Tôi đã trót đem lòng…yêu bố chồng
Tôi nói điều này ra chắc hẳn sẽ có người cho rằng tôi là một kẻ vô đạo đức, một người vợ lăng loàn, phản bội chồng. Nhưng thực sự tôi đã trót đem lòng yêu bố chồng.
Tôi cũng không biết đó có thể gọi là tình yêu hay chỉ là một thứ tình cảm gì đó mà tôi không thể giải thích được.
Chúng tôi cưới nhau đến nay đã được 5 năm và cũng đã có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh. Tình cảm vợ chồng tuy không còn mặn nồng như trước nhưng người ngoài nhìn vào ai cũng cho rằng gia đình chúng tôi thật là hạnh phúc.
Anh là con trai duy nhất trong một gia đình gia giáo. Bố mẹ anh đều là cán bộ nhà nước. Hiện hai người vẫn đang tuổi công tác, chưa nghỉ hưu.
Vì là con trai độc nên sau khi cưới, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng để tiện cho việc chăm sóc ông bà khi về già cũng như tiện cho việc chăm sóc, dạy dỗ con cái chúng tôi.
Tôi đã trót đem lòng yêu bố chồng (Ảnh minh hoạ)
Chồng tôi là một kiến trúc sư trong ngành xây dựng nên đặc thù công việc của anh là phải đi nhiều. Anh đi theo công trình hàng tuần, nửa tháng, thậm chí cả tháng mới về nhà một lần. Mỗi lần về thăm nhà cũng chỉ vài ba hôm rồi lại phải đi.
Nói về trách nhiệm của người chồng, người cha thì tôi không có điều gì phải chê trách anh. Thời gian anh được ở nhà, anh dành trọn cho việc chăm sóc con, chơi với con, đưa đón con đi học, đi chơi, dạy con học bài và giúp vợ những công việc trong nhà. Anh không ngại chia sẻ với tôi những việc nội trợ, nấu nướng, giặt giũ quần áo…
Video đang HOT
Anh không giống những người đàn ông khác. Không thích nhậu nhẹt, không hút thuốc, không thích thể thao, không nghiệm games…Anh chiều chuộng tôi hết mực. Nhưng đó chỉ là về vấn đề vật chất, tiêu pha tiền nong. Từ lúc yêu nhau đến tận khi cưới rồi về chung sống với nhau, anh chưa bao giờ to tiếng hay cãi vã, tranh luận gì với tôi. Chỉ đơn giản bởi vì anh thích độc quyền trong các vấn đề gia đình. Từ chuyện chăm sóc con, quyết định cho con đi học đến việc đối đãi, quan hệ với gia đình, bạn bè, người thân. Tôi phải hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của anh.
Nói thực là tôi vô cùng khó chịu về điều đó. Nói cách khác là anh quá tỉ mỉ, quá chi tiết, quá “đàn bà”. Những chuyện nội trợ trong gia đình đáng lẽ phải là do tôi quyết định. Chẳng hạn như: Mua sắm những đồ dùng lặt vặt, mua sắm quần áo, sách vở cho con…nhưng anh cũng để ý xem tôi làm thế nào.
Mệt mỏi nhất là mỗi dịp Tết đến, chuyện mua quà biếu bố mẹ, ông bà, biếu sếp lại là chủ đề khiến vợ chồng tôi phải tranh luận hàng giờ. Nói là tranh luận thôi chứ ý kiến của tôi luôn bị anh bác bỏ.
Nhưng bố chồng tôi thì khác anh một trời một vực. Tôi tìm thấy ở ông một mẫu người đàn ông khiến tôi phải ngưỡng mộ. Ông trẻ hơn nhiều so với độ tuổi 54 của ông. Một người đàn ông bên ngoài thì lạnh lùng nhưng lại rất biết quan tâm vừa đủ đế người khác.
Ông là lãnh đạo trong một xí nghiệp Nhà nước. Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao chồng tôi lại không có được một phần trong tính cách của ông.
Những khi chồng tôi vắng nhà, ông cũng giúp tôi rất nhiều trong công việc gia đình. Nhưng không phải là một sự quan tâm áp đặt như chồng tôi vẫn làm.
