Tôi đã làm “đàn bà” trước đêm tân hôn
Hận người yêu mình chung sống với người phụ nữ khác ở phương xa, tôi đã nhắm mắt đi lấy chồng, để rồi cuộc hôn nhân ấy đã giam tôi vào “địa ngục”
Đọc xong hai phần của bài “Chuyện đau lòng trước ngày cưới”, tôi thấy Dương Dương và Minh Minh thật là hạnh phúc. Họ đã vượt qua được những thử thách để đến với nhau bằng một tình yêu thật sự chân thành… nhưng qua câu chuyện đó, tôi cảm thấy thương cho nhân vật Hương, bởi chính tôi cũng phải trải qua những đớn đau, tủi hổ và bất hạnh như cuộc sống của Hương vậy.
Tôi đã từng có một tình yêu rất đẹp. Hùng là bạn thân của tôi, là người đã ở bên cạnh tôi trong suốt những năm cấp ba và bốn năm Đại học. Từ một tình bạn thân, chúng tôi yêu nhau từ lúc nào cũng không hay biết… Chúng tôi đã động viên nhau học tập thật tốt, tích lũy nhiều kinh nghiệm để sau này ra trường sẽ kiếm được công việc tốt. Khi đó, chúng tôi sẽ kết thúc bằng một đám cưới thật hạnh phúc.
Tốt nghiệp ra trường, bố mẹ hai gia đình đều giục cưới. Khi chúng tôi đang lên kế hoạch xây dựng mái ấm riêng thì anh được cơ quan cử đi công tác ở Nhật hai năm. Vậy là bao nhiêu kế hoạch cho đám cưới đều hoãn lại, đứa con hơn một tháng trong bụng tôi cũng không được chào đời khi anh đề nghị phá bỏ để anh an tâm công tác và tôi cũng có thời gian để phát triển sự nghiệp của mình khi đang còn trẻ…
Từ một tình bạn thân, chúng tôi yêu nhau từ lúc nào cũng không hay biết…(Ảnh minh họa)
Sau hơn một năm anh đi công tác, tôi nghe phong thanh tin anh chung sống với một nữ đồng nghiệp như vợ chồng. Khi tôi hỏi anh về điều đó thì anh đã không chối cãi… để rồi cuối cùng, tôi mang theo một vết thương lòng rất sâu và sang ngang với một chàng trai khác.
Video đang HOT
Tôi vội vã lấy chồng khi chưa kịp nói lời chia tay. Bố mẹ anh trách tôi “bạc tình, bạc nghĩa”, còn mẹ tôi khóc cạn nước mắt khi biết tôi lấy chồng không có tình yêu… nhưng vì hận anh, tôi đã không một chút do dự khi đến với người ấy. Để rồi cuối cùng, tôi phải trả giá quá đắt cho quyết định nông nổi của mình.
Tôi đã từng nghĩ rằng, người ấy yêu tôi hơn người cũ và người ấy sẽ bỏ qua &’vết nhơ’ trong quá khứ của tôi… nhưng không, tôi đã lầm! Tôi không hiểu được bản chất của người đàn ông luôn ích kỉ, không hiểu được lòng dạ họ khác hẳn với những điều họ nói, để rồi trong đêm tân hôn, khi anh ta phát hiện ra tôi không còn trinh, anh ta cũng tỏ thái độ giống như chồng của Hương, cũng khinh bỉ, mắng nhiếc, cũng là những cơn ghen về quá khứ và sự đay nghiến của một người đàn ông phải chịu phận “đổ vỏ”… nhưng tôi càng đau đớn khi anh ta nói rằng “Tôi không chấp nhận có con với cô vì cô không xứng đáng được làm mẹ, không xứng đáng được sinh những đứa con của tôi”… để rồi, cuộc hôn nhân ấy đã giam tôi vào chốn địa ngục. Tôi không thể ôm quần áo về nhà mẹ đẻ khi vừa cưới được một ngày, cũng không thể ly hôn ngay lập tức vì sĩ diện của gia đình mình… cuối cùng, tôi cũng đành chấp nhận làm người thừa trong ngôi nhà rộng lớn này.
