Tôi đã rung động với phụ nữ sau 20 năm chỉ thích đàn ông
Tôi đã rung động với phụ nữ sau 20 năm chỉ thích đàn ông
Tôi, một giám đốc kinh doanh thành đạt, 38 tuổi, ngoại hình ưa nhìn, được nhận xét là đẹp trai, phong độ mà vẫn độc thân. Chắc các bạn cũng đoán ra, tôi thuộc giới tính thứ ba. Tôi là cháu trai duy nhất của dòng họ hai bên nên từ nhỏ đã cố gắng để ý đến các bạn nữ, ra trường quen một vài bạn gái xinh đẹp nhưng tất cả đều vô ích, tôi chỉ có cảm xúc với người cùng giới. Tôi mất 10 năm để ba mẹ và gia đình nội ngoại tha thứ cho mình rồi chấp nhận người yêu hiện tại của tôi.
Anh là một giảng viên đại học giàu tình cảm, đã cùng tôi vượt qua nhiều thăng trầm trong cuộc đời, tình yêu này của anh là vô bờ bến. Không như những cặp đồng tính khác, chúng tôi đã may mắn được gia đình hai bên ủng hộ, ngỡ sẽ bên nhau đến suốt cuộc đời. Thế mà cuộc sống đảo lộn khi tôi gặp em, cô nhân viên 27 tuổi mới về công ty. Em là một người con gái mang nét đẹp cổ điển, dịu dàng nhưng rất tài giỏi và nghiêm túc công việc. Trong vòng 2 năm, tôi đã tin tưởng giao cho em hầu hết các công việc quan trọng trong công ty. Em dần dần đi vào lòng tôi lúc nào không biết. Chỉ biết ngày nào tôi cũng mong công ty có buổi họp để được ngắm nhìn em trực diện, nghe em phát biểu ý kiến. Một ngày nghỉ không nhìn thấy em là tôi thấy cuộc sống không còn ý nghĩa gì nữa.
Tôi không biết gọi tình cảm này là gì, gay sao có thể yêu phụ nữ? Em biết tôi là gay nhưng luôn cư xử rất đúng mực. Em chưa một lần đi ăn uống riêng với tôi dù được mời nhiều lần. Tôi thường viện cớ công việc để được trò chuyện cùng em. Qua tìm hiểu cô bạn thân làm trong công ty, tôi biết gia đình em không hạnh phúc, chồng em cũng là con trai một trong một gia đình gia trưởng. Ngày ấy, em từ chối biết bao nhiêu người đàn ông để đến với anh ta chỉ vì anh là bạn thân từ nhỏ và dọa sẽ tự tử nếu em từ chối (hắn đã uống thuốc ngủ để dọa em). Chồng em bị mắc bệnh hiểm nghèo nhưng lại giấu kín gia đình vì sợ người thân lo lắng. Em làm lương gấp 4 lần chồng, nhận nhiều việc làm thêm, dồn hết tiền để lo cho chồng và nhà chồng nhưng vẫn phải làm mọi công việc nhà, kể cả phục vụ ba mẹ chồng và gia đình em chồng sống chung.
Em chịu không biết bao nhiêu lời nói cay độc từ phía nhà chồng vì họ tin mê tín, cho rằng chồng em ốm yếu do cưới phải em. Bị nhà chồng đối xử tệ bạc, em khóc cạn nước mắt nhưng kiên quyết không chịu ly hôn vì còn thương chồng. Em là người con gái duy nhất mà tôi có tình cảm. Tôi có thể bảo vệ em khỏi bị tổn thương khi ở công ty nhưng làm sao che chở cho em khi về nhà? Người yêu hiện tại biết tôi có tình cảm với em nên bắt tôi chọn lựa một trong hai. Anh trước giờ chỉ ghen với những gã đàn ông xung quanh tôi chứ chưa bao giờ ghen với phụ nữ dù có nhiều cô xinh đẹp không biết tôi là gay vẫn ra sức tán tỉnh.
Video đang HOT
Sao tình cảm trong tôi lại có thể chuyển hướng như vậy? Tôi có nên can thiệp vào chuyện gia đình em? Tôi có linh cảm rằng em cũng có tình cảm với mình nhưng cố kìm nén và khi biết tôi là gay em cũng có thoáng chút đau khổ. Từ nhỏ, tôi cũng hy vọng mình là người lưỡng tính để vẫn có thể cưới vợ, sinh con nối dõi nhưng tôi tuyệt đối không có tình cảm với phụ nữ. Giờ khi tôi và mọi người đều đã chấp nhận sự thật tôi là gay thì bản thân lại yêu một người phụ nữ. Tôi không thể hiểu nổi tình cảm của mình nữa. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Theo iBlog
Lấy phải chồng đồng tính rồi dùng cùng chung... 'trai bao'
Lấy nhau vì nợ nghĩa nhưng sau khi sinh con, tôi đã phát hiện chồng chỉ thích... đàn ông. Không thể ngờ một ngày, tôi lại vì những khát khao của bản thân, một lần nữa, bán đi tâm hồn...
Phát hiện kinh hãi
Tôi chăm sóc con đến hơn 1 tuổi mới nhận ra chồng tôi suốt hai năm chưa từng động đến vợ, cũng không có ý định quay lại ngủ cùng. Anh thường lấy cớ bận việc đi công tác vài ngày mới về. Thậm chí có lần, tôi khát khao một vòng tay ôm, lấy cớ va chạm thân thể với chồng, nhưng anh ta đều nhanh chóng gạt tôi ra. Đến một ngày, khi chồng vội ra ngoài nghe điện thoại, tôi cầm máy tính của anh ta định lên mạng. Bất ngờ, từng tấm ảnh tự sướng đập vào mặt tôi choáng váng. Chồng tôi trần trụi, chu mỏ hôn người khác, cười hạnh phúc, ôm rất chặt.
