Tôi đã phải giả đau bụng, ngồi nhà vệ sinh cả tiếng đồng hồ để trốn chồng mỗi đêm
Sau đêm tân hôn, trên người tôi chằng chịt những vết thâm tím, cào cấu của chồng. Chính từ đêm hôm đó, hình ảnh của một người đàn ông tôi luôn xem là đạo mạo và hiền lành đã tiêu tan.
Yêu nhau 1 năm thì tôi và anh làm đám cưới. Anh là mẫu người đàn ông truyền thống nên suốt thời gian yêu chưa lần nào anh đòi đi quá giới hạn với tôi. Anh bảo những thứ tuyệt vời và hạnh phúc nhất hãy để dành đến đêm tân hôn.
Đến lúc kết hôn, tôi vẫn xem anh là mẫu đàn ông lý tưởng khi luôn biết cách chăm sóc gia đình. Thế nhưng đêm tân hôn anh đã khiến tôi choáng váng tới mức suy sụp hoàn toàn.
Vì chưa từng quan hệ trước hôn nhân nên hôm ấy tôi đã chuẩn bị một chiếc váy ren quyến rũ mỏng manh nằm đợi chồng trên giường. Tôi cũng không quên xịt ít nước hoa thoang thoảng quanh phòng và thắp một hình trái tim nến. Thế nhưng khi chồng bước vào, chưa đầy hai phút, anh chồm lấy cơ thể yếu ớt của tôi rồi xé tan chiếc váy thành từng mảnh.
Thế nhưng khi chồng bước vào, chưa đầy hai phút, anh chồm lấy cơ thể yếu ớt của tôi rồi xé tan chiếc váy thành từng mảnh. (Ảnh minh họa)
Những hành động của anh trở nên thô lỗ vô cùng chẳng khác gì kẻ c.uồng d.âm. Vì là lần đầu tiên quan hệ nên tôi rất đau đớn. Tôi khóc lóc cầu xin anh nhẹ nhàng một chút thế nhưng chẳng đợi tôi nói hết câu thì anh đã vội vàng tiếp tục cho thỏa mãn.
Video đang HOT
Sau đêm tân hôn, trên người tôi chằng chịt những vết thâm tím, cào cấu của chồng. Chính từ đêm hôm đó, hình ảnh của một người đàn ông tôi luôn xem là đạo mạo và hiền lành đã tiêu tan.
Những ngày tiếp theo sau đó cũng là nỗi ám ảnh đối với tôi. Ngày nào chồng cũng muốn tôi làm cho anh thoải mãn, nếu từ chối liền bị anh quát tháo rồi lại nói bằng giọng khó nghe: “Chồng em, mà em không phục vụ thì định đi phục vụ thằng khác chắc”. Tôi không biết làm gì để khuyên nhủ và đối phó trước một người đàn ông mà nhu cầu ham muốn quá cao như anh.
Nhiều lúc công việc áp lực khiến bản thân hết sức mệt mỏi. Mấy hôm ấy tôi phải lấy lý do không hiểu sao bị tào tháo đuổi, phải uống thuốc rồi lao vào nhà tắm ngồi cả tiếng đồng hồ thì anh mới chịu buông tha. Nhưng chỉ được 3 hôm anh tiếp tục bắt tôi phải chiều theo ham muốn của anh, vì tôi cũng chẳng thể giả vờ mình bị đau bụng suốt được. Thậm chí đến n.gày đ.èn đ.ỏ, bụng đau âm ỉ nhưng anh vẫn không buông tha cho tôi.
Mới lấy chồng được 1 tháng mà trông tôi như người mất hồn và thiếu sức sống. Nhiều lần đến cơ quan, tôi ngáp ngắn ngáp dài rồi ngủ gục trên bàn bị trưởng phòng nhắc nhở và khiển trách. Tôi cũng không có cách nào chia sẻ với đồng nghiệp việc tế nhị này và cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. Thế cho nên tinh thần tôi càng ngày càng tồi tệ.
Công việc công ty càng ngày càng áp lực nặng nề khiến tôi không khỏi căng thẳng. Về đến nhà, biết là chồngmong muốn đáp ứng nhu cầu nhưng thực sự tôi không còn đủ sức để chiều anh nữa. Tối đến khi chồng chạm vào là người tôi lại phát sốt phát rét lên, đẩy anh ra bằng được.
Hôm qua, sau khi bị tôi từ chối anh đã tuyên bố thẳng: “Cô mà thế này nữa thì tôi sẽ ra ngoài tìm gái. Lúc đó thì đừng trách tôi”. Cái sợ này chưa qua, cái sợ kia lại tới. Tôi không biết làm gì để thoát khỏi cảm giác tồi tệ này, cứ im lặng chịu đựng cuộc sống hôn nhân ngột ngại này chắc tôi không chịu nổi mất.
Theo Một thế giới
Sự cố đáng sợ trong nhà vệ sinh khiến tôi mất vợ và con ngay lập tức
Có lẽ vì trước khi đi ăn phải cái gì không hợp bụng nên tôi đau bụng quằn quại. Không chịu được tôi mới chạy vội vào nhà vệ sinh.
Vợ chồng tôi, nhìn vào bề ngoài thì ai cũng nhận xét chúng tôi như một đôi đũa lệch. Tôi đẹp trai, cao ráo còn em thì đen đúa, thấp và trông quê mùa mặc dù chúng tôi bằng t.uổi nhưng ai cũng nghĩ em già hơn tôi.
