Tôi đã lĩnh trọn cú lừa ngoạn mục của người đàn ông lý tưởng!
Tôi cảm thấy vô cùng đau đớn, tuyệt vọng và sợ hãi. Anh đã lừa tôi một cú lừa ngoạn mục, khiến tôi không thể rút ra khỏi vũng lầy này.
Ra trường 1 năm, tôi vào làm cho một công ty tổ chức sự kiện. Vì là người trẻ nhất, lại có tính ham chơi nên tiệc tùng nào tôi cũng hưởng ứng. Bất kỳ event nào của công ty tôi đều tham dự, vì thế tôi gặp anh – sếp của một công ty đối tác.
Tôi có ngoại hình ưa nhìn, da trắng, nên tôi đoán anh cũng có ấn tượng với tôi. Bởi thế mà chỉ sau 2 lần gặp gỡ, anh đã bắt chuyện và làm quen với tôi. Hai chúng tôi nhanh chóng trở nên thân thiết, nhắn tin trò chuyện cả đêm với nhau không chán. Dần dần, tôi biết mình rung động với anh.
Lần sinh nhật tôi, công ty tổ chức cho tôi một buổi tiệc nhỏ, ấm cúng. Thật ngạc nhiên, khi kết thúc buổi tiệc xuống tầng 1 để ra về thì tôi gặp anh đã đứng chờ từ lâu. Anh tặng cho tôi một bó hoa hồng nhung và một chiếc khăn lụa. Sự tinh tế của anh khiến tình cảm tôi dành cho anh càng mãnh liệt. Nhưng tôi vẫn có chút tự ti, vì người như anh thì chắc đã có bạn gái rồi.
Chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn, hàn huyên đủ thứ chuyện. Tôi nhận ra là người đàn ông tinh tế, khéo léo, rất mực tâm lý. Anh hỏi han công việc, cuộc sống, tình cảm của tôi, tôi không giấu giếm anh điều gì. Qua trò chuyện, tôi cũng được biết anh 31 tuổi, đã từng yêu nhưng chia tay 3 năm rồi. Gia đình anh rất mong muốn anh tìm được một cô gái tốt để kết hôn sớm. Những ngày sau đó, tôi và anh dần trở thành một đôi.
Ở bên anh, tôi choáng váng về sự hào nhoáng bên ngoài và cả sự ấm áp, quan tâm của anh. Anh liên tục tặng tôi những món quà đắt tiền, đưa tôi đến những nhà hàng sang trọng. Công việc của tôi cũng thuận lợi hơn vì anh giới thiệu, gửi gắm tôi với những đàn anh, chị trong ngành.
Thật ngạc nhiên, khi kết thúc buổi tiệc xuống tầng 1 để ra về thì tôi gặp anh đã đứng chờ từ lâu. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh rất bận và thường phải đi công tác xa, khi thì một tuần, lúc lại một tháng. Nhưng sau những chuyến công tác đó, anh lại dành nhiều thời gian và chiều chuộng tôi vô cùng. Anh cũng rất quan tâm giúp đỡ bố mẹ tôi bằng những khoản kinh tế nhỏ, những lần giới thiệu anh em họ hàng nhà tôi chỗ làm việc tốt.
Hơn 2 tháng yêu nhau, anh đề nghị tôi chuyển về sống chung nhà với anh để tiện chăm sóc. Tôi cũng đồng ý bởi tôi đã trưởng thành, hơn nữa tôi rất yêu anh, tôi muốn dành cho anh tất cả.
Sống chung với anh được hơn 1 tháng thì tôi bắt gặp anh từng lén lút trò chuyện với ai đó bằng giọng rất ngọt ngào và dỗ dành. Là tiếng trẻ con nên tôi không nghi ngờ gì. Chỉ đến lần tôi tình cờ xem được bức ảnh một cô gái chụp với một bé gái khoảng 3 – 4 tuổi, tôi gặng hỏi mới được biết đó là vợ con anh.
Tôi suy sụp và trách móc anh lừa dối mình. Anh xin lỗi tôi và nói thật rằng vợ chồng anh đang sống ly thân, hai người chỉ có mối liên hệ duy nhất là đứa con gái. Giờ anh đang xúc tiến làm thủ tục ly hôn để kết hôn với tôi, cho tôi danh phận hợp pháp.
