Tôi đã khiến người đàn ông mình từng yêu sững sờ, chế.t trân trong đám cưới…
Tôi từng yêu và sống hết lòng với người mình yêu suốt 5 năm. Tôi dành cả tuổ.i thanh xuân để bên cạnh và hi sinh cho người đó.
Tôi đau khổ, suy sụp đến mức phải nhập viện vì kiệt sức. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau 4 năm, sống chung như vợ chồng 4 năm, từng phải phá thai 2 lần. Tôi cứ tưởng trải qua nhiều chuyện như thế thì người yêu tôi phải biết trân trọng tôi cả đời. Nào ngờ…
Tôi quen anh khi mới 22 tuổ.i. Vì học không giỏi nên tôi nghỉ học và đi làm công nhân ở khu công nghiệp từ sớm. Lúc gặp anh, tôi đã lên chức tổ trưởng và lương cũng khá. Trong khi đó, anh chỉ là một anh sinh viên mới tốt nghiệp đại học và đang cố gắng chạy việc làm.
Đến lúc yêu nhau, anh vẫn chưa có việc làm ổn định mà chỉ đi dạy thêm ở các trung tâm Tiếng Anh. Suốt 2 năm như vậy, thấy không ổn nên chính tôi gợi ý anh học tiếp lên cao học để dễ dàng xin việc. Anh thi đậu và chỉ việc lo học. Còn lại mọi chi phí học hành, làm luận văn, đồ án đều do một tay tôi lo. Cũng trong thời gian người yêu học, tôi có thai. Vì tương lai, tôi ngậm ngùi bỏ thai để tiếp tục lo cho anh học thành tài. Tôi luôn nghĩ đến một ngày người yêu mình thành danh và chúng tôi sẽ có một cái kết hạnh phúc.
Học hơn 2 năm thì anh tốt nghiệp và được giữ lại trường làm giảng viên. Tôi hối cưới, anh đều không chịu vì mới đi làm nên chưa thể lấy vợ được. Lúc này, tôi đã bắt đầu hoang mang khi tuổ.i tôi không còn nhỏ nữa. Rồi tôi cũng đã bỏ thai 2 lần, nếu không lấy anh, chắc tôi cũng chẳng lấy được ai nữa.
Vì chuyện cưới hỏi mà chúng tôi cãi nhau thường xuyên. Cuối cùng, sau một trận cãi vã lớn, người yêu tôi tức tối dọn đi. Dù tôi đã đến năn nỉ nhưng anh nhất quyết đòi chia tay.
Tôi nhắc lại những gì mình đã hy sinh vì anh thì anh tỏ ra bất cần. Tôi nhắc về 2 đứ.a tr.ẻ đã mất thì anh mắng tôi độc ác. Anh nói tôi dám bỏ cả má.u mủ của mình thì chuyện gì tôi chẳng dám làm, anh sợ người đàn bà như tôi. Nghe anh nói, tim tôi tê tái. Chẳng biết tôi làm thế là vì ai?
Tôi đau khổ, suy sụp đến mức phải nhập viện vì kiệt sức. Trong những ngày nằm viện, tôi nhận được tin báo từ một người bạn rằng anh ta chuẩn bị cưới vợ. Anh ta mới đem thiệp tới mời, vợ anh ta cũng là giảng viên đại học và là con gái một phó hiệu trưởng trường anh ta làm. Lúc này, tôi mới thấm thía cay đắng và đa.u đớ.n. Nhưng tôi không thể để anh ta dễ dàng đạt được cuộc sống hạnh phúc như thế. Anh ta đã đẩy tôi xuống địa ngục thì tôi phải kéo anh ta theo.
Ngày cưới anh ta, tôi thuê một chiếc váy cưới trắng tinh, trang điểm thật đẹp rồi bắt taxi đến hội trường. Khi anh ta đang làm lễ với cô dâu thì tôi xuất hiện.
Video đang HOT
Khỏi phải nói, chắc mọi người cũng hình dung được không khí hỗn loạn lúc đó. Anh chàng chú rể mặt đỏ gay, cứ đứng đần ra. Cô dâu thì nhìn chằm chằm vào từng bước đi của tôi. Ai cũng nhốn nháo hỏi nhau tôi là ai.
