Tôi đã vượt qua cú sốc sau khi chồng ngoại tình như nào
Chúng ta phải nhìn thẳng, hiểu và chấp nhận sự thật là chồng không tuyệt vời như ta từng nghĩ, tình cảm luôn có thể thay đổi chứ không vĩnh cửu.
“Chị làm thế nào để tha thứ được cho anh”, nhìn thấy dòng nhắn của em chồng tôi nghĩ ngay cô ấy đang có chuyện. Cô ấy đang trải qua những gì tôi từng qua. Tôi từng nghĩ “tha thứ” nhưng sau đó đã bỏ cái từ này ra khỏi đầu vì nó quá nặng nề và mệt mỏi. Giờ đây tôi hoàn toàn thoải mái với cuộc sống bên chồng con, không có gì để tha thứ mà chỉ hiểu chồng hơn, sống với những gì đang có và không nghĩ nhiều với những gì đã xảy ra. Tôi muốn chia sẻ những điều đúc rút cho các bạn đang sống trong hoàn cảnh đó. Chuyện ngoại tình của chồng quá dài dòng và phức tạp nên tôi không muốn nhớ và kể ra. Khi anh nói mọi chuyện, tôi hoàn toàn không tin và cứ nghĩ chồng đang thử lòng mình vì đã quá tin anh. Sau khi hiểu ra, tôi đã sụp đổ, không làm ầm ĩ, không trách móc nhưng tôi tâm sự với những người thân.
Tôi đã trải qua những tháng ngày vô cùng khó khăn, suy nghĩ miên man, ăn thì nghĩ, ngủ thì mơ và khoảng một tuần sau tôi sút 2 kg trong khi vợ chồng xa nhau. Thời gian đó, mặc dù đang đau khổ nhưng tôi luôn chú trọng tới sức khỏe , uống thuốc ngủ để có giấc ngủ dài hơn. Tôi nấu đồ ăn ngon cho con và ép mình ăn uống, tôi giữ cho mình luôn có việc để làm. Thời gian đó tôi nhận làm một công việc mà hầu hết mọi người đều không trụ được một, hai tháng. Tôi đã đi bộ khoảng 5-6 tiếng một ngày dưới nắng nóng mùa hè tới 35 độ và cái lạnh buốt đến tận tim ở Bắc Mỹ. Chính nhờ công việc đó, tôi luôn gặp bạn bè, vẫn kiếm được một chút tiền và rèn luyện cơ thể dẻo dai, hệ thần kinh khỏe mạnh để tiếp tục sự học hành của bản thân.
Video đang HOT
Sau khi tốt nghiệp, tôi đi tìm việc. Đối với tôi, tiền chưa bao giờ là điều quan trọng nhất, tôi có thể không đi làm một thời gian vẫn có tiền tiêu vì luôn có khoản tiết kiệm, nhưng bản thân không cho phép mình nghỉ ngơi, không làm việc này thì làm việc khác. Khi ở nhà tôi học cách làm các đồ thủ công trên mạng, tất nhiên mỗi người có một sở thích, hãy làm những gì bạn thích làm, học những thứ mình còn yếu để giữ mình luôn bận rộn. Có một điều tôi nghĩ không nên sa đà vào là viết nhật ký, đọc mấy chuyện tâm sự trên báo vì nó chỉ làm mất thời gian và kéo dài tâm trạng u uất.
Giờ tôi có thể nói rằng không có cách nào để bạn quên hay tha thứ ngay, chỉ có thời gian sẽ làm lành vết thương. Tuy nhiên thời gian dài ngắn bao nhiêu hoàn toàn phụ thuộc vào mỗi người. Đối với tôi có lẽ khoảng một năm, tôi không còn cảm giác đau đớn và cũng không nghĩ nhiều về nó nữa. Nhiều khi nhớ lại thời trẻ, những điều chồng từng nói, tôi không thấy ghét mà chỉ buồn cười vì anh từng tự tin, bồng bột như thế nào và mình từng ngây thơ, trong sáng ra sao . Tôi nghĩ quan trọng nhất là chúng ta phải nhìn thẳng, hiểu và chấp nhận sự thật, rằng chồng không tuyệt vời như ta từng nghĩ và tình cảm luôn có thể thay đổi chứ không vĩnh cửu.
Cũng không ai có thể khuyên bạn chia tay hay tiếp tục sống với chồng. Ly thân một thời gian cũng là giải pháp tốt để chúng ta bình tâm và ngẫm nghĩ, có thể khi xa nhau bạn sẽ dễ dàng trao đổi suy nghĩ qua email và hiểu nhau hơn. Sau khi trải qua thời gian đau khổ, bạn sẽ thấy cuộc sống có nhiều thứ phải làm hơn cho con cái và cho bản thân. Hãy luôn nhớ tình cảm không bao giờ thay đổi là tình thương của cha mẹ dành cho con cái.
