Tôi đã phải trả giá đắt và dằn vặt suốt cuộc đời vì một câu nói dối vợ
Một lần nói dối vợ tôi phải trả giá đắt và bị dằn vặt suốt cả cuộc đời. Khi ôm vợ trong vòng tay tôi đã hứa với cô ấy: “Sẽ không bao giờ anh bỏ em một mình nữa đâu”.
Tôi và vợ là kết quả của mối tình 5 năm yêu nhau trong xa cách kẻ Bắc người Nam. Ngày cưới cũng là ngày em khăn gói theo tôi ra sống hẳn ngoài này, cuộc sống mới nhiều lạ lẫm nhưng em vẫn nở nụ cười mãn nguyện vì biết rằng từ đây em sẽ luôn có người chồng thương yêu mình ở bên cạnh.
Biết vợ lấy chồng xa nhà nên tôi cũng rất quan tâm tới cô ấy, cố gắng không để vợ phải buồn, phải suy nghĩ nhiều. Được cái bố mẹ tôi cũng thoải mái, không khó khăn như nhà người ta, coi con dâu như con gái trong nhà nên vợ tôi cũng không có gì phải lo lắng nhiều.
Cưới được 3 tháng thì vợ tôi mang bầu, cả nhà tôi mừng lắm. Mẹ tôi bắt đầu tẩm bổ cho con dâu và đứa cháu còn đang trong bụng mẹ. Nếu trước đây mỗi lần đi làm về tôi hay la cà cùng với đám bạn chứ không chịu về nhà ngay thì bây giờ hết giờ làm 30 phút là tôi đã có mặt ở nhà để phụ em nấu cơm. Sáng ra tôi lại nhận nhiệm vụ chở em đi làm rồi mới đến công ty. Các chị trong công ty ai cũng bảo tôi sắp thành ông chồng “quý hiếm” rồi.
Mấy anh bạn đồng nghiệp cũng hùa vào theo:
- Muốn giành chức “Ông chồng của năm” ở công ty năm nay đấy hả ông bạn?
- Các ông không phải đá xoáy, các ông chả đội vợ lên đầu ấy chứ, nói gì tôi.
Video đang HOT
Tôi vẫn là một ông chồng mẫu mực, yêu vợ như thế cho đến một hôm. Hôm ấy chả hiểu sao mấy ông bạn trong phòng tôi lại nổi hứng nhậu nhẹt, họ rủ rỉ tai nhau: “Tối nay cắt cơm nhà hết nhá, đừng có ông nào khai với vợ đấy, tối nay phải đổi gió chút”.
Thấy tôi ngần ngừ, anh bạn ngồi cùng hích vai:
- Gớm, ngoan ngoãn với vợ cả đời, 1 lần hư có chết gì đâu. Ông đừng có đứng ngoài cuộc với anh em đấy nhá. Gọi về cho vợ đi.
- Ông đừng có khinh tôi thế chứ, gọi thì gọi.
Vậy là tôi không thắng được những lời kích bác của đồng nghiệp, lấy máy gọi cho vợ: “Em ơi tối nay anh có việc về muộn, em ăn trước đi nhá, 10 giờ anh về”. “Vâng, anh nhớ về sớm nhé!”, giọng vợ tôi nhẹ nhàng khiến tôi bối rối, tôi không muốn nói dối vợ như thế.
Thế nhưng chẳng để tôi kịp thay đổi quyết định, chưa hết giờ làm việc, cả phòng thiết kế toàn đàn ông đã kéo tôi đi ngay. Đầu tiên là nhậu nhẹt rồi hát hò, quá vui vẻ tôi quên cả giờ hẹn với vợ. Mãi khi các chiến hữu chuyển sang tăng cuối là đi nhà nghỉ thì tôi xin rút quân, lúc này tôi mới cầm đến điện thoại để xem giờ. Tôi giật mình khi thấy điện thoại hết pin từ bao giờ.