Trả được thù rồi nhưng tương lai của tôi cũng tối tăm quá! (Ảnh minh họa)
Tôi bình thản bước nhanh lên sân khấu và giật mic từ tay MC. “Lẽ ra tôi mới là cô dâu trong đám cưới ngày hôm nay. Tôi đã sống chung với anh ta 4 năm trời và nuôi anh ta học Thạc sĩ. Vì anh ta, tôi đã phải đa.u đớ.n bỏ 2 đứa con của mình khi chúng mới tượng hình. Thế mà anh ta lại phản bội tôi, đi cưới con gái phó hiệu trưởng. Tôi đến đây, không phải muốn giành chú rể vì tôi đã nhận ra bộ mặt đáng sợ của anh ta. Tôi chỉ muốn vạc.h trầ.n bộ mặt ấy để mọi người biết mà thôi. Còn đây, đây chính là giấy tờ khám và phá thai. Tôi trao lại cho cô dâu”. Tôi dõng dạc nói và đưa tập giấy vào tay cô dâu rồi bước xuống sân khấu. Ngay lúc đó, tôi đã nghe tiếng bốp. Chắc cô dâu đã tát anh ta một cái đau lắm.
1 giờ khuya hôm đó, tôi nhận được tin nhắn của anh ta. “Cô thật là khốn nạn”. Tôi biết kế hoạch của mình đã thành công. Người như thế tôi không cần nhưng anh ta cũng không có quyền làm người khác tổn thương nữa. Vài ngày sau, tôi càng mãn nguyện hơn khi biết anh ta bị đình chỉ công tác. Đó là cái giá anh ta phải trả sau bao nhiêu đau khổ đã gây ra cho tôi. Chỉ có điều, tương lai của tôi cũng tối tăm quá!
Theo Afamily
Chồng mải mê hưởng thụ trên thành phố, để rồi ngày về chế.t trân khi thấy mẹ già nằm ...
Vừa vào nhà nhìn thấy cảnh đó Hùng đứng trơ ra như trời trồng. Anh không thể tưởng tượng nổi vợ mình lại đang làm việc đó trong phòng trong khi mẹ mình lại đang....
Ảnh minh họa
Ngày lên thành phố làm việc, Hùng để lại vợ và 2 đứa con thơ ở nhà. Hương chấp nhận điều đó vì cô còn mấy sào ruộng không ai làm cho còn mẹ của Hùng đã già cần có người chăm sóc.
Thời gian đầu, Hùng lên thành phố còn bơ vơ chưa có việc làm khi đó Hương phải vay mượn và chăm chỉ bán rau các thứ để gửi cho chồng chi tiêu. Khi Hùng xin được việc thì cô và mẹ chồng đều vui vẻ thở phào nhẹ nhõm.
Trước khi đi Hùng nghĩ khi nào kiếm được kha khá tiề.n anh sẽ về quê lập nghiệp mở cái gì đó để kinh doanh buôn bán. Nhưng rồi cuộc sống ở thành thị cuốn anh đi, anh quen được nhiều mối làm ăn nên công việc ngày càng suôn sẻ.
(Ảnh minh họa)
Thời gian đầu anh hay gọi điện về nhà lắm vì nhớ vợ nhớ con nhưng rồi cuộc gọi và tin nhắn thưa dần vì Hùng lấy cơ bận. Nhưng thật ra anh đã quen người phụ nữ khác trên thành phố, Hương tin tưởng chồng nên không nghĩ có ngày anh lại cặp bồ như vậy.
Bao lần nhớ chồng cô đòi lên thăm anh nhưng Hùng chối khéo không cho lên. Thỉnh thoảng anh tranh thủ về quê cho vợ đỡ nghi ngờ. Hùng thì cứ mải mê làm giàu hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc vui vẻ bên cô bồ còn Hương ở nhà vừa chăm con vừa chăm mẹ chồng già yếu.
Việc gì trong nhà cũng đến tay cô, từ đồng áng cho đến việc nhà, kể cả những việc của đàn ông giờ cô cũng đã làm thành thạo. Nhiều hôm mưa buồn cô cứ ngồi ngoảnh mặt nhìn ra nhớ chồng chờ chồng, nhưng cứ hễ bảo anh về là Hùng lại cáu gắt rồi dập máy.
Hương dường như cảm nhận được chồng đang thay đổi, rồi tin chồng có bồ thậm chí họ còn sống thử cũng đến tai Hương. Nhưng mỗi khi Hương hỏi Hùng đều phủ nhận, dù anh không còn tình cảm với vợ nữa nhưng Hùng vẫn không dám l.y hô.n vì sợ không có ai chăm sóc mẹ già cho.
Bao đêm ôm con là bao đêm cô khóc ướt gối, mẹ chồng hiểu nỗi lòng con dâu nên thương Hương lắm. Với bà Hương không khác gì con ruột cả, càng lo nghĩ càng buồn nhiều thì mẹ của Hùng ngày một già đi.
