Tôi đã “ngoại tình” với chính vợ mình như thế nào…
Tôi và vợ tôi đã từng tranh luận rất gay gắt về chủ đề ngoại tình: Đàn ông và phụ nữ, ai ngoại tình nhiều hơn ai? Lúc đó tôi tự tin khẳng định rằng tôi sẽ chẳng bao giờ tham gia vào cái trò ngoại tình ngu ngốc đó. Còn vợ tôi thì một hai cho rằng tôi chưa ngoại tình vì chẳng qua chưa có cơ hội mà thôi. Cơ hội tức là hoặc mình tạo ra hoặc người khác đưa đến.
Tôi nói với vợ rằng tôi còn sống với cô ấy cả đời, nếu tôi nói sai, cô ấy có thể đối xử với tôi thế nào cũng được và không cần phải tha thứ.
Sở dĩ tôi dám nói vậy vì biết bản thân mình xưa nay không có tính lăng nhăng, cũng không thích mấy trò nhăng cuội đó. Còn vợ tôi thì lúc nào cũng đánh đồng đàn ông đều một phường như nhau.
Rồi một ngày khi tôi gặp sự cố trong công việc, vợ tôi thay vì chia sẻ với tôi thì lại tỏ ra trách tôi cẩu thả, không lường trước hậu quả… Chán nản, tôi viết một dòng trạng thái lên trang cá nhân. Không lâu sau xuất hiện một cái tên lạ vào bình luận động viên. Nghe câu chữ có vẻ là phụ nữ nhưng tôi chẳng tìm được thông tin gì nhiều ngoài bức ảnh đại diện là một cô gái đang cúi mặt, nước mắt nhỏ xuống.
Dần dần tôi nhận ra hầu như tôi viết gì lên trang cá nhân cô ấy cũng đều vào comment. Cô ấy còn tế nhị nhắn vào hộp thư và chúng tôi đã có cả tá chuyện để nói trong đó. Theo như cách cô ấy tâm tình, và theo như tôi thấy thì đó là một phụ nữ nhân hậu, hiểu lẽ đời. Cô ấy nói cô ấy đã ly hôn và có một cô con gái nhỏ.
Tôi lúc đầu chỉ xem nó là trò giải trí, dần dần như một thói quen. Ngày nào lên mạng không thấy nick cô ấy sáng đèn xanh là thấy bần thần chộn rộn. Tôi bắt đầu nhận ra mình nghĩ nhiều về người phụ nữ bí ẩn đó. Tôi đổi mật khẩu facebook, tôi xóa hết những cuộc trò chuyện để đề phòng nhỡ may vợ sờ tới máy mình. Những cuộc trò chuyện ngày càng nhiều hơn. Tôi kể với cô ấy về bản thân, về những suy nghĩ của mình và cả sự vô tâm của vợ tôi nhiều khi khiến tôi cô đơn khủng khiếp.
Người phụ nữ ấy hình như sinh ra là để giải tỏa mọi nỗi niềm cho tôi vậy. Cô ấy như đọc hết được những suy nghĩ của tôi, biết lúc nào thì tôi cần một lời khuyên, biết lúc nào tôi muốn có một người lắng nghe mình nói. Cô ấy còn nói đỡ cho vợ tôi rằng phụ nữ có trăm điều lo nghĩ, vậy nên chồng muốn vợ hiểu cũng phải dũng cảm mở lòng.
Chính xác là tôi đã “ngoại tình tư tưởng”. Đôi lần tôi gợi ý một cuộc gặp mặt cô ấy đều khéo léo gạt đi. Cô ấy nói thương tôi, quý tôi nhưng không muốn gây ảnh hưởng gì đến gia đình tôi cả. Cô ấy một mình không sao, nhưng tôi thì có vợ. Cô ấy càng không muốn gặp, tôi lại càng khát khao.
Video đang HOT
Vợ tôi thỉnh thoảng lại bóng gió: “Dạo này em thấy anh hay lên mạng lắm đấy nhé, hay là tán tỉnh đong đưa với con nào”. Tôi đưa điện thoại dí vào tay vợ bảo: “Đây, em kiểm tra đi, gớm, chỉ em là đủ mệt rồi, còn ai dám đèo bòng nữa”. Vợ tôi mỉm cười nhưng vẫn buông lời dọa dẫm: “Léng phéng với đứa nào thì biết tay em đấy”.
