Tôi đã lừa dối chồng khi nói cái thai là của anh
Tôi đã ‘ xin con’ từ người bạn quen biết trên mạng và nói dối chồng đó là con của anh.
Tôi lấy chồng đã được 4 năm rồi. Chồng tôi có bề ngoài rất phong độ và đáng tin cậy. Anh ấy làm cho một công ty về xuất nhập khẩu. Hồi đầu khi mới biết, tôi nể phục anh. Tiếp xúc càng nhiều, tôi càng yêu anh. Anh là người có tư tưởng rất thoáng và bình đẳng trong mối quan hệ giữa bạn trai – bạn gái và vợ chồng. Có nghĩa là anh không bao giờ áp đặt tôi phải như thế này, phải như thế nọ từ khi yêu nhau cho tới lúc kết hôn. Anh chỉ cần sự chung thủy ở tôi là đủ.
Lương của anh rất cao trong khi lương của tôi chỉ đủ tôi tiêu vặt hàng tháng. Buổi tối về nhà hai vợ chồng cùng bắt tay vào dọn dẹp và cơm nước. Không khi nào tôi cảm thấy tủi thân vì phận làm vợ. Nhưng, mọi thứ không bao giờ hoàn hảo. Cưới nhau về hơn một năm, tôi vẫn không có dấu hiệu mang bầu. Tôi âm thầm đi khám vài lần và đều được kết quả là tôi hoàn toàn bình thường.
Như vậy, tất cả là ở chồng tôi. Nhưng tôi không muốn bảo chồng đi khám, bởi con người anh rất nhạy cảm. Tôi sợ làm tổn thương anh và tình cảm của hai chúng tôi. Nếu khám ra nguyên nhân từ anh, chắc chắn anh sẽ rất đau khổ. Thậm chí anh có thể ly hôn với tôi vì mặc cảm. Nếu nguyên nhân không phải từ anh, anh sẽ cảm thấy tôi đã coi thường anh. Vì thế mà tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng đi tới quyết định không đề cập tới chuyện này với anh.
Tôi thường vào các diễn đàn hiếm muộn, đơn thân, độc thân để tìm hiểu và xem cách ứng xử của mọi người với chồng hoặc vợ như thế nào. Rồi có một ngày, một người đàn ông đã kết bạn với tôi. Anh ta trò chuyện rằng anh ta đang rất chán nản. Anh ta lấy vợ được hai năm rồi nhưng không có con. Vợ anh ta mải chơi, thích ăn ngon mặc đẹp, không muốn mang thai vì sợ sinh con sẽ xấu.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Chúng tôi nói chuyện rất nhiều và tìm thấy sự đồng cảm trong đó. Dần dần, anh hẹn gặp mặt tôi, tôi đồng ý. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng giống như hai người bạn mà thôi. Rồi chúng tôi tiếp xúc ngày càng nhiều, nhưng đều chỉ là chia sẻ với nhau chuyện gia đình, không hề có khái niệm đi quá giới hạn. Chồng tôi không hề hay biết mối quan hệ này của chúng tôi.
Có một lần chồng tôi đề nghị có con, anh chia sẻ giờ đã đến lúc để sinh một đứa. Tôi rất mừng rỡ, nói với chồng là mình cũng thích có con. Từ sau hôm đó, anh ra sức “cày cấy”, nhưng đều vô ích. Tôi nói chuyện này với “người bạn tâm giao”, và anh ấy đề nghị giúp đỡ. Lúc đầu tôi đã phản ứng rất gay gắt, tôi còn định cắt đứt liên lạc với anh ta. Nhưng anh ta nhắn tin bảo tôi rằng, “Đâu phải cứ quan hệ với nhau mới có thể sinh con được, làm thụ tinh nhân tạo cũng được mà”.
Ngẫm nghĩ, tôi thấy anh ta nói có lý. Nhưng nếu làm thủ tục thụ tinh thì quá rườm rà, và chồng tôi sẽ biết, cho nên sau vài lần gặp nữa, tôi bạo gan nhờ anh ta giúp. Tôi căn ngày trứng rụng rồi thuê một phòng ở khách sạn. Để cho chắc ăn, tôi ngủ với anh ta 3 ngày liên tiếp. Những ngày đó, tôi cảm thấy vô cùng tội lỗi. Bản thân tôi rất yêu thương chồng, nhưng tôi đã phản bội và lừa dối anh một cách trắng trợn và đầy đau đớn.
