Tôi đã làm chuyện động trời trong ngày sinh nhật của vợ
Tôi đau đớn, tủi nhục khi phải làm cái việc đau lòng khiến tâm can giằng xé. Tôi đã chấp nhận nhìn vợ mình “ăn nằm” với kẻ khác để giữ gìn mái ấm.
Với một người đàn ông, không gì đau đớn, cay đắng bằng việc biết và phải chứng kiến cảnh vợ mình trong vòng tay gã trai khác nhưng tôi đã phải nếm trải cảm giác đó.
Tôi và vợ lớn lên trong cùng một khu phố. Hai đứa từng được coi là cặp thanh mai trúc mã và được gia đình hứa gả cho nhau. Tôi lớn hơn em hai tuổi. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp, thật lãng mạn. Yêu em, tôi chưa bao giờ đòi hỏi mà luôn giữ gìn cho em đến đêm tân hôn.
Tình yêu của chúng tôi thật đẹp, thật lãng mạn.
Ngày em tốt nghiệp đại học tôi cũng ngỏ lời cầu hôn và nhận được cái gật đầu từ người yêu. Đám cưới của hai đứa diễn ra trong niềm vui của gia đình, bạn bè. Tất cả đều vui mừng khi chúng tôi nên duyên vợ chồng. Tôi vui vì được yêu và kết hôn với người phụ nữ yêu mình và hiểu mình.
Cuộc sống vật chất đầy đủ, tình yêu viên mãn, tôi và thực sự trải qua những tháng ngày đáng nhớ sau ngày kết hôn.
Tôi và em có rất nhiều kế hoạch cho tương lai. Em muốn sinh cho tôi một công chúa, một hoàng tử và chúng sẽ giống tôi và em. Hai đứa nóng lòng chờ đến ngày đó.
Hơn một năm sau ngày kết hôn, dù hai đứa đều không thực hiện biện pháp tránh thai nào nhưng em vẫn chẳng có tin vui trong sự suốt ruột, lo lắng của gia đình hai bên. Vì tôi là độc đinh trong họ nên hai đứa phải chịu nhiều sức ép từ bố mẹ, họ hàng trong việc sinh cháu đích tôn nối dõi.
Video đang HOT
Trong thời gian này tôi bí mật đi khám tại một cơ sở y tế tư của một người bạn thân. Kết quả nhận được thật hãi hùng. Tôi được xác định không có khả năng làm cha.
Đau đớn, chán chường cùng cực, trời đất như sụp đổ dưới chân tôi. Tôi không thể ngờ mình lại phải đối diện với hoàn cảnh chớ chêu nhường này.
Sau nhiều đêm suy nghĩ một mình, tôi hiểu rằng mình không thể xa vợ bởi cô ấy là tất cả, là lẽ sống. Nghĩ là làm, tôi liền vạch ra kế hoạch để thằng bạn thân giúp vợ có thai.
Sau nhiều đêm suy nghĩ một mình, tôi hiểu rằng mình không thể xa vợ.
Sinh nhật em, tôi tổ chức tại nhà và chỉ mời thằng bạn thân tới dự. Khi em uống nhiều rượu và không còn tỉnh táo là lúc màn kịch do tôi đạo diễn được thực hiện. Dù đã xác định tư tưởng rằng đó là cách duy nhất để níu giữ hạnh phúc nhưng khi chứng kiến cảnh vợ mình nằm trong tay kẻ khác, tôi như chết đi một nửa. Hình ảnh đó cứ lẩn quẩn trong đầu và ám ảnh khiến tôi chẳng thể thoát ra. Giờ đây đã đạt được mục đích khi vợ vui mừng thông báo có mang nhưng sao tôi chẳng thể hạnh phúc. Cố làm ra vẻ phấn khích nhưng trong lòng tôi lại vô cùng đau xót, ân hận.
Lẽ nào tôi đã sai khi dùng tới cách này. Tôi sẽ phải đối diện với vợ và đứa trẻ không phải là máu mủ mình ra sao khi nó chào đời.
Sự tự ái của thằng đàn ông trong tôi trỗi dậy. Tôi cảm thấy hối hận vì mình đã nói dối vợ để làm cái việc mà trước đó bản thân từng nghĩ sẽ tốt cho cả hai. Nhiều khi tôi định bụng sẽ thú nhận với cô ấy tất cả để được giải thoát khỏi những ám ảnh khủng khiếp kia nhưng rồi lại chẳng thể. Những ngày tháng sống trong dằn vặt, tội lỗi đang khiến tôi bí bức.
Theo Phunutoday
Đau đớn phát hiện chuyện động trời chồng làm qua chiếc điện thoại
Tôi yêu và tin tưởng chồng mình tuyệt đối, nên hoàn toàn gục ngã khi biết anh ấy ngoại tình.
ảnh minh họa
Trước đây, tôi từng nghĩ, một là chết, hai là ly hôn nếu rơi vào hoàn cảnh chua xót này. Nhưng, khi có con rồi, mọi chuyện lại không thể giải quyết đơn giản được như thế.
Chồng tôi làm việc trong một công ty của Nhật. Thời điểm chúng tôi kết hôn, anh ấy đã có một chức vụ cao trong công ty, với mức lương đáng mơ ước so với bạn bè cùng lứa. Nhưng anh và tôi ở Hà Nội, trong khi trụ sở làm việc lại ở Sài Gòn. Vậy nên, tôi chấp nhận ở Hà Nội một mình những ngày trong tuần, sáng thứ Bảy lại đón anh ấy ra. Vợ chồng sum họp hai ngày cuối tuần rồi lại chia xa, ai làm việc nấy, liên lạc chủ yếu bằng điện thoại.
