Tôi đã khóc suốt đêm tân hôn vì hụt hẫng
Tôi đã khóc suốt đêm tân hôn không phải vì xa gia đình mà là hụt hẫng. Phòng cưới chỉ là một căn phòng được che hờ bằng các mảnh vải, trông lụp xụp và bừa bãi vô cùng.
Tôi sinh ra và lớn lên ở Bình Định. Học xong lớp 12 thấy mình không đủ năng lực để tiếp tục việc học. Tôi nghỉ ở nhà, cùng mẹ buôn bán quán nước giải khát ven đường. Quán đơn sơ nhưng rộng rãi và mát mẻ nên là điểm dừng thường xuyên của các khách đường dài. Và tôi gặp anh, một tài xế xe khách.
Anh điển trai, cao to, ăn nói có duyên. Khi đó tôi 20 t.uổi. Từ ngày quen nhau, anh thường xuyên ghé quán. Những lúc anh không chạy xe, anh vẫn đến. Bố mẹ cũng khuyên tôi nên cẩn thận vì tài xế xe thường bay bướm. Nhưng không hiểu sao lúc đó tôi lại thích anh đến thế.
Sau hơn một năm tìm hiểu, anh và tôi cưới nhau. Tôi theo chồng xa xứ, từ Bình Định vào Khánh Hòa. Tôi đã khóc suốt đêm tân hôn không phải vì xa gia đình mà là hụt hẫng. Căn nhà anh giới thiệu cho tôi, nơi tổ chức các buổi lễ chỉ là nhà của dì anh. Còn thật ra gia đình anh sống ở phía sau, một ngôi nhà lụp xụp năm người chen chúc, thêm tôi nữa là sáu người. Phòng cưới chỉ là một căn phòng được che hờ bằng các mảnh vải, trông lụp xụp và bừa bãi vô cùng. Tôi hỏi anh: “Sao anh lại lừa dối em và cả nhà như vậy?” Anh nói: “Vì sợ gia đình em không đồng ý, anh sợ mất em”.
Tôi sống ở nhà chồng trong nỗi buồn như vậy. Những tháng tiếp theo, vàng cưới cứ ra đi dần dần. T.iền anh chạy xe còn phải nuôi bố mẹ, hai đứa em còn nhỏ. Ở quê chồng, tôi không biết k.iếm t.iền bằng cách nào vì lạ đường xá lại chẳng biết nghề ngỗng gì, thành ra cứ ở nhà chờ đợi chồng. Cuộc sống tù túng, thiếu thốn đã làm nảy sinh nhiều mâu thuẫn, vợ chồng hay cãi nhau vặt, bố mẹ chồng ra vào lại đụng mặt con dâu. Tuy vậy, tôi vẫn cố chịu đựng để giữ gìn hạnh phúc.
Bố mẹ cũng khuyên tôi nên cẩn thận vì tài xế xe thường bay bướm. Nhưng không hiểu sao lúc đó tôi lại thích anh đến thế. (Ảnh minh họa)
Tôi xin gia đình chồng về quê mẹ để sinh b.é g.ái đầu tiên. Trước mặt mọi người trong nhà, tôi luôn cố gắng là mình vẫn ổn, vẫn có thể sống được để bố mẹ tôi yên tâm. Mẹ chồng ra thăm, tôi phải cho t.iền đi lại. Chồng tôi vẫn chạy xe nhưng mỗi khi ghé thăm hai mẹ con t.iền đưa rất ít, thậm chí không đưa. Tôi hiểu và thông cảm cho gánh nặng gia đình nên cũng không trách móc gì. Và cũng vì thương chồng nên tôi luôn bảo vệ anh trước mặt bố mẹ mình.
Khi bé được bốn t.uổi, gia đình anh trả lại đất cho dì anh. Cả nhà chuyển lên vùng quê cách nơi ở trước đây gần 60 km. Nơi đây là quê của bố anh. Lúc này tôi mang bầu bé thứ hai. Vì quá cách xa thành phố nên thời gian anh về nhà càng thưa. Tôi vừa quán xuyến nhà cửa, vừa chăm con nhỏ, mệt mỏi bầu bí nhưng lại không có chồng bên cạnh, nhiều lúc tủi thân vô cùng, trong khi đó thì anh về nhà chỉ để lấy thêm quần áo.
Video đang HOT
Có lần tôi khóc và buông lời trách móc. Anh nạt nộ: “Muốn ở nhà rồi c.hết đói hết sao? Ở nhà ăn với nằm không mà còn đòi hỏi này nọ”. Tôi cũng nói do con nhỏ, với nơi này tôi cũng không biết làm gì. Nếu thấy tôi là gánh nặng, thôi để tôi về quê. Vậy mà anh vào phòng lấy hết quần áo của tôi ném ra sân, rồi nói: “Đi đi, xem thằng này có cần không?”. Tôi khóc đến nghẹn lời. Mẹ chồng tôi đã đi c.hơi b.ài. Bố chồng thì không nói gì làm tôi càng buồn hơn.