Hỏi người bạn mới biết đã 11 giờ đêm, tôi hốt hoảng lo lắng. Không biết vợ tôi ở nhà thế nào, cô ấy thấy tôi về muộn điện thoại lại không liên lạc được không biết có ra ngoài tìm tôi mà xảy ra việc gì bất trắc không? Hôm nay bố mẹ tôi lại về quê cả chẳng có ai ở nhà mới khổ chứ. Tôi vội vã ra ngoài lấy xe phóng về bỏ mặc những lời mỉa mai, châm trọc của mấy ông bạn.
Về đến nhà thấy trong nhà điện vẫn sáng tôi đã thở phào nhẹ nhõm, trong bụng nghĩ thầm: “Chắc vợ đang ngồi xem ti vi đợi mình đây”. Mở khoá cổng bước vào nhà, tôi giật bắt mình khi thấy vợ nằm xõng xoài ở bậc cầu thang đi lên tầng 2, quanh cô ấy, máu chảy rất nhiều. Tôi vội vã gọi taxi đưa vợ đi bệnh viện.
Khi bác sĩ báo tin vợ tôi đã bị sảy thai và sức khoẻ của cô ấy hiện rất yếu, tôi đã khóc. Tôi là một người chồng, người cha không tốt nên mới để xảy ra cơ sự này, giá tối ấy tôi về nhà sớm, tôi không nói dối vợ đi chơi thì chưa chắc vợ tôi đã bị sảy chân khi mang quần áo lên tầng phơi. Tôi hối hận thì đã muộn rồi.
Vậy nhưng khi tôi nói ra sự thật về buổi tối ấy, vợ lại chẳng một lời trách cứ mà lại nhân hết lỗi về mình khiến tôi càng ân hận. “Là tại em, tại em không cẩn thận nên mới để con mình rời xa mãi mãi”, từng lời vợ nói khiến tim tôi như bóp nghẹt, tôi chỉ còn biết ôm chặt lấy cô ấy, hai vợ chồng nước mắt tuôn rơi.
Sau lần sảy thai ấy phải mất 2 năm sau vợ tôi mới có bầu trở lại. Do sức khoẻ của cô ấy yếu, nên suốt thời gian mang thai vợ chồng tôi phải cố gắng giữ gìn. Tôi chẳng dám rời vợ nửa bước, nhiều đêm nằm ngủ cảnh tượng vợ nằm bên vũng máu tối hôm ấy lại xuất hiện trong giấc mở khiến tôi giật mình tỉnh giấc. Toàn thân mồ hôi vã ra như tắm, tôi vội vàng quờ tay sang vợ, may quá cô ấy vẫn đang ngủ say.
Vợ tôi sinh con ở tháng thứ 8, may mắn mẹ tròn con vuông. Ôm con trong tay mà tôi cứ ngỡ như là mơ, suốt thời gian vợ mang thai tôi đã sợ rất nhiều. Một lần nói dối vợ tôi đã phải trả giá đắt và bị dằn vặt suốt cả cuộc đời. Ôm vợ trong vòng tay tôi tự hứa với cô ấy: “Sẽ không bao giờ anh bỏ em một mình nữa đâu”.
Theo mot the gioi
Tôi phải trả giá đắt cho giây phút xao lòng của mình
Giây phút xao lòng đã qua đi nhưng tôi lại trả giá rất đắt. Tôi đã sống trong dằn vặt và đau khổ suốt thời gian vừa qua.
Năm nay, tôi 29 tuổi đang là nhân viên phát triển ý tưởng của công ty may mặc. Hơn sáu năm trước tôi và Nam yêu nhau, đó là mối tình đầu của tôi. Cả hai dành cho nhau tình cảm chân thành và sâu đậm. Nhưng nào ngờ Nam không đủ mạnh mẽ để vượt qua áp lực từ gia đình nên chúng tôi không thể thành vợ chồng. Chia tay Nam, tôi như rơi vào khủng hoảng, vết thương lòng quá lớn làm tôi mất thăng bằng trong cuộc sống một thời gian dài.
Phải hơn 4 năm sau tôi mới lập gia đình. Chồng tôi là người điển trai và hiền lành. Nhưng trong cuộc sống vợ chồng anh không mang lại cho tôi cảm giác hạnh phúc. Anh ít khi quan tâm, yêu chiều vợ. Anh cũng không khi nào thể hiện tình cảm bằng những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ âu yếm. Cả trong "chuyện ấy" anh cũng khá vụng về. Dù đã có với nhau một đứa con gái nhưng anh chưa mang lại cho tôi cảm xúc nào mãnh liệt.