Không đáng sợ bằng việc tôi đã thấy những đôi môi đó đều có râu lởm chởm. Tôi chạy vào nhà tắm, nôn như muốn bắn cả ruột ra ngoài. Không rõ ngồi trong đó bao lâu, đến khi nghe tiếng con khóc thét, tôi mới lê thân bước ra. Không phải không đau đớn mà vì quá kinh ngạc, quá sợ hãi đến nỗi cạn khô nước mắt. Bên ngoài, chồng tôi đã thu xếp đồ đạc để đi công tác gấp.
Bố mẹ chồng nhìn mặt tôi hình như hơi hối lỗi, nhưng họ chỉ im lặng. Chừng một tuần sau, chồng tôi trở về và mời tôi lên phòng nói chuyện. Đỗ nhận mình là đồng tính, cưới tôi chỉ vì bất đắc dĩ, vì bố mẹ bắt buộc, vì muốn bịt miệng xì xào của thiên hạ, vì giữ danh dự, vì muốn có con nối dõi... Anh ta tuyệt đối không có hứng với phụ nữ. Không vì mẹ anh dăm bảy lần đòi tự tử, anh cũng đã không ngủ với tôi.
Tôi một mình trong gian nhà lớn, cô đơn, buồn chán càng nhiều hơn.
Lúc "gieo giống" cho tôi, anh ta phải uống thuốc kích dục mới hành sự được. Đỗ lật bài ngửa, nếu tôi ly hôn thì sẽ không được nuôi con, sẽ ra đường sống, sẽ mất tất cả. Số tiền anh ta xây nhà cho bố mẹ tôi, tiền dưỡng bệnh, anh ta ghi chép đầy đủ, có người làm chứng, tôi sẽ phải trả hơn 400 triệu đồng. Còn nếu tôi ngậm miệng, ngoan ngoãn sống trong nhà anh ta và nuôi con, sau này có bồ, chỉ cần hoạt động kín đáo, anh ta cũng không chấp. Tôi không có gì, tôi chỉ sợ mất con, nhưng tôi không thể trả nợ, tôi sợ phải ra đường, sợ sống cực khổ. Tôi chỉ có thể chấp nhận sự thật: Tôi chỉ là cái máy đẻ anh ta mua về, chăm nuôi như con bò cái trong nhà.
'Dùng chung' đàn ông
Tôi sống tăm tối suốt 4 năm, chỉ có chút ánh sáng duy nhất là đứa con. Thời gian này, bố mẹ tôi chuyển về quê một thời gian để chăm ông bà nội đang già yếu. Tôi một mình trong gian nhà lớn, cô đơn, buồn chán càng nhiều hơn. Lúc con ngủ, tôi chẳng biết làm gì ngoài xem phim tình cảm, hết trên tivi lại trên mạng Internet. Những hình ảnh tình tứ từ yêu thương, đam mê đến ướt át, nhục dục đã đánh thức khao khát đàn bà của tôi. Tôi cứ ngẩn ngơ ra vào, khổ sở, ám ảnh.
Lúc bố mẹ đi vắng, buổi tối, chồng tôi lại công khai dẫn đàn ông về phòng riêng, lục đục trong đó nhiều giờ. Nhưng cứ vài tuần lại đổi một người. Không ít lần tôi bắt gặp chồng tôi đưa tiền cho người đàn ông kia. Tôi ghê tởm, hiểu ngay đó là "bóc bánh trả tiền", chỉ có điều chưa từng nghĩ quan hệ này giữa đàn ông với nhau cũng xảy ra. Nhưng một lần, sau khi xem xong một bộ phim tình cảm ướt át, tôi khát khô cổ nên mò xuống tủ lạnh uống nước. Tôi đụng ngay người đàn ông lạ mặt cũng đang uống nước, mặc độc cái quầnbé như bàn tay trên người. Tôi sợ hãi, luống cuống tránh mặt. Nào ngờ, gã trai ôm phắt lấy tôi, tay chân sàm sỡ, thì thào đầy ám muội: "Anh nghe hoàn cảnh em rồi. Sống cô đơn như vậy có cần anh giúp đỡ không?". Nói là làm, gã trai không buông tha tôi. Và tôi không hiểu sao đã buông xuôi...
Chồng tôi biết chuyện, anh ta không nói gì, chỉ nhau mày: "Cô cũng khổ rồi. Cứ thoải mái đi. Tôi không có ý kiến gì cả". Từ đó, nếu anh ta dẫn trai về, phục vụ chồng tôi xong, lại tự nhiên đưa sang phòng tôi. Chồng tôi sẽ cho thêm tiền trai. Mỗi lần như vậy, sau một đêm mờ mịt, sáng hôm sau, tôi lại đứng trước gương tự tát mình, tự xỉ vả mình. Nhưng đến tối, tôi lại không có dũng khí phản đối. Tôi sợ cô đơn, sợ đêm dài, sợ sống mà không có cảm xúc. Tôi cũng sợ người khác biết, sợ bản thân không còn có chút tự trọng nào. Nhưng liệu tôi có thể duy trì mối quan hệ này được lâu không? Tôi phải làm thế nào để thoát ra?
Theo Phununews
Cô ấy nhìn thấy tôi cùng người tình đồng tính Trong nhiều năm tôi sống cuộc sống hai mặt, vẫn có người yêu là phụ nữ dù thực tế tôi chỉ thích đàn ông. Ảnh minh họa Tôi làm vậy vì có nỗi khổ riêng. Tôi biết hàng ngày đang có nhiều người giống tôi tìm cách bước ra ánh sáng nhưng tôi lại không thể, tôi lo sợ điều đó sẽ giết...