Anh vỗ về tôi, xin tôi đừng nghi ngờ tình cảm của anh. Anh yêu tôi như thế nào thì tôi là người biết rõ nhất. Tôi tạm tin lời anh. Nhưng chờ đợi 1 tháng, 2 tháng rồi 3 tháng trôi qua, cũng chẳng thấy anh nói gì đến chuyện ly hôn. Vì thế, tôi thẳng thắn với anh rằng nếu anh không ly hôn, thì mối quan hệ này sẽ chấm dứt. Vì tôi không muốn mang tiếng là kẻ thứ ba.
Sau những chuyến công tác đó, anh lại dành nhiều thời gian và chiều chuộng tôi vô cùng. (Ảnh minh họa)
Không ngờ, anh bực bội đáp lại tôi rằng: “Em không phải người phá hoại gia đình anh. Em là người tình bí mật của anh. Giờ anh không ly hôn được nên chúng ta cứ như thế này đi. Anh vẫn giúp đỡ em và gia đình em, mà bên nhà vợ anh cũng sẽ yên ổn như thế. Còn nếu em đòi chia tay thì em sẽ mất hết tất cả”. Câu nói của anh khiến tôi sững sờ. Tôi không ngờ anh chỉ coi tôi như một người tình bí mật.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, tôi vẫn đòi chia tay. Song anh như phát điên lên và đe dọa tôi rằng, nếu chia tay, tôi phải trả lại anh tất cả những gì anh đã cho tôi và gia đình tôi trong một năm qua. Hơn thế nữa, anh sẽ khiến tôi thân bại danh liệt ở công ty, không thể ngóc đầu lên được. Thậm chí, tiếng xấu tôi là nhân tình của đàn ông có vợ, có thể lan tới tai bố mẹ tôi.
Tôi cảm thấy vô cùng đau đớn, tuyệt vọng và sợ hãi. Anh đã lừa tôi một cú lừa ngoạn mục, khiến tôi không thể rút ra khỏi vũng lầy này. Phải chăng anh lại ngụy trang quá khéo hay tại tôi quá ngu ngơ khờ dại? Tôi biết anh có tình cảm thực sự với tôi, nhưng không ngờ anh lại điên cuồng và nặng nề chiếm giữ đến thế? Huống chi anh đã có gia đình và anh không muốn ly hôn. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Tôi quỳ dưới chân mẹ chồng cả đêm nhưng bà vẫn không chịu tha thứ
Nào ngờ đâu sổ nhật ký không cánh lại bay được tới tay cô em chồng tai quái, rồi nó làm ầm lên đến tai mẹ chồng tôi khiến bà tức điên và một mực kết tội con dâu hỗn láo, sỉ nhục mẹ chồng.
Đêm hôm đó tôi quỳ dưới chân mẹ chồng suốt 2 tiếng nhưng bà vẫn nhất quyết không tha thứ cho tôi, yêu cầu tôi ngay ngày mai phải dọn ra khỏi nhà, trực tiếp bà sẽ sang nhà nói chuyện với bố mẹ tôi để trả tôi về với bố mẹ đẻ.
Nếu không phải vì cô em dâu tai quái có lẽ mọi chuyện đã không đến nông nỗi này. Chuyện là ngay từ khi chưa về làm dâu mẹ chồng tôi đã có những ấn tượng xấu về tôi. Kể từ đó trở đi trong mắt mẹ chồng, tôi là đứa con dâu hư "không được cái nước non gì", đi đâu, ngồi đâu với ai bà đều cố gắng dùng những từ ngữ thấp hèn nhất gán cho tôi, cứ như thể tôi về làm dâu nhà bà là nỗi nhục, là không xứng.
Ngày đầu tiên ra mắt nhà chồng tôi đã để lại ấn tượng xấu trong mắt mẹ chồng và cô em chồng khó tính. Bố chồng tôi mất sớm, nhà chỉ có mẹ chồng, chồng và cô em chồng. Hôm đó khi mới bước chân đến nhà người yêu (nay là chồng tôi) mẹ chồng đã nhìn tôi với ánh mắt khinh miệt, bởi con trai bà là công tử quyền quý được bà nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa từ bé, nay lại rước về cô người yêu quê mùa. Thế nhưng dù biết mẹ chồng, em chồng đang khó chịu nhưng tôi vẫn cố tỏ ra niềm nở, vui vẻ hỏi han.
