Tôi đã từng là nạn nhân bị xâm hại tình dục lúc lên 6
Nhiều lần gã bế tôi chạy ra chỗ khuất, sờ vùng kín của tôi nên tôi không thể cầu cứu ai được. Hồi đó, tôi thậm chí còn không dám kể với mẹ về những tình tiết ấy một cách cụ thể, chỉ nói chung chung là “chú Lượng cứ bế con lên”, nên mẹ càng gạt đi…
Tôi nhớ những ngày con nhỏ, khi tôi khoảng 5-6 tuổi, lớp học nghỉ hè. Hồi ấy, bố tôi đi làm ở xa, nhà chỉ có tôi với mẹ và em bé. Mẹ đi làm suốt, công việc căng thẳng lại bận bịu với em bé nữa, nên gần như không có thời gian bảo ban và nói chuyện với tôi.
Mẹ chỉ giao việc, đưa ra yêu cầu và tôi thực hiện lần lượt tất cả những điều đó trước khi lên giường đi ngủ. Buổi sáng, tôi tự đánh răng rửa mặt, ăn sáng và đeo balo, đi bộ đến nhà bà ngoại cách đó khoáng 2km. Mẹ tôi bảo tôi đến đó, khoảng 4h30 chiều lại tự đeo balo về nhà, mẹ không đưa đón được. Tôi sẽ chơi với chị họ của mình – cũng là học sinh, đang được nghỉ hè.
(Ảnh minh họa)
Nhà bà ngoại rất rộng. Trước cửa có ao, sau lưng có khu đồi trồng gỗ Lát và rất nhiều cây Trẩu. Hai bác tôi đi làm. Ông ngoại tôi thì luôn cứ cắm cúi với những cây gỗ trên đồi và vườn cây ăn quả quanh nhà. Rảnh rỗi ông cũng ra ao chăm đàn vịt và thu hoạch rau màu.
Bà ngoại già và yếu, thường chỉ nằm trên giường, hoặc ở trong phòng. Hồi ấy, người ta đúng là suy nghĩ rất đơn giản và ít quan tâm đến sự an toàn của những đứa trẻ. Tôi và chị họ lớn hơn hai tuổi suốt ngày chành chọe nhau nên chúng tôi cũng không chơi đùa với nhau. Thậm chí, chị thích thú khi thấy tôi bị ngã, thường “bẫy” cho tôi trượt chân, đẩy tôi ngã xuống bùn hoặc treo hết đồ chơi lên cao cho tôi không dùng được.
Khi tôi cố gắng mách với hai bác về những trò đùa của chị, thì bác trai lẫn bác dâu đều lờ đi. Hai bác không muốn tôi đến đó – dù gì mẹ tôi cũng chỉ là con gái, phải chịu sự phân biệt đối xử nhất định. Lại không được lòng bác dâu. Thêm nữa, trẻ con không tránh được trò nghịch phá, sự có mặt của tôi làm cho bác dâu thấy rất phiền hà.
Bữa cơm, bác gắp hết món ngon vào bát của chị họ tôi và dặn: “Ăn nhanh không con N ăn mất”. Có hôm, ông ngoại thương quá gắp cho tôi miếng thịt, tôi hồn nhiên ăn luôn, bác lườm tôi, làu bàu: “Con nhà vô giáo dục”. Đến trung thu, ông ngoại mua bánh ống, bỏng ngô… dặn chị họ đợi tôi về hãy ăn. Bác bảo tôi là cái đồ “ngu! Không biết gì ngoài đớp”.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trở lại câu chuyện về mùa hè khoảng 5-6 tuổi. Năm ấy, gần nhà bà tôi, người ta xây một xưởng mộc. Có rất nhiều người thợ đến làm việc. Họ mua gỗ trong khu đồi của ông ngoại, cho xe đến và bào gỗ luôn tại chỗ. Căn nhà và khu đồi vườn rộng thênh vắng vẻ bây giờ ồn ào, nhộn nhịp hẳn ra.
Tôi không thích đến gần những người thợ ấy, bởi họ ồn ào, khạc nhổ bừa bãi, lại hay nói những điều tục tĩu. Họ cũng “chiếm mất” chỗ chơi của tôi nên tôi đành chui vào chỗ những bao ngô nuôi vịt của ông, nằm khểnh và đọc sách. Ông ngoại tôi trước đây là bộ đội, sau về làm vườn nhưng ông nhiều sách lắm. Sách chăn nuôi, sách thú y, có cả thơ Tố Hữu và báo Nhân Dân. Có cả cuốn Búp Sen Xanh của nhà văn Sơn Tùng.