Tôi nhặt đồ đạc và dắt bé về quê. Bố mẹ tôi thương con nên không trách móc gì chỉ buồn và an ủi tôi cố gắng chăm con với bụng bầu. Cuộc sống gia đình tôi cũng khá. Quán nước ngày xưa giờ khang trang thành một cửa hàng ăn uống phục vụ các tuyến xe khách đường dài. Tôi vẫn có thể bán hàng cùng mẹ. Nhưng vài ngày sau, chồng tôi ra, anh xin lỗi tôi vì lúc đó anh nóng giận quá, anh còn hứa không bao giờ như vậy nữa. Mủi lòng thương anh nên tôi lại theo chồng.
Cảm giác tủi nhục và hụt hẫng mà tôi cố kìm giữ từ đêm tân hôn đến giờ bộc phát đau đớn vô cùng. (Ảnh minh họa)
Còn hai tháng nữa tôi sinh. Chiều đó anh về thăm nhà. Trong lúc anh đang tắm, bé lớn lấy điện thoại của bố chơi. Chợt bé reo lên: “Mẹ ơi! Hình của bố nè, đẹp không?”. Tôi bước đến cầm máy lên xem thì thấy có rất nhiều ảnh. Nhưng không phải của riêng anh mà anh chụp chung với một cô gái khá trẻ. Những tấm ảnh thân mật thậm chí rất tình tứ của hai người ở một bãi biển nào đó.
Câu đầu tiên không phải tôi hỏi anh mà là anh nói: “Ai cho cô xem điện thoại của tôi?”. Bao nhiêu ấm ức lâu nay giờ bộc phát. Cả tôi và anh đều nói to tiếng. Nhưng điều tôi bất ngờ nhất là anh đã đ.ánh tôi. Những cái tát tai liên tiếp vào mặt. Bé lớn khóc rất nhiều chạy tìm ông bà nội. Khi bố mẹ chồng vào ngăn anh mới dừng lại. Anh lấy quần áo rồi đi. Trước khi đi anh còn nói: “Biến đi, biến cho khuất mắt. Tôi chán cô lắm rồi”.
Tôi như rơi xuống vực sâu. Cảm giác tủi nhục và hụt hẫng mà tôi cố kìm giữ từ đêm tân hôn đến giờ bộc phát đau đớn vô cùng. Gần 5 năm chung sống, tôi đã hi sinh nhiều thứ và cũng đã làm tròn bổn phận làm dâu, làm vợ, làm mẹ. Chấp nhận cuộc sống kham khổ thiếu thốn, nhiều lần tha thứ chịu đựng tất cả. Vậy mà…
Giờ đây, nhìn con ngủ, lòng tôi rối bời, nước mắt cứ chảy dài. Tôi phải làm gì bây giờ???
Theo Afamily
Nửa đêm… chồng “được” nhân tình của vợ ôm hôn tới tấp
Bao nhiêu năm anh tủi nhục, chấp nhận xa quê vì cuộc sống của vợ con, nhưng đổi lại anh chẳng được gì ngoài sự lừa dối của vợ.
Cứ nghĩ là trộm nên Toàn nằm im, tư thế phòng thủ nghe ngóng. Nhưng rồi bóng đen đó vồ lấy người Toàn, rồi hôn anh tới tấp. Lúc đó, Toàn choàng dậy vừa đ.ánh vừa tri hô dân làng...
Toàn năm nay 37 t.uổi, quê ở Nghệ An, vốn làm nghề xây dựng nên anh đi công trình quanh năm suốt tháng. Cũng may vợ Toàn là công chức nhà nước nên có thời gian nhàn rỗi thay chồng chăm con. Càng đi xa biền biệt, Toàn càng thương vợ bội phần. Nghĩ cảnh vợ thức khuya dậy sớm thui thủi một mình anh tự nhủ "thôi thì cố gằng vài 3 năm nữa về hưu non ở bên vợ con cho đỡ khổ"
Chồng vất vả k.iếm t.iền để vợ ăn diện theo trai
Vợ Toàn- chị Thúy ngày càng trẻ đẹp mặn mà. Trong khi chồng nai lưng k.iếm t.iền, tích cóp từng đồng một, Thúy lại mạnh tay chi tiêu son phấn, quần áo đủ các kiểu.
Nhiều người thương Toàn, nên đôi lần anh về thăm nhà cũng cảnh báo "Mày cứ làm quần quật quanh năm suốt tháng, vợ ở nhà ăn diện rồi bỏ theo trai chứ chẳng chơi"; "Tao nói mày cứ không nghe có ngày ân hận con ạ!".
