Tôi đã giấu gia đình để sinh con cho người tình
Mình và anh thống nhất nói dối gia đình rằng công ty cử đi công tác nước ngoài 2 năm, với mình cũng không có gì khó khăn vì mình làm cho doanh nghiệp nước ngoài.
Nhìn con yêu đang ngủ ngon lành, mình mới có thể viết lên mấy dòng tâm sự. Cảm ơn con yêu, thiên thần của mẹ, đã ở bên và đến với mẹ trong thời gian qua. Mẹ không bao giờ hối hận về quyết định của mình và sẽ luôn ở bên, che chở cho con trên con đường còn nhiều khó khăn phía trước.
Sau khi một mình sinh con và nuôi con, mình đã cảm nhận được rất nhiều khó khăn, vất vả của người mẹ đơn thân, quả không đơn giản chút nào.
Khó khăn đầu tiên là mình và anh ấy đã làm theo kế hoạch, nói dối gia đìnhrằng công ty cử đi công tác nước ngoài 2 năm, với mình cũng không có gì khó khăn vì mình làm cho doanh nghiệp nước ngoài. Lúc đầu bố mẹ có vẻ không đồng ý vì mình 23 tuổi rồi, bố mẹ thương, không muốn con cái đi xa và cũng muốn mình ổn định nữa. Sau mình phân tích rồi bố mẹ đồng ý. Thật lòng lúc ấy mình cũng thấy rất xót xa vì đã dối bố mẹ, là đứa con không tốt, nhưng tất cả vì con, mình sẽ cố gắng sống tốt và bố mẹ sẽ hiểu cho mình.
Sau thời gian nghỉ việc mình chỉ ở nhà, may cũng nhận một số hợp đồng phiên dịch của vài công ty về làm và quản lý cửa hàng mỹ phẩm xách tay của mình nên mình cũng bớt buồn và tự kỷ. Khi mình ra ngoài giao dịch thì chỉ đi taxi và kín mít vì sợ gặp người thân trong gia đình, may mắn gia đình mình ở tỉnh khác nên cũng hạn chế được nhiều. Từ khi nghỉ việc mình cũng hạn chế liên lạc với bạn bè, chỉ có một người bạn thân nhất biết. Lúc đầu bạn biết cũng rất bức xúc, mắng chửi mình ngu muội, trẻ trung, xinh đẹp, công việc tốt, lại làm mẹ đơn thân. Sau đó vì bạn cũng rất hiểu mình nên không nói nữa, quan tâm và chia sẻ nhiều.
Video đang HOT
Còn về phía anh, từ khi mình mang thai anh cũng quan tâm và lo lắng rất nhiều. Hàng ngày đều bố trí thời gian qua thăm, nếu không qua được cũng gọi điện hỏi thăm và dặn dò. Rồi tất cả những lần mình đi khám định kỳ anh đều đưa đi nhưng không vào được chỉ chờ ở ngoài và có hạn chế. Mình rất hiểu điều này nên không làm khó, mặc dù khi vào trong thấy vợ được chồng đưa vào lòng mình lại dâng lên cảm giác tủi thân kinh khủng. Rồi mình vẫn tỏ ra vui vẻ vì muốn giữ tinh thần tốt cho con, cũng không muốn anh suy nghĩ nhiều.
Có những hôm anh nghỉ việc sớm qua nhà mình nấu ăn và nói chuyện với con, đến giờ mình lại bảo anh về dù lúc ấy không muốn thế, chỉ muốn giữ anh ở lại. Mình biết anh cũng cần về chăm sóc 2 đứa con ở nhà. Anh cũng bảo mình thuê người giúp việc nhưng mình không muốn, vì thời điểm ấy có thể xoay sở được và không muốn người lạ trong nhà, mình đề nghị khi nào sinh con sẽ thuê sau. Vì biết mang bầu vất vả anh đề nghị mình không nhận hợp đồng phiên dịch và tạm thời không kinh doanh mỹ phẩm, anh sẽ lo tất. Mình không đồng ý vì nếu không làm gì sẽ chán lắm, cuối cũng anh phải nghe theo mình nhưng anh lại đăng ký lớp học yoga bắt mình đi học cho tâm lý thoải mái.
Căn hộ mình ở anh cũng sang tên cho mình mặc dù không đề cập tới, rồi anh cố gắng dành thời gian cho mình. Thực sự mình cũng không quan tâm tới nó, vì tiền tiết kiệm của mình và doanh thu hàng tháng cũng đủ chi tiêu. Khi sinh em bé, anh đã bên mình, trong 3 tháng rồi anh luôn bên mẹ con mình lúc có thể. Sau bao nhiêu sự việc xảy ra mình không có gì phải trách, chỉ trách bản thân đã yêu người đàn ông có gia đình nên mọi khó khăn tủi phận đành gánh chịu.
Mình rất buồn vì khi mang bầu thường có gia đình người thân 2 gia đình quan tâm, lo lắng, nhưng mọi thứ mình đều phải tự tìm hiểu, nghiên cứu, chăm sóc con. Có những lúc mang bầu nhớ bố mẹ và gia đình đến phát khóc, mình cũng phải cố gắng làm việc gì để quên đi. Khi thai nghén thực sự rất mệt nhưng vẫn phải cố gắng một mình. Rồi lúc nhìn những gia đình có bố mẹ đưa con đi chơi mình cũng thấy chạnh lòng, thương con, thương bản thân.