Tôi được công ty cử đi công tác xa, và thật bất ngờ trong chuyến đi ấy tôi gặp người yêu cũ. Nam cũng đã kết hôn, đã có con nhưng hiện giờ thì vợ chồng Nam đã li dị. Cả hai như những kẻ đói tình cảm, không kìm chế được lòng mình, chúng tôi lao vào nhau đầy đê mê và cuồng nhiệt. Để rồi khi bừng tỉnh ngập tràn trong tôi là cảm giác tội lỗi. Sau lần đó, chúng tôi hứa sẽ không bao giờ gặp lại nhau sẽ không để mắc sai lầm thêm lần nào nữa.
Nhưng rồi những ngày sau đó, tôi liên tục nhận được tin nhắn từ Nam. Đó là những lời lẽ ngập tràn yêu thương. Nam nói nhớ tôi rất nhiều, bao năm rồi Nam vẫn chưa thể nào xóa đi hình bóng của tôi ra khỏi kí ức. Tôi cũng không hiểu sao khi đọc những lời ấy, tôi thấy mình xúc động. Tôi đồng ý gặp Nam, ở bên anh tôi không thấy buồn, chia tay anh tôi khao khát nhớ mong. Vì thế, chúng tôi thường lén lút gặp nhau. Nhưng khi về đến nhà, tôi ngập trong nỗi hối hận khi đối diện chồng con.
Chồng tôi không biết gì, lúc nào cũng hãnh diện với bạn bè rằng có được người vợ giỏi giang xinh đẹp, đảm đang mọi việc lớn việc nhỏ chung thủy và rất yêu chồng. Mỗi lần nghe anh nói như vậy, tôi vô cùng xấu hổ, nỗi dằn vặt làm tim tôi như nghẽn lại. Tôi chỉ biết lặng lẽ tìm một góc nào đó ngồi khóc cho vơi đi sự ân hận.
Nam vẫn nhắn tin cho tôi, vẫn muốn gặp tôi nhưng tôi kiên quyết không để mình dao động thêm lần nào nữa. Đã bao đêm tôi trăn trở, tôi muốn thú nhận tất cả mọi chuyện với chồng và cầu mong anh tha thứ. Nhưng nhìn khuôn mặt hiền lành của anh đang say sưa ngủ, tôi lại không đủ can đảm. Tôi sợ sẽ mất anh vĩnh viễn. Giờ đây tôi đã nhận ra chồng con đối với mình quan trọng như thế nào, nhưng mỗi lần anh gần gũi cảm giác tội lỗi lại ào đến.
Cách đây mấy ngày, tôi rơi vào khủng hoảng cực độ, khi người yêu cũ gọi điện cho tôi và nói, nếu không chịu gặp thì Nam sẽ cho chồng tôi biết hết mọi chuyện. Tôi đã khóc ngất khi nghe Nam nói. Tôi xin Nam đừng đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy. Ngày đó chính Nam đã không đủ mạnh mẽ để bảo vệ tình yêu của mình, Nam đã bỏ rơi tôi kia mà.
Giây phút xao lòng đã qua đi nhưng tôi lại trả giá rất đắt. Tôi đã sống trong dằn vặt và đau khổ suốt thời gian vừa qua. Tôi có nên nói hết với chồng mình không, tôi phải làm gì với Nam để anh ta buông tha cho tôi? Tôi đang vô cùng tuyệt vọng, dù biết mình đã sai nhưng không có cơ hội để sửa.
Theo tri thuc tre
Tôi đã phải dằn vặt suốt cuộc đời vì 1 lời nói dối vợ Một lần nói dối vợ tôi phải trả giá đắt và bị dằn vặt suốt cả cuộc đời. Khi ôm vợ trong vòng tay tôi đã hứa với cô ấy: "Sẽ không bao giờ anh bỏ em một mình nữa đâu". Biết vợ lấy chồng xa nhà nên tôi cũng rất quan tâm tới cô ấy, cố gắng không để vợ phải buồn,...