Tôi đã “trị” được mẹ chồng như thế nào?
Nhiều bạn bè, đồng nghiệp khi đến nhà tôi chơi đều tỏ vẻ ngạc nhiên, ngưỡng mộ mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu. Họ ngạc nhiên bởi hai người “khác máu tanh lòng” lại đối xử với nhau như hai mẹ con ruột.
Thực ra, nói là “trị” mẹ chồng cho oai chứ thực tình hoàn toàn không phải vậy. Ngày tôi về nhà chồng có biết bao nhiêu là lo lắng bởi chồng tôi là con trai duy nhất, bố chồng đã mất, mẹ chồng vừa mới nghỉ hưu. Bà là người Hà Nội, đảm đang và tháo vát, bản tính cũng thật thà, xởi lởi nhưng lại mắc tính đồng bóng, hay để ý việc này việc kia. Nhiều lúc vừa cười đùa vui vẻ xong lại quay sang khó chịu, mặt càu cạu. Bà rất thích chỉ đạo nhất là trong nhưng công việc gia đình.
Những ngày đầu về ở với bà, tôi khá sợ. Tối đầu tiên về làm dâu, sau khi thu dọn nhà cửa, bà gọi vợ chồng tôi vào phòng để nói về nề nếp gia phong, tôn ti trật tự gia đình và khẳng định mọi thứ trong gia đình đều phải thông qua bà. Giọng bà rõ ràng, đanh thép khiến tôi run và nghĩ bụng là “mình vớ phải bà mẹ chồng ghê gớm rồi”.
Nhưng ở lâu với mẹ chồng tôi mới thấy rằng bà không ghê gớm đến thế. Biết tính bà thích chỉ đạo, việc lớn việc nhỏ gì tôi cũng hỏi qua ý kiến bà. Thỉnh thoảng tôi gửi quà cho mẹ đẻ cũng không quên tặng mẹ chồng một món quà y hệt. Tôi cũng hay tâm sự với bà về chuyện công việc, các mối quan hệ xã hội bên ngoài. Những câu chuyện nho nhỏ khiến tôi và mẹ chồng ngày càng gần gũi nhau hơn.
Mẹ chồng tôi vốn là cán bộ nhà nước đã nghỉ hưu, bà có sắc vóc nhưng ăn mặc rất giản dị. Tôi thì trẻ trung, được nhiều người đánh giá là có gu thẩm mỹ. Vậy là tôi thường xuyên rủ mẹ chồng đi mua sắm quần áo cùng mình, ngày nghỉ đi làm tóc, dưỡng da. Do vậy, mẹ chồng tôi ngày càng trẻ đẹp, hàng xóm, bạn bè ai gặp cũng khen khiến bà vui ra mặt.
Video đang HOT
Hàng ngày, tôi dậy sớm đi chợ cùng bà, học bà nấu những món ăn ngon. Những lúc như thế, hai mẹ con chẳng còn khoảng cách, trò chuyện cùng nhau cởi mở. Đôi lúc, hai mẹ con cũng bất đồng ý kiến nhưng tôi cũng mạnh dạn đưa ra ý kiến: “Theo con là thế này, mẹ thấy có được không ạ?” nhưng vẫn để bà là người đưa ra quyết định cuối cùng.
Khi tôi mang bầu rồi sinh con, tôi cảm nhận rõ tình cảm bà dành cho tôi. Do mẹ đẻ tôi ở Bắc Ninh, bà lại bị bệnh tiểu đường nên khi tôi sinh, mọi việc một mình mẹ chồng tôi lo hết. Từ việc cơm nước, kiêng cữ, trông con cho tôi để ngủ ngon giấc.
Trưa qua, khi cả phòng làm việc tôi đến chơi với mẹ con tôi, bà đón tiếp rất vui vẻ, xởi lởi khiến ai cũng ngạc nhiên bảo tôi “ sao mà tốt số, mẹ chồng mà còn hơn mẹ đẻ”. Tôi nghe mà chỉ cười bởi hôm trước, lúc trong phòng đẻ của bệnh viện, khi bác sĩ hỏi bà là: “Bà là bà ngoại à”, bà cũng tươi cười nói “Nó là con gái tôi đấy”. Thú thực lúc đó tôi cảm thấy xúc động muốn trào nước mắt.
Tôi vẫn biết là nhiều chị em sẽ không tin tồn tại mối quan hệ tốt của tôi với mẹ chồng. Tuy nhiên, có thể nói đến thời điểm này, tôi hài lòng vì mình có một mẹ chồng như thế. Và tôi càng thấy rằng, lời mẹ tôi dặn trước khi lấy chồng không sai: “Nếu biết ăn ở thì con sẽ có hai người mẹ”.
Theo Gia đình & Xã hội
Lại nhớ người yêu cũ
Em đúng thật là... Có hẳn hai con rồi mà mỗi khi vẩn vơ chuyện gì, lại vẫn thường lưu luyến, nhớ về người yêu cũ, kẻ từng cả gan chê và gọi em là Thị Nở.