Dù đã ngoài 50 nhưng phải nói rằng thân hình ông nhiều người đàn ông phải ao ước. Có thể do ông chăm tập thể dục, thể thao nên cơ bắp khoẻ manh, thân hình nở nang khác hẳn với chồng tôi. Ở ông toát lên một vẻ nam tính cực kỳ cuốn hút phụ nữ. Tôi cũng có nghe mọi người xì xèo chuyện bố chồng tôi có bồ nhí bên ngoài. Nhưng quả thực chuyện bố tôi có người phụ nữ theo đuổi thì cũng là chuyện đương nhiên mà thôi. Mẹ chồng tôi cũng còn trẻ nhưng có lẽ chồng tôi “thừa hưởng” tính cách của bà. Sống với bố mẹ chồng mấy năm nên tôi cũng thừa biết hai ông bà sống với nhau cũng chỉ vì cái nghĩa chứ tình cảm thì cũng đã nguội nhạt từ lâu.
Mẹ chồng tôi rất ít khi có mặt ở nhà vào mỗi bữa cơm. Công việc bận rộn một phần, còn “bận”chuyện khác thì tôi không rõ. Vì thế bữa cơm gia đình thường chỉ có mẹ con tôi với bố chồng. Đối với tôi, ông không hề tỏ ra lạnh lùng như người ta vẫn thường thấy ở con người ông. Những lúc như thế, tôi lại ao ước giá như ông chính là chồng tôi, là cha của con tôi thì tốt biết bao.
Tôi thực sự đã rất nhớ ông khi ông đi công tác một tuần xa nhà. Tận đáy lòng mà nói thì tôi chưa bao giờ cảm thấy nhớ chồng như nỗi nhớ đối với bố chồng. Sự thiếu vắng ông trong ngôi nhà khiến tôi cảm thấy hụt hẫng hơn bao giờ hết. Tôi mong sự có mặt của ông trong bữa cơm chiều với mẹ con tôi. Nhưng sự mong mỏi ấy tôi chưa từng dành cho chồng tôi. Tôi mong những nụ cười, những cái nhìn ấm áp khi ông trò chuyện với tôi.
Tôi thậm chí đã từng có suy nghĩ đầy tội lỗi, tôi mong được nằm trong vòng tay của ông.
Tôi biết rằng mình đã sai khi để tình cảm của mình lấn át lý trí. Tôi sợ ông sẽ biết được, sợ chồng tôi sẽ biết được, sợ mọi người biết, sợ những lời rèm pha…Nhưng tôi thực sự không biết phải làm thế nào bởi đó là tình cảm từ chính trái tim tôi.
Theo VNE
Sốc: Vợ lăng loàn có ba con riêng khác cha
Và lời thú nhận của cô ấy mới khiến tôi sốc, cha của ba đứa trẻ không phải chung một người, mà trong đó thậm chí có người bạn thân của tôi, người tôi cho là tâm giao, là tri kỷ.
Chỉ khi cầm trên tay tờ giấy xét nghiệm vô sinh trên tay tôi mới dám tát người vợ lăng loàn một cái tát trời giáng, nhưng một cái tát cũng chẳng thể rửa hết nỗi nhục này. Ê chề hơn là ba đứa con tôi đang nuôi lại là ba anh em không cùng chung dòng máu, chúng là kết quả của nhiều lần vợ tôi đi đêm về hôm với những người đàn ông khác nhau, trong đó có người tôi từng gọi là bạn tâm giao, tri kỷ.
Những đứa trẻ bất hạnh sẽ lớn lên trong tình yêu giả tạo mà tôi dành cho chúng bởi nỗi đau này tôi sẽ không bao giờ quên (ảnh minh họa)
Chuyện ngỡ như đùa này là bi kịch của gia đình tôi. Tuyệt tử tuyệt tôn không nhục bằng bị vợ cắm sừng, tôi chỉ muốn chết quách đi cho xong.
Gia đình tôi vốn hiếm con, ba đời đều là độc đinh không có nhiều con trai, đến lượt tôi phải gồng gánh trách nhiệm sinh cháu đích tôn cho dòng họ tôi cảm thấy áp lực vô cùng. Mẹ tôi lo lắng nên từ lúc chọn dâu đã phải bắt tôi chọn những cô gái có dáng mắm đẻ hông to, nhanh nhẹn. Cuối cùng mẹ tôi cũng gật đầu khi tôi dẫn Ngân về ra mắt.
