Tôi đã ngủ bên bạn gái mà không làm gì…
Trong lúc đó cảm xúc của tôi cũng lẫn lộn lắm, những cảm giác khó tả khi lần đầu tiên nằm cùng con gái và cũng có nhiều ý nghĩ linh tinh xuất hiện trong đầu, tôi đã kìm được.
Tôi năm nay 22 tuổi, đang học năm 4 tại một trường đại học ở Hà Nội, chuẩn bị ra trường. Cô ấy kém 1 tuổi, đang học cùng trường. Tình yêu của chúng tôi bắt đầu hơn 2 năm trước khi tôi tình cờ gặp cô ấy trong một lớp học ngoại ngữ.
Cô ấy học khoa kế toán, xinh xắn, năng động, tự tin, học rất giỏi, đặc biệt là tiếng Anh. Tôi học quản trị kinh doanh, theo đánh giá của mọi người cũng khá đẹp trai, học kém hơn cô ấy về tiếng Anh, cũng khá năng động, thẳng thắn và có một chút khéo léo trong giao tiếp. Có lẽ vì vậy tôi tán được cô ấy.
Tình yêu chúng tôi có thể nói trong sáng và không vụ lợi; chia sẻ, giúp đỡ nhau rất nhiều trong mọi việc, gần như không còn khoảng cách. Cả hai người đều có mật khẩu của email, Facebook và Yahoo của nhau nhưng tôi tôn trọng sự riêng tư của cô ấy nên không bao giờ vào đọc các tin nhắn hay theo dõi, cô ấy cũng vậy.
Chúng tôi thuê phòng trọ cách nhau hơn 1 km, không xa lắm nên hằng ngày vẫn thường đến phòng nhau. Cách đây khoảng 4 tháng, trời rét, cô ấy đến phòng tôi cùng học tiếng Anh, thực ra trình độ của chúng tôi khá là chênh lệch, cô ấy đạt tới 860 điểm TOEIC còn tôi gần như mù tịt.
Video đang HOT
Chúng tôi đã học, sau đó xem phim cùng nhau mà không để ý thời gian cho đến khi nhìn đồng hồ đã 11 giờ khuya. Không phải muộn nhưng lúc đó trời đã lạnh hơn nhiều, mưa to, đường không xa nhưng tôi không nỡ để cô ấy về một mình trong điều kiện như thế. Sau khi đắn đo rất nhiều, tôi đã nói với cô ấy ở lại qua đêm.
Khi nghe điều này, tôi đã nhận thấy rõ sự e ngại trên nét mặt của cô ấy. “Chắc chút nữa cũng tạnh mưa thôi”, cô ấy tự trấn an, cũng là một thông điệp gửi tới tôi. Làm sao có thể tin tưởng được, tôi hiểu rõ điều này nên không nói với cô ấy là hãy tin tưởng ở tôi, rằng tôi sẽ không làm gì cô ấy mà chỉ khẽ đồng ý: “Ừ, chờ tí nữa tạnh mưa rồi anh đưa về”. Chúng tôi ngồi không trong phòng đến gần một tiếng, mưa vẫn không ngớt và cô ấy quyết định ngủ lại.
Phòng tôi không rộng rãi, chỉ có một cái chăn, không nói ra nhưng cả hai đều ngại khi ngủ chung như vậy. Nằm một lúc không ngủ được, tôi cảm nhận được cô ấy cũng chưa ngủ dù nằm im và rất đề phòng khi nằm ra tít tận mép chăn, quay người hẳn về phía bên kia. Muốn trấn an cô ấy, tôi đưa tay định nắm tay đã làm cô ấy giật mình rụt tay lại.
Vốn tính hay đùa, tôi nói: “Em không ngủ được à? Anh nghĩ tốt nhất em nên ngủ trước khi anh nghĩ bậy bạ và làm chuyện gì đó”. Cô ấy nói khẽ: “Anh mà làm gì em giết anh” làm tôi không thể nhịn cười. Tôi dậy lấy chiếc máy mp3 để cô ấy dễ ngủ hơn. Sáng hôm sau tỉnh dậy, chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Trong lúc đó cảm xúc của tôi cũng lẫn lộn lắm, những cảm giác khó tả khi lần đầu tiên nằm cùng con gái và cũng có nhiều ý nghĩ linh tinh xuất hiện trong đầu, tôi đã kìm được. Nếu lúc đó tôi có làm gì chắc chắn cô ấy cũng không thể chống lại được nhưng trên tất cả, tôi tôn trọng cô ấy. Giờ đây, dù không chủ định, nếu có lỡ bị muộn như vậy cô ấy cũng tin tưởng ở lại. Thường việc này rất ít khi xảy ra vì tôi luôn chú ý và nhắc cô ấy về trước khi quá muộn.
Khi nghe đến chuyện này, tôi biết sẽ có nhiều người nói tôi thuộc tuýp người cổ, không phải như vậy, tôi tự thấy mình là người rất năng động – một 9X. Từ khi yêu, tôi luôn bồi đắp cho mình sự chân thành và tôn trọng, tôi ngưỡng mộ cô ấy vì khả năng ngoại ngữ tốt nhưng không bao giờ làm theo mọi điều cô ấy yêu cầu. Thậm chí mỗi khi cô ấy giận dỗi vô cớ, tôi không bao giờ chạy theo.
Tôi đã tự xây dựng cho mình một điểm dừng, hứa sẽ không bao giờ quan hệ trước khi có thể chắc chắn rằng tôi và người yêu sẽ cưới nhau. Lỡ như chúng tôi không đến được với nhau thì không ai bị tổn thương quá nhiều. Ngoài ra tôi cũng luôn tự chủ cho mình về thời gian, khát vọng sự nghiệp và tự do với bạn bè.