Tôi mới chỉ 5,6 tuổi nhưng tôi biết chữ sớm lắm, 5 tuổi đã có thể đọc báo vanh vách. Chuyện này nghe khó tin nhưng hoàn toàn có thật. Vì khi tôi 4 tuổi, bố tôi nghỉ việc khoảng một năm, chẳng có việc gì làm nên bố dạy tôi đọc chữ, rồi đọc sách. Tôi viết chữ thì xấu kinh hồn nhưng đọc thì rất giỏi. Hồi ấy có gì để chơi, có gì để làm đâu. Bố dạy thì tôi học. Bố viết chữ lên cái bảng con con tôi đọc theo, rồi cứ thế giở sách báo ra đọc tiếp. Ông bố nóng nảy, vũ phu của tôi tuy làm tôi đau khổ nhiều điều nhưng ông cũng là người thầy đầu tiên trong đời tôi là thế.
Tôi chui vào đống ngô, đọc được bao nhiêu sách báo, có hôm ngủ quên, bị bác dâu đi làm về, gọi dậy chửi mắng cho tới tấp vì cái tội mang sách báo ra bày bừa. Sâu xa là bác ghen tị vì ai cũng khen tôi thông minh, đọc sách giỏi lại xinh xắn nữa. Chẳng hiểu sao, ai cũng khen tôi lấy hết nét xinh đẹp của gia đình, trắng trẻo hồng hào…
Trong nhóm những người thợ ấy có một người đàn ông tên là Lượng. Tôi đoán gã đó trẻ thôi, tầm 30, và chưa có vợ (tôi nghe những câu chuyện của mọi người nói với nhau như thế). Lượng hay khen tôi xinh, hay rủ tôi theo gã về lán thợ nhưng tôi không bao giờ đi theo. Trong những lần đến nhà ông bà ngoại tôi làm gỗ, thì gã càng lúc càng thái quá trong lời nói và hành động với tôi.
(Ảnh minh họa)
Gã lấy cớ nhận tôi là “con dâu tương lai”, cứ thấy tôi là bế ẵm hôn hít, tôi sợ lắm. Người gã ta hôi rình, toàn mùi thuốc lào với mùi mồ hôi. Gã không ôm tôi nhẹ nhàng mà cứ vồ lấy, cắn cấu sờ mó rất kinh khủng. Ban đầu tôi lảng tránh, về sau cứ thấy gã là tôi chạy biến. Gã biết tôi chạy nên giả vờ như không chú ý đến tôi. Lát sau tôi mất cảnh giác lại vồ lấy, cắn cấu hôn hít một chặp như điên loạn. Tôi sợ lắm, sợ phát khóc, tôi gào lên nhưng ông ngoại thì mải mê trên đồi với đám thợ thu mua gỗ, bà thì ở trong nhà, còn chị họ tôi thì đứng cười khoái trá khi tôi sợ hãi.
Tôi không thể nói chuyện với mẹ được. Khi tôi nói ra, mẹ gạt đi: “chú đùa”. Khi tôi nói là tôi rất sợ, tôi không về ông bà nữa thì mẹ bảo tôi làm khổ mẹ, không thương mẹ. Tôi đành phải nghĩ ra cách, mỗi lần về ông bà ngoại, tôi trốn không đi cổng chính mà chui rào vào từ bờ ao để ông Lượng không biết, sau đó lẻn vào nhà lấy sách, mang ra đống ngô nằm đọc thật im. Được vài hôm, ông Lượng xui chị họ tôi đi tìm xem tôi ở đâu. Chị tôi ra đống ngô, nói dối tôi rằng ông Lượng về rồi. Tôi thật thà đi ra ngoài thì lại bị ông ấy vồ được.