Ảnh minh họa
Thật ra chính người ấy giúp cái khiếu văn chương nửa mùa trong em trỗi dậy, người yêu cũ tán rằng: "Em cứ như mùa thu, mà mùa đó thì quyến rũ, bí ẩn như một người đàn bà đằm thắm. Thu có màu vàng của lá, màu xanh của cây, cùng nét thăm thẳm của bầu trời mây, hài hòa, lôi cuốn".
Với những lời đường mật như thế, thành ra buổi tối thu dịu dàng, em chẳng viện nổi cớ để từ chối lời mời đi dạo. Thế là em cùng với người ta cùng thong thả bên nhau, nơi những con đường mọi người hình như cũng đang đi chậm lại, khẽ khàng nghe ngóng cho lòng xao động. Để rồi hai đứa luôn ngất ngây với hương hoa giản dị, quen thuộc, khép nép dưới tán lá, khiến bao người bâng khuâng.
Thành ra cứ mùa thu, hương hoa sữa ngào ngạt em lại nhớ đến chàng. Vừa tối hôm trước còn dạo chơi với nhau chả tỏ vẻ gì, mà sáng hôm sau ở cửa phòng em xuất hiện một hộp quà. Bên trong là ba chùm hoa sữa tươi nguyên, còn đọng những giọt sương, hẳn là vừa được hái xong và chủ nhân của nó phải vượt hàng chục cây số đem đến tận nơi, để kịp trước giờ người nhận thức dậy.
Thu đến, có kẻ lại hồi tưởng về những kỷ niệm về một thời đã qua có bao giờ trở lại. Những gì người yêu cũ từng làm cho, chưa khi nào em có thể quên, em nhớ rất rõ, từng tiểu tiết một. Chàng rất nhiệt tình lăn theo, chiều chuộng con bé suốt ngày mơ mộng, thích đi bộ lang thang dưới những con đường xanh mát. Người yêu cũ còn thích cái lãng mạn trẻ con của tuổi ẩm ương. Nhớ lại thuở tình yêu trong trẻo, hai đứa tay nắm tay, chàng xách dép, quàng túi, rồi nàng tay cầm chùm nhãn bóc cho nhau ăn... lòng em bồi hồi, rưng rưng.
Em rất nhớ vì người yêu cũ có số vất vả đường ăn uống giống em, thi thoảng rủ em đi ăn ốc. Để thi thoảng em lại ngạc nhiên "Sao anh biết quán ngon này?", chàng được thể mặt vênh lên: "Chỗ nào anh chẳng biết". Em khâm phục người ta quá.
Người yêu cũ, nhân dịp gì cũng không bao giờ quên tặng hoa, tặng quà, kể cả ngày... quốc tế Thiếu nhi. Có hôm lại bất ngờ tặng em hoa nhân ngày... bình thường, hâm thế cơ mà. Có lần anh ấy còn rủ em đi mua áo đôi, "Như thế người ta mới biết mình là một cặp".
Em nhớ người yêu cũ với những xúc cảm bất chợt, hồn nhiên chẳng thèm giấu diếm khi yêu em. Chàng đưa em đi chơi và tỏ tình, khi về thì cười kiểu sướng rơn như "tiểu nhân đắc chí", đoạn hứng khởi còn cập nhật ngay lên status Yahoo rằng: "Chỉ yêu Nở". Em nhớ những ngày về nhà, em vác theo cả laptop làm như chăm lắm, nhưng chủ yếu để chat với người yêu cũ, rõ khuya, rõ muộn. Mẹ kêu ngủ sớm thì bảo con đang bận việc.
Những khi vui hoặc có lúc buồn, em đều bật mục lưu trữ trong yahoo, để đọc lại những đoạn vẩn vơ không đầu không cuối nhưng rất thật của hai đứa, thấy người yêu cũ vừa ngây ngô vừa đáng yêu. Mỗi lần ngồi đọc, cười khùng khục, em lại nghe người yêu cũ ngó đầu ra lẩm bẩm: "Nở ơi! Mẹ cu ơi, chưa đi ngủ đi còn làm gì đấy?".
Ai bảo em mê muội gật đầu đồng ý, thành ra người yêu cũ giờ đã thành chồng em, khiến cho bao khoảnh khắc đã qua chẳng bao giờ trở lại.
Theo Dantri
Đã kết hôn hay chưa, bạn cũng nên đọc câu chuyện này! Tôi nhìn thấy nỗi đau trong đôi mắt kia, dường như em cũng biết tôi định nói gì... Cuộc sống muôn màu luôn ẩn chứa những bất ngờ thú vị. Có những thứ diễn ra thật đơn giản nhưng lại khiến ta ngỡ ngàng ở giây phút cuối cùng. Có những hành xử tưởng chừng rất sai nhưng khi đứng ở điểm cuối...