Anh nhiều hơn tôi 8 tuổi, là một người đàn ông chín chắn, yêu Hà Nội, và yêu tôi. Đó là những nét phác họa về anh trong tôi. Hai ngày một tuần gần gũi nhau, lúc nào anh cũng vứt hết điện thoại và mọi liên hệ với thế giới bên ngoài. Tôi đã cho rằng, anh làm như thế, là muốn được trọn vẹn bên cạnh vợ mình. Và tôi lại càng yêu anh hơn.
Một năm sau đám cưới, tôi sinh cho anh một cô công chúa xinh xắn. Anh lui về với mẹ con tôi thường xuyên hơn trước. Anh rất yêu con, tôi có thể cảm nhận được điều này mỗi khi anh quyến luyến không muốn rời con đi. Những lúc như thế, tôi thật sự không cầm được nước mắt. Tôi lúc nào cũng bàn với anh về việc chuyển công ty, ra hẳn ngoài Hà Nội sống cùng mẹ con tôi.
Nhưng anh bảo công việc của anh đang tốt, anh không muốn bỏ đi cơ hội thăng tiến lên chức cao hơn. Và nếu chuyển ra Bắc thì chưa chắc anh đã có thể đảm bảo cuộc sống tốt cho cả nhà. Dù tôi khăng khăng rằng vợ chồng cùng cố gắng, với khả năng của hai người thì mọi chuyện sẽ ổn. Tôi không ham tiền bạc giàu sang, chỉ cần gia đình quay quần bình yên bên nhau là đủ. Tôi chán lắm cảnh vợ xa chồng, con xa bố rồi. Nhưng anh vẫn không đồng ý.
Anh vẫn chia đều thời gian của mình cho hai miền. Tôi không làm thế nào khác được. Đành chấp nhận. Nhưng cuộc đời trớ trêu thay, tôi phát hiện ra chồng mình có một gia đình khác khi anh vô tình bỏ quên điện thoại trong túi quần, vứt tạm trên giường lúc đi tắm. Tôi thấy cuộc gọi đến từ số lạ, vừa cầm điện thoại lên, định bụng bảo với người gọi là chồng tôi đang bận đi tắm. Thì chưa kịp nói gì, phía đầu bên kia đã nói trong gấp gáp: "Anh ơi, con sốt cao lắm, cả đêm qua không hạ, hơn 39 độ lận. Anh vào đây với con được không?".
Tôi choáng váng, đánh rơi điện thoại xuống giường. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Cứ ngỡ người phụ nữ ấy gọi nhầm, tôi im lặng cúp máy rồi lần tìm trong điện thoại chồng xem có gì khác không. Trước đây, tôi chưa bao giờ lần mò điện thoại của chồng cả, một phần vì tin tưởng anh, một phần vì không muốn trở thành một người phụ nữ tọc mạch chuyện riêng của chồng.
Tôi tìm mãi mà không thấy gì khả nghi, cho đến khi thấy một bức ảnh anh chụp chung cùng một cô gái trẻ và một cậu con trai khoảng hai tuổi, lớn hơn con gái tôi. Tôi sững sờ, buông người xuống giường. Bàng hoàng, sửng sốt, nhưng lạ là tôi không thể khóc được. Tôi không biết phải làm gì nữa, thì anh bước ra.
Nhìn dáng vẻ của tôi, anh hỏi có chuyện gì. Tôi đưa cho anh tấm hình trong điện thoại, cay đắng nói với anh: "Con trai anh sốt cao cả đêm qua đấy, vợ hai của anh vừa mới gọi điện. Anh vào trong đấy đi!"
Anh bối rối, biết là không thể chối cãi nữa, liền ngồi xuống xin tôi tha thứ.
Anh kể một lần trước khi cưới tôi, anh đi liên hoan, uống rượu say và không làm chủ được mình nên đã qua đêm với cô nhân viên cùng công ty. Sau đó bị bắt vạ, anh buộc lòng phải tiếp tục qua lại với cô ấy để không ảnh hưởng đến công việc của mình. Anh thuyết phục cô ấy nghỉ việc ở công ty và nhận chu cấp của anh. Không lâu sau thì cô ấy có bầu, và anh thực sự không thể thoát ra khỏi mối quan hệ ấy nữa.
Anh thề với tôi, phía bên kia chỉ là nghĩa vụ, còn mẹ con tôi mới là tổ ấm, là tình yêu đích thực của anh. Anh còn nói nhiều nữa, mà càng nói tôi lại càng thấy giống giọng điệu của một gã Sở Khanh. Tôi muốn cào cấu, xé nát cái bộ mặt đểu cáng của chồng mình ra. Nhưng nghĩ, làm vậy cũng chẳng giải quyết được gì, khi chẳng còn gì cho tôi nữa, hạnh phúc, ước vọng, tương lai... đã tan vỡ hết cả.
Xin đừng nói tôi ngu dại, tôi biết vậy rồi. Tôi cũng không cần ai an ủi, bởi tôi hiểu, mình không có chồng cũng được, đau thương đến mấy cũng vượt qua được. Tôi chỉ cần những lời khuyên, những chia sẻ thật sự, bởi với tôi lúc này, quan trọng nhất vẫn là cuộc đời của con gái tôi. Nó cần có bố.
Theo blogtamsu
"Để vợ tìm gái về nhà cho chồng, đỡ mất công anh ra nhà nghỉ tốn kém lắm" "Đằng nào anh chẳng ra nhà nghỉ tìm gái, thôi thì em chủ động đi tìm cho anh, vừa an toàn lại không tốn kém tiền thuê phòng có phải thích hơn không?" Vợ chồng sống nhau với nhau hơn chục năm nay, cùng nhau chia ngọt sẻ bùi. Chẳng bao giờ biết cãi vã, sinh sự là gì, ấy vậy mà không...