Tôi hét lên trong tuyệt vọng nhưng không có cách nào chống lại được, gã Lượng cứ đè tôi ra hôn lên mặt lên người, hôn vào ngực vào bụng, cấu véo mông và đùi tôi như kẻ lên đồng. May mắn là chưa đến mức cưỡng hiếp, nhưng cơ thể tôi chỗ nào gã cũng chạm tay vào. Nhiều lần gã bế tôi chạy ra chỗ khuất, sờ vùng kín của tôi nên tôi không thể cầu cứu ai được. Hồi đó, tôi thậm chí còn không dám kể với mẹ về những tình tiết ấy một cách cụ thể, tôi không dám tả lại cảnh bị sờ vào vùng kín. Vì quá xấu hổ. Chỉ nói chung chung là “chú Lượng cứ bế con lên”, nên mẹ càng gạt đi…
Hết mùa hè ấy, tôi đi học bình thường, mang theo nỗi ám ảnh khủng khiếp trong tâm trí. Tôi đã không biết rằng hành vi ấy cũng được coi như hành vi xâm hại trẻ em và Lượng cần được trừng trị. Tôi không biết, cũng như rất nhiều những người lớn quanh tôi cũng hoàn toàn không biết về điều đó. Chuyện qua rồi, rất lâu. Đến nay cũng hơn hai chục năm nhưng ký ức về lần đầu tiên bị một người đàn ông xâm hại vẫn khiến tôi ghê rợn đến giờ…
Theo Ngọc/Emdep
Em gái cướp chồng người à, dừng lại thôi em
Nếu vợ và người tình cùng lúc lâm bệnh, người đàn ông sẽ ở bên chăm sóc ai? Đáp án chỉ có một mà thôi, đó là vợ của anh ta. Dù cho anh ta thực sự không còn yêu vợ nữa, nhưng hết tình còn nghĩa, anh ta vẫn phải giữ nghĩa vụ chăm sóc vợ, em gái à.
Cô gái ạ, nếu như cô gái đang trong mối quan hệ tình nhân với một tên đàn ông đã có vợ, vậy hãy nhanh chóng rời bỏ mối quan hệ ấy và học cách yêu bản thân mình nhiều hơn. Nếu như cô gái làm điều đó với mục đích riêng, vậy thì không có lời khuyên nào được đưa ra cả. Nếu như cô gái sa vào bẫy tình của người đàn ông có gia đình đầy quyến rũ, vậy thì nhanh chóng tỉnh ngộ đi, người đàn ông đó không dành cho cô gái đâu.
Có một vài sự thực dưới đây về đàn ông, tình nhân và vợ, có thể cô gái đã biết nhưng cố tình làm ngơ, hoặc thực sự vẫn ngây thơ không nghĩ đến, vậy thì hãy để tôi nói cho cô gái nghe:
Đàn ông chỉ nghĩ đến người tình khi anh ta cảm thấy cô đơn, trống rỗng
Người tình dường như chỉ là một thứ gia vị khiến cho cuộc sống của anh ta thêm đôi phần hương sắc và nhiều phần đậm đà. Sau khi tận hưởng thứ hương vị đó, anh ta có thể lãng quên đi một thời gian rồi quay lại nếu cần. Người con gái khi đã vô tư chấp nhận làm người tình của một người đàn ông thì người chịu tổn thương sâu sắc nhất sẽ là người con gái đó.
Người tình luôn là kẻ thứ ba trong tất cả các cuộc tình và chịu sự chỉ trích của xã hội
Phụ nữ có thể coi người tình quan trọng hơn người chồng, nhưng đối với đàn ông, dù tình cảm của anh ta với người tình có sâu sắc tới mức nào thì lương tháng anh ta vẫn đưa cho vợ, bổn phận trách nhiệm anh ta vẫn sẽ làm với vợ chứ không phải người tình. Đàn ông thích nhất là chơi trò tình ái, trong từ điển của anh ta, tình nhân là người ngoài, chỉ có vợ mới là cùng một phe.
Sâu thẳm trong tim người đàn ông ngoại tình, vợ vẫn quan trọng hơn người tình
Nếu vợ và người tình cùng lúc lâm bệnh, người đàn ông sẽ ở bên chăm sóc ai? Đáp án chỉ có một mà thôi, đó là vợ của anh ta - đây là thứ đáp án khiến cho bất kỳ cô gái nào trong mối quan hệ ngoài luồng cũng phải đau lòng.
Dù cho anh ta thực sự không còn yêu vợ nữa, nhưng hết tình còn nghĩa, anh ta vẫn phải giữ nghĩa vụ chăm sóc vợ - người chung sống với anh ta trong một khoảng thời gian dài, sự sống chết của vợ sẽ có ảnh hưởng tới toàn gia đình, còn tình nhân thì không, anh ta chỉ có thể vung tiền ra cho tình nhân đi chữa bệnh mà thôi.