Đêm hôm đó tôi quỳ dưới chân mẹ chồng suốt 2 tiếng nhưng bà vẫn nhất quyết không tha thứ cho tôi, yêu cầu tôi ngay ngày mai phải dọn ra khỏi nhà. (Ảnh minh họa).
Trong buổi ra mắt đầu tiên ấy, điều kinh khủng xảy ra khiến tôi điêu đứng. Hôm đó trong lúc tôi đang loay hoay ở bếp giúp mẹ chồng bỗng tôi thấy bà huých mạnh vào tay tôi "Con gái gì mà đoảng, vào nhà vệ sinh mà xem đi. Vào nhà người yêu mà không ý tứ gì hết". Tôi vội chạy vào nhà vệ sinh, không ngờ hôm đó tôi đến ngày "đèn đỏ", nhưng có thể vì run sợ mà tôi không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi cố gột vết bẩn trên quần nhưng không thể sạch, thậm chí vết bẩn còn loang rộng hơn. Buộc lòng tôi phải nhờ đến sự trợ giúp của người yêu.
Một hồi sau anh chạy tới đưa cho tôi chiếc quần nữ. Tôi gặng hỏi quần ai thì anh nói "quần em gái anh, em cứ mặc đi". Khi vừa bước ra đến ngoài tôi đã nhận được cái lườm ghê gớm của cô em chồng. Cả buổi hôm đó tôi canh cánh, lo sợ trong lòng. Lúc ra về tôi cố nói với em chồng một câu "mai mốt quần khô chị mang gửi em. Cảm ơn em nha". Vậy mà cô em đáp lại "khỏi cần, em biếu chị luôn, ai dám mặc nữa. Đúng là xui xẻo".
Rồi đến khi tôi chính thức về làm dâu nhà anh mọi chuyện không vui liên tiếp ập đến. Mẹ chồng, em chồng coi tôi là cái gai trong mắt, là quân thù truyền kiếp nên mới tìm đủ chuyện để gây gổ với tôi hòng đuổi tôi ra khỏi nhà. Bao ấm ức trong lòng tôi chẳng thể nói ra, nói với chồng sợ chồng thêm phiền lòng, tôi chỉ còn cách viết hết những ấm ức khó chịu trong lòng ra giấy. Kể từ đó tôi có thói quen viết nhật ký.
Ngày nào tôi cũng viết ra những gì khó chịu, bực bội. Từ chuyện mẹ chồng ra sao, đối xử với mình thế nào, em chồng hỗn láo gì... tôi viết ra đó tất cả đều là sự thật, nhưng từng câu từng chữ tôi đều viết ra như thể oán hận, tôi gọi mẹ chồng là mụ, gọi em chồng là con quỷ... thật ra nếu không hiểu rõ sự tình thì mọi người sẽ nghĩ tôi là đứa con dâu hư, nhưng sự thật là tôi đang cố gắng giải phóng nỗi uất ức bằng lời nói.
Nào ngờ đâu sổ nhật ký không cánh lại bay được tới tay cô em chồng tai quái, rồi nó làm ầm lên đến tai mẹ chồng tôi khiến bà tức điên và một mực kết tội con dâu hỗn láo, sỉ nhục mẹ chồng. Mẹ chồng tôi nhất quyết đuổi tôi ra khỏi nhà, từ mặt không nhận dâu con. Mặc cho tôi đã cố gắng van xin, giải thích ngọn ngành nhưng bà quyết đuổi tôi đi. Khi đó chồng tôi đang đi công tác không thể giúp gì cho tôi. Đêm đó tôi khóc cạn nước mắt vậy mà lòng dạ mẹ chồng tôi sắt đá.
Sáng hôm sau tôi xách va li ra khỏi nhà, nhưng không dám về nhà đẻ đành phải sang nhà một người bạn chờ chồng về giải quyết. Tôi không biết mình nên làm gì để mọi chuyện qua đi một cách êm xuôi.
Theo MỸ AN /Doisongphapluat
Không nỡ mất của nên tự trói mình vào cuộc hôn nhân đổ nát Tôi tưởng chị cố níu kéo chồng vì chị nghĩ đến sự thiệt thòi của con, thể diện của gia đình, chứ không ngờ vì cái đống của treo trước mắt. ảnh minh họa Chị gọi điện cho tôi vừa khóc vừa kể: "Chị bị chồng đánh chỉ vì chị dám gọi điện cảnh cáo nhân tình của chồng". Vừa thương vừa giận,...