Tôi đã tìm lại được hạnh phúc sau khi tha thứ cho vợ tội ngoại tình
Đọc bài viết Sau mỗi lần ngoại tình, vợ tôi lại về khóc xin chồng tha thứ của anh, tôi thật sự thông cảm và chia sẻ với nỗi đau mà anh đang gặp phải.
ảnh minh họa
Nhưng anh còn may mắn hơn tôi nhiều, bởi anh chỉ nhìn vợ anh ngoại tình “qua ảnh”. Nói như thế là bởi cách đây 3 năm, chính tôi cũng ở vào hoàn cảnh như anh, khi chính tôi tận mắt chứng kiến cảnh vợ mình tay trong tay âu yếm, ríu rít với một người đàn ông lạ, ngay trong khuôn viên khách sạn mà tôi đang tham dự hội thảo tại đó.
Tôi hơn vợ 5 tuổi, là bác sỹ ngoại khoa của một bệnh viện lớn, còn vợ tôi làm nhân viên ngân hàng và là con gái của một bệnh nhân mà tôi đã cứu mạng.
Những tưởng tình yêu có thêm cả lòng biết ơn ấy sẽ bền vững và càng hạnh phúc khi chúng tôi có cậu con trai đầu lòng xinh xắn, kháu khỉnh.
Do đặc thù công việc nên tôi thường phải trực đêm tại bệnh viện, một vài tháng thì đi tăng cường chuyên môn cho các bệnh viện tuyến dưới.
Tôi có nghe phong phanh chuyện vợ tôi có tình cảm với một người đàn ông khác nhưng quả thật công việc bận rộn, con nhỏ, tôi lại là người rất tin và yêu vợ nên tôi cũng chẳng mấy bận tâm đến thông tin đó.
Cho đến khi tôi đi hội thảo khoa học được tổ chức tại một thành phố biển cách nhà gần 400 km. Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà khi đó tôi lại bảo vợ tôi đi công tác ở thành phố Hồ Chí Minh, vợ tôi như mọi lần chu đáo chuẩn bị quần áo, đồ dùng cá nhân vào va li cho chồng đi công tác.
Hội thảo diễn ra 3 ngày ở một khách sạn lớn, nằm ngay sát bãi biển dẹp nổi tiếng. Chiều tối ngày thứ hai, sau khi kết thúc một ngày làm việc, thay vì về phòng khách sạn tắm rửa để chuẩn bị ăn tối thì tôi lang thang dạo quanh khuôn viên khách sạn để ngắm cảnh.
Video đang HOT
Qua khỏi khu vực bể bơi nước nóng, tôi thấy phía trước là một đôi trai gái đang ôm eo nhau rất tình tứ, vừa đi vừa nói chuyện ríu rít.
Dáng người phụ nữ dù nhìn đằng sau trông khá quen thuộc, đặc biệt là chiếc váy hoa màu cam pha đỏ sặc sỡ giống hệt chiếc váy mà vợ tôi có lần khoe chồng, bị tôi chê là “màu mè riêu cua”…
Lẳng lặng đi theo đôi tình nhân, giữ một khoảng cách an toàn vừa đủ để họ không phát hiện ra, tôi thấy họ vào quầy lễ tân của chính khách sạn mình đang ở, lấy chìa khóa phòng và vẫn tư thế sát sạt vào nhau ấy, họ bước vào thang máy để lên phòng nghỉ.
Ở quầy lễ tân, tôi biết được số phòng mà vợ mình đang ở cùng nhân tình.
Tôi bấm điện thoại gọi cho vợ, cô ấy bảo vừa đón con về gửi nhà bà ngoại để đi sinh nhật một người bạn.
Đau lòng trước lời nói dối trắng trợn của vợ mình, tôi bấm thang máy và đứng trước phòng nghỉ của vợ.
Chuông cửa reo, người ra mở cửa chính là vợ tôi, trên người khoác mỗi chiếc áo tắm của khách sạn. Cô ấy trợn tròn mắt rồi giật lùi khi thấy tôi lù lù đứng trước cửa phòng.
Tôi bỏ dở cuộc hội thảo và quay trở về nhà. Vợ tôi cũng về nhà sau tôi khoảng hơn một tiếng đồng hồ.
Trưa hôm ấy, chúng tôi đã ngồi nói chuyện với nhau một cách rất thẳng thắn. Dù lòng đau đớn vô cùng, nhưng nghĩ đến con trai bé nhỏ chưa đầy hai tuổi, tôi chấp nhận tha thứ cho vợ để cô ấy có cơ hội chuộc lại lỗi lầm.
Và giờ đã hơn 3 năm trôi qua, gia đình tôi dù đôi lúc cũng có chuyện này chuyện kia, nhưng tôi ghi nhận được sự thành tâm hối lỗi của vợ mình.