Có những hôm Hương và mẹ chồng ôm nhau khóc vì ngày giỗ bố chồng cũng chẳng thấy chồng đâu. Gọi cho Hùng thì anh bảo anh bận, giờ về thì mất mối làm ăn nên không về được. Mẹ Hùng cũng hết cách chán quá không muốn nói thêm câu nào với con trai.
Hùng kiếm được nhiều tiề.n nhưng bị bồ bòn rút hết, bao năm xa nhà anh cứ mải mê làm giàu rồi hưởng thụ trên thành phố. Anh đã quên đi tình nghĩa sâu nặng của vợ chồng ngày nào. Rồi 1 ngày khi tậu được chiếc xe ô tô Hùng quyết định về quê thăm mẹ để mở mày mở mặt với xóm giếng.
Thấy Hùng về người trầm trồ kẻ khen người chê khinh. Về tới cổng làng nhìn qua bên kia thấy ngôi nhà mình liêu xiêu sau rặng tre tim Hùng thắt lại. Anh chột dạ thì ra bao năm mình đi mọi thứ đã cũ kỹ đi rất nhiều, mình chỉ quan tâm mỗi bản thân còn việc sửa sang nhà cửa chẳng khi nào nghĩ tới.
Vừa đỗ xịch xe ở cổng anh đã thấy ở sân đã kín người, Hùng nghĩ bụng mình thay số về cũng không báo cho ai biết sao mọi người lại biết mình về mà qua chơi nhỉ. Hùng đi vào, mọi người nhìn anh với ánh mắt buồn ảm đạm, anh cười tươi chào nhưng mọi người đáp lại chẳng mấy nhiệt tình.
Hùng linh cảm có gì đó không ổn, anh liền chạy vào nhà thì thấy mẹ mình đang nằm bất động trên giường, còn phía trong phòng ngủ vợ đang hì hục lôi mấy thứ đồ của mẹ mình ở trên quan tài xuống. Hùng lắp bắp:
- Chuyện này là sao? Sao em và mọi người lại lôi quan tài ra làm gì?
Hương nhìn chồng với đôi mắt ngấn nước nhưng giọng đầy lạnh lùng:
- Mẹ anh chế.t rồi mà giờ anh mới mò về à, anh không ở trên đó với con bồ luôn đi.
- Mẹ... mẹ tôi chế.t sao?
Hùng òa khóc chạy đến bên cạnh ôm lấy mẹ nhưng bà đã qua đời và thân xác cứng đơ. Hương gào lên:
- Anh là đồ con bất hiếu, anh còn vác mặt về đây làm gì.
- Thôi Hương cháu bình tĩnh đi, cũng may nó về đúng lúc. Mà thằng Hùng nữa, sao lại thay số làm gì, may mà mày về đúng lúc chứ sau này về có khi mẹ mày chế.t xanh cỏ mà mày không biết ấy chứ. Chuẩn bị mà tắm rửa cho mẹ đi.
Hùng ngồi trơ ra đau khổ vô cùng, lúc này anh ân hận thì đã quá muộn. Tang lễ xong xuôi nhìn sang vợ đang nằm rệu rã trên giường, Hùng mới nhận ra cô gầy và già đi rất nhiều, 2 đứa con của anh cũng chẳng dám đến gần bố nữa. Vì bao năm anh đã quá bỏ bê chúng, chỉ biết hưởng thụ 1 mình trên thành phố. Đến khi mẹ mất cũng không gặp được mẹ lần cưới, Hùng càng thấm thía cái sai của mình thì anh càng ân hận. Nhưng tất cả đã quá muộn màng, thế mới nói con người sống nên có tình nghĩa trước sau. Đến gia đình mình mà mình còn không quan tâm và không có trách nhiệm gì với nó thì cuộc sống xem như là vô nghĩa và thất bại hoàn toàn rồi.
Theo blogtamsu
Bạn thân kể từng yêu và ngủ với vợ sắp cưới của mình, tôi thấy tiếc cho cậu ta "Không ngờ người đàn ông đã làm tổn thương người con gái tôi yêu nhất lại là người bạn thân nhất của tôi. Nhưng tôi lại thấy tiếc cho cậu ta vì đã để tuột mất một người tuyệt vời đến như vậy." ảnh minh họa Ngày gặp Nhiên ở cổng chùa, Trung đã ấn tượng với vẻ ngoài mảnh mai và giản...