Đôi lúc gặp anh mình cũng không thể chịu nổi đã khóc rất nhiều, anh nói cũng rất thương mình, rồi bảo khi nào con trai đi học anh sẽ không để mình và con phải sống thế này. Anh đang chuẩn bị trước mọi việc, lúc đó sẽ về với mẹ con mình. Khi nghe nói thế mình không vui cũng không gì cả, chỉ nói việc đến đâu tính đến đó, không nói trước được. Cuộc sống với mình đã thay đổi rất nhiều, thực sự có những khó khăn mình không kể hết, những tủi thân mà chính mình không thể lường trước được. Mặc dù mình không phải lo quá nhiều về kinh tế nhưng stress và tủi lắm.
Giờ con trai mình gần 3 tháng tuổi, đó cũng là khoảng thời gian gần một năm mình xa gia đình. Hàng ngày nỗi buồn lớn nhất của mình cũng là gia đình, mong thời gian sớm ổn định công việc và khi nào thuận lợi sẽ về nhận lỗi với gia đình dù biết nó rất khó khăn.
Cuộc sống mang thai và làm mẹ đơn thân thật sự rất vất vả và khó khăn, mặc dù mình cũng chủ động về kinh tế, sau những gì trải qua mình cũng mong các bạn nếu đang làm người thứ 3 nếu không đi quá xa, hãy dừng lại sớm vì mình, gia đình và người mình yêu. Nếu không đi quá xa thì mình cũng dừng lại để có một gia đình hạnh phúc. Đôi lúc mình rất hối hận nhưng dù sao cũng cảm thấy hạnh phúc vì đã có thiên thần nhỏ.
Theo Phunutoday
Đã có con chung mà vẫn phải giấu gia đình vì yêu người đã ly hôn
Cô ấy đã có 1 đời chồng và đã ly hôn. Em thì chưa lấy vợ. Chúng em gặp gỡ và quen nhau. Bây giờ cô ấy đang nuôi con cuả em. Em muốn nhận con nhưng không biết làm thế nào..bố me em thì chưa biết em với cô ấy đã có con. Trước yêu cô ấy bố mẹ em phản đối vì cô ấy đã có mgột đời chồng. Bây giờ em vẫn giấu bố mẹ vì đã có con với cô ấy.
Con em đang ở với mẹ và bố mẹ cô ấy. Bé đến tháng 12 này là được 2 tuổi rồi.em không biết phải làm thế nào. Bối dối .em không dám nói với gia đình em sợ moi người buồn ...vv.. Anh chị giúp em với. Em cảm ơn nhiều
Chào em
Tuy nhiên ở câu hỏi trước em có nói rằng cô ấy chưa làm xong thủ tục ly hôn với chồng cũ thì mọi việc có thể rắc rối hơn một chút nhưng hiện nay em nói rằng cô ấy đã ly hôn rồi vì vậy mọi việc sẽ hoàn toàn do em và cô ấy tự lo liệu giải quyết mà thôi
Trường hợp của em cũng rất đặc biệt bởi hai người có con chung 2 tuổi rồi mà em vẫn nói là muốn nhận con nhưng chưa biết phải làm sao. Trước hết, việc sinh con có thể do chủ định của hai người nhưng cũng có thể chưa nằm trong kế hoạch nhưng cháu đã lớn, cháu phải được sự quan tâm đầy đủ của bố mẹ cả về vật chất, tinh thần và cần được pháp luật công nhận. Em và cô ấy nên sớm ra cơ quan Tư pháp phường xã để tư vấn các thủ tục cần thiết đảm bảo quyền lợi cho con trẻ.
Còn về việc em lo lắng những người trong gia đình em phản đối hoặc buồn phiền vì em yêu và có con với người đã có gia đình thì hoàn toàn có căn cứ qua chuyện đã xẩy ra trước đây nhưng đó không phải là lý do để em trì hoãn việc thưa chuyện với gia đình. Em đã 22 tuổi em cũng đã sinh con với cô ấy, vậy em thực sự có mong muốn được ở bên cô ấy, lấy cô ấy làm vợ chăm lo cho con riêng cũng như con chung của hai người không?
Đó chính là điều quan trọng nhất, nếu em thực sự muốn kết hôn với cô ấy thì em cần về nói chuyện với gia đình, có thể ban đầu bố mẹ em sẽ tức giận buồn phiền vì con mình đã "tiền trảm hậu tấu" như vậy. Nhưng những người làm cha làm mẹ luôn là những người bao dung nhất, chắc chắn khi em thể hiện được rằng em đang hạnh phúc với sự lựa chọn của mình, em đang làm một người cha có trách nhiệm một người chồng mẫu mực, khi đó bố mẹ em sẽ chuyển từ trạng thái hoài nghi, bực tức thành sự cảm thông và yêu thương em trở lại.
Em lo lắng bố mẹ em buồn phiền nhưng thực tế việc em tìm được người vợ phù hợp lại có một người con khỏe mạnh, ông bà lại có một người cháu kháu khỉnh đáng yêu thì đó lại là niềm vui vô bờ. Em nên nghĩ ngược lại một chút, người đang thực sự buồn ở đây có lẽ là người bạn gái của em, cô ấy đã từng đổ vỡ, đã tin tưởng thậm chí sinh con nuôi con em đến 2 tuổi mà vẫn chưa có danh phận đúng nghĩa. Con em thì cũng phần nào thiệt thòi vì sinh ra cũng chưa có được quyền lợi đầy đủ, chưa được nhận ông bà bên nội. Vậy em hiểu mình cần phải làm gì rồi chứ?
Em đã trưởng thành, vì vậy hãy dám làm dám chịu trách nhiệm trước những hành động của mình. Đừng ở đó mà đắn đo suy nghĩ những điều mong lung, hãy thực tế hơn, làm những việc cần thiết ngay trước mắt. Sự nỗ lực và mạnh mẽ của em chắc chắn sẽ được đền đáp xứng đáng.
Theo Eva