Anh ghê tởm tôi, khinh miệt tôi, sỉ vả tôi đủ điều…(Ảnh minh họa)
Đến thời điểm này là đã hơn một năm tôi làm vợ của anh nhưng cuộc sống của chúng tôi giống như của hai con người đến từ hai thế giới khác biệt. Sau đêm tân hôn ấy, anh chưa một lần gần gũi tôi, cũng không chủ động nói chuyện với tôi, chúng tôi giống như 2 con rô bốt sống chung trong một mái nhà, không có tình yêu, không có sự chia sẻ, không có điểm chung… dường như anh đang cố h.ành h.ạ tôi, để tôi sáng mắt ra khi “bắt anh ăn của thừa”, còn tôi, tôi biết mình đã sai lầm khi quyết định lấy người mình không yêu, tôi đã giấu diếm tất cả quá khứ của mình… để rồi khi sự thật được phanh phui, anh đối xử với tôi chẳng khác gì một “con điếm”. Anh ghê tởm tôi, khinh miệt tôi, sỉ vả tôi đủ điều… nhưng tôi vẫn phải cắn răng chấp nhận tất cả… vì tôi biết, mình không xứng đáng được nhận hạnh phúc, không xứng đáng được nhận tình yêu của anh khi tôi đến với anh chỉ để trả thù người cũ và tìm cho mình một bến đậu an toàn…
Cách đây không lâu, người cũ của tôi về nước,anh đã hẹn gặp tôi. Khi biết được cuộc sống của tôi không hạnh phúc, anh rất thương tôi… nhưng anh vẫn động viên tôi sống tốt và làm tròn trách nhiệm của một người vợ để bù đắp cho chồng tôi những thiệt thòi trong quá khứ. Còn tôi, tôi biết mình không bao giờ có cơ hội để được làm một người vợ tốt, không bao giờ có cơ hội để sinh cho chồng những đứa con yêu vì anh ta coi tôi như “đĩ điếm” khi tôi đã làm đàn bà trước khi về làm vợ anh!
Thôi thì… cuộc sống có vay có trả. Tôi vay anh ấy tình yêu và lòng tin trước khi thành chồng thành vợ thì giờ đây, tôi phải trả cho cuộc đời những gian dối, lỗi lầm và sự ích kỉ của bản thân mình! Có chăng, đấy cũng là số phận mà tôi phải chấp nhận!
Theo VNE
Em sẽ mãi yêu anh mối tình đầu
Xin gửi đến những ai mới yêu, đang yêu, và được yêu, những ai vừa thất tình và những ai vừa chia tay. Trong tình yêu sự tin tưởng là mầm mống để giữ cho tình yêu luôn tươi đẹp.
Hãy trân trọng những gì mình đang có, đừng để hạnh phúc mất đi rồi mới ân hận cũng muộn màng. Chiếc thuyền đã sang sông thì không thể quay đầu lại.
Đã một năm trôi qua kể từ ngày anh nói lời chia tay, cứ ngỡ rằng câu chuyện giữa em và anh đã chôn vào dĩ vãng. Cứ ngỡ rằng em đã có thể quên được anh, nhưng sao nước mắt vẫn không thể xoa dịu nỗi đau và nỗi buồn không thể làm cho vết thương xóa mờ theo năm tháng. Con đường thân quen ngày nào chúng ta từng đi đã không còn bước chân anh và em, chỉ còn lại là dấu chân kỉ niệm.
Anh, anh vẫn khỏe hả, anh chắc đã có người bạn gái mới và chắc có lẽ cô gái ấy sẽ yêu anh như em đã từng yêu. Nhưng sao cầm máy lên rồi lại nhấc xuống. Em không đủ can đảm để gọi cho anh. Thật sự em muốn nói với anh rằng em rất nhớ anh. Hôm nay em lại khóc, nước mắt em lại rơi vì nhớ anh. Cứ ngỡ thời gian sẽ lãng quên kỉ niệm chôn vào dĩ vãng như vốn nó đã như vậy.
Nhưng sao kí ức vẫn còn đó, làm sao để có thể quên anh khi những con đường thân quen vẫn còn lưu lại đó dấu chân mà hai ta đã từng đi qua. Có lẽ em quá cố chấp, không chịu từ bỏ tảng đá lớn trong lòng để đón nhận hạnh phúc mới mà biết đâu sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng anh ơi, tình yêu thì đâu có chữ thời gian. Thời gian là gì mà khi kỉ niệm không thể xóa nhòa. Tình yêu là luôn đi đôi với sự ngốc nghếch.