Theo VnExpress
Tôi từng nghĩ sẽ đặt tên con mình theo tên anh
Tôi không biết mình là gì trong anh nhưng anh trong tôi là điều vô cùng đặc biệt và gây ám ảnh mạnh.
ảnh minh họa
Tôi gặp anh lần đầu năm 16 tuổi, anh là bạn thân nhất của anh hàng xóm kế nhà tôi. Chúng tôi chưa bao giờ nói chuyện với nhau nhưng luôn bắt gặp ánh mắt của đối phương. Bằng cách này hay cách khác chúng tôi luôn vô tình gặp nhau và nhìn thấy nhau theo cách tình cờ nhất. Anh luôn là tâm điểm của mọi cuộc vui và có rất nhiều cô gái yêu thích anh. Tôi là một cô gái trầm tĩnh, nhẹ nhàng, thường cô độc, nhiều lần vô tình nhìn nhau như thế rồi anh buông lời trêu chọc nhưng không khiếm nhã, hỏi người khác số điện thoại của thoại của tôi. Nhiều lần đi ngang qua lớp học của tôi như thế cho tôi biết anh có thiện cảm. Tôi đã chọn cách im lặng và đôi khi cũng tự hỏi chính mình rằng năm ấy anh tìm thấy điều gì ở tôi?
7 năm trôi qua nhưng cảm xúc mỗi khi gặp anh vẫn như lần đầu tiên, ánh mắt anh ẩn chứa điều gì đó hệt như nhau mỗi khi nhìn tôi. Sau này khi đã đi qua vài cuộc tình, gặp gỡ nhiều chàng trai, vượt qua vài cú sốc lớn trong đời, anh vẫn luôn chiếm vị trí nhất định nào đó trong tim tôi và mang đến cho tôi cảm xúc chưa từng có ở bất cứ người con trai nào khác. Tôi luôn nghĩ về anh như một bản nhạc nhẹ nhàng, không ồn ào nhưng lắng đọng, với tôi anh như một liệu pháp tâm lý tuyệt vời. Anh ở đây và tôi vẫn ở đây nhưng không còn là chúng tôi của tuổi 16, 17 nữa.
Tết năm ngoái, trên đường về nhà anh liếc nhìn trộm vào phòng khách nhà tôi, anh cũng không biết rằng từ một khung cửa sổ khác tôi đã nhìn trộm anh. Khoảnh khắc ấy đã làm điều gì đó trong tôi thay đổi mãi mãi. Tôi suy nghĩ rất nhiều về những lúc vô tình bắt gặp ánh mắt của nhau. Anh luôn sững sờ, tôi bình thản đến lạ. Cả những lúc anh trêu ghẹo, tôi nghĩ có lẽ nào anh từng thích tôi, nhưng tất cả có lẽ chỉ thuộc về tuổi 16. Ngày đó tôi cảm nhận thấy điều gì đó đặc biệt trong ánh mắt anh nhìn tôi, cả trong lời anh nói, nhưng tôi chỉ cho rằng như những chàng trai khác thích trêu ghẹo, sự thiếu tinh tế và cả một chút lạnh lùng lẫn nghiêm túc và tôi phớt lờ điều đó.
Giờ tôi không biết anh như thế nào nhưng biết mình thích anh thật rồi, hơn cả thích, hơn cả thương nhưng không rõ đã yêu chưa. Tết năm nay lại sắp đến, tôi không biết từ khi nào luôn chờ đợi sự xuất hiện của anh như một thói quen. Ngày nào đó anh sẽ có người yêu hoặc có vợ và tôi không biết liệu còn bao nhiêu mùa xuân nhìn thấy anh như thế này. Tôi không biết mình là gì trong anh nhưng anh trong tôi là điều vô cùng đặc biệt và gây ám ảnh mạnh. Tôi từng nghĩ sau này sẽ đặt tên con trai tôi theo tên anh.
Nhiều lúc nghĩ hay cứ thổ lộ xem sao, nhưng có điều gì đó luôn cản tôi lại, hay vì tôi nhút nhát, muốn giữ mãi tình cảm này cho riêng mình? Dù có là gì đi chăng nữa tôi vẫn luôn âm thầm bên cuộc đời anh, luôn tìm thấy mình trong câu thơ của Nguyễn Bính: Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày. Bao giờ em mới gặp anh đây? Mùa xuân mang lại cho người ta thật nhiều cảm xúc tươi đẹp và tôi cũng thế. Tôi viết cho một người thật đặc biệt trong trái tim mình bằng tất cả những gì tươi đẹp, tinh khôi và ngọt ngào nhất.
Theo VNE
Lá thư cuối em gửi anh- người đã cũ... Em đã từng yêu anh, từng ngưỡng mộ anh, từng hết lòng hết dạ vì anh. Cũng từng nghĩ, cả đời này nếu như không phải là anh thì em sẽ không bao giờ lấy ai Nhưng, đâu phải chuyện gì em tính cũng được nhất là chuyện tình cảm. Khi một người không còn yêu nữa, không còn dành tình cảm cho...