Bẵng đi hai tuần liền cô ấy không xuất hiện, dù tin nhắn tôi đã nhắn đầy trong hộp thư cô ấy có xem nhưng không trả lời. Tôi buồn bực buông lời giận dỗi. Cuối cùng cô ấy nhắn: “Em nghĩ là mình không nên gặp nhau dù chỉ là trên mạng. Em đã cố tình không trả lời. Nhưng càng làm vậy em càng nhận ra mình nhớ về anh nhiều hơn. Liệu chúng ta có thể gặp nhau dù chỉ một lần không?”
Tôi như chỉ chờ có thế liền vội vàng hẹn gặp. Em hẹn tôi tối thứ 7. Vậy là ngay lập tức tôi thông báo với vợ cuối tuần tôi có chuyến công tác cơ sở. Vợ tôi xưa nay vốn cũng quen với những bận tôi vắng nhà vì công việc, chỉ ậm ừ hỏi tôi có cần mua gì mang đi không.
Trước cuộc hẹn, lòng tôi nôn nao kinh khủng. Tôi đứng ngồi không yên khi cố hình dung về người phụ nữ bao lâu thầm thương nhớ sắp xuất hiện. Vừa rời khỏi nhà thì tôi gặp cậu em vợ. Nó hỏi tôi có việc gì, hai vợ chồng đi đâu mà vợ tôi gọi điện nhờ tối gửi hai đứa nhỏ cho ông bà ngoại. Tôi thầm nghĩ có lẽ vợ tôi cũng nhân lúc tôi đi vắng muốn tụ tập bạn bè một chút.
Tôi cố tình đến muộn hơn so với giờ hẹn, chủ đích muốn thăm dò xem người phụ nữ sẽ mặc váy xanh hôm nay như thế nào. Tôi kín đáo đứng một góc quán, nhìn khắp lượt không thấy người phụ nữ nào mặc váy xanh như nàng đã hẹn.
Nhưng đáng sợ hơn, tôi thấy vợ tôi đang ngồi ở một chiếc bàn góc khuất nhất của quán. Vợ tôi, cô ấy làm gì ở đó, hay là đã phát hiện ra tôi có chuyện mờ ám?
Tôi vội vã trở về, lòng hoang mang tột độ. Tôi xâu chuỗi lại mọi thứ và nghi rằng người phụ nữ bí ẩn đó chính là vợ tôi. Không ai có thể hiểu tôi rõ như cô ấy, còn đọc được tâm trạng tôi mỗi ngày chuẩn xác như vậy. Là vợ tôi đã cố tình bày ra cái bẫy tình này để tôi vướng vào.
Vợ tôi về nhà, thấy tôi chễm chệ ở nhà thì ngạc nhiên. Cô ấy còn phân bua là cô ấy đi thăm chị đồng nghiệp mới sinh, đưa hai đứa nhỏ đi không tiện nên gửi nó bên ông bà ngoại. Vợ tôi, chắc chắn là cô ấy chứ không ai khác, cô ấy đúng ra phải làm diễn viên mới đúng chứ không phải là một nhân viên kế toán bình thường.
Mấy hôm nay tôi không dám bén mảng vào trang cá nhân. Vợ tôi thì vẫn bình thường như mọi khi. Nhưng tôi có chút lo sợ. Tôi đã ngoại tình mà lại ngoại tình với chính vợ mình, chuyện tưởng là chỉ xảy ra trong phim. Trong đó tôi còn nói xấu vợ mình nữa chứ.
Dù sao thì vợ tôi cũng chưa biết là tôi đã phát hiện ra mọi chuyên do cô ấy bày ra. Có cao thủ nào giúp tôi xoay chuyển tình thế được không, đặc biệt là cánh chị em hiểu nhiều tâm lý phụ nữ.
Theo Giadinh
Tôi chấp nhận anh ngoại tình vì quá yêu chồng
Sai lầm của tôi là quá yêu chồng, tôi yêu anh hơn chính cả bản thân mình, vì thế lúc nào cũng lo sợ anh sẽ rời bỏ tôi...