Anh không đẹp trai, không học giỏi, không sa hoa bạc t.iền như người ta. Nhưng trong đôi mắt em tình yêu em dành cho anh là hơn tất cả. Em không cần anh phải là một người đàn ông hoàn mĩ, là một người đàn ông phải có tất cả những thứ mà mọi con gái trên thế gian này mơ ước. Em chỉ cần anh chính là anh, là người đàn ông luôn ở bên cạnh chở che và san sẻ cùng em. Em sẽ làm đôi vai, đôi vai nhỏ bé không đủ để che chở cho anh, nhưng đủ để anh tựa đầu khi anh cảm thấy mệt mỏi.
Anh, anh có nhớ cái ngày đầu tiên anh tỏ tình với em tại công viên không? Hôm đó cũng là một ngày đặc biệt khó quên. Ngày đầu tiên anh tỏ tình ở đó, anh tặng em một cành hồng và nói một cành hồng tượng trưng cho một tình yêu, chỉ yêu duy nhất một người con gái là Đỗ Ngọc Kim. Em vẫn giữ cành hồng đó cho đến bây giờ.
Em sẽ đợi, đợi anh 5 năm, 10 năm... và đến cả đời (Ảnh minh họa)
Tụi mình đã có với nhau quá nhiều kỉ niệm, những giận hờn, những sóng gió, những chuyện vui buồn cùng nhau san sẻ. Để rồi bây giờ chỉ còn lại một mình em hồi ức lại mà khóc. Tại sao trước đây tụi mình yêu nhau hạnh phúc như vậy, còn bây giờ lại đau như vậy. Tại sao yêu nhau rồi đến với nhau rồi lại chia tay rồi khóc. Tại sao lại như vậy hả anh... Những tháng ngày ở bên anh là những kỉ niệm đẹp nhất với em.
Em vẫn sống trong vòng tay ấm áp của anh, bên bờ vai thư sinh nhỏ nhắn nhưng đủ để em tựa đầu. Những lúc ở bên anh em cảm thấy mùa đông ấm áp như mùa xuân, để rồi em cứ muốn được ở bên anh mãi. Nhưng người ta vẫn thường nói "Những gì quá đẹp đều mong manh yểu mệnh". Chiếc cầu hạnh phúc anh và em vừa xây chưa ráo hồ đã vội tách đôi về 2 ngả, quăng em về phía dòng xoáy cuộc đời. Khi còn là của mình thì thấy bình thường quá, để khi mất rồi lại thấy nuối tiếc phải không?
Anh, có lẽ lòng anh cũng không vui sướng gì đâu đúng không? Anh vốn dĩ được mọi người yêu mến, để rồi giờ đây tất cả đều nhìn anh bằng ánh mắt khác. Ngày anh nói lời chia tay lòng em như muốn vỡ ra, , tim em tan nát. Em sẽ không hận anh đâu, em biết anh cũng rất đau dù lòng anh còn yêu em.
Thời gian trôi đi, kỉ niệm thật nhiều và tình cảm em dành cho anh một ngày nhiều hơn. Em sẽ vẫn đợi... Nhưng em vẫn phải vững bước đi tiếp dù từ đây trên con đường em đi sẽ không có bước chân anh. Dù thế nào đi chăng nữa em vẫn biết ơn anh đã cho em hiểu thế nào là tình yêu là khổ đau là hạnh phúc. Nhưng em nghĩ con tim mình đã đóng băng kể từ ngày ấy khi mà anh nói câu chia tay. Em sẽ không mở lòng ra một lần nào nữa, và em sẽ đợi, đợi anh 5 năm, 10 năm... và đến cả đời.
Đối diện đáy sâu lòng mình em vẫn muốn nói với anh một lời cuối: "Em mãi yêu anh mối tình đầu".
Theo VNE
Ám ảnh c.lip n.óng với người yêu cũ Nửa tháng nay tôi cứ bị ám ảnh, hồi hộp lo sợ vì tin nhắn của anh. Liệu anh có lấy clip quay cảnh chúng tôi yêu nhau khi xưa để làm áp lực buộc tôi quay lại? Tôi quen và yêu anh đã 6 năm qua. Từ ngày anh còn là anh sinh viên năm 3 nhà nghèo, đi chiếc Honda dam...