Bản thân tôi dù không thể quên được những gì đã qua, nhưng cũng cố gắng hết sức để giữ gìn, vun vén hạnh phúc gia đình. Và tiếng cười đã trở lại trong ngôi nhà nhỏ của tôi.
Kể với anh câu chuyện của chính tôi, như một lời chia sẻ, mong anh hãy suy nghĩ thật kỹ xem có thể cho vợ mình một cơ hội sửa sai. Mong gia đình anh sẽ tìm lại được hạnh phúc.
Theo TienPhong
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Dạo này em hay tự hỏi mình câu hỏi ấy. Và những lúc như thế, em cứ nghĩ mãi về anh, dù chẳng còn lí do gì để làm thế. Em đã quên anh, quên rất lâu rồi, những nhớ những thương trong tim cũng nhạt lắm rồi...
Em những ngày gồng mình chống chọi với nỗi nhớ, sợ hãi trong chênh vênh nhớ thương.
Những ngày cuối tuần nhiều hoang hoải. Em co ro trong những kỉ niệm xưa cũ, thấy vết thương xưa lại nhói đau... Mùa Đông, se sắt gió, lãng đãng mưa. Em một mình đi dọc các con phố Hà Nội, gói cho đủ đầy mùi vị của mùa Đông, của Hà Nội và tự nhủ với lòng mình, em đang hạnh phúc, thực sự hạnh phúc.
Và đi giữa đất trời Hà Nội, em, bâng quơ nghĩ đến anh. Anh ở đâu giữa đời em, giữa gió mưa rét buốt lúc này.
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Dạo này em hay tự hỏi mình câu hỏi ấy. Và những lúc như thế, em cứ nghĩ mãi về anh, dù chẳng còn lí do gì để làm thế. Em đã quên anh, quên rất lâu rồi ấy và cảm xúc, những nhớ những thương trong tim cũng nhạt lắm rồi. Có chăng, những gì còn sót lại, chỉ là một thói quen, một cảm giác, và một khoảng trống hun hút rơi rớt lại.
Một ngày gió mùa ùa về bất chợt. Chạy xe chầm chậm trên phố, hít hà mùi mưa và cái lạnh phảng phất trong không khí. Rồi hít cho căng đầy lồng ngực mình một đêm mưa và em mỉm cười khi nhớ đến anh. Chúng mình đã gọi nhau là Người - Quen - Cũ, thì có nghĩa là một người - đã - cũ - lắm - rồi.
Mùa Đông về. Em lại đan khăn cho một người con trai khác - dĩ nhiên, không phải anh. Rồi em sẽ thay tấm ảnh của anh trong ví, bằng ảnh của một người con trai khác - tất nhiên, cũng không phải anh. Sẽ là những mắt cười, môi hôn và những nhớ nhung - giống như tình cảm ngày xưa cũ - nhưng hiển nhiên, anh biết mà, không phải dành cho anh nữa... Khi đã trở thành hai đường thẳng song song, có nghĩa là chúng ta có quyền yêu thương một người khác nữa.
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
Những ngày bão về. Sóng sánh và hoang hoải nỗi nhớ. Kỷ niệm xưa cũ những tưởng vụn vỡ và có thể quên đi...
Đêm muộn, vẫn sẽ lạnh lắm, ra đường, nhớ mặc ấm nhé anh!
Đêm qua, thấy nick anh sáng, và vẫn avatar xưa cũ... Em định buzz, rồi nói vu vơ vài câu. Nhưng rồi lại thôi.
Vì vốn dĩ chẳng có gì, chẳng còn gì. Và chẳng cần thiết nữa...
Lẽ ra em có thể lại yêu anh, có thể tha thứ, chấp nhận mà bỏ qua tất cả để được bình yên bên anh. Đám bạn vẫn thường nói em ngốc, rằng anh là người hoàn hảo và con trai ai chẳng có lúc lăng nhăng. Nhưng em hiểu rằng, lừa dối đồng nghĩa với việc anh muốn rời bỏ tình yêu nơi em, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Vì thế, hãy cứ ra đi khi em không thể làm bến đỗ bình yên trong cuộc đời anh.
Chỉ là... còn một câu hỏi vẫn luôn nhức nhối không thôi...
Theo VNE
Chồng đã nghiện tình một đêm Câu chuyện chồng nghiện tình một đêm bây giờ mới được hé lộ. Không phải từ khi về làm chồng, chồng mới có tính lăng nhăng. Ngay từ ngày yêu nhau, chồng đã là một gã đàn ông chơi bời, nhưng chồng chưa từng nói qua về chuyện đã yêu bao nhiêu người và cũng tỏ ra mình là người rất nghiêm chỉnh...