Vợ chỉ có một, còn nhân tình là 'bộ sưu tập' của đàn ông
Đàn ông thích chinh phục, vậy nên tình nhân có thể thay liên tục, điều đó khiến cho anh ta cảm thấy tự hào, còn vợ không thể thay tùy tiện như thế. Yêu và cưới, người vợ được tất cả mọi người chấp nhận, có thể đôi lúc anh ta chán vợ và bỏ đi tìm tình nhân, nhưng cuối cùng thì anh ta vẫn trở về vì nơi vợ ở là nhà của anh ta.
Tình yêu của tình nhân có thể rất lớn, rất nhiều, nhưng rút cục thì cô ấy không có địa vị gì hết. Đàn ông có thể thích tình nhân đến phát điên lên được, nhưng chỉ sau một thời gian cũng sẽ chán mà thôi. Tình cảm của đàn ông với tình nhân, có lẽ cũng chỉ là thử đổi một chút hương vị, thử một chút tươi mới, những mặn nồng hai người có được có lẽ chỉ như một giấc mơ hạnh phúc. Đàn ông rất ích kỷ, vợ hay tình nhân, anh ta đều muốn, vì thế anh ta thường cố tìm cách để làm thỏa mãn cả hai. Nhưng sau tất cả, đàn ông lại trở về với vợ của mình.
Vợ danh chính ngôn thuận đường hoàng, nhân tình chỉ sống trong bóng tối
Cô gái đã "thấm" được chút nào chưa? Nếu như anh ta thực sự yêu cô gái và chán ghét gia đình mình như anh ta nói, anh ta sẽ đường hoàng cưới cô gái về nhà, đó là hành động thể hiện sự chân thành của anh ta. Còn nếu anh ta miệng vẫn nói yêu cô gái nhưng về nhà vui vẻ với vợ, vậy thì cô gái hãy thôi hy vọng đi. Tình nhân đối với anh ta chẳng qua là một sự bồi thường, bù đắp cho những tháng ngày anh ta không còn cảm thấy được kích thích khi ở bên vợ nữa, khi được thỏa mãn, anh ta lại trở về với vợ nhanh thôi.
Kết
Có một câu nói thế này về chuyện ngoại tình của đàn ông: Vợ thật như là xe riêng của mình, đi đâu cũng phải giữ gìn, không muốn bị mất. 'Vợ hai' thì như chiếc xe buýt công cộng, đến trạm cần đến thì ta lại đi xuống. Còn tình nhân là đất, muốn đỗ xe xuống lúc nào thì đỗ. Cô gái cũng nên ghi nhớ dù nó khá đau lòng, anh ta sẽ tìm đến cô gái khi anh ta thấy buồn mà thôi.
Trong gia đình, đàn ông là ngôi nhà tránh gió đầy vững chãi, còn phụ nữ là trụ cột tinh thần của họ, nếu như 'nhà' vẫn còn, thì trụ cột tinh thần cũng vẫn còn, anh ta sẽ không dễ gì đạp đổ nó đâu. Tuy rằng có lúc anh ta nhìn vợ thấy không thuận mắt, hay cãi nhau hoặc không hài lòng nhiều điều nhưng anh ta cũng không dễ dàng ly hôn được, trừ phi vợ của anh ta thực sự khiến anh ta không thể chịu nổi nữa và thấy nên giải thoát cho nhau.
Đàn ông vẫn bảo nhau rằng, phụ nữ chỉ cần vị trí làm vợ của anh ta thôi, đổi đi đổi lại có lẽ người đầu tiên mình lựa chọn vẫn là người tốt nhất, vậy thì không thay đổi thì hơn. Nếu như cô gái lỡ yêu một người đàn ông đã kết hôn, vậy thì cũng nhanh chóng rời xa đi thôi, để tránh tự làm tổn thương mình nhiều hơn nữa. Một người đàn ông tôn trọng, yêu thương bạn, sẽ cưới bạn về, chứ không phải chỉ cho bạn sống trong bóng tối cùng anh ta!
Theo Tuyết Trang/Emdep
Cú chạm mặt tình cũ đau đớn giữa đêm trong nhà nghỉ Tôi giật mình khi anh gọi tên mình và suýt đánh rơi chùm chìa khóa khi nhận ra tình cũ. Đàn bà ai chẳng có những phần quá khứ yêu đương mà không muốn chồng biết đến. Tôi cũng nghĩ vậy nên khi đến với anh, người chồng hiện tại của tôi, tôi đã chôn vùi tất cả những kỷ niệm về mối...