Cuối cùng tôi mang bầu. Chồng tôi vui lắm, anh quan tâm và chăm sóc tôi rất kỹ lưỡng. Người đàn ông kia tôi cũng hạn chế liên lạc và không gặp mặt. Tôi chỉ nhắn mỗi một tin cảm ơn anh ta. Đứa con trong bụng tôi càng ngày càng lớn.
Những ngày qua, mặc dù mang nặng mặc cảm và tội lỗi với chồng, nhưng tôi vẫn cố gắng biểu hiện tâm trạng mình rất vui vẻ. Hàng đêm tôi lại tự giày vò mình, tôi không biết chuyện này sẽ đi về đâu, tôi sẽ phải giấu chồng, gia đình chồng mãi tới bao giờ? Tôi đang rất mệt mỏi. Nhìn chồng, tôi lại hối hận vì sao mình chọn con đường này. Nhưng đứa con là máu mủ của tôi. Tôi mong được một lời khuyên chân thành.
Theo Ngoisao
Không thể bỏ ý định 'xin con' người đàn ông đã có vợ
Khi biết anh vẫn có ý định giúp, tôi cảm thấy an tâm với dự định làm mẹ đơn thân của mình và hơi áy náy với người sẽ là vợ anh. Tuy nhiên, sự áy náy không nhiều.
Tôi và anh là bạn học chung trường Cao đẳng. Chúng tôi chơi hai nhóm khác nhau, nên suốt ba năm học, chúng tôi chỉ chào hỏi khi hai nhóm có dịp đi chung với nhau, có thể nói chúng tôi chỉ là bạn chung lớp chứ không phải là bạn bè. Nhưng cái duyên đưa đẩy, sau khi tốt nghiệp chúng tôi lại bắt đầu thân với nhau hơn. Chúng tôi chat với nhau hàng ngày, nói chuyện rất hợp gu và cảm thông nhau được nhiều chuyện.
Riêng bản thân tôi cảm thấy, chúng tôi có cảm giác thích nhau, tôi nghĩ nếu tiếp tục chắc chắn tình cảm sẽ phát triển hơn. Nhưng với anh, một người chưa có một mối tình vắt vai nên dường như trở nên nhát gan hơn trong tình yêu. Tôi dường như thấy được điều đó, tôi không ngại người tỏ tình sẽ là mình, nhưng hoàn cảnh lúc đó, tôi nghĩ chỉ có hai chúng tôi nên tôi cứ thong thả để ép anh phải mạnh dạn bày tỏ với tôi.
Nhưng tôi đã sai, sau khi tốt nghiệp cao đẳng, anh theo học lớp liên thông, còn tôi thì không. Vì vậy, tôi đã không nghĩ đến anh có các mối quan hệ khác ngoài tôi. Đến một ngày, anh nhắn tin nói rằng anh đang quen một cô gái cùng lớp. Cảm giác của tôi lúc đó là mặc kệ, vì cơ bản tôi không yêu anh, chỉ là thích anh thôi. Rồi anh kể với tôi rằng là do cô gái ấy chủ động tỏ tình với anh, anh lúc ấy không có nhiều cảm giác với cô ấy. Anh nói sao thì tôi nghe vậy vì thực sự nó không quá quan trọng với tôi. Anh vẫn muốn giữ mối quan hệ với tôi nhưng tôi thì không, tôi không thích đưa đẩy nữa khi anh đã quen người khác. Tôi dứt khoát và dần dần chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.