Ảnh minh họa
Từ lần gặp đầu tiên, tôi đã bị anh chinh phục. Nhưng hồi đó anh có người yêu, nên dù rất muốn tôi cũng chỉ đứng từ xa quan tâm đến anh. Thi thoảng, tôi nhắn tin hỏi thăm anh, và cũng thi thoảng lắm, anh mới chiếu cố nhắn lại cho tôi kiểu như "Cảm ơn em".
Sự lạnh lùng của anh khiến tôi càng có quyết tâm chinh phục, và rồi may mắn với tôi khi anh và người yêu chia tay. Tôi bắt đầu dành sự quan tâm đến anh nhiều hơn, tôi chủ động mời anh đi ăn, đi uống nước và rồi chủ động tặng quà cho anh. Mỗi món quà, tôi đều ngầm ý cho anh hiểu rằng, tôi yêu anh rất nhiều và sẵn sàng hy sinh vì anh.
Rồi anh cũng đáp lại tình yêu của tôi, nhưng tôi biết, anh cũng có sự đấu tranh dữ lắm trước khi yêu tôi. Tôi càng muốn chứng minh cho anh thấy rằng sự lựa chọn của anh không sai lầm, nên cố gắng yêu, chiều anh nhiều hơn.
Tất cả các yêu cầu của anh đều được tôi đáp ứng, ngược lại với sự quan tâm của tôi, anh luôn tỏ thái độ hững hờ. Anh càng như thế, tôi lại càng phải cố gắng, tôi cố gắng để chúng tôi làm đám cưới sớm nhất, vì nghĩ rằng, hôn nhân sẽ là sự giàng buộc. Sau hôn nhân, anh đã là của tôi và sẽ toàn tâm toàn ý cho tôi.
Nhưng tất cả chỉ là suy nghĩ của tôi. Anh vốn không yêu tôi, đến với tôi chỉ đơn giản là sự ban ơn và thương hại một đứa con gái quá yêu anh. Nên cả khi yêu hay khi đã là vợ chồng thì sự quan tâm, tình yêu anh dành cho tôi cũng chỉ có giới hạn.
Nhiều lúc tôi đã muốn gào lên với anh rằng, tại sao anh luôn tỏ thái độ hững hỡ với mình, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng. Thi thoảng anh lại nói với tôi rằng, em yên tâm, anh sẽ không bao giờ làm gì có lỗi với anh. Tôi đã yên tâm và tin vào lời hứa của anh và tiếp tục yêu anh vô điều kiện.
Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra anh không còn giữ đúng lời hứa đã nói với tôi, anh có người đàn bà khác, họ lén lút gặp gỡ với nhau.
Từ khi có sự xuất hiện của người đàn bà ấy, anh thay đổi nhiều, tính hình vui vẻ hơn, anh cũng dành sự quan tâm đến tôi nhiều hơn, có lẽ anh cảm thấy lương tâm minh day dứt và có lỗi với tôi nên muốn bù đắp theo cách nào đó.
Tôi biết, nêu bây giờ chỉ cần tôi nói tôi biết chuyện của anh với người đàn bà kia, anh sẽ chủ động nói với tôi rằng, chúng ta ly hôn đi, anh đã cố gắng lắm để yêu em, nhưng không được, xin lỗi em!
Chỉ mới nghĩ đến đó, tôi đã cảm thấy sợ và không biết mình sẽ phải sống như thế nào nếu như chuyện đó xảy ra.
Nên tôi vẫn im lặng, im lặng coi như không biết chuyện gì, im lặng để chồng đi gặp gỡ người đàn bà của anh và trở về nhà với thái độ vui vẻ, dành cho tôi sự quan tâm thừa thãi sau khi đã vắt kiệt sức cho người đàn bà kia.
Tôi đau, đau mà không muốn thoát ra khỏi nỗi đau đó, vì không đủ can đảm sống thiếu anh. Sai lầm của tôi là quá yêu chồng!
Theo Giadinh
Bồ và vợ bắt tay, đại gia thủy sản nguy cơ vướng vòng lao lý Tôi đã chết sững khi phát hiện hai người đàn bà má ấp môi kề với mình thông đồng, đẩy tôi vào đường cùng... Tôi và vợ yêu nhau từ thời sinh viên, khi còn ngồi trên giảng đường Đại học Luật. Ngày ấy, vợ tôi là một bí thư đoàn năng động, xinh đẹp và có thành tích học tập đáng nể....