mãi, thế mà... Những lời hứa hẹn chỉ như gió thoáng bay, những lời yêu thương chỉ còn là dĩ vãng. Tất cả chỉ là kỷ niệm, buồn, hận, thế nào cũng là chia ly.
Theo VNE
Nỗi buồn những thiếu nữ 'cho hết' Hơn một năm yêu đương, Bích vẫn là cô gái chỉn chu, nề nếp. Nhưng chỉ 8 tháng sau khi bị người yêu bỏ, cô gái 9X đã hai lần nạo thai. "Cho hết" để trả hận phụ tình Là gái 9X nhưng Bích (quê Hà Tĩnh, đang là SV tại Hà Nội) có quan niệm "cổ điển" về chuyện yêu đương bởi...