Cách đây hơn tháng, anh gọi cho tôi, hẹn gặp và gửi thiệp cưới cho tôi. Cảm giác của tôi vẫn như vậy, không buồn nhưng cũng không vui, nhưng từ lần gặp đó, tôi với anh lại bắt đầu giữ liên lạc. Trước đây, khi anh chưa quen bạn gái, tôi có nói với anh rằng, sau này nếu tôi thật sự không có chồng thì tôi muốn anh cho tôi một đứa con, đó sẽ là đứa con của tôi, không phải của anh. Anh đồng ý và đó là bí mật của hai chúng tôi. Ngày gặp lại, tôi đã đề cập lại chuyện này với anh, chỉ là hỏi vui thôi vì tôi biết rằng, khi người đàn ông đã có gia đình thì suy nghĩ đã chín chắn và có trách nhiệm hơn rất nhiều rồi. Nhưng kết quả tôi không ngờ, là anh vẫn đồng ý cho tôi một đứa con nếu tôi muốn, tôi thật sự không hiểu, tình cảm anh dành cho tôi là tình cảm gì, tôi biết anh cưới người mà anh quen suốt 4 năm thì không lý do gì anh không yêu vợ anh, vậy thì tại sao anh vẫn đồng ý với tôi.
Ảnh minh họa.
Khi biết anh vẫn có ý định giúp tôi, tôi cảm thấy an tâm với dự định làm mẹ đơn thân của mình và hơi áy náy với người sẽ là vợ anh. Tuy nhiên, sự áy náy không nhiều vì tôi đã tự nhủ, anh chỉ giúp tôi thôi, đứa con sẽ chỉ là con của riêng tôi. Tôi đã chuẩn bị tinh thần để sinh con nên đã lường trước những khó khăn bản thân phải tự vượt qua mà không cần dựa vào anh vì thực chất anh không là gì của tôi cả. Nhưng mà, trong lễ cưới của anh, khi ba mẹ hai bên tiến vào phòng tiệc, chào các khách mời với nụ cười hạnh phúc pha lẫn tự hào, tôi cảm thấy mình thật xấu xa, tôi thật sự không muốn chạm tay vào hạnh phúc của người khác. Nếu tôi cứ tiếp tục nuôi ý định làm mẹ đơn thân của mình, nếu mọi chuyện bình yên trôi qua như trong dự định thì không sao, nhưng lỡ như vì một lý do nào đó mọi chuyện vỡ lở thì tôi làm tan nát không chỉ là hạnh phúc của một người vợ mà còn phá vỡ cả niềm tự hào của cha mẹ hai bên. Khi nhớ đến niềm hạnh phúc của đại gia đình anh thì tôi lại chùng lòng.
Có lần anh đã hỏi tôi, tại sao tôi lại chọn anh mà không phải là một người khác. Bởi người có thể cho tôi sự tin tưởng và cảm giác hiện tại chỉ có anh. Tôi thật sự chưa muốn từ bỏ ý định của mình nhưng tôi lại không muốn mình càng lún càng sâu. Hiện tại, tôi với anh vẫn giữ liên lạc, tuy vẫn chưa đi qua giới hạn nhưng tôi biết mình như vậy là đang vụng trộm và anh là kẻ ngoại tình. Tôi tại sao lại rơi vào tình cảnh này, trong khi tôi không hề yêu anh, còn anh thì chỉ vừa cưới vợ.
Đó là tôi còn chưa đề cập đến phản ứng của ba tôi, ông là một người rất sĩ diện, thương con và khó tính Tôi biết nếu tôi một mình sinh con, ông sẽ rất giận và rất buồn, quan trọng nhất là tôi biết ông sẽ bị tổn thương. Tôi sẽ chỉ cho mình thêm hai năm nữa để đợi duyên đến, đây là cơ hội cuối cùng của tôi để tôi dẹp đi ý định điên rồ của mình. Nếu tôi thật sự không tìm được một nửa cuộc đời mình thì tôi đành nhắm mắt sinh con một mình.
Tôi năm nay đã 27 tuổi, hai năm nữa đã là 29 tuổi, tôi không muốn có con sau 30 tuổi nên bây giờ tôi chỉ hy vọng trong hai năm tới này, tôi sẽ tìm được một nửa của mình để tôi có thể dẹp bỏ cái dự định sẽ làm đau lòng nhiều người.
Theo VNE
Chuyện của người cha đến nhà thông gia xin con gái về Những sai lầm của con gái, tôi đều bỏ qua hết. Tôi chỉ mong nó về với tôi, sống một cuộc sống cho ra con người. Tôi chỉ mong con nhận ra rằng, trên đời này, có những thứ không đáng để gọi là tình yêu dù vì nó, con đã bỏ hết tâm, hết sức và thậm chí là từ bỏ cả...