Cũng vì ngoại hình chênh lệch mà khi về làm dâu nhà tôi em chịu đủ thiệt thòi, nhất là những lời đàm tiếu của họ hàng. Thậm chí, đôi khi tôi cũng thấy xấu hổ khi có người vợ nhếch nhác như vậy. Rất nhiều lần tôi động viên em đi mua quần áo đẹp và học cách trang điểm nhưng vợ tôi thì cứ ì ra, bảo rằng làm những việc đó là tốn kém và không cần thiết.
Tôi thì làm kinh doanh nên giờ giấc tự do, quan hệ bên ngoài cũng rất rộng. Còn vợ thì chỉ làm công việc văn phòng, đều đặn 8 giờ đi làm 5 giờ chiều về nhà. Kinh tế trong gia đình do tôi gánh vác. Việc nhà tôi để vợ làm hết. Biết bao nhiêu lần tôi cáu gắt, quát nạt vợ cũng chỉ vì dọn dẹp chưa ưng ý mình, hay đi làm về chưa có cơm canh bày sẵn. Thói quen ấy cứ theo tôi mãi cho đến tận bây giờ, tôi vẫn nói với vợ bằng cái giọng kẻ cả, bề trên.
Mỗi tháng tôi đưa vợ 8 triệu bao gồm t.iền ăn, t.iền sinh hoạt và 1 khoản tiết kiệm. Tôi cứ cho rằng, với số t.iền đó cộng với đồng lương văn phòng của em đã đủ và thoải mái cho cuộc sống gia đình, nên cứ vỗ ngực là mình giỏi, hào phóng hơn biết bao gã đàn ông khác. Nhiều khi tôi cằn nhằn vợ chẳng nấu được cho tôi bữa cơm nào thịnh soạn, chỉ quanh quẩn mấy món ăn thông thường khiến tôi phát ngán.
(ảnh minh họa)
Có lẽ vì nghe tôi chê bai nhiều nên vợ tôi ngày càng ít nói và sống khép kín hơn hẳn. Nhất là từ lúc sinh con xong, cô ấy gần như chẳng nói năng gì với tôi câu nào. Lâu dần khiến tôi cảm thấy chán vợ.
Tôi tìm vui bên ngoài và quen vài em "rau sạch" rất dễ thương và nghe lời, trong đó tôi hài lòng nhất với Hân. Hân có luật riêng của mình là không đi với khách có vợ, thế nên tôi phải nói dối Hân mình còn độc thân. Nào ngờ, ban đầu chỉ là tìm vui, dần dần tôi và Hân nảy sinh tình cảm. Chúng tôi có thể nhắn tin với nhau suốt ngày không chán và khi gặp nhau thì lao vào như thể ngày mai là tận thế vậy.
Dù thích Hân nhưng tôi cũng biết mình không thể ly dị vợ để lấy Hân. Gia đình tôi rất nghiêm khắc, bố mẹ tôi sẽ không bao giờ cho phép tôi làm vậy. Chưa kể nếu họ mà biết tôi trai gái lăng nhăng bên ngoài có khi còn nổi giận lôi đình nữa. Thế nên mỗi lần Hân ngỏ ý muốn chung sống với tôi thì tôi đều lờ đi. Có lẽ vì thế mà Hân tỏ ra nghi ngờ tôi, thường xuyên tra hỏi tôi có phải đang giấu diếm chuyện gì không.
Cuối tuần bố mẹ tôi tới chơi nên tôi mới bảo vợ đi siêu thị mua đồ ngon về làm bữa cơm đặc biệt 1 chút. Có lẽ vì trước khi đi ăn phải cái gì không hợp bụng nên tôi đau bụng quằn quại. Không chịu được tôi mới chạy vội vào nhà vệ sinh. Vợ tôi lo lắng đứng ngoài, liên tục gọi điện vào hỏi tôi có sao không, cô ấy lo tôi bị ngộ độc thực phẩm. Tôi mệt phờ, loạng choạng bước ra thì vợ vội chạy tới đỡ tôi bảo: "Thôi em đưa anh về nằm nghỉ rồi quay lại đây mua thêm đồ cũng được.". Tôi gật gật đầu thì bỗng có tiếng Hân vang lên: "Anh, anh sao thế?".
Không thể tin lại gặp Hân trong tình cảnh này. Hân đỡ lấy tôi, sờ mặt mũi chân tay của tôi sốt sắng hỏi: "Anh bị cảm à? Mặt anh tái hết đi rồi đây này.". Vợ tôi bấy giờ mới lên tiếng: "Xin lỗi, cô là ai?". Hân trả lời điềm nhiên: "Tôi là người yêu anh ấy.".
Vợ tôi choáng váng nhìn tôi, cánh tay đang giữ lấy tôi buông vội ra. Sau đó cô ấy vội rời đi. Tôi về đến nhà thì vợ đã thu dọn đồ đạc xong xuôi và ra đi. Trên bàn cô ấy để tờ đơn ly hôn đã ký sẵn. Hân cũng đã cắt đứt với tôi sau khi tôi là người có gia đình. Bấy giờ tôi mới thấy hối hận bởi những gì mình đã làm.
Theo Một thế giới
Không bước nổi bằng hai chân khi vợ sề đột ngột đổi cách “chăm” chồng Tới 1 giờ sang thì thay vì đi bằng hai chân, Quang lại bò ra khỏi nhà vệ sinh và gục luôn trên sàn nhà vì lả. Mai mới sinh con thứ hai được chừng 1 năm nên thân hình nhìn vẫn còn phì nhiêu ghê lắm. Sinh đứa thứ nhất xong, cân nặng còn chưa xuống được thì đã mang thai đứa...