Cưới nhau chưa được bao lâu thì tôi nhận công tác đi nước ngoài 6 tháng để lại người vợ trẻ ở nhà mà chưa có gì. Thời gian ở xa vợ chồng vẫn thường xuyên liên lạc nên tình cảm vợ chồng vẫn nồng thắm.
Ngày trở về chúng tôi vỡ òa trong cảm xúc được gần gũi nhau cho thỏa những ngày xa cách nhưng tôi lại mắc chứng "chưa đến chợ lại hết tiền". Mặc dù không nói ra nhưng tôi biết cô ấy không được thỏa mãn và có bức xúc. Thời gian sau đó, tôi đã phải bồi bổ bằng thuốc và thực phẩm nhưng tình trạng vẫn không cải thiện. Sau hai tháng "vật vã" tôi cũng nhận được tin vui là vợ tôi mang bầu, và bốn tháng tiếp theo cả họ hàng nhà tôi cùng chung vui khi hay tin vợ tôi mang bầu một bé trai.
Từ ngày vợ có mang rồi sinh nở, vợ chồng tôi cũng ít quan hệ với nhau, phần vì ham muốn của tôi cũng không cao, mà vợ tôi cũng không hứng thú nên chỉ thi thoảng chúng tôi mới gần gũi nhau. Vì không thường xuyên nên chúng tôi cũng không sử dụng biện pháp tránh thai nào cả, và hơn một năm sau khi sinh em bé đầu lòng vợ tôi lại tiếp tục mang thai em bé thứ hai. Cuộc sống gia đình tưởng chừng như viên mãn khi em bé thứ hai là một bé gái.
Vì sinh hai bé liền nhau khá vất vả nên những lần gần gũi sau tôi vẫn thường phải nhắc vợ tôi phải phòng tránh thai và bản thân cũng chủ động hơn trong việc chăn gối để không bị dính. Nhưng chỉ hơn 1 năm sau vợ tôi lại tiếp tục mang thai, lần này là một bé trai, khiến tôi vừa mừng nhưng cũng khá băn khoăn. Biết vợ mình rất mắm kiểu "đi qua đầu giường đã dính" nhưng tôi thì làm sao mà "hoành tráng" đến mức ấy cơ chứ. Điều lạ nữa là đứa con thứ ba cùng là trai nhưng lại hoàn toàn khác người con trai đầu, bé gái thì giống hệt mẹ lại làm tôi hoang mang. Họ hàng, bạn bè đến chơi cứ đùa "con hàng xóm rồi" làm tôi đâm bực mình. Tôi không dám nói những bức xúc của mình với vợ sợ vợ tự ái nhưng để mãi trong lòng lại ấm ức khó chịu, tôi quyết định đi khám về khả năng làm cha và tôi nhận được tờ giấy định mệnh...Tôi vô sinh.
Có phải những đêm trực của cô ấy ở bệnh viện đã sinh ra những đứa bé ấy, và cha của chúng đích thực là ai?
Và lời thú nhận của cô ấy mới khiến tôi sốc, cha của ba đứa trẻ không phải chung một người, mà trong đó thậm chí có người bạn thân của tôi, người tôi cho là tâm giao, là tri kỷ. Tôi chỉ biết tát cô ta một cái trời giáng cho tất cả những hành động nhơ nhớp của cô chứ không còn biết làm gì khác.
Bí mật này tôi phải ngậm đắng chết mang theo vì nếu bố mẹ tôi biết chuyện thì đó thực sự là một cú sốc tinh thần có thể giết người. Tôi vẫn phải nuôi ba đứa trẻ không phải là con mình, mong chúng lớn lên hạnh phúc trong bí mật cay đắng của tôi. Tôi không có khả năng làm cha lại bị người vợ của mình "chơi" một vố đau thế này thì tôi còn biết phải làm thế nào.
Theo VNE
Tôi có nên cưới người đàn bà lăng loàn ấy? Đối với tôi, cuộc sống thật tròn trịa và viên mãn, tôi chẳng có một tí gì để phàn nàn. Nhưng cách đây 5 ngày thì đúng là như vậy! Tôi sinh ra trong một gia đình gia giáo nền nếp. Cha mẹ tôi đều là công chức về hưu, tuy chưa được đến mức giàu có nhưng cũng có thể gọi là...