Nhiều người nói rằng yêu nhiều rồi sống thử để chọn được một người bạn đời như ý mới có gia đình hạnh phúc, nhưng sự dễ dãi đó là một khởi đầu cho một gia đình ít hạnh phúc và sự phức tạp trong các mối quan hệ sau này. Đó là câu chuyện và một vài suy nghĩ của tôi. Chúc các bạn 9x có được một lựa chọn đúng đắn trong tình yêu.
Theo Xinhxinh
Cướp đi đời con gái của em
Tôi đi tìm em đã gần nửa năm nay nhưng vẫn bặt tăm. Không một dòng nhắn, không nghe một lời giải thích, em lặng lẽ rời bỏ tôi như chưa từng xuất hiện trên đời...
Tôi sinh ra trong một gia đình đầy đủ vật chất nhưng cuộc sống của tôi lại chẳng mấy khi vui vẻ. Bởi dù vô số những chân dài, chân ngắn vây quanh tôi với những lời yêu đương ngọt ngào nhưng chẳng ai thực tâm. Tôi đã quyết định đi tìm công việc và hạnh phúc đích thực của mình. Bố mẹ chấp nhận cho tôi chuyển ra Hà Nội sống tự lập trong vòng 6 tháng.
Tôi chuyển ra ngoài, thuê một phòng trọ, sống một cuộc sống của một người ngoại tỉnh nghèo. Rồi tôi gặp em. Hai đứa cách nhau một dãy phòng trọ. Em là một cô gái thôn quê xinh xắn, hiền lành và ngoan ngoãn. Ngoài giờ học em đi dạy thêm để tự trang trải cuộc sống. Chúng tôi yêu nhau tự lúc nào không hay. Tình cảm ấy cứ ngày càng lớn lên. Trong mắt em, tôi là một cậu thanh niên con nhà nghèo, kiếm được ít tiền và yếu ớt.
Biết em yêu tôi nhưng tôi vẫn muốn thử thách em hơn nữa. Tôi nói với em rằng mẹ tôi ở quê ốm nặng, không có tiền chạy chữa. Tôi đóng kịch giỏi đến mức chính tôi cũng ngạc nhiên. Khuôn mặt hốc hác, ánh mắt buồn rầu của tôi đã khiến em đau lòng. Em đã giấu tôi bán đi chiếc xe máy bố mẹ mới lấy lại cho em để tôi có tiền gửi về quê cho mẹ chữa chạy. Tôi cầm số tiền trong tay mà rưng rưng nước mắt: Tôi hiểu rằng em yêu tôi là thật lòng.
Em lặng lẽ rời bỏ tôi như chưa từng xuất hiện trên đời... (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy, trời mưa tầm tã, sấm sét rền trời. Em vốn sợ sấm sét, sợ hãi chạy sang phòng tôi. Chúng tôi ngồi nói chuyện đến tận khuya. Tôi đưa em về phòng. Mưa làm ướt tóc em, chiếc áo trắng ướt nhẹp. Em nhẹ nhàng nép mình vào tôi. Rồi chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi đã cướp đi đời con gái của em. Nhưng em không hề trách cứ tôi, em nói rằng phần đời còn lại em xin gửi gắm cho tôi. Tôi lâng lâng trong hạnh phúc.
Nhưng với bản tính ích kỷ, tôi vẫn muốn thử thách em hơn nữa. Tôi giả vờ ốm rồi đưa em tờ giấy khám bệnh giả mà tôi đã mua được. Trong tờ giấy ấy ghi rõ tôi đang bị ung thư giai đoạn đầu. Để chạy chữa được căn bệnh này cần rất nhiều tiền. Em cặm cụi ngày đêm đi làm thêm, được bao nhiêu đều đưa tôi chữa bệnh. Nhìn em gầy gò, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Tôi thấy ân hận hơn là vui sướng. Tôi quyết định nói tất cả với em, mong em tha thứ và chúng tôi sẽ có cuộc sống thật hạnh phúc.
Vậy mà em bất ngờ chuyển đi, không một dòng nhắn gửi, không một câu chia tay. Tôi thẫn thờ như kẻ mất hồn. Thời gian 6 tháng đã hết, mẹ ra đón tôi trở về. Mẹ nói rằng mẹ đã gặp em. Và mẹ không chấp nhận tôi yêu một người không môn đăng hộ đối như vậy.
Tôi như kẻ điên, ngày ngày bới tung cả thành phố để tìm em. Nhưng vẫn không thể tìm thấy hình bóng người con gái ấy. Tôi ân hận vô cùng. Tôi đã phá hủy hạnh phúc cả đời em. Tôi phải làm sao để tìm được em để báo đền những ân huệ chỉ riêng tôi có được? Người con gái ấy đã hi sinh cho tôi rất nhiều, người con gái đã yêu tôi bằng trái tim thật thà nhất. Tôi can đảm gửi tâm sự của mình đến báo, mong em đọc và "hãy về bên anh".
Theo VNE
Trót lên giường với bạn của người yêu Sau mấy giờ ân ái, bỗng cửa phòng bật mở, đèn bật sáng và tôi ăn một cái tát. Nhìn lại mới biết người nằm trong chăn không phải bạn gái tôi... Bạn gái của tôi học năm thứ tư trường Mỹ thuật. Cô ấy ở cùng với hai người bạn gái thân - Tiểu Hồng và Tiểu Tuyết - tại một căn...