Ảnh minh họa.
Toàn nghe nói thế cũng lo, nhưng vì cái mục tiêu "gắng vài năm nữa về hưu", nên đành tặc lưỡi cho qua. Một phần cũng bởi, anh bị chị vợ lẳng lơ nói lời ngon ngọt làm cho mờ mắt.
Anh về nhà được vài ba ngày lại theo xe cơ quan lên tận Sơn La công tác. Thúy vợ anh tranh thủ chồng vắng nhà, lại rủ nhân tình đến hú hí. Tình nhân của Thúy chẳng ai khác ngoài Chính - anh bạn thân của chồng chị.
Cũng tại bởi, xưa kia họ từng có tình ý với nhau, nhưng Chính chậm chân nên lỡ mất cơ hội. Nay nhìn Thúy ngày càng hồi xuân trẻ đẹp, Chính đem lòng nuối tiếc. Chẳng ngờ Thúy bật đèn xanh nên họ lao vào nhau như con thiêu thân.
Tính ra nối tình vụng trộm của họ cũng kéo dài được 1 năm mà chưa ai hay biết, ngay cả bố mẹ Toàn nhà cạnh bên cũng một lòng tin tưởng con dâu ngoan hiền, thủy chung.
Ngày nọ, công trình của Toàn đang xây dang dở bỗng gặp phải đợt mưa to, nên đành tạm hoãn. Nghỉ hẳn một tuần Toàn bàn anh em tranh thủ về quê nghỉ ngơi. Vì Toàn về đột ngột, nên Thúy chẳng kịp báo với nhân tình nên mới xảy ra tấn bi kịch mà sau hôm đó làng trên xóm dưới ai cũng biết. Người cười trách, kẻ xỉ vả cho rằng Thúy là loại đàn bà "lăng loàn có phúc mà không biết hưởng".
Lộ mặt "chim chuột" vì nhân tình "quen đường cũ"
Sau mấy tháng không gặp nhau, hôm đó hai vợ chồng Toàn đã có một đêm ngọt ngào. Khi Thúy đang ngủ say, Toàn bỗng trở mình vì nghe có ai đó gọi tên vợ mình. Rồi hắn nhẹ nhàng mở chốt cửa sau đi thẳng vào phòng ngủ của vợ chồng anh. Cứ nghĩ là trộm nên nằm im, tư thế phòng thủ nghe ngóng. Nhưng rồi bóng đen đó vồ lấy người Toàn, rồi hôn anh tới tấp. Lúc đó, Toàn choàng dậy vừa đ.ánh vừa tri hô dân làng.
Nghe tiếng chồng la hét, Thúy vội vàng bật đèn. Giữa nhà là Chính, anh ta đang ôm đầu vì trúng đòn của Toàn. Khi mặt đối mặt Toàn đã phần nào hiểu chuyện, thì ra vợ anh và cậu bạn thân "lén lút" qua mặt anh ngoại tình bấy lâu nay. Cặp gian phu dâm phụ không còn cách nào khác là quỳ xuống thú nhận tất cả. Thì ra, những đêm anh đi công tác xa nhà là những đêm vợ anh dẫn tình nhân về nhà giở trò "chim chuột".
Bố mẹ Toàn nghe tiếng ồn ào cũng đã kịp kéo sang. Thấy Thúy và Chính đang quỳ giữa nhà họ phần nào đã hiểu chuyện. Ông bà vốn không chấp nhận được việc con dâu ngoại tình nên gọi điện cho bố mẹ Thúy và đuổi về nhà ngoại ngay đêm hôm đó.
Mặc cho Thúy năn nỉ cầu xin Toàn tha thứ, nhưng anh không nói gì chỉ lắc đầu nước mắt lưng tròng. Bao nhiêu năm anh tủi nhục, chấp nhận xa quê vì cuộc sống của vợ con, nhưng đổi lại anh chẳng được gì ngoài sự lừa dối của vợ. Anh bỗng thấy mình như một kẻ ngốc không biết suy nghĩ để rồi mọi việc ra nông nỗi như ngày hôm nay.
Theo Phunutoaday
Đêm tân hôn chồng tặng tôi một câu, có lẽ cả đời này tôi không thể nào quên được Từ sau đêm tân hôn đến nay, anh thường đối xử với tôi như một kẻ phạm trọng tội. Anh căm ghét và h.ành h.ạ tôi. Tôi buồn lắm, chẳng thể giải thích cho chồng hiểu. Tôi vui mừng và tự hào khi lấy được người chồng không những yêu thương tôi vô điều kiện mà còn giàu có (